Dạ An Nhiên nói thẳng:
- Ngũ Hành Thụ của ta vừa mới bắt đầu trưởng thành, cần năng lượng, ta có thể được trợ giúp của ngươi không?
Cự Long theo dõi tình huống của Dạ An Nhiên, xác định thân phận của nàng:
- Ngũ Hành Thụ của ngươi và ta đúng là đồng căn đồng nguyên.
- Ngũ Hành Thụ của ngài lâu hơn Ngũ Hành Thụ của ta một trăm ngàn năm, ngài cũng hơn ta một trăm ngàn tuổi, ta có thể gọi ngài là huynh trưởng không?
Dạ An Nhiên thử rút ngắn mối quan hệ.
Cự Long nhưng không có tình cảm, lạnh lùng nói:
- Ngũ Hành Thần Thụ không có nhắc nhở cho ngươi? Vứt bỏ tình cảm, theo đuổi thần tính, mới là chân lý diễn biến Ngũ Hành sao.
- Ngũ Hành Thần Thụ trước sau có hai vị truyền thừa, cuối cùng đều đã thất bại, không thể dựng dục ra huyết nhục sinh linh. Ta là người thứ ba, cũng là nó có thể thai nghén cuối cùng. Ngài ấy dạy bảo cho ta là tự do trưởng thành, hết thảy tùy tâm.
- Tự do trưởng thành, hết thảy tùy tâm...
Cự Long mặc niệm.
Dạ An Nhiên cảm giác Cự Long xác thực không có tình cảm, liền trực tiếp làm rõ, nói:
- Ngài và ta cùng là kế thừa ý chí Thần Thụ, truy tìm chân lý diễn biến thế giới, mà ta lại là hi vọng cuối cùng, cho nên, An Nhiên có một thỉnh cầu rất mạo muội. Ngài có thể vì ta mà rộng mở ý thức hay không, để cho ta hiểu rõ toàn bộ quá trình lúc trước ngài diễn biến Thế giới Ngũ Hành, chia sẻ cho ta một ít kinh nghiệm ngài để lại. Còn có... Ta muốn tự mình cảm nhận, sau khi chân thân ngài rời khỏi, cái Thế giới Ngũ Hành này đã tự do diễn biến một trăm ngàn năm như thế nào.
Cự Long xác thực không có tình cảm, chỉ có cân nhắc chính xác hay không, cho nên rất tự nhiên nói:
- Ta để lại linh hồn, chính là sau khi cảm nhận mất đi Chủ nhân khống chế, thế giới này sẽ diễn biến như thế nào, lại có thể diễn biến đến trình độ nào.
Dạ An Nhiên vội vàng nói tạ ơn.
Bây giờ chính là giai đoạn nàng đang bắt đầu diễn biến Thế giới Ngũ Hành, hiểu rõ hơn cách mà một Thế giới Ngũ Hành diễn biến, liền nhiều hơn một phần hiểu cùng cảm ngộ, cũng có thể từ ban đầu tận hết khả năng tránh để lại tai hoạ ngầm cho thế giới của nàng.
Tại thời điểm Cự Long mang theo Dạ An Nhiên cảm ngộ toàn bộ quá trình Thế giới Ngũ Hành diễn biến, Tác Ngọc Đường đã trải qua mười ba ngày chờ đợi dài dằng dặc, rốt cuộc cũng lại chờ đến ba cây Xích Huyết Long Quỳ Hoa.
Nhưng, thương thế của Ngô trưởng lão lại vô cùng nghiêm trọng, thời điểm bắt đầu luyện chế Yêu Linh Phần Huyết Đan, vậy mà lại thất bại tại viên đầu tiên.
Ngô trưởng lão không dám làm loạn, tu dưỡng trọn vẹn hai ngày, sau khi điều chỉnh tốt trạng thái, mới bắt đầu luyện chế lại một lần nữa.
Viên thứ hai thuận lợi ra lò.
Viên thứ ba viên thứ tư, cũng rất thuận lợi.
Nhưng, thân thể Ngô trưởng lão đã quá suy yếu, khống chế linh lực kém xa với lúc trước, cho nên viên thứ năm lại lần nữa thất bại.
Cứ như vậy, mong đợi năm viên Yêu Linh Phần Huyết Đan, cuối cùng chỉ thành công ba viên.
May mắn duy nhất là, bọn hắn không có để cho người khác chú ý.
- Bây giờ Khương Phàm ở đâu?
Tác Ngọc Đường cố nén đau đớn suy yếu, chống thân thể lên.
- Trước đó ở một chỗ hẻo lánh của Sí Thiên giới, một thời gian trước chuyển dời đến vùng đất trung ương, cách nơi Giới Chủ bế quan khoảng hai trăm dặm. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì?
- Hình như hắn đã mang Dạ An Nhiên vào.
- Cùng phế hết! Vừa vặn hai viên, để đôi dã uyên ương kia cùng tuyệt vọng một chỗ, cùng chịu chết một chỗ! Triệu Thế Hùng thì sao?
- Năm ngày trước vừa mới tiến vào cửu trọng thiên.
- Phế xong bọn người Khương Phàm, ta sẽ đến Hung Linh hầu phủ đi xử lý hắn.
…
- Mấy ngày nay ta cứ cảm thấy lấy là lạ, ngươi làm thế nào lại chạy tới chỗ ta đây?
Giới Chủ đứng trong rừng rậm ngăn chặn Khương Phàm đang chạy tán loạn bốn chỗ.
- Ngài đã là Sinh Tử cảnh rồi?
Khương Phàm cực lực muốn hất nàng ra, lại còn là bị ngăn chặn.
- Ta Sinh Tử cảnh đã hai năm.
Giới Chủ nghi ngờ đánh giá Khương Phàm, gia hỏa này lại lén lút muốn làm gì?
- Ngài hai mươi mốt tuổi đã tiến vào Sinh Tử cảnh? Ngài lừa gạt ai đây!
Khương Phàm trách không được cảm giác cảnh giới của nàng lơ lửng không cố định.
- Thiên hạ này cũng chỉ cho phép ngươi sáng tạo kỳ tích?
- Ngài... Thánh Vương linh văn?
- Ngươi hiếu kỳ linh văn của ta? Ta cũng rất tò mò linh văn của ngươi. Chúng ta giới thiệu nhau một chút?
- Được rồi, chúng ta vẫn cứ giữa bí mật của riêng mình đi. Cáo từ, ngài tiếp tục nghỉ ngơi.
- Chờ một chút! Ngươi cảm thấy ta rất dễ bị lừa gạt? Ngươi ở chỗ này làm gì, ngươi lại đang làm cái gì!
- Ta thế nào?
Khương Phàm làm bộ vô tội.
- Chính ngươi rất rõ ràng!
- Ta chính là nhàm chán, tùy tiện đi một chút. Ta một không có tới gần nơi ngài bế quan, hai không có nhìn trộm ngài, ba không có tổn thương ngài, ta thế nào?
- Ngươi lại giả vờ ngây ngốc, ta chụp ngươi ba năm!
- Ta nói Giới Chủ à, chúng ta lại không quen, giữ vững chút tôn trọng, giữ vững chút khoảng cách, giữ vững chút bí mật, không phải rất tốt sao? Ngài nhất định phải sống mái với ta?
- Chớ tự đa tình! Ngươi không làm loạn, ta có thể đi ra? Ngươi còn không có nhìn thấy ta liền chạy, ta có thể không đuổi theo ngươi? Nếu như ngươi thật không muốn nói, chính ta tra! Ta điều tra ra cùng ngươi tự mình nói đi ra, kết quả xử lý cũng không như nhau!
Giới Chủ rất cảnh giác, gia hỏa này lại có thể khiến cho Giới Tâm Sí Thiên giới có phản ứng vi diệu, nhất định phải tra rõ ràng.
- Được thôi, ta thẳng thắn, chuyện là như thế này. Không phải ta đã thành trưởng lão tam đẳng Sí Thiên giới của chúng ta sao, liền mang đến một bằng hữu vào đây để khoe khoang. Ta thấy năng lượng Sí Thiên giới rất phong phú, liền tự tiện chủ trương để cho bằng hữu ta tùy tiện dùng.
- Sau đó thì sao?
Giới Chủ thật phục gia hỏa này Chuyện lớn hóa nhỏ hời hợt như thế.
- Ta liền mang nàng đến nơi có năng lượng nồng nặc nhất Sí Thiên giới.
- Sau đó thì sao?
- Chỉ đơn giản như vậy. . Bạ𝘯 đa𝘯g đọc 𝐭𝒓u𝘺ệ𝘯 𝐭ại ( 𝙏RU𝙈𝙏RU 𝐘ỆN.𝒱𝘯 )
- Ngươi nhìn thấy ta chạy cái gì?
- Ta đây không phải một mình dẫn người đi đến sao? Ta sợ ngài xử lý nàng.
- Nàng ở đâu??
- Ngài một ngày trăm công ngàn việc, vất vả, vất vả, chút chuyện nhỏ này chính ta xử lý là được. Yên tâm, ta sẽ mang nàng rời khỏi.
- Chính ta tra!
- Chờ một chút, ta dẫn ngài đi.
Khương Phàm mang theo Giới Chủ đi tới nơi Dạ An Nhiên bế quan.