- Hoàng Kim Sư Tử thay đổi tư thái lớn, cùng Khương Phàm xưng huynh gọi đệ, sau đó rút khỏi Bá Vương Chiến Quốc ngay trong đêm.
- Nhị hoàng tử Cổ Hoa nhận lời mời nhiệt tình của tiểu hầu gia, tiến về hầu phủ dự tiệc.
Liên tiếp hai đầu tin tức lập tức oanh động cả Chiến quốc.
Tất cả mọi người đều bị làm cho ngây người, hai đại hoàng tộc cao điệu giáng lâm, còn chưa bắt đầu náo liền ỉu xìu?
Tốt xấu gì thì cũng đều là đại biểu hoàng tộc cơ mà!
Khương Phàm là dùng vu thuật gì sao?
Nhưng, khi Khương Phàm đi theo Triệu Thế Hùng Nghênh ngang chạy tới Hung Linh hầu phủ, cố ý lộ ra ngọc phù ở bên hông, cả con đường đã nhanh chóng bạo động, ngay sau đó truyền khắp thành khu, cho đến Bá Vương Chiến Quốc.
- Khương Phàm trên lưng mang theo ngọc phù của Sí Thiên giới.
- Bạch ngọc viền vàng, trưởng lão tứ đẳng!
- Sí Thiên giới vậy mà lại tiếp nạp Khương Phàm! Còn không phải cung phụng hư danh, là trưởng lão nội bộ thật sự!
- Dựa theo tiêu chuẩn bình xét cấp bậc trưởng lão nội bộ củaSí Thiên giới, Khương Phàm hoàn toàn có thể trưởng lão tam đẳng.
- Quá ngoài ý muốn, ta là thật không có nghĩ tới. Tại thời khắc mẫn cảm này, Sí Thiên giới lại thu nhận Khương Phàm.
- Giới Chủ lại còn phóng xuất Khương Phàm rồi? Đây là cố ý cho chúng ta nhìn, cho tất cả mọi người của Nam Bộ nhìn sao? Giới Chủ cứ như vậy mà dung túng Khương Phàm sao?
- Ly Hỏa Thánh Chủ vừa mới đến ba năm thì đã thất sủng rồi?
- Trách không được Hoàng Kim Sư Tử vội vã đi, đây là trở về báo tin.
- Bằng vào lực ảnh hưởng của Sí Thiên giới, ta đoán chừng sự kiện Đại Hoang khẳng định sẽ phát sinh biến cố, chí ít thì thế lực Nam Bộ chúng ta sẽ rút đi hơn phân nửa.
- Hơn phân nửa? Ngươi quá coi thường lực ảnh hưởng của Sí Thiên giới rồi, chỉ cần Trấn Nam Yêu Quốc vừa rút lui, ta cam đoan thế lực Nam Bộ không còn một mống, toàn rời khỏi.
Bá Vương Chiến Quốc lâm vào oanh động trước nay chưa có, so với lúc trước khi Sí Thiên giới tiếp nhận Tác Ngọc Đường thì càng kịch liệt hơn.
Sí Thiên giới nhận được tin tức, từ Giới Chủ đến trưởng lão, toàn bộ đều nổi giận.
Không phải đã nói vây hắn ở Sí Thiên giới sao?
Không phải đã ước định cẩn thận không cần truyền ra bên ngoài sao?
Bọn hắn chân trước vừa thu nhận hắn, hỗn đản này chân sau đã làm lớn chuyện đến mức thiên hạ đều biết?
- Kéo về cho ta!
Giới Chủ Sí Thiên giới giận dữ, nàng đang ở nơi này chuẩn bị tiếp đãi Khương Phàm, vậy mà Khương Phàm lại đi ra ngoài tuyên bố với khắp thiên hạ.
Quá làm càn!!
…
Hung Linh hầu phủ!
Khương Phàm không đợi vào cửa, liền chuẩn bị rời khỏi.
Triệu Thế Hùng tranh thủ thời gian giữ chặt hắn:
- Ngươi đi làm cái gì? Người đều giải quyết, ngươi không trả lại tin đã đưa được? Coi chừng Giới Chủ rút lui ngươi.
- Ta còn có chút việc mà.
- Chuyện gì cũng đều không được! Ta trịnh trọng nhắc nhở ngươi, tính tình Giới Chủ cũng không tốt, chuyện ngươi cần làm bây giờ là trở về xin lỗi.
Khương Phàm hạ giọng:
- Có muốn xem cái gì gọi là ý nghĩa đi săn chân chính một chút hay không?
- Trấn Nam Yêu Quốc bị ngươi xúi giục, Nhị hoàng tử Cổ Hoa cũng bắt lấy, ngươi còn có kẻ địch gì?
- Ngươi không cần nhúng tay, một mực ở phía xa nhìn... Được rồi, không mang theo ngươi. Ngươi xem trọng Nhị hoàng tử cho ta, qua mấy ngày ta liền trở lại.
Khương Phàm nghĩ nghĩ, vẫn không muốn thông đồng với Triệu Thế Hùng.
- Chờ một chút! Rốt cuộc ngươi muốn bắt ai? Ngươi bây giờ còn dang trong kỳ khảo sát, nếu như chọc tới phiền toái lớn, rất có thể Sí Thiên giới sẽ đuổi ngươi đi thật. Ngươi đây, rốt cuộc trong mắt có hai chữ quy củ hay không??
- Ngươi không cần phải để ý đến ta.
- Sao ta có thể mặc kệ? Phụ thân bọn họ đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết mới đưa ngươi vào được, nếu như ngươi đảo mắt liền bị rút lui, xứng đáng với chúng ta không?
- Yên tâm đi, ta sẽ không để cho người khác biết là ta làm. Ngươi ở lại, ta rất mau sẽ trở lại thôi.
- Chờ một chút, mang ta theo!
Triệu Thế Hùng cắn răng một cái, phải nhìn thật tốt, tuyệt đối không thể để Khương Phàm gây sự.
- Ngươi cũng đừng đi, ta sợ ngươi đi ra liền không về được.
Khương Phàm chỉ chỉ lồng ngực của hắn, nói:
- Ta chỉ là tâm của ngươi.
Triệu Thế Hùng hất tay Khương Phàm ra:
- Ít dùng bài này cho ta, ta nhất định phải đi theo ngươi.
Khi sứ giả Sí Thiên giới đuổi tới Hung Linh hầu phủ bắt người, Khương Phàm đã mang theo Triệu Thế Hùng xông ra khỏi Bá Vương Chiến Quốc, biến mất dưới bóng đêm mịt mờ.
Giới Chủ nhận được tin tức, nổi trận lôi đình, trực tiếp điểm tên Hung Linh hầu phủ, nhất định phải đem người cầm lại Sí Thiên giới.
Hung Linh hầu phủ lập tức triển khai hành động, cường thế lùng bắt.
Chỉ là... Khương Phàm thông qua Triệu Thế Hùng, cùng bọn hắn làm một giao dịch đơn giản lại bí mật —— kéo dài ba đến năm ngày, hắn cho bọn hắn náo ra trò hay.
Ba ngày sau.
Một đường ánh sáng cầu vồng vượt ngang bầu trời, hào quang rực rỡ, tốc độ tấn mãnh, ù ù oanh minh vang vọng đất trời.
Thẳng tới Bá Vương Chiến Quốc xa xa, mới thoáng thả chậm tốc độ.
Đó là chiếc chiến tử kim xa, sôi trào khí lãng mãnh liệt, giống như Thiên Bằng giương cánh, bay lượn giữa trời cao.
Số lượng lớn thị vệ khí thế nhanh nhẹn dũng mãnh bảo vệ ở hai bên, cưỡi mãnh hổ với con mắt màu tím, cõng trọng kiếm, đều là chiến sĩ thân kinh bách chiến cường đại, cảnh giới phổ biến đều ở Linh Hồn cảnh lục trọng thiên đi lên.
Ở bên ngoài hoàn toàn có thể làm đội trưởng, thậm chí là thống lĩnh cường giả Linh Hồn cảnh cao giai, vậy mà chỉ xứng làm thị vệ, đủ để biểu hiện chủ nhân chiến xa tôn quý như thế nào.
Phía trước chiến xa là hai vị lão giả tóc hoa râm, khí thế hùng hồn, uy thế thịnh long, con ngươi sắc bén phảng phất có lôi quang đang lóe lên.
- Nơi đó chính là hoàng tộc Nam Bộ, quốc gia trấn thủ Sí Thiên giới, Bá Vương Chiến Quốc. Khoảng cách... Hơn năm mươi dặm!
Hai vị lão giả ngóng nhìn hình dáng thành trì phương xa.
Đây là bọn hắn lần đầu tiên tới Nam Bộ, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với hoàng tộc Nam Bộ, nơi mà vẫn tự xưng Hoàng đạo thứ mười ba - Sí Thiên giới.
Trong chiến xa truyền ra thanh âm không nhịn được:
- Dựng lên cờ xí của Vạn Đạo Thần Giáo, dừng lại sau hai mươi dặm về phía trước, chờ Bá Vương Chiến quốc ra nghênh tiếp.
Bọn thị vệ lập tức dựng lên cờ xí ở phía sau chiến xa.
Cờ xí đón gió bay phần phật, nhanh chóng nở rộ ánh sáng, bốn chữ Vạn Đạo Thần Giáo thật lớn, giống như bốn mặt trời nhỏ, rõ ràng chiếu rọi khắp đất trời.
- Đi về phía trước hai mươi dặm.