Đan Đại Chí Tôn

Chương 1179: C1179: Sinh tử chi mê




Vương Quốc Hắc Ám, Nguyệt Hoa Thiên Bảo.

- Sinh Tử Ngâm? Khương Phàm giả chết xông vào U Minh Địa Ngục?

Đông Hoàng Thánh Kiệt đều đã nhanh quên đi chuyện Sinh Tử Ngâm.

Đông Hoàng Như Yên kiêu ngạo giơ đầu lên:

- Thời điểm Khương Phàm trở lại Vương Quốc Hắc Ám thì hắn đã làm xong chuẩn bị chịu chết, tất cả khiêu chiến cùng điên cuồng của hắn đều là cuồng hoan trước khi giả chết.

- Tại sao hắn muốn làm như thế?

Đông Hoàng Thánh Kiệt chau mày, mặc dù đã giải thích được tất cả những cử động khác thường của Khương Phàm, nhưng lý do?

- Đương nhiên là vì bảo vệ mình. Hắn chỉ có chết, mới có thể để cho Chí Tôn Kim Thành cùng Hỗn Độn Tử Phủ không còn trả thù hắn, không còn đối kháng với Vô Hồi thánh địa. Còn có, hắn phải dùng cái chết kích thích hai đại hoàng tộc, để bọn họ toàn lực phối hợp Bất Tử Thiên Bia hành động.

Đông Hoàng Thánh Kiệt trầm mặc một lát:

- Có chút đạo lý, nhưng vẫn có chút gượng ép.

Đông Hoàng Như Yên bất mãn nói:

- Rất hợp lý mà, sao lại gượng ép.

Đông Hoàng Như Ảnh nói:

- Hắn hẳn là muốn tới U Minh Địa Ngục tìm kiếm thứ gì đó.

Đông Hoàng Hoa Thanh đứng bên cửa sổ đột nhiên mở ra con mắt có chút khép kín, nhẹ giọng một câu:

- Côn Lôn!


- Cái gì?

Đông Hoàng Như Yên nhìn sang.

Đông Hoàng Hoa Thanh nhìn thấu qua cửa sổ, ngắm nhìn hư không hắc ám vô tận.

Côn Lôn!

Tu La!

Huyết quan!

Nếu như mục tiêu của Khương Phàm là ở đó, vậy thân phận của hắn cơ hồ đã có thể hoàn toàn xác định được!

Đông Hoàng Như Yên nói nhỏ:

- Tỷ tỷ, Côn Lôn là cái gì?

- Một trong chín phương Quỷ giới tại U Minh Địa Ngục, quỷ sơn lớn nhất Địa Ngục.

- Côn Lôn Quỷ Giới, chín tầng giới dưới mặt đất, chín tầng giới trên mặt đất, trên dưới chín vạn dặm!

- Dưới trấn Cửu U Thâm Uyên, trên nâng U Minh thiên khung, xuyên qua Sinh Tử Lưỡng Giới, kết nối Bách Tộc chiến trường Thiên Khải!

Nơi đó cũng là nơi hỗn loạn nhất tại Địa Ngục, nghe nói Hồng Hoang đến nay đã nhiều lần bộc phát thần quỷ tranh chiến, Côn Lôn đều là chiến trường hàng đầu, nơi đó chôn giấu vô số di cốt Thiên Thần, cũng chôn giấu vô số Quỷ Chủ U Minh, mức độ nguy hiểm nơi đó...

Đông Hoàng Như Ảnh chậm rãi lắc đầu, nhẹ giọng nói nhỏ:

- Người sống chúng ta không cách nào tưởng tượng được.

- Khương Phàm muốn tới chỗ này?

Đông Hoàng Như Yên giật mình che miệng lại.

- Không biết.

Đông Hoàng Như Ảnh nhìn bóng lưng phó giáo chủ, âm thầm kinh ngạc.

Vì sao nói đến mục đích của Khương Phàm, phó giáo chủ lại nhắc đến Côn Lôn?

Côn Lôn Quỷ Giới kia là nơi làm cho Chư Thần kính úy, làm sao lại dính líu tới Khương Phàm.

Hắn, cuối cùng vẫn chỉ là một Thánh phẩm thôi mà.

- Đông Hoàng Thánh Kiệt, ngươi tiếp tục tọa trấn Vương Quốc Hắc Ám, tiếp cận hồ ly của Đại Tự Tại điện. Mặc dù nó chỉ là một trong chín đại phân thân của Thánh Vương, nhưng cái này so với cái trước đó kia mạnh hơn rất nhiều.

Đông Hoàng Hoa Thanh nói xong, thân hình vặn vẹo, hòa vào hư không.

Hắn muốn tới U Minh Địa Ngục, dò xét Côn Lôn Quỷ Sơn.

- Phó giáo chủ, ta chỗ này còn có ghi chép hành động của Khương Phàm tại Luân Hồi bí cảnh!

Đông Hoàng Như Ảnh vội vàng lấy tinh thạch ra, thế nhưng Đông Hoàng Hoa Thanh đã biến mất.


- Đã ghi chép lại toàn bộ rồi?

Đông Hoàng Thánh Kiệt cau mày, cũng kinh ngạc với phản ứng của phó giáo chủ.

- Hết thảy năm khối Ký Ức Tinh Thạch, ghi chép toàn bộ quá trình sau khi chúng ta phát hiện Khương Phàm.

Đông Hoàng Như Ảnh giao tinh thạch cho phụ thân.

Đông Hoàng Như Yên đứng ở bên cạnh nói:

- Ngài không tưởng tượng nổi đặc sắc như thế nào đâu. Sau khi xem xong ngài sẽ phải thay đổi đánh giá đối với Khương Phàm, hắn không phải chỉ là tên cuồng chiến đấu, mà hắn chính là tên tên điên nguy hiểm.

Đông Hoàng Như Ảnh cũng nói:

- Khương Phàm thể hiện ra một loại lực lượng thần bí, có thể dẫn bạo sơn hà, phụ thân ngài lưu ý nhìn.

- Ồ?

Đông Hoàng Thánh Kiệt chú ý đến thể hiện của hai nữ nhi của mình, nắm chặt tinh thạch bắt đầu cảm nhận.

- Phụ thân, xử lý Huyền Hoàng Thạch như thế nào?

Đông Hoàng Như Ảnh nhìn năm khối Huyền Hoàng Thạch lơ lửng ở bên cạnh.

Sau khi các nàng đo đạc kỹ càng, đường kính khối lớn nhất kia đạt tới một mét sáu mươi ba, khối lớn thứ hai kia có đường kính một mét ba mươi bảy, ba khối còn lại đường kính đều từ năm mươi cen-ti-mét đến tám mươi cen-ti-mét.

Bọn chúng lơ lửng ở nơi đó, tỏa ra tia sáng ngũ sắc, khí tức Huyền Hoàng nồng đậm đầy tràn cung điện, mơ hồ diễn hóa ra hình ảnh thế giới thần kỳ bắt đầu sinh ra.

- Toàn bộ giữ lại, bọn chúng thuộc về Thiên Cung thứ chín chúng ta.

Đông Hoàng Thánh Kiệt nhìn về phía Huyền Hoàng Thạch, hai mắt loé lên ánh sáng nóng rực.

Đừng nói hắn chưa thấy qua, ngay cả phó giáo chủ cũng đều chưa thấy qua.

Huyền Hoàng Thạch quy mô như thế này, bên trong khẳng định còn có nguyên khí vạn vật nguyên thủy nhất, tinh khiết nhất, cũng mang ý nghĩa có thể kích phát tổ mạch Nhân tộc.

Kích phát Nhân tộc tổ mạch?


Ngẫm lại liền kích động! Nói không chừng thật có thể thông qua tổ mạch, gây nên biến đổi huyết mạch, sinh ra lực tăng lên không thể tưởng tượng nổi!

Đông Hoàng Như Yên cẩn thận từng li từng tí nói:

- Phó giáo chủ vừa mới nói, chúng ta giữ lại hai khối nhỏ, còn lại phải đưa đến thần giáo, trực tiếp giao cho giáo chủ.

- Giữ lại! Chính chúng ta dùng! Đây là bảo bối có thể thay đổi vận mệnh, trăm ngàn năm cũng khó khăn thấy được một lần, há có thể chắp tay tặng cho người khác.

Trên mặt Đông Hoàng Thánh Kiệt hiện lên cường thế hiếm thấy.

- Oaa! Tốt!!

Đông Hoàng Như Yên kích động nhảy dựng lên, dựa theo phỏng đoán của phó giáo chủ, Huyền Hoàng Thạch như thế này thậm chí còn có cơ hội từ Thánh phẩm thăng đến Thiên phẩm.



Đại Tự Tại điện!

- Ta đoán Khương Phàm không chết, nhưng ta đã tận mắt thấy hắn chết.

Hướng Vãn Tình ngồi dựa trên giường êm, khẽ nói.

- Lúc đó không gian ba động sao?

Tiểu hồ ly nhảy đến trước mặt nàng, núp ở trong ngực nàng.

- Lúc ấy hắn cõng Hứa Đan, nhưng trước khi chuyện xảy ra, đã thu Hứa Đan về.

- Có năng lượng đặc thù không?

- Hắn thi triển chiêu thức trước đó chưa từng dùng qua, lấy thực lực tứ trọng thiên, vén lui cự lang thất trọng thiên, sau đó toàn thân phá toái, rơi trong bầy sói. Ta đã cẩn thận chú ý tình huống lúc ấy, không có phát hiện dấu hiệu bị cưỡng ép di chuyển rời khỏi.