Dạ An Nhiên vì để tránh cho gây nên quan tâm quá nhiều, nàng ở trong Sí Thiên giới đã chọn một chỗ an tĩnh thật xa, sáng tạo ra hai nơi Thế giới Ngũ Hành.
Một chỗ cho Kiều gia ở, bên trong chiếm cứ khí tức Ngũ Hành nồng đậm, có trợ giúp bọn hắn tu luyện.
Một chỗ thì là dùng để tu luyện, phối hợp với Hướng Vãn Tình và Hỏa Diễm Huyễn Điểu, liên hợp diễn dịch Thế giới Ngũ Hành ảo diệu.
Từ khi Khương Phàm rời khỏi, đến bây giờ đã ba tháng, bọn hắn hoàn toàn đắm chìm tại bên trong.
Hai cái đồ đằng Thái m Thái Dương hiện ra uy lực Lưỡng Nghi, tác dụng tích cực sinh ra đối với diễn biến Thế giới Ngũ Hành càng ngày càng rõ ràng, ngay cả ý thức của Hỗn Độn Cự Long cũng đều sinh ra hứng thú.
Mỗi khi Dạ An Nhiên thử mời, ý thức Hỗn Độn Cự Long đều sẽ vui vẻ giáng lâm.
Sự phối hợp giữa Hướng Vãn Tình cùng Hỏa Diễm Huyễn Điểu, cũng làm cho đồ đằng của bọn hắn dung hợp, khống chế đối với uy lực Thái m Thái Dương càng sâu sắc hơn.
Bọn hắn đắm chìm đến bên trong, cơ hồ là trạng thái vong ngã.
Loại cảm giác giao hòa ảo diệu cùng đỉnh cấp thế giới này, đơn giản là tuyệt đối không thể tả.
- Chính là chỗ này.
Hoàng trưởng lão lần theo la bàn chỉ dẫn, đi tới bên ngoài Thế giới Ngũ Hành của bọn người Dạ An Nhiên.
Mê vụ nồng đậm bao phủ toàn bộ núi rừng, kịch liệt cuồn cuộn, như mây như biển, còn hình thành năm cái vòng xoáy, không ngừng liên tục hấp thu năng lượng đất trời.
Cây rừng sinh trưởng tốt trong sương mù, núi cao chập trùng, Hỏa Nguyên cùng Thủy Nguyên ban đầu của vạn vật đều đang táo bạo lao nhanh ở trong đất trời.
Một mặt trời treo ở bầu trời, bên trong có Kim Ô đang xoay quanh, khí tức kinh khủng giống như hồng thủy để không gian đều đang chấn động.
Còn có một ánh trăng treo ở một chỗ khác, khí tức càng kinh khủng hơn, khí âm hàn vô tận tràn ngập đất trời, sâu trong ánh trăng có một con Ngọc Hồ tuyệt mỹ đung đưa chín cái đuôi, giống như chín dải ngân hà.
Một màn trước mắt tựa như bức tranh tươi sống, cực kỳ lộng lẫy.
Hoàng trưởng lão nhìn đến ngạc nhiên, nhưng sau khi xác định được mục tiêu, hắn cũng không do dự nữa, tay phải chỉ lên trời chấn động, tay áo màu xanh mãnh liệt bành trướng, trong nháy mắt liền che đậy trời cao, giống như là mây mù nặng nề bao phủ tới Thế giới Ngũ Hành phía dưới.
Tụ Lý Càn Khôn!
Đây là võ pháp cường đại bắt buộc của võ giả loại Không Gian của Thái Cổ Thần Miếu, mà còn là truyền thừa Thái Cổ cổ xưa nhất hoàn chỉnh nhất đến nay, Tụ Lý Càn Khôn.
Có thể nuốt Nhật Nguyệt Tinh Thần, có thể nạp đại dương, đại lục mênh mông.
Dạ An Nhiên đang chìm ngâm ở trong tu luyện đột nhiên bừng tỉnh, nhưng không đợi xem xét tình huống, liền bị tay áo từ trên trời giáng xuống bao phủ, mãnh liệt lắc lư, không gian Ngũ Hành tung hoành hơn ba mươi dặm hoàn toàn đặt vào trong đó.
Lão giả nhanh chóng thu hồi tay áo, cường quang trong tay áo bắn tung toé, năng lượng cuồn cuộn, không gian Ngũ Hành bị xoắn nát, chỉ còn lại Dạ An Nhiên, Hướng Vãn Tình, Hỏa Diễm Huyễn Điểu ở bên trong.
- A, đây là nơi nào?
Hỏa Diễm Huyễn Điểu bay lên không, chống lên mặt trời sáng chói, nhưng bọn hắn giống như đang ở sâu trong lỗ đen vô tận, ánh sáng chiếu không tới điểm cuối cùng.
- Đó là không gian phong bế.
Dạ An Nhiên thử nghiệm sinh ra liên hệ cùng Sí Thiên giới, nhưng không có bất kỳ phản ứng nào, ngay cả nàng muốn liên hệ cùng Hỗn Độn Cự Long, cũng mất phản ứng.
- Là chúng ta xảy ra vấn đề ở chỗ nào sao?
Hướng Vãn Tình đều có chút ngoài ý muốn, Thái m Thái Dương còn có thể va chạm ra lỗ đen?
- Có người tập kích chúng ta.
Dạ An Nhiên hồi tưởng một màn đột nhiên vừa rồi, giống như có thứ gì đó từ trên trời rớt xuống.
- Đừng nói đùa, nơi này là Sí Thiên giới, ai tới đây tập kích chúng ta.
Hỏa Diễm Huyễn Điểu bay tới bay lui, tra xét mảnh lỗ đen này.
Hướng Vãn Tình cũng cảm thấy không thể nào, nhưng nghĩ lại, đột nhiên cảnh giác lên:
- Bắt đầu từ ngày Khương Phàm rời khỏi đó, ta cũng cảm giác được có một loại lực lượng đang triệu hoán ta.
- Lực lượng gì?
- Một loại khí âm hàn rất tà ác.
Hướng Vãn Tình càng nghĩ càng có khả năng, nhưng mặc kệ người kia là ai, sao hắn có thể tiến vào Sí Thiên giới được?
Sí Thiên giới thẩm tra người của tiến vào vô cùng khắc nghiệt, liền xem như hoàng tộc cũng không thể tuỳ tiện tiến đến, người của hoàng đạo đều cần phải thông báo.
Mà bọn hắn lại trốn ở chỗ này, liền xem như tìm, đều phải tìm đến ba năm ngày.
Chẳng lẽ là suy nghĩ nhiều?
Nhưng lại sẽ là ai đến tập kích bọn hắn?
Bọn hắn muốn giãy dụa, thế nhưng không gian hắc ám không một tiếng động, vậy mà tại không ngừng liên tục hấp thu năng lượng của bọn hắn.
Bọn hắn bắt đầu suy yếu, bắt đầu hoảng hốt, cuối cùng lâm vào hôn mê.
Hoàng trưởng lão mang theo bọn hắn nhanh chóng rời khỏi, về tới thiên điện của Hình Phù Đồ.
- Thái Tuế, người đã mang đến!
Hình Phù Đồ tỉnh táo lại từ bên trong minh tưởng:
- Có khiến cho ai chú ý không?
Hoàng trưởng lão bảo đảm nói:
- Thái Tuế yên tâm, các nàng trốn ở nơi rất xa, cách đây hơn hai ngàn bảy trăm dặm, ta vận dụng Tụ Lý Càn Khôn, không làm kinh động bất cứ kẻ nào.
- Các nàng?
- Lúc ta đi qua, các nàng đang trốn ở trong một lĩnh vực, hai nữ tử, một con hỏa điểu giống như là Kim Ô. Vì để tránh để lại tai hoạ ngầm, ta đều thu toàn bộ lĩnh vực vào.
- Phóng xuất ta xem một chút.
- Vâng.
Sau khi Hoàng trưởng lão xác định hai người một chim ở bên trong đều đang hôn mê, liền quăng từ trong tay áo đi ra.
Hướng Vãn Tình, Dạ An Nhiên nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
Tặc điểu duy trì trạng thái Kim Ô, cũng lăn qua một bên.
- Là cái này.
Hoàng trưởng lão bày ngay ngắn Hướng Vãn Tình, vén tóc dài xốc xếch lên.
- Thật xinh đẹp.
Hình Phù Đồ hơi kinh ngạc.
Kiếp trước kiếp này cứ việc thường thấy mỹ nữ, nhưng vẫn bị tấm má ngọc đẹp đẽ tuyệt mỹ này làm cho kinh diễm đến, ánh mắt dừng lại thật lâu, sau đó không khỏi tuần sát toàn thân.
Nhan sắc xinh đẹp, dáng người thướt tha, y phục lộn xộn lộ nửa cặp đùi đẹp, da thịt bạch ngọc không tì vết, đều tản ra mị lực mê người.
- Cũng đưa nàng tới đây.
Hình Phù Đồ cũng sinh ra hứng thú đối với nữ tử bên cạnh.