Đan Đại Chí Tôn

Chương 1226: C1226: Người đáng chết




- Nói!! Nói tình hình thực tế cho ta!!

- Ngươi thật muốn biết?

- Đương nhiên ta muốn biết, nói cho ta.

Ngụy Vô Cực đột nhiên ngẩng đầu, dữ tợn nhìn Dương Biện:

- Không phải Dương Thiên Hữu muốn giết ngươi! Cũng không phải mẫu hệ thân tộc của hắn muốn giết ngươi! Bọn hắn đều không có lá gan lớn như vậy!

- Đó là ai?? Là ai!!

Cùng với tiếng gào thét của Dương Biện, Thiết Long cổ thụ lại lần nữa tăng sinh chạc cây, đâm xuyên nội tạng Ngụy Vô Cực, quấn quanh hài cốt của hắn.

Ngụy Vô Cực kêu thảm, giọng trở nên khàn khàn, lên tiếng hô to:

- Là phụ thân ngươi muốn giết ngươi! Là tam đại gia Hải Thần đảo muốn giết ngươi!

Dương Biện tức giận đến tím mặt:

- Nói bậy nói bạ, ta là truyền nhân mạnh nhất đương đại của Hải Thần đảo, ta muốn đại biểu Hải Thần đảo chinh chiến Bách Tộc chiến trường, tại sao bọn hắn muốn giết ta?


Ngụy Vô Cực đau đớn hô to:

- Ta chỉ biết đến như vậy. Đây là trong lúc vô tình Ngụy Vô Đạo để lộ với ta. Người bọn hắn thật sự muốn bồi dưỡng, thật ra là Dương Thiên Hữu. Mà ngươi, chỉ là một vật hi sinh. Cái chết của ngươi, rất nhiều năm trước đã được định ra!

- Đánh rắm!!

- Đây là sự thật!! Ngươi, đã sớm là người chết!!

- Không thể nào!

- Nhanh cầm máu cho ta! Nhanh cứu ta! Ta sắp chết, ta cảm thấy ta sắp chết rồi! Nhẫn không gian của ta có đan dược, nhanh cho ta, cho ta...

Toàn thân Ngụy Vô Cực bị máu tươi thấm ướt, đau đớn cùng suy yếu thúc đẩy ra cảm giác sợ hãi cái chết trong hắn.

Giọng Khương Phàm giá lạnh quanh quẩn thanh đồng tiểu tháp:

- Trong nửa phút, ngươi sẽ lâm vào hôn mê, sau đó đổ máu mà chết. Muốn sống, trong nửa phút này, những gì mà ngươi biết, hãy nói ra toàn bộ đi.

- Ta thật sự là cái gì cũng không biết. Dương Biện chết, rất đột nhiên, ở trước đó không có bất kỳ dấu hiệu gì, thật sự ai cũng nghĩ không ra. Nhưng sau khi hắn chết, tộc trưởng tam đại tộc còn có các lão tổ toàn bộ đều ra mặt, không đến trong vòng nửa ngày, toàn bộ Hải Thần đảo không được lên tiếng, không có bất kỳ người nào còn dám nhắc tới chuyện này, tựa như chưa từng xảy ra.

- Ngày thứ hai, mẫu hệ thân tộc của Dương Biện toàn bộ bị ước đàm, sau khi giết một nhóm, quỳ một nhóm, lưu đày một nhóm. Từ đó về sau, trong Hải Thần đảo thật giống như chưa từng có Dương Biện.

- Lúc đầu chúng ta đều suy đoán, là Dương Thiên Hữu chủ mưu sát hại Dương Biện, cướp đoạt vị trí tộc trưởng. Sau đó Hải Thần đảo liên hợp không được lên tiếng, cũng là bởi vì bất đắc dĩ, nếu Dương Biện đã chết, bọn hắn cũng không thể lại mất đi Dương Thiên Hữu. Cho nên, bọn hắn không muốn làm lớn chuyện, ảnh hưởng đến bầu không khí các tộc, càng không muốn bên ngoài nghị luận, ảnh hưởng đến thanh danh Dương Thiên Hữu, vị tộc trưởng tương lai này.

- Cho đến khi năm ngoái, khi ta bồi tiếp Ngụy Vô Đạo luyện đan, trong lúc vô tình hắn đã đề vài câu, ta mới biết được chuyện có ẩn tình khác. Là tộc trưởng Dương gia muốn giết Dương Biện, là các lão tổ tông Hải Thần đảo, muốn giết Dương Biện...

Ngụy Vô Cực bắt đầu hoảng hốt, thanh âm càng ngày càng yếu.

Dương Biện ngơ ngác đứng ở nơi đó, vô ý thức lắc đầu, trong miệng thì thào khẽ nói:

- Không thể nào, điều đó là không thể nào, ta không làm sai cái gì, ta... Không làm sai cái gì...

Khương Phàm cũng cảm thấy kì quái, vì sao? Cái này thật sự không hiểu nổi.

Phốc phốc!


Thiết Long cổ thụ rút tất cả sợi đằng ra khỏi.

Ngụy Vô Cực rơi trên mặt đất, lâm vào hôn mê.

Khương Phàm ngồi trong phòng, lông mày càng nhăn càng chặt.

Vốn cho rằng đây chỉ là một trận tàn sát giữa các huynh đệ, là một trận cạnh tranh vị trí tộc trưởng. Hắn cũng ôm lấy vài tia huyễn tưởng đối với phụ thân của Dương Biện, cho là sau đó không có xử trí Dương Thiên Hữu vấn đề là xuất phát từ gia tộc, không thể lại xử lý hắn, ngược lại phải bảo đảm giữ bí mật.

Nhưng bây giờ xem ra, trong này tuyệt đối có ẩn tình khác.

Có thể làm cho Dương gia, thậm chí toàn bộ cao tầng Hải Thần đảo liên hợp lại xử tử Dương Biện, nhất định là thâm mưu đã lâu!

Mà, loại Xử tử này, không phải là thù hận.

Dù sao Dương Biện có thiên phú rất mạnh, càng là khâm định người nối nghiệp Dương gia, xem như phạm sai lầm lớn đến đâu lầm, cũng chỉ là trừng phạt mà thôi, không thể nào lại khiến cho tam đại tộc liên hợp hành động được.

Trừ phi Dương Biện dính đến một loại bí mật rất lớn nào đó!

Vẻ mặt Khương Phàm rất nghiêm trọng, nhất định phải rời khỏi nơi này! Tuyệt đối không thể ở lâu, càng không thể lại đụng tới Lôi Tú!

Dương Biện ngồi liệt bên trong thanh đồng, toàn thân giống như là bị rút sạch sức lực, vẻ mặt hốt hoảng, tự mình lẩm bẩm.

- Ta đã làm sai điều gì?? Ta rốt cuộc đã làm sai điều gì?? Ta là kiêu ngạo của Dương gia, ta là truyền nhân mạnh nhất thế hệ này của Hải Thần đảo. Ta đang nỗ lực làm đến tốt nhất, ta đã tận hết khả năng làm cho tất cả mọi người đều vì ta mà kiêu ngạo. Tại sao lại muốn giết ta?

- Phụ thân ta muốn giết ta? Các gia gia muốn giết ta? Toàn tộc của ta đều muốn giết ta? Ta đã làm sai chỗ nào?


- Chẳng lẽ cũng là bởi vì bình thường ta kiêu ngạo sao? Tộc trưởng, không có kiêu ngạo, sao là uy tín? Đây là phụ thân dạy ta!

Dương Biện ngẩng đầu, nước mắt kéo qua gương mặt:

- Ta đã làm sai điều gì? Vì sao ta nhất định phải chết?

Khương Phàm nhìn Dương Biện ở bên trong, trong lòng đột nhiên có chút đau tiếc.

Mặc dù bên ngoài đã là bốn năm lâu, nhưng đối với Dương Biện mà nói, chỉ là hơn hai mươi ngày.

Mà trong hơn hai mươi ngày này, cả đời người của hắn đều bị sụp đổ.

Bị đệ đệ tàn sát, bị Sinh Tử Ngâm lấy đi cảnh giới. Nữ tử mình yêu mến xuất giá, người thân bị lưu vong.

Thật vất vả phải hiểu rõ tình huống, lại lâm vào tuyệt vọng cùng đau đớn càng sâu.

Đối với thiếu chủ hoàng tộc đã từng cao cao tại thượng mà nói, phần đả kích này thật sự là quá tàn khốc chút.

Khương Phàm đều thầm than ở trong lòng, ông trời, ngươi là muốn triệt để phá vỡ hắn sao?