- Phụ thân, ta không rõ! Không phải ngài vẫn muốn lôi kéo Tác Ngọc Đường sao? Hôm nay hắn đã chủ động đưa tới cửa, sao ngài lại còn đẩy đi ra.
Triệu Thời Việt mở hí hai mắt, máu bắn tứ tung:
- Trận hỗn loạn tại Đại Hoang này sẽ không dễ dàng kết thúc, bây giờ xông vào rất không sáng suốt.
- Tình huống Đại Hoang lại phức tạp, đối mặt với sự vây bắt của Chí Tôn Kim Thành, Cổ Hoa hoàng thành, cùng Trấn Nam Yêu Quốc và còn có số lượng lớn cường tộc khác, Khương Phàm phương kia đều không có bất kỳ phần thắng nào.
- Mặc dù Vô Hồi Thánh Chủ nhìn khí thế hùng hổ, nhưng ai cũng nhìn ra được nàng là chơi với lửa, hơi không cẩn thận liền có thể đốt cả mình.
- Không cần vội vã kết luận. Khương Phàm chọn Đại Hoang làm nơi tác chiến, ngoại trừ hoàn cảnh phức tạp cùng Vô Hồi Thánh Chủ, còn có nguyên nhân đặc thù.
- Nguyên nhân gì?
Nam tử cường tráng chau mày, cho tới bây giờ ấn tượng mà phụ thân cho hắn đều là cường thế bá đạo, thủ đoạn tàn nhẫn, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn lo lắng một chuyện nào đó.
- Ta đã từng đi qua Đại Hoang.
- A??
- Nơi đó không có đơn giản như các ngươi tưởng tượng.
- Ngài nói chính là... Đại Hoang thâm uyên?
- Nơi đó có một lực lượng thần bí, là biến cố lớn nhất. Ngươi cũng đừng quên, trong tay Khương Phàm còn có Cấm Nguyên Cổ Thụ, vậy rất có thể là mấu chốt mà vị Thánh Nhân kia của Kiều gia có thể giết được Cổ Hoa Thánh Tổ.
Triệu Thời Việt nói xong, hơi trầm mặc:
- Tin tức mà Tác Ngọc Đường lấy được đều là ta bí mật đưa qua.
Nam tử cường tráng lại càng cảm thấy kỳ quái:
- Xin mời phụ thân chỉ giáo.
- Bây giờ hắn hẳn là đi tìm Bá Vương. Nếu như Bá Vương đồng ý...
Đáy mắt Triệu Thời Việt hiện lên tia tàn nhẫn.
Nam tử cường tráng mừng rỡ:
- Ngài là muốn mượn tay của hắn...
- Nếu như Bá Vương chết ở nơi đó, đương nhiên là tốt nhất. Cho dù chết không được, cũng có thể để hắn điều Chiến quốc ra, kéo tại Đại Hoang. Nếu như bởi vậy mà chọc tới phiền toái lớn cho Sí Thiên giới, Giới Chủ tất nhiên sẽ nghiêm túc xử lý.
- Phụ thân anh minh!
- Ngươi không cần phải để ý đến chuyện bên ngoài, một mực tu luyện cho tốt, hiện ra thực lực tại Chiến quốc là được.
- Phụ thân, ta ngược lại thật ra muốn hiện ra thực lực, nhưng bây giờ đã không ai dám đến trên lôi đài khiêu chiến ta.
Nam tử chính là hài tử thứ tám của Triệu Thời Việt, Triệu Thế Hùng.
Bởi vì thức tỉnh Cùng Kỳ Huyết Viêm, toàn thân tràn ngập sát khí bạo ngược. Cho nên hắn cùng phụ thân, cũng là treo xiềng xích toàn thân, cưỡng ép áp chế sát khí.
Cho dù như thế này, thì mặt mũi vẫn hắn tràn đầy sát khí, hình thể tráng kiện, giống như là một con dã thú bạo ngược.
- Bát trọng thiên vô địch liền khiêu chiến cửu trọng thiên, khiêu chiến nhiều vị cửu trọng thiên. Tóm lại, ta muốn hình tượng vô địch của ngươi triệt để đóng chặt tại tâm lý của tất cả con dân Chiến quốc.
- Ta sẽ đi an bài. Xin phụ thân yên tâm, hài nhi tuyệt đối sẽ không để ngài thất vọng.
…
- Oa... Thật náo nhiệt. Nơi này là Chiến quốc sao? Sao khắp nơi đều là thương hội thế, không giống với những gì ta tưởng tượng nha.
- Nhìn đi nhìn đi, nơi đó lại có hoa lâu, thật nhiều cô nương.
- Oa!! Xem người ta mặc loại y phục kia xem, nên lộ không nên lộ đều bị lộ hết. Ta một mực nói với Vi Nhi, có vốn liếng liền phải bày ra, cả ngày che giấu với ta, không có giống như thế này.
Tặc điểu hóa thân Hỏa Hồ, kích động nhảy tung tăng trên người Khương Phàm, hai con mắt đều nhanh phun ra lửa.
- Khống chế một chút.
Khương Phàm rất phiền muộn, gia hỏa này quá xao động.
- Bá Thiên Chiến Quốc cùng Hạo Thiên Thánh Quốc tượng trưng cho hai cánh cửa bước đến Sí Thiên giới, tất cả người muốn vào Sí Thiên giới đều phải đến nơi đây tiếp nhận thẩm tra trước.
- Đan dược bên trong Sí Thiên giới cũng đều là thông qua nơi này hướng chảy đến Nam Bộ. Cứ vậy mà tự nhiên hình thành vòng thương nghiệp phồn hoa.
Dạ An Nhiên đi trên đường cái náo nhiệt chen chúc, nhìn đám người muôn hình muôn vẻ.
Mặc dù người người nhốn nháo, rộn rộn ràng ràng, nhưng cảm giác chỉnh thể ngoại trừ náo nhiệt thì chính là phồn hoa, ngoài ra cũng không có bất kỳ hỗn loạn hay bạo động gì.
Dù sao cũng là trên lãnh địa của Sí Thiên giới, lại còn là khu khống chế của Chiến quốc, bất luận là ai đến nơi này đều phải tôn trọng, gây sự chính là muốn chết.
- Nơi này xác thực có thể tính là một trong những nơi phồn hoa nhất Nam Bộ.
Khương Phàm khống chế linh hồn Chu Tước, để tránh bị Hung Linh Hầu phát giác.
Dạ An Nhiên đột nhiên hỏi:
- Kiếp trước ngươi có ân oán với nơi này sao
Khương Phàm chần chừ một lúc, vẫn nói:
- Ta kỳ thật đã từng sống ở chỗ này một thời gian rất lâu, cũng trải qua rất nhiều chuyện, hai bên bắt đầu coi như bằng hữu tốt, sau này ta liền thành kẻ thù của bọn hắn, là người không nguyện ý nhìn thấy nhất.
- Ngươi từ bắt cóc nữ nhi của ai ở trong đó sao?
Dạ An Nhiên vô ý thức nghĩ tới đáp án, trêu tặc điểu cười xấu xa một trận.
- Không có.
- Vậy ngươi làm cái gì?
- Ta bắt cóc một nam tử.
- Oa nha!! Huynh đệ, ăn mặn không kiệng kị nha!
Tặc điểu kích động.
Vẻ mặt Khương Phàm hơi tối, nhẹ giọng thở dài:
- Hắn là huyền tôn của Giới Chủ Sí Thiên giới, một kỳ tài luyện đan ngàn năm khó gặp của Sí Thiên giới, được công nhận là Giới Chủ hạ nhiệm của Sí Thiên giới.
- Lúc hai mươi tuổi hắn đã danh chấn Nam Bộ, được Sí Thiên giới coi như trân bảo, nhưng hắn nhìn ôn hòa an tĩnh, kỳ thật lại chán ghét bị trói buộc, càng chán ghét nhân sinh mình bị người khác thiết lập, hai mươi tuổi liền có thể đoán trước được tương lai hai trăm tuổi, cuộc sống khi năm trăm tuổi.
- Lần đầu tiên ta cùng hắn tiếp xúc đã thấy ánh sáng trong ánh mắt hắn, ta cũng xác thực cần một vị kỳ tài luyện đan như thế này, cho nên... Ta nhấc lên nguy hiểm đắc tội Sí Thiên giới, mang hắn đi.
- Từ đó về sau, hắn theo ta nam chinh bắc chiến, tấp nập đăng lâm Bách Tộc chiến trường. Đan thuật của hắn đã lên tới đỉnh cao nhất, càng có bố cục vận trù tốt, là đại công thần thần triều. Mà hắn, sau này chính là Đan Sư Thánh Vương, Dương Vương của thần triều.