Đan Đại Chí Tôn

Chương 1394: C1394: Bên trong an ổn bên ngoài sóng gió




Động sâu trong u cốc lập tức truyền ra tiếng gào trầm thấp, uy hiếp nguồn năng lượng kia.

Bá Vương hành lễ với động sâu, chủ động yếu đi khí thế, sau đó quay người đi đến mê vụ.

- Bá Vương Chiến quốc, gặp qua Giới Chủ, lão tổ.

Bá Vương hành lễ theo thứ tự với hai người, nói:

- Người của Vạn Đạo Thần Giáo đến, là cháu trai của Nhị trưởng lão, Điêu Lãnh Phong, truyền nhân Thiên phẩm. Hắn lọt vào phục kích ở bên ngoài Chiến quốc, là Khương Phàm làm, nhưng không có để lại rõ ràng chứng cứ. Mục tiêu phục kích là Điêu Lãnh Phong, nhưng người muốn bắt đi chính là thê tử của Điêu Lãnh Phong, mối liên quan thông gia giữa Huyền Nguyệt hoàng triều cùng Vạn Đạo Thần Giáo, Tiêu Lạc Lê!

- Chuyện khi nào?

Giới Chủ khẽ nhíu mày.

- Trước khi Khương Phàm đến đây.

Bá Vương âm thầm lắc đầu, xem ra người curau Hung Linh hầu phủ không có kịp thời thông báo tin tức này cho Giới Chủ.

Thật to gan, đây là công nhiên giấu giếm tình báo.

- Bọn hắn đâu?

Tiểu lão đầu mà ra hiệu Giới Chủ tỉnh táo trước.

- Điêu Lãnh Phong bái phỏng Bá Vương phủ chúng ta, để lộ hai tin tức quan trọng. Đầu tiên, Khương Phàm cùng Hỗn Độn Tử Phủ, Chí Tôn Kim Thành đều có thâm thù đại hận, mấy năm trước hắn đã bắt cóc con gái ruột của hai vị tộc trưởng hoàng tộc, mà còn là chà đạp, sinh hài tử. Thứ hai, muội muội Thiên Hồ Thánh Vương của thần giáo chết rồi, có liên quan lớn lao cùng Khương Phàm, bọn hắn là đến bắt Khương Phàm. Nhưng Khương Phàm đã gia nhập Sí Thiên giới, bọn hắn nguyện ý chủ động hạ thấp tư thái, mời chúng ta giao Khương Phàm cho bọn hắn mang về thần giáo phối hợp điều tra.

- Hắn lại còn là người như vậy?


Sắc mặt Giới Chủ lập tức âm trầm xuống.

Làm nữ tử, nghe được chuyện như vậy thì thật sự là không thể nhịn được nữa.

- Khẳng định sao?

Tiểu lão đầu lãnh đạm.

- Điêu Lãnh Phong lấy danh dự thần giáo làm đảm bảo.

Giới Chủ hừ lạnh:

- Trách không được Chí Tôn Kim Thành nguyện ý từ Tây Bộ giết tới Nam Bộ, thì ra sớm đã có ân oán.

Bá Vương nói:

- Lần đầu tiên Khương Phàm đi tới Hồng Quán, có lôi ra một nữ tử của Hỗn Độn Tử Phủ, tự xưng là công chúa hoàng tộc, Ngu Khuynh Thành. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nàng chính là công chúa Kim Thành bị Khương Phàm cướp đi.

- Ngay cả nữ tử của Hỗn Độn Tử Phủ đều tai họa, bộ dáng nhỏ bé đó của hắn như thế kia không sợ bị người ta chế giễu?

Giới Chủ lạnh lùng một câu.

Bá Vương buông thõng tầm mắt, đang muốn thuận lời nói tiếp, bỗng nhiên khẽ nhíu mày, lời này nghe làm sao không đúng vị đây?

Tiểu lão đầu mới nói:

- Điêu Lãnh Phong có ý gì?

- Hắn hi vọng lấy danh nghĩa phối hợp điều tra, mang Khương Phàm đến Vạn Đạo Thần Giáo. Nếu như tra được vị trưởng lão kia chết có liên quan trực tiếp tới Khương Phàm, bọn hắn sẽ đích thân xử trí, nếu như không liên quan, bọn hắn sẽ người trả lại.

- Để hắn mang đi!

Giới Chủ lạnh lùng nói, phẩm hạnh như thế này, đan thuật có cao hơn nữa cũng không thể chấp nhận được, huống chi hắn còn đã rước lấy phiền toái rất lớn cho Sí Thiên giới, vậy mà lại còn liên lụy đến hoàng đạo.

- Nếu như chúng ta không giao người thì sao?

- Sau khi Thiên Hồ Thánh Chủ trở về thần giáo sẽ đích thân đến Sí Thiên giới đòi người. Tóm lại, chúng ta giao cũng phải giao, không giao cũng phải giao.

Bá Vương thần tình nghiêm túc.

Thánh Vương, đó là lực lượng kinh khủng mà hoàng đạo mới có được, mà địa vị lại cực kỳ tôn quý.

Người như vậy nếu như náo lên, hậu quả thật khó mà lường được.

- Ngươi về nói với tiểu tử thần giáo kia, chỉ nói một câu, sau hai tháng sẽ bàn lại.

Tiểu lão đầu không có đồng ý cũng không có xác định cự tuyệt.


Bá Vương hỏi:

- Ngài là muốn chờ sự kiện Đại Hoang kết thúc? Mục tiêu của thần giáo chỉ là Khương Phàm, không liên quan tới những cái khác. Kiều gia và Ác Nhân cốc thắng thì sao, thua thì sao, đều không ảnh hưởng gì tới thần giáo.

- Ngươi cứ về nói như thế. Sau hai tháng nữa sẽ bàn lại.

- Cái này...

Bá Vương nhìn về phía Giới Chủ.

Giới Chủ nói:

- Lão đầu nhi tuổi rất cao, cũng không sống nổi mấy năm, theo hắn đi.

Khóe mắt Bá chủ kéo ra, thực sự là nghẹn đến mức phản bác không ra, chỉ có thể hành lễ lui ra.

- Lão đầu nhi, ngươi muốn làm gì? Từ đầu ngay cả Ly Hỏa Thánh Chủ cũng không nguyện ý thu, sợ gây chuyện, bây giờ lại muốn ngỗ nghịch với hoàng đạo. Ngươi sống không được mấy năm nữa, đừng làm cho cục diện rối rắm.

- Có một số việc, ngài không hiểu rõ.

- Ta không hiểu rõ? Chuyện ta hiểu rõ còn nhiều hơn ngươi đấy! Ta chính là tổ tông của ngươi!

- Ngài ngủ say nhiều năm như vậy, ký ức đã có đứt gãy. Tóm lại, chuyện Khương Phàm, vẫn để ta tới xử lý đi.

- Lý do.

- Còn đang quan sát.

Sau khi Bá Vương chuyển cáo thái độ của Sí Thiên giới, Điêu Lãnh Phong rất nổi nóng.

Nhưng nơi này là Tây Nam bộ, hắn cũng không dám quá lỗ mãng.


Sau khi nghĩ sâu tính kỹ, hắn đã quyết định ở lại nơi này chờ đợi ‘kỳ hạn hai tháng’, sau đó sắp xếp người trở về Vạn Đạo Thần Giáo, thỉnh cầu trợ giúp, đồng thời thông báo Huyền Nguyệt hoàng triều, Tiêu Lạc Lê đã bị bắt.

Bên trong Sí Thiên giới.

Khương Phàm thật an phận, ngoại trừ ngẫu nhiên đến Dược sơn lấy dược tài thì chính là ngồi ở đỉnh núi luyện đan.

Một ngày... Hai ngày... Mười ngày... Hai mươi ngày...

Đảo mắt đã qua hơn một tháng.

Khương Phàm đắm chìm bên trong luyện đan, hoàn toàn không để ý tới bất cứ việc vặt gì khác.

Chuyện này khiến những người cảm giác Khương Phàm có mục đích khác kia cũng dần dần yên tâm lại, cũng làm cho Tác Ngọc Đường từ từ buông xuống cảnh giác.

Sí Thiên giới rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh thường ngày, tất cả mọi người đang nghiên cứu đan thuật, thảo luận kinh nghiệm, luyện chế đan dược.

Còn có người chủ động kết giao cùng Khương Phàm, thỉnh giáo kinh nghiệm luyện đan.

Thật giống như cái gì cũng đều không có xảy ra, cái gì cũng sẽ không xảy ra.

Nhưng, trong lúc này, thế giới bên ngoài lại phong vân kịch biến.

Ngày mười sáu tháng mười.

Sau khi tin tức Khương Phàm trở thành trưởng lão nội bộ Sí Thiên giới được truyền đến Trấn Nam Yêu Quốc, Trấn Nam Yêu Quốc rất nhanh đã đoạn tuyệt hợp tác cùng Cổ Hoa hoàng thành.

Số lượng lớn thế lực Nam Bộ cũng lần lượt từ bỏ hành động ở Đại Hoang.