Đan Đại Chí Tôn

Chương 1742: C1742: Bát hoang tuyệt diễm




- Nữ nhi của ta.

Khương Phàm nhìn tới nơi đó, trên khuôn lãnh tuấn mặt lộ ra nụ cười thản nhiên.

- Cái gì??

Bạch Tai, Hướng Vãn Tình đều đồng loạt nhìn về phía Khương Phàm.

- Nữ nhi của ta, Tiểu Linh Nhi.

Khương Phàm vẫy tay về phía tế đàn.

Liệt diễm màu trắng đột nhiên phóng lên trời, huỳnh quang tăng vọt, chiếu ánh hơn mười dặm, tuyệt thế đại yêu từ trong tế đàn phóng lên tận trời, tôn quý thần bí, quang ảnh trùng điệp, bổ nhào tới phía Khương Phàm.

Lúc bọn người Hướng Vãn Tình đang muốn kinh hãi lui lại, quang ảnh và liệt diễm đều tiếp tục áp súc, vọt tới trước mặt Khương Phàm, kích cỡ chỉ còn lại tương đương ngón cái, vèo vèo lẻn đến trên tay Khương Phàm, linh hoạt quấn lên đầu ngón tay, thuận ống tay áo lẻn đến trên vai.

Nó nhỏ nhắn xinh xắn lại non nớt đáng yêu, da thịt trắng nõn đều giống như trong suốt, cái đuôi cuộn lại, đưa cái đầu nhỏ, hiếu kỳ đánh giá những người xung quanh.

Đây là từ khi nó có ý thức đến nay, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều 'Quái vật' như vậy, vậy mà đều không có cái đuôi, thật kỳ quái.

- Mẫu thân của nàng là...

Hướng Vãn Tình thể hiện rất quái dị, Khương Phàm cùng rắn kết hợp rồi?


Truyền thừa của thần đúng là cường hãn, vậy mà lại có thể tạo nên giống loài tạp giao.

Mẫu thân của nàng hẳn là cũng rất mạnh, lại có thể bảo lưu trên thân hậu đại một nửa cơ thể.

- Nàng không có mẫu thân, nàng... ừm... Không phải sinh ra, là ta ấp ra.

- Ấp ra đến?

- Ta nhặt được một quả trứng, ấp ra nó.

- Nó là yêu vật gì?

Hướng Vãn Tình cẩn thận quan sát tiểu gia hỏa.

Tiểu gia hỏa nghiêng đầu, cũng tò mò đánh giá ‘quái vật không đuôi’ ở trước mặt.

- Nó thuộc về Hỏa Linh.

Khương Phàm tranh thủ thời gian lui lại mấy bước, ngăn cản Hướng Vãn Tình đụng nó:

- Nó còn không thể khống chế năng lượng tốt, càng không có khái niệm thiện ác, đừng làm bị thương nó.

- Nó rất mạnh?

Hướng Vãn Tình thu tay về.

- Nó cũng không phải mạnh bình thường.

Khương Phàm không giải thích nhiều, mang theo tiểu gia hỏa đi đến trên tế đàn Bát Hoang Tuyệt Diễm, hắn muốn chỉ dẫn cỗ thần hỏa này, nhóm lửa Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh lên loại Hỏa Nguyên thứ tư.

- Ngọn lửa màu trắng, nghe nói qua chưa?

Hướng Vãn Tình hỏi Bạch Tai.

Bạch Tai lắc đầu không nói lời nào, mặc dù đảm nhiệm qua vị trí phó cung chủ Vô Hoa cung, lại là thân ở thế giới dưới đất, cũng coi là kiến thức rộng rãi, nhưng từ khi theo Khương Phàm, hắn cảm giác mình quá 'Vô tri', có nhiều thứ đừng nói đã nghe qua, thấy đều chưa thấy qua.

Thần Hoàng chính là Thần Hoàng, cơ duyên đều không giống với người bình thường, tùy tiện ấp một qura trứng, đều có thể ấp ra Hỏa Linh.

- Bát Hoang Tuyệt Diễm, vậy mà lại ở chỗ ngươi nơi này.

Linh hồn Đan Hoàng thức tỉnh trong ý thức Khương Phàm, quan sát đến ngọn lửa màu đen yếu ớt thiêu đốt trên tế đàn.


- Ta tìm tới nó tại Thiên Khải chiến trường, dùng một trận chiến tranh quét sạch ba đại lục tỉnh lại nó.

Khương Phàm nhẹ nhàng nâng ngọn lửa màu đen kia lên, hỏa diễm nhấc lên, bên trong chậm rãi mở ra một đôi mắt màu đỏ, thấy được Khương Phàm, nhưng rất nhanh liền mệt mỏi nhắm lại.

Bát Hoang Tuyệt Diễm, quả thật có thể tính vào một loại thần viêm kia, nhưng bản chất lại khác thần viêm khác.

Nó không hề giống với Phần Thiên Diệt Thế Viêm, Hỗn Độn Nguyên Hỏa, Cửu Thiên Huyền Hỏa được Tiên Thiên thai nghén như thế, mà sinh ra ngoài ý muốn trong quá trình Hậu Thiên diễn biến thế giới.

Bát Hoang Tuyệt Diễm có rất nhiều xưng hô với ý nghĩa tượng trưng, ví dụ như nguyên hỏa tuyệt vọng, nguyên hỏa chiến tranh, nguyên hỏa hủy diệt các loại.

Tương truyền sau thời kỳ Hồng Hoang, sau khi Nhân tộc - Ma tộc - Yêu tộc - Linh tộc đang phát triển đến cực hạn, sau khi bạo phát thế giới sinh ra chiến tranh quy mô lớn nhất. Chiến tranh kéo khắp thiên hạ, lâm nạn đến dân chúng, tiếng kêu than vang dậy khắp trời đất. Máu tươi giống như mực đậm bôi trét lấy toàn bộ thế giới, tiếng kêu r3n vang vọng đất trời kéo dài mãi không tiêu tan.

Sau khi chiến tranh đang kéo dài mấy năm, mãi vẫn không có ngừng lại, ngược lại còn triệt để mất khống chế, Cửu Thiên sụp đổ, Thần Ma vẫn lạc, Đế Quân bại vong, cuối cùng dẫn phát Cửu U thâm không rối loạn, m Dương nghịch loạn, cánh cửa Quỷ giới xuyên suốt thế giới sinh linh.

Tại thời kỳ hỗn loạn nhật nguyệt đồng thiên, Sinh Tử Lưỡng Giới vặn vẹo, Bát Hoang Tuyệt Diễm ra đời trong sự tuyệt vọng của dân chúng.

Nó cùng tâm niệm dân chúng tương thông, tai nạn chiến tranh càng là thịnh vượng, thực lực của nó càng là cường đại, dân chúng tức giận tức tuyệt vọng càng mạnh, thực lực của nó càng kh ủng bố hơn.

Nó không phải do hệ thống Thần Linh thế giới tạo nên, mà là Tử Thần do chúng sinh tự mình tạo nên.

Từ xưa đến nay, nó đã từng biến mất vô số lần, lại đã từng bị tỉnh lại vô số lần, cơ hồ mỗi một trận chiến tranh lưu danh lịch sử đều có bóng dáng của nó.

- Ngươi khẳng định muốn nó làm Hỏa Nguyên thứ tư?

Giọng Đan Hoàng rất bình tĩnh, không có khuyên can, chỉ là hỏi thăm.

- Sư phụ, Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh chỉ dùng để luyện đan, có phải thật sự là quá đáng tiếc hay không.

Khương Phàm nhẹ giọng đáp lại, dứt khoát chỉ dẫn liệt diễm màu đen tràn vào vòng xoáy thứ tư của Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh.


Ầm ầm...

Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh thức tỉnh, oanh minh kịch liệt, tăng vọt mấy chục lần, giống như Thần Linh thức tỉnh, liệt diễm ngập trời, dẫn phát Phần Thiên Luyện Vực oanh minh kịch liệt.

Khương Phàm muốn phát huy uy lực Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh đến cực hạn, không chỉ có luyện đan, càng phải luyện tận đại địch cuộc đời, luyện Chư Thiên Thần Ma, nhật nguyệt tinh thần.

Đan Hoàng âm thầm lắc đầu, thỏa hiệp.

Thần viêm như thế này rất không thích hợp để luyện chế đan dược, ngược lại có thể huyết luyện Chư Thiên!

Ở chung cùng Khương Phàm lâu như vậy, đã rất rõ ràng tính cách của Khương Phàm, luyện đan cuối cùng cũng chỉ là phụ trợ, mục đích thực sự của Khương Phàm là báo thù, cũng là nghênh chiến túc địch cuối cùng.

Đan Hoàng không ngăn cản nữa, mà là đổi ý nghĩ.

Tai nạn cuối cùng rồi sẽ giáng lâm, nếu như Khương Phàm gánh không được, hết thảy đều là lời nói suông, nếu như gánh vác, trong lòng Khương Phàm mới có thể không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, đến lúc đó lại dốc lòng nghiên cứu đan thuật, cũng không tính là trễ.

Ầm ầm...

Ầm ầm ầm...

Tại thời điểm Khương Phàm kích hoạt Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, xa xa, Triệu Thời Việt và Khương Qua đồng thời phát ra tiếng gào thét quái dị, liệt diễm toàn thân mất khống chế giống như bạo động.

Huyết mạch yên lặng trong cơ thể Triệu Thời Việt rốt cuộc cũng đã bắt đầu thức tỉnh.