Đan Đại Chí Tôn

Chương 1234: C1234: Thanh danh đan dược gì đều cho ngươi




- Chỉ cần hắn xuất hiện, người của Hải Thần đảo sẽ có thể phát giác được sự tồn tại của hắn. Cô muốn hắn còn sống thì nên thả hắn đi.

Khương Phàm triệu ra Đại La Xích Dương Đan, đưa tới trước mặt nàng:

- Một chút tạ lễ, giúp chúng ta rời khỏi nơi này.

Lăng Vi mang theo vẻ mặt phức tạp lắc đầu:

- Ta rất nguyện ý nhận lấy tương lai Đan Thánh đan dược, nhưng nếu như là vì bảo vệ Dương Biện, ta không cần thù lao.

Khương Phàm cũng không khách khí, thu hồi Đại La Xích Dương Đan:

- Làm phiền.

Hải Thần đảo bí mật điều tra một mực tiếp tục đến sáng sớm ngày thứ hai, nhưng bởi vì bọn hắn không tin Dương Biện thật sống, cho nên cuộc điều tra phía sau đều có khuynh hướng nhắm tới những thân tộc đầu hàng của Dương Biện kia, hoặc là kẻ nào đó một mực tại cố nén hận thù.

- Lăng Vi cô nương, vì sao cô nương lại ở đây?

Ngụy Vô Đạo đứng ở bên ngoài viện Khương Phàm, ngăn cản Lăng Vi đang muốn rời khỏi.

- Lăng Vi ngưỡng mộ đan thuật của Khương Phàm tông sư, chuyên tới để thỉnh giáo.

Lăng Vi đã bình phục tâm tình, dịu dàng ứng phó.


- Ha ha, Lăng Vi cô nương cũng hiểu đan thuật?

Ngụy Vô Đạo thưởng thức nữ tử ưu nhã như ngọc trước mặt.

Đều nói mỹ nhân như ngọc, trong xương không ngoài da, Lăng Vi lại thuộc về trong xương lại ngoài da, túi da mỹ lệ, khí chất ưu nhã, từ trong lòng phát ra tôn quý trang nhã, thật sự là mỹ nhân hiếm có.

Nếu như không phải địa vị Thiên Mộng đảo quá đặc thù, nữ tử này lại rất nguy hiểm, hắn thật muốn âu yếm.

- Không hiểu mới muốn thỉnh giáo. Đã hiểu, gọi là nghiên cứu thảo luận.

- Ta không nghĩ tới Lăng Vi cô nương lại cảm thấy hứng thú đối với đan thuật.

- Ta kỳ thật càng cảm thấy hứng thú đối với người hơn.

- Ồ??

- Ta rất vinh hạnh có thể được Khương Phàm tông sư chỉ giáo, cũng rất vinh hạnh có thể mời được Khương Phàm tông sư đến Thiên Mộng đảo làm khách.

Lăng Vi giãn mặt ra mỉm cười, khẽ vuốt cằm nói với Khương Phàm trong viện.

Khương Phàm mỉm cười đi tới:

- Ngụy Vô Đạo công tử, hôn lễ đã kết thúc, lúc nào Ngụy gia mới có thể tiếp nhận khiêu chiến của ta? Ta mặc dù không nôn nóng, nhưng Lăng Vi cô nương đã thịnh tình đến mời, ta không thể để cho nàng đợi quá lâu.

Ngụy Vô Đạo ý vị sâu xa nhìn hai người.

Cái này chỉ sợ không chỉ đơn giản là làm khách, Lăng Vi vô cùng có khả năng đã tranh thủ đến hợp tác với Khương Phàm, thậm chí là liên quan càng sâu.

Đây cũng không phải là tin tức tốt gì.

Tiềm lực Khương Phàm còn ở đó, rất có thể tương lai sẽ trưởng thành đến Đan Thánh, lại còn có được Thiên linh văn Đan Thánh. Càng mấu chốt hơn chính là, phía sau Khương Phàm còn có một sư phụ đáng sợ.

Nếu như bọn hắn gia nhập Thiên Mộng đảo, chuyên vì Thiên Mộng đảo luyện chế đỉnh cấp đan dược, thực lực tổng hợp của Thiên Mộng đảo tất nhiên sẽ tăng lên một mảng lớn.

Thiên Mộng đảo còn có thể mượn nhờ Đan Thánh tương lai như Khương Phàm này chiêu mộ được vô số bằng hữu.

Ngụy Vô Đạo cười nhạt một tiếng, nói:

- Mấy ngày nay vội vàng chuyện hôn lễ, chậm trễ Khương huynh, mong rằng thông cảm. Còn khiêu chiến mà ngươi nói, ta thấy không cần.


- Vì sao?

Khương Phàm có chút ngoài ý muốn, cự tuyệt?

- Đan thuật không giống với võ pháp, có thể thông qua lôi tràng so đấu, lấy thô bạo thành bại luận phân thắng thua. Đan thuật cao thấp, dính đến các mặt, ví dụ như thuộc tính Hỏa Diễm khác nhau, tạo thành phương hướng nghiên cứu đan thuật khác nhau, hay là có người còn so sánh chuyên chú vào nghiên cứu lý luận đan thuật, mà không phải luyện chế đan dược, cho nên rất khó lấy luyện đan thuần túy đến tùy tiện bình phán thành tựu của một Luyện Đan sư.

Ngụy Vô Đạo không muốn tiếp nhận khiêu chiến, sau khi các trưởng bối Ngụy gia hiểu rõ tình huống cũng ăn ý quyết định cự tuyệt.

Một là bởi vì khiêu chiến như thế này đối với Ngụy gia mà nói rất không công bằng. Nếu như là ngang tay, chính là Ngụy gia thua, dù là Ngụy gia thắng, Khương Phàm cũng đã tạo ra thanh danh.

Hai là bởi vì bọn hắn không nguyện ý nổi xung đột cùng Đan Thánh tương lai này, càng muốn tiến hành kết giao lôi kéo.

Ba là bởi vì bọn hắn không làm rõ ràng được sư phụ của Khương Phàm là ai, nếu như tùy tiện tiếp chiến, rất có thể sẽ trúng tính toán.

Đại tộc làm việc, không thể không nghĩ lại cho kỹ.

Khương Phàm cố ý hiểu sai, giật mình nói:

- Ngụy công tử có ý tứ là, ta bây giờ còn chưa xứng trực tiếp khiêu chiến Ngụy gia?

- Khương huynh hiểu lầm. Ta hi vọng ngươi có thể ở lại Hải Thần đảo thêm mấy ngày, nhìn hoàn cảnh luyện đan của Ngụy gia chúng ta một chút, càng hiểu rõ toàn diện kỹ thuật luyện đan, lúc rảnh rỗi, chúng ta có thể luận bàn nghiên cứu thảo luận.

Khương Phàm lại lắc đầu:

- Sư phụ có nói qua, ta tốt nhất là xông ra danh tiếng trước lại đến Hải Thần đảo. Xem ra thật là ta đã sốt ruột rồi.

- Ngươi trong vòng một ngày liên tục hình thành hai viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm đã để rất nhiều người nhớ kỹ ngươi. Nhưng giữa Luyện Đan sư chúng ta, sẽ rất ít tiến hành khiêu chiến luyện đan...


Ngụy Vô Đạo còn chưa nói xong liền bị Khương Phàm chặn ngang:

- Là ta đã sốt ruột. Chờ ta được Luyện Đan sư các phương của Thần Dụ Chi Hải tán thành, ta sẽ lại đến nhà bái phỏng.

Gia hỏa này nghe không hiểu tiếng người sao?

Ngụy Vô Đạo oán thầm một câu, tiếp tục mang theo nụ cười, nói:

- Nếu như Khương huynh thật có ý luận bàn, chúng ta sẽ đến một trận? Tuy nhiên chỉ thuần túy là luận bàn, không phải khiêu chiến thắng bại, cũng sẽ không có người ngoài vây xem.

- Tốt! Ngươi và ta cùng là Thiên phẩm, chúng ta luyện thành luyện đan dược Chuẩn Thánh phẩm. Tuy nhiên ta có một điều kiện. Nếu như ta thắng, đan dược thuộc về ta.

Nụ cười trên mặt Ngụy Vô Đạo có chút cứng đờ.

Hỗn đản này có bị bệnh không!

Vật liệu cho đan dược Chuẩn Thánh phẩm vô cùng hiếm thấy, liền xem như Ngụy gia bọn hắn cũng đều không thể chuẩn bị mấy cái.

Hắn luận bàn thì thôi, lại còn muốn bắt lấy?

Dùng dược liệu của Ngụy gia bọn hắn, thành tựu thanh danh mình, xong còn mang đan dược đi?

Công việc tốt đều để ngươi kiếm lời?