Đan Đại Chí Tôn

Chương 1387: C1387: Khuất nhục liên hoàn sát 2




Hai vị lão nhân mang theo đội xe tiếp tục đi về phía trước.

Mặc dù Sí Thiên giới có địa vị đặc thù, nhưng cuối cùng cũng không phải là hoàng đạo.

Hoàng đạo bọn hắn giá lâm, Sí Thiên giới cần biểu đạt kính ý, Bá Vương và Thánh Vương tự mình nghênh đón không chút nào quá đáng.

Bọn hắn cố ý thả chậm tốc độ, bảo vệ chiến xa lái về phía Bá Vương Chiến Quốc.

Trong chiến xa, đột nhiên bộc phát chiến đấu kịch liệt.

Điêu Lãnh Phong thật sự là quá mê luyến vị công chúa cao ngạo lãnh diễm này. Nàng càng cự tuyệt, hắn càng có hào hứng.

Nhìn nàng cao ngạo, dứt bỏ tôn nghiêm, ủy khúc cầu toàn nghênh hợp, hắn đặc biệt hưng phấn.

Điêu Lãnh Phong cũng không muốn bàn bạc tình cảm cùng Tiêu Lạc Lê, hai người chính là lợi ích kết hợp thuần túy, cho nên hắn hoàn toàn không có lo lắng, thời điểm suy nghĩ gì, dùng liền dùng lúc đó.

Tiêu Lạc Lê càng không quan tâm tình cảm gì, thứ nàng muốn là lực lượng cường đại, lực lượng có thể mang cho nàng vinh quang cùng bối cảnh, cho nên cứ việc rất chán ghét, nhưng vẫn còn có thể chịu được.

Chỉ là bây giờ tới gần Bá Vương Chiến Quốc, Điêu Lãnh Phong đột nhiên tới cảm giác, để nàng có loại buồn nôn không hiểu.

Chỉ sợ hỗn đản này lại là đang nhìn nàng thành Dạ An Nhiên!

Tiêu Lạc Lê cố nén cảm xúc cuồn cuộn, miễn cưỡng ứng phó.

Chỉ cần có thể bắt lấy Khương Phàm, nàng nhịn.

- Phối hợp chút!

Điêu Lãnh Phong thô lỗ nắm chặt tay chân Tiêu Lạc Lê.

Tiêu Lạc Lê xấu hổ giận dữ:


- Kết thúc nhanh lên, lập tức tới Bá Vương Chiến Quốc rồi.

- Chờ bọn hắn biết chúng ta tới, lại chạy tới, vẫn còn sớm. Phối hợp cho ta chút, nghe không hiểu sao?

- Mặc kệ Khương Phàm ở lại Bá Vương Chiến Quốc có mục đích gì, ngươi đều phải không tiếc bất cứ cái giá nào mà bắt lấy hắn.

- Ngươi quá xem thường Điêu Lãnh Phong ta, quá xem thường Vạn Đạo Thần Giáo. Bá Vương Chiến Quốc tuyệt đối không dám vì một tên tội phạm truy nã, mà đắc tội Vạn Đạo Thần Giáo chúng ta. Nhanh, phối hợp!

- Ta còn có điều kiện, ngươi phải ngay trước mặt Khương Phàm, hung hăng giày vò Dạ An Nhiên.

- Ha ha, còn cần ngươi nói??

Điêu Lãnh Phong đột nhiên nhe răng ra cười, đáy mắt hiện ra cường quang, đã bắt đầu huyễn tưởng nữ tử dưới thân thành Dạ An Nhiên.

Tiêu Lạc Lê nhịn xuống buồn nôn, miễn cưỡng mở thân thể tiếp nhận, thế nhưng đúng vào lúc này, đáy mắt nàng đột nhiên nổi lên ý lạnh, toàn thân không bị khống chế mà nổi lên khí lạnh thấu xương.

Thái m đồ đằng, bị đánh thức!

Điêu Lãnh Phong vừa mới triển khai hành trình, đột nhiên bị luồng không khí lạnh lập tức bao phủ hắn, cưỡng bức đông cứng.

- Ngươi muốn hại chết ta?

Điêu Lãnh Phong đẩy lui hàn băng, nhìn hằm hằm Tiêu Lạc Lê.

- Thái m đồ đằng đã xảy ra chuyện gì?

Tiêu Lạc Lê cưỡng ép áp chế Thái m đồ đằng, thế nhưng năng lượng đồ đằng càng ngày càng mãnh liệt, xuyên thấu qua nàng thân thể, nở rộ lên khí âm hàn mãnh liệt.

Giờ khắc này, chiến xa trên bầu trời đột nhiên bộc phát ra cường quan chói mắt.

Một mảnh pháp trận vàng óng ánh bỗng nhiên trải rộng ra mấy ngàn thước, cùng mặt trời ở thâm không mênh mông cộng minh, một loại uy thế bá liệt cường thế đột nhiên bộc phát, khuấy động khung trời, bao phủ đại địa.

Hoang dã dưới chiến xa cũng bạo động kịch liệt trong lúc bất chợt, một uy thế hủy diệt quét sạch hai ba mươi dặm bộc phát giống như nổ tung.

Mặt đất sụt lún, phá thành mảnh nhỏ, dung nham cuồn cuộn dưới địa tầng, thanh âm trầm muộn giống như ác thú trong lòng đất đang gào thét.

Bất luận là Thái Dương đồ đằng trên bầu trời, hay là Sơn Hà Đại Táng ở phía dưới, thì trên uy thế cùng quy mô đều cực kỳ rung động và đặc thù.

Trong nháy mắt, ngay cả cường giả Niết Bàn cảnh đều cảm nhận được kinh hãi.

- Coi chừng, có mai phục!!

Sắc mặt hai vị lão giả đại biến.

Phía trước chính là Bá Vương Chiến Quốc, làm sao có thể có mai phục?

Ai dám ở chỗ này mai phục?

Ai lại có đảm lượng mai phục nơi này?

Không thấy được bọn hắn đã dựng thẳng lên cờ xí sao?

Kẻ địch, khẳng định cực kỳ cường đại!!


Hai vị lão nhân nhanh chóng tỉnh táo lại, ăn ý ra tay, đẩy lui chiến xa sau lưng, sau đó phóng xuất ra võ pháp cường hãn, triển khai phản kích.

Biết thân phận của bọn hắn mà còn dám khởi xướng mai phục, khẳng định là cường giả đặc biệt.

Mà uy thế trên bầu trời cùng mặt đất xác thực kinh người.

Chiến xa ầm ầm tiếng vang, nhanh chóng lui lại, bình chướng bảo vệ mặt ngoài trong nháy mắt đã được kích phát, giống như là Thiên Hoàng giương cánh bay lên, dâng lên khí lãng ngập trời, nhanh chóng ổn định, nhanh chóng chạy trốn về nơi xa.

- Nhanh nhanh nhanh, bảo vệ công tử.

Bọn thị vệ thôi động mãnh hổ, nhanh chóng đuổi theo chiến xa.

- Xảy ra chuyện gì?

Trong chiến xa, Tiêu Lạc Lê cùng Điêu Lãnh Phong chật vật bị nhấc lên, trời đất quay cuồng.

- Chẳng lẽ là Thái Dương đồ đằng?

- Là Khương Phàm sao?

- Khẳng định là hắn!

Tiêu Lạc Lê cường thế giữ vững thân thể, lập tức muốn nhắc nhở bên ngoài, nhưng, chiến xa đang cuồng xông đột nhiên giống như đã đụng phải thứ gì đó.

Rầm rầm!

Không gian vỡ vụn, giống như kính tượng vỡ nát.

Chiến xa lao vùn vụt trong nháy mắt đã biến mất, sau một khắc thì xuất hiện ở bên ngoài vài trăm mét.

Tốc độ chiến xa lao thật nhanh, lại không có ai mạnh mẽ điều khiển, cho nên cường quang sôi trào giống như Thiên Hoàng đang tiếp tục chạy trốn về phía trước.

Kính tượng liên tiếp thoáng hiện!

Chiến xa liên tiếp vượt qua!

Tại tốc độ của chính nó cùng với sự phối hợp của kính tượng, chiến xa đảo mắt đã liền muốn biến mất ở phương xa.


Bọn thị vệ đang đuổi theo đều sửng sốt một chút, đó là cái gì?

Vượt qua không gian sao?

Chiến xa của công tử từ lúc nào đã tăng thêm pháp trận như thế này.

Lợi hại thật!!

- Không đúng, có người đang ở trên chiến xa.

Một vị thị vệ đột nhiên hô to, chỉ vào chiến xa đang nhanh chóng biến mất.

Trên mui xe giống như xuất hiện một nữ tử thần bí, đang phóng thích một thứ gì đó giống như bình chướng không gian.

- Đuổi theo! Nhanh nhanh nhanh!

Bọn thị vệ liên tiếp kịp phản ứng, không phải chiến xa có pháp trận gì, rõ ràng là bị dời đi.

Hai vị lão nhân phía trước đang muốn ứng phó với mai phục trên bầu trời và dưới hoang dã, đột nhiên nghe phía sau la lên, sắc mặt bọn hắn hơi biến đổi, không lo được kẻ địch, lập tức quay người phóng tới phía trước.

Nhưng tốc độ của chiến xa lại quá nhanh, tiếp tục vọt mạnh, liên tiếp vượt qua không gian.

Đảo mắt chính là hơn ba mươi dặm.

Hứa Đan không thèm đếm xỉa đến, nàng ngồi xuống trên chiến xa, theo chiến xa phóng tới, không ngừng phóng thích kính tượng không gian ở phía trước.

Trong chiến xa, Điêu Lãnh Phong còn không biết rõ tình huống, nhưng nghe được là Khương Phàm mai phục, hắn tức giận đến tím mặt.

- Cái tên ngu xuẩn kia lại còn dám mai phục chúng ta? Hắn chán sống rồi sao!! Tại sao Bá Vương Chiến Quốc không có vây khốn hắn? Lũ ngu xuẩn Nam Bộ còn không có đến Chiến quốc đàm phán sao?