Giới Chủ Sí Thiên giới giáng lâm đến trước mặt Khương Phàm, lạnh lùng nhìn hắn:
- Tác Ngọc Đường luyện đan thất bại, bị phản phệ.
Khương Phàm nhìn nàng một cái, lại nhìn người xung quanh:
- Sau đó thì sao?
- Nguyên nhân gây ra chuyện là có người tại thời khắc luyện đan mấu chốt của bọn hắn, đánh lén pháp trường dưới mặt đất, đánh cắp Thánh Viêm Thiên Hỏa bên trong.
- Sau đó nữa thì sao?
- Ngươi có cảm tưởng gì?
- Cảm tưởng sao...
Khương Phàm chần chừ một lúc:
- Hắn còn có thể cứu không?
- Có thể cứu! Nhưng đã phế đi! Có thể khôi phục hơn phân nửa liền xem như ông trời đã thương hại.
- Thật là đáng tiếc.
Khương Phàm lắc đầu, vậy mà không thể triệt để phế bỏ.
- Là rất đáng tiếc. Hắn đã từng là tôn chủ Nam Bộ, là Đan Thánh cao ngạo, chờ hắn tỉnh lại có thể sẽ chỉ còn lại mỗi danh hào Đan Thánh, chuyện này sẽ để hắn sống không bằng chết.
Giới Chủ nói xong, rất nhiều Luyện Đan sư đều cảm thấy tiếc nuối.
Thương thế của Tác Ngọc Đường vô cùng nghiêm trọng, từ khí hải đến kinh mạch, gần như đều toàn nát.
Mặc dù Tạo Hóa Đan có công hiệu chữa trị kinh mạch, nhưng hiệu quả cực hạn tại võ giả trước Sinh Tử cảnh. Sau khi đến Sinh Tử cảnh, khí hải vô cùng vững chắc, hướng tới thành thục, cùng các vấn đề toàn thân đều giao hòa chiều sâu, hiệu quả Tạo Hóa Đan đều yếu ớt.
Hắn cần chính là Chuẩn Thánh phẩm, thậm chí là bảo dược điều trị cấp bậc Thánh phẩm.
Phe phái Đổng gia nơi đó có một viên nhưng bọn hắn không nguyện ý lấy ra.
Sí Thiên giới chỉ có thể từ nội bộ sưu tập vật liệu, đến Chiến quốc thánh quốc tìm kiếm vật liệu, tranh thủ mau chóng luyện ra.
Nhưng, thời gian kéo một ngày, thương thế càng nghiêm trọng một phần, sau hai tháng, coi như có thể cứu về cũng sẽ để lại tai hoạ ngầm nghiêm trọng.
Về phần năm vị trưởng lão khác, bọn hắn không có nhiều dược liệu như vậy, chỉ có thể dùng những đan dược khác, sau đó nghe theo mệnh trời.
Khương Phàm bĩu môi, không nói gì.
Giới Chủ có chút cúi người, lạnh lùng tiếp cận Khương Phàm:
- Ngươi không cảm giác đối với hắn mà nói, kết cục như thế quá tàn nhẫn sao?
- Ngài đang hỏi ta sao??
- Nơi này còn có người khác sao?
- Nếu như là hỏi ta, ta đương nhiên sẽ nói, đáng đời! Hắn nên tiếp nhận tra tấn như vậy! Sống không bằng chết!
- Ha ha, tính tình ngươi đây... Đủ ngoan độc đó.
Giới Chủ cười, lại là cười lạnh, sự chán ghét trong lòng đối với Khương Phàm lại lần nữa gia tăng thêm mấy phần.
Khương Phàm nghênh tiếp ánh mắt Giới Chủ, cũng cười, cũng là cười lạnh:
- Ta phải nói đáng tiếc sao?
- Ngươi đương nhiên phải nói đáng tiếc!!
- Người khác có thể, ta sẽ không!!
- Vì sao ngươi sẽ không?
- Ngài nói xem là cái gì? Hôm nào đó ta đồ Sí Thiên giới của ngài, phụ thân của ngài, nhi nữ của ngài, nam tử của ngài, toàn bộ đều bắt đi, treo ở trong phòng, châm lửa khai đỉnh. Mỗi ngày đào thịt của bọn họ, lấy máu của bọn họ, quất cốt tủy của bọn hắn, dùng để luyện đan. Ngài là người nhân từ như vậy, khẳng định sẽ mỉm cười nói, làm tốt, tiếp tục đào, tiếp tục thả. Tới đây tới đây, mệt mỏi uống chút trà.
- Làm càn!!
Tập thể Luyện Đan sư xung quanh giận dữ mắng mỏ.
Khương Phàm không hề quan tâm, thể hiện dần dần dữ tợn:
- Đây chính là chuyện Tác Ngọc Đường làm đối với ta, đây chính là chuyện phát sinh bên trong Thiên Hỏa cung của Ly Hỏa thánh địa!
- Mười năm trước, bọn hắn làm trái với quy củ thánh địa, bổ tông môn ta, tàn sát vô số trưởng lão đệ tử, bắt phụ thân ta, cướp bằng hữu ta, treo ở Thiên Hỏa cung sống sờ sờ hành hạ mấy tháng. Mỗi ngày đều lấy máu đào thịt, rút gân lột da, bẻ xương rút tủy, chỉ vì để nghiên cứu một loại đan thuật. Một đám súc sinh đáng chết! Bại hoại trong Luyện Đan sư!
- Sí Thiên giới các ngươi không biết chuyện này sao? Nói ta tàn nhẫn? Ta nhổ vào!!
Giới Chủ chau mày, mọi người xung quanh đều lập tức trầm mặc.
Bọn hắn biết chuyện này, chỉ là... Thời gian đã quá lâu, nên quên mất.
Khắc sâu trong ấn tượng chỉ là Khương Phàm dìm nước Hoang Mãng nguyên.
Giới Chủ cùng Khương Phàm nhìn nhau một hồi:
- Ngươi thừa nhận là ngươi hại Tác Ngọc Đường?
- Ta thừa nhận cái gì rồi? Ta ngồi ở chỗ này hơn hai tháng, tu luyện đan thuật, tăng lên cảnh giới, vừa mở mắt chính là các ngươi khí thế hung hăng chất vấn ta, ta... Thừa nhận... Cái gì rồi?
- Khương Phàm, chính là ngươi làm! Ngươi rõ ràng, ta càng rõ ràng hơn!
- Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do. Xin mời Giới Chủ, công khai xử trí ta đi.
- Ngươi thật sự cho rằng ta không dám??
- Nơi này là Sí Thiên giới, ta lại thuộc về Sí Thiên giới, ngài có quyền làm bất cứ chuyện gì, bao gồm cả giết ta.
- Ta vốn định để cho ngươi mấy phần mặt mũi, vậy mà ngươi lại không biết tốt xấu như thế!
Giới Chủ Sí Thiên giới bị chọc giận, cao giọng chất vấn:
- Sí Thiên giới tiếp nhận trưởng lão, không chỉ có nhìn chính là đan thuật, càng là nhìn phẩm hạnh. Khương Phàm ngươi ở bên ngoài gây họa vô số, lăng nhục nữ tử, tàn nhẫn ác liệt, khiến cho các nàng sinh con cho ngươi. Hôm nay ta lấy tên Giới Chủ Sí Thiên giới, trục xuất ngươi khỏi Sí Thiên giới.
- Hoa...
Đám người bạo động, còn có loại chuyện này?
Tên điên này đúng là phát rồ mà.
Khương Phàm đứng dậy:
- Chờ một chút! Ngài có thể tùy tiện xử trí ta, nhưng ngài chất vấn phẩm hạnh ta, lão tử liền phải nói cho ngươi một lời. Ta lăng nhục vị nữ tử nào?
- Nữ nhi của tộc trưởng Hỗn Độn Tử Phủ, Ngu Khuynh Thành; nữ nhi của thành chủ Chí Tôn Kim Thành, Hứa Đan. Còn có muội muội Thánh Vương của Vạn Đạo Thần Giáo.
- Hai vị phía trước, bị ngươi lăng nhục sinh con, một người phía sau đã trực tiếp chết rồi. Đây chính là nguyên nhân Vạn Đạo Thần Giáo phái người đến Sí Thiên giới, bọn hắn muốn dẫn ngươi rời khỏi, điều tra nguyên nhân cái chết của muội muội Thánh Vương. Mà ngươi nửa đường phục kích, cưỡng ép cướp đi thê tử của truyền nhân Thiên phẩm Vạn Đạo Thần Giáo, Điêu Lãnh Phong, công chúa Huyền Nguyệt hoàng triều - Tiêu Lạc Lê.
Giới Chủ cao giọng quát tháo, tuyên cáo trước toàn trường.
Tại thời điểm Bá Vương nói ra việc ác của Khương Phàm, nàng đã chán ghét Khương Phàm đến cực độ, nếu như không phải bị lão tổ đè ép, nàng đã sớm đưa người di.
Bây giờ Khương Phàm ngang nhiên tính toán Tác Ngọc Đường, khiến cho số lượng lớn người thương vong, nàng không thể nhịn được nữa.
Hôm nay liền xem như lão tổ tới, nàng cũng phải đánh Khương Phàm ra ngoài.
Đám người lần nữa bạo động, khó có thể tin được mà nhìn Khương Phàm.
Quá ác liệt, quá điên cuồng.
Quả thực là bại hoại trong Luyện Đan sư.