Đan Đại Chí Tôn

Chương 1501: C1501: Thánh chủ giáng lâm tiếp giới chủ 1




Còn có cường giả của Cổ Hoa hoàng thành, Chí Tôn Kim Thành, thậm chí là Huyền Nguyệt hoàng triều, gần đây cũng sẽ ở nhận được tin tức, bằng tốc độ nhanh nhất nhào về phía Kiều Vô Hối.

Lần này, Thiên Cung sẽ lại không nhúng tay nữa, chỉ có thể dựa vào chính bọn hắn đi đối mặt.

- Gió tanh mưa máu, mới có thể đúc thành cường giả chân chính.

Khương Phàm thay bọn hắn lo lắng, nhưng cũng có lòng tin đối với bọn hắn.

Ba ngày sau, một vui mừng khiến cho hắn chấn phấn.

Dung hợp trong thanh đồng tiểu tháp đã kết thúc.

Lý Dần cùng tinh thuẫn đã hòa làm một thể. Hơn mấy ngàn vạn lần xé rách gây dựng lại, mang đến biến đổi kéo dài. Năng lượng tinh thuẫn thẩm thấu đến từng bộ vị, thậm chí là trong tế bào. Hắn cảm giác mình không thể bị phá vỡ, ý chí kéo dài trên vạn dặm núi sông.

Ngay cả cảnh giới đều ổn định tại cửu trọng thiên.

Tiếc nuối là linh văn không có đột phá đến Thiên phẩm, có thể là tinh thuẫn chú trọng thể chất thay đổi hơn, cũng có thể là năng lượng của Hồn Thiên Linh Bảo cần hắn tự mình kích phát ở sau này.

Tuy nhiên, linh văn xác thực có thay đổi, giống như khoảng cách đến Thiên phẩm chỉ cách xa một bước.

Dương Biện dung hợp chiến kích, toàn thân bò đầy đường vân đỏ thẫm, lộ ra tà ác dữ tợn.

Bởi vì là trùng tu, cơ sở còn ở đó, cho nên cảnh giới đã tăng lên thật nhanh. Chưa tỉnh lại, đạt đến Linh Hồn cảnh bát trọng thiên.

Hắn mong đợi nhất là sẽ thức tỉnh kình hồn, cũng đã hoàn thành trong lúc này.

Không phải Thái Cổ kình hồn, mà là ước mơ tha thiết, lại không dám hy vọng xa vời, Viễn Cổ kình hồn.


Khương Bân cùng cây giáo hoàn thành dung hợp chân chính, khí tức đao thương phần đuôi đạt tới cực hạn, có uy thế cường đại đâm thủng cả trời.

- Hỗn Nguyên Linh Bảo đã cùng các ngươi hoàn toàn dung hợp. Bọn chúng biến thành các ngươi, các ngươi biến thành bọn chúng. Nói một cách khác, các ngươi bây giờ chính là binh khí hình người.

- Hỗn Nguyên Linh Bảo cùng các ngươi là thuộc về quan hệ ký sinh, bọn chúng sẽ bảo vệ các ngươi, các ngươi cũng có thể mượn dùng lực lượng của bọn chúng. Sau khi các ngươi chết, cần tế hiến linh hồn.

- Các ngươi là chủ nhân đầu tiên của bọn chúng, định vị tên đi.

Khương Phàm phóng xuất bọn hắn ra ngoài, giới thiệu tình huống của Hỗn Thiên Linh Bảo.



(Trích lời tác giả: Quyển thứ hai, bộc phát toàn diện.

Điên cuồng dung hợp ‘Tạo Hóa Thương Sinh’, ngoài ý muốn mở ra Ức vạn quốc vận, bừng tỉnh đại lục Thương Huyền đang yên lặng.

Đệ nhất hoàng phi thức tỉnh, Nhân Gian Ngục ra tay bá đạo; ngũ đại Kim Thai cảm ứng, tề tụ về Phần Thiên Chiến Vực; hoàng tử quốc vận gia thân, cuồng chiến Bát Bộ Hoàng Đạo; Thiên Hậu ngự thiên mà đi, vạn thú tại Đại La sơn gọi trời; Tu La lại nổi lên cuộc chiến tại Côn Lôn, xé rách Sinh Tử Lưỡng Giới.

Đất trời tung bay máu, vạn tộc chấn động.

Liệt hỏa phần thiên, Ngô hoàng vạn tuế!

Khi thân phận Thần Hoàng chiêu cáo thiên hạ, khi Đông Nam Thiên Môn tái hiện thế gian, khi mấy triệu chiến hồn giết ra khỏi âm u, ngàn năm di bí dẫn bạo Thương Huyền đại lục!

Mà trong lúc hỗn loạn vô tận, lại ẩn núp lấy u ảnh quỷ bí....)



Lý Dần, Dương Biện, Khương Bân bọn hắn vừa mới dung hợp, khí thế còn không dễ khống chế, đều sôi trào uy thế cường đại.

Toàn thân Lý Dần phát sáng, giống như là đại lục hình người, có thể thấy rõ ràng sơn hà đại địa, rừng rậm thác nước, thậm chí có thể nhìn thấy thành quách con dân.

Xung quanh Dương Biện cuồn cuộn huyết khí, hắc quang như sấm, giống như mở ra cửa địa ngục, tà ác lại càng khốc liệt hơn. Tuy nhiên Viễn Cổ kình hồn của hắn quá cường đại, cũng hình thành hình dáng, mấp mé ở giữa bờ vực sinh tử, nhấc lên ở sâu trong huyết hải, kình minh như ẩn như hiện, quanh quẩn giữa dất trời.

Khương Bân thì cuồn cuộn liệt diễm toàn thân, hoàn toàn áp chế không nổi, một loại uy thế thẳng tới khung trời, tạo nên mê vụ cuồn cuộn, rung động lòng người.

- Hỗn Thiên Linh Bảo, còn có vũ khí như thế này.

Lần đầu tiên Dương Biện nghe được cái tên như vậy.

- Tên, ta không quá rõ, tên là gì mới có thể xứng với nó.

Lý Dần cảm nhận được khí tức hùng hậu phun trào khắp cơ thể, hắn rung động và càng kích động.

Lần đầu tiên hắn có lòng tin to lớn, là lòng tin cưới Hứa Đan, là thể lòng tin khiêu chiến bản thể.


Khương Phàm nói:

- Các ngươi từ từ suy nghĩ, từ từ cảm ngộ, tóm lại bọn chúng có thể thay đổi nhân sinh của các ngươi, các ngươi cũng đừng phụ lòng bọn chúng.

Dương Biện nhìn Khương Phàm:

- Ngươi thật sự cứ cho ta như vậy? Có điều kiện gì?

- Vũ khí như thế này tổng cộng có năm kiện, đều cất giấu bí mật đặc biệt, sau khi các ngươi phát hiện nhất định phải chia sẻ cùng ta.

- Cái này dễ nói, còn gì nữa không?

- Dùng cái này làm tín vật đính ước giữa chúng ta. Ta không hẹn buộc tự do của ngươi, cũng không cưỡng bách ngươi làm việc, nhưng ngươi phải đi theo bên cạnh ta, cho đến ngày nào đó ta có năng lực cùng ngươi giết trở lại Thần Dụ Chi Hải.

- Tín vật đính ước?

Dương Biện lập tức cảnh giác.

- Hữu nghị.

Khương Phàm cười cười.

- Thật không có mục đích khác?

Dương Biện vẫn còn có chút hoài nghi.

- Đừng nghĩ ta muốn phức tạp như vậy, từ từ ở chung đi. Nếu như ngày nào đó ngươi cảm thấy chúng ta xác thực không thích hợp, ngươi có thể lấy đi rời khỏi bất cứ lúc nào.

- Ngươi nói có năm Hỗn Thiên Linh Bảo, khác hai cái...

Dương Biện đang nói thì có hai bóng người trong cánh rừng bên cạnh đi tới.

Một người mỹ lệ linh động, tinh khiết duy mỹ.


Một người phong thái yểu điệu, quyến rũ động lòng người.

Dáng người cao gầy, lượn lờ mềm mại mà đến, quá đẹp, hoàn toàn khác biệt phong cách mỹ diệu phong tình không có gì sánh kịp. Để cho người ta hoảng hốt, để cho người ta si mê.

Giống như ngay cả xung quanh cánh rừng cũng đều tươi đẹp hơn rất nhiều.

- Hai kiện Hỗn Thiên Linh Bảo khác chính là các nàng?

Dương Biện hoàn hồn, đáy mắt nổi lên sáng rực, không nhịn được lặp đi lặp lại dò xét.

Túi da đẹp mắt có thể thấy được khắp nơi, nhưng mỹ lệ giống như vậy lại làm rung động lòng người, khí chất phi phàm, lại tản ra mị lực nữ tử đặc biệt.

Khương Phàm cười nói:

- Để cho ngươi thất vọng, hai nam tử.

- Nam?? Cơ ngực lớn như vậy!

- Không phải là các nàng!

- A, ta nói sao, nam hài mà như thế này, để nữ tử sống thế nào.

- Cự Kình linh văn? Lại còn là kình hồn màu đen. Ngươi là truyền nhân của Hải Thần đảo?

Đôi môi mê người của Hướng Vãn Tình khẽ nói cười yếu ớt, chiếc lưỡi thơm tho ẩn hiện, khí chất mị hoặc để cho người ta căng phồng huyết mạch.