Đan Đại Chí Tôn

Chương 1168: C1168: Cuộc chiến chịu chết 4




Hơn một trăm loại mãnh thú liệt diễm dữ dội phá tan đàn sói, liên tiếp dẫn bạo nhấc lên triều cường hỗn loạn.

Hai cánh Khương Phàm như đao, cuồng dã giết vào đàn sói, những nơi hắn đi qua, huyết nhục văng tung tóe.

Cự lang cuồng bạo bị đối diện chém nát.

Rống!!

Trong hỗn loạn, một con cự lang ngũ trọng thiên nhấc lên móng vuốt tráng kiện, vồ đến đầu Khương Phàm.

Khương Phàm nhanh nhẹn xoay chuyển, cánh phải bổ móng vuốt ra, cánh trái xoay tròn bay lên chém đầu nó.

Ô ô ô...

Đàn sói gào thét, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên bao phủ tới.

Toàn thân Khương Phàm bạo động liệt diễm, tám trăm sợi hỏa vũ sắc bén bạo kích, oanh sát.

Số lượng lớn cự lang bị đâm xuyên đầu, bị đánh xuyên thân thể.

Ngay sau đó, Khương Phàm huy động liệt diễm quét sạch vài trăm mét xung quanh, ngang nhiên dẫn bạo lửa lớn.

Liệt diễm bạo động, kim quang cùng với huyết thủy thảm liệt cuồn cuộn.

Nhưng vẫn có cự lang ngạnh kháng đực hỗn loạn vọt tới trước mặt hắn.

Tử khí kịch liệt cuồn cuộn hóa thành móng vuốt tử khí vô tận, tràn ngập đất trời bao phủ tới Khương Phàm.


- A a a.

Hứa Đan đã bị tràng diện hỗn loạn làm cho sợ vỡ mật, chỉ lo điên cuồng thét lên, giãy dụa muốn thoát khỏi xiềng xích.

Đàn sói điên cuồng, bạo ngược hỗn loạn, phảng phất ngay cả nàng đều muốn bị gặm cắn, xé nát.

Giờ khắc này, nàng rõ ràng cảm nhận được mình muốn hãm hại Khương Phàm trong bầy sói là ngây thơ đến cỡ nào, nếu như Khương Phàm chết rồi, nàng đảo mắt sẽ bị cắn chết.

Khương Phàm căng cứng hai cánh, bay thẳng lên trời, kích phát bản thân, thực lực tăng vọt đến tứ trọng thiên đỉnh phong.

Liệt diễm cuồn cuộn, đường vân Chu Tước hiển hiện trên hai cánh, uy lực chém giết Thương Thiên, phóng lên tận trời.

Ầm ầm...

Trong tử khí, Khương Phàm hoành hành không trở ngại, cuồng bạo xé mở móng vuốt đầy trời.

Một tiếng tiếng gáy to, âm thanh cắt đoạn trời cao.

Khương Phàm giết ra tìm đường sống, nhưng không có một khắc nào đình chỉ.

Liệt diễm cuồn cuộn sau lưng, hình thành vòng xoáy to lớn, cường quang hừng hực bên trong, tám đườngtrọng quyền liệt diễm giống như mặt trời ầm vang xuất hiện.

Ngao...

Ba con Tử Lân Cự Lang lục trọng thiên dậm trên đàn sói vọt lên đến, tàn nhẫn nhào về phía Khương Phàm.

- Bát Hoang Liệt Dương Quyền!

Khương Phàm hét lớn, ý thức cùng trọng quyền quán thông, linh văn cùng liệt diễm cộng minh, tám đường trọng quyền hoành hành giữa trời cao, tốc độ lại đột nhiên tăng vọt.

Ba con Tử Lân Cự Lang còn không kịp phản ứng, trọng quyền liệt diễm trực tiếp đánh vào bên trên đầu của bọn nó, cùng với huyết thủy đầy trời, bọn nó đều bị đánh bay.

Khương Phàm lao xuống, lần nữa giết tiến vào đàn sói, hai cánh chấn kích, thế như Thiên Đao, tàn nhẫn chém giết đàn sói hỗn loạn.

Nhưng số lượng sói quá nhiều, mà hình thể lại toa lớn, bọn chúng đang phóng tới phía trước liên tiếp ổn định, chuyển hướng vồ giết, phía sau còn tại phóng tới thì kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, chen chúc lao nhanh.

Khương Phàm rất nhanh đã bị bao phủ, chém giết một con thì nhào tới mười con, nổ bay mười con lại nhào tới mười mấy con.

Răng rắc!!

Ba con cự lang cắn hai cánh Khương Phàm, điên cuồng lôi kéo.

Một con cự lang mở to miệng ra, lao đến yết hầu Khương Phàm.

Các con cự lang khác điên cuồng đánh giết, nắm giữ xung quanh, kín không kẽ hở.

- Khương Phàm, bây giờ sao? Ta đều đã chuẩn bị xong kính tượng.


Hứa Đan sắp nứt cả tim gan, hoảng sợ thét lên, nước mắt đều không bị khống chế mà rơi xuống.

Trong mắt nàng bây giờ tất cả đều là sói, răng nanh, móng vuốt, phảng phất một giây sau liền bị xé nát.

- Im miệng!

Khương Phàm hung tàn, vỗ cánh gáy to.

Một vòng xoáy cực kỳ mãnh liệt kích phát từ tâm hải, trong chớp mắt trùng kích mạch máu, huyết khí hình thành triều dâng giống như muốn nổ tung, lao ra khỏi cơ thể, kịch liệt cuồn cuộn.

Huyết khí tinh hồng, tình thế mãnh liệt, hóa thành ba con thú đẫm máu dữ tợn. Giống như người nhưng lại giống như quỷ, đầy đầu đều là răng nanh sắc nhọn.

Những con thú màu máu to như núi nhỏ, dữ tợn hét lớn, kéo lấy huyết khí hoành hành vọt mạnh, tàn bạo gặm cắn Tử Lân Cự Lang hỗn loạn ở xung quanh.

Đây là Thao Thiết!

Thao Thiết Thánh Pháp, săn dân chúng!

Khương Phàm dữ tợn gào thét, huyết khí toàn thân tiếp tục bạo động, liên tiếp ngưng tụ thành hơn mười đầu thú Thao Thiết, cuồng bạo hoành kích bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, Tử Lân Cự Lang nhanh chóng gầy gò, bị lược đoạt rất nhiều tinh lực.

Bạo động ngắn ngủi, Thao Thiết kéo thành đàn trở về, cướp đoạt được tinh huyết sinh mệnh cường đại, rót vào thân thể Khương Phàm.

Hơn ba mươi con Tử Lân Cự Lang khổng lồ bị lược đoạt huyết khí, càng bị phần uy thế của Thao Thiết kia làm cho linh hồn sợ hãi.

Xung quanh còn đang điên cuồng, nơi này lại hỗn loạn trong ngắn ngủi.

Khương Phàm cướp đoạt huyết khí liền nhanh chóng tăng vọt chiến ý.

- Phần Thiên Quyết thức đầu tiên, Hoắc Loạn Thiên Địa!

Liệt diễm cuồn cuộn, dẫn bạo trong nháy mắt, quét sạch hơn ngàn mét xung quanh.

Bọn chúng kịch liệt cuồn cuộn, hoắc loạn toàn trường.


Cướp đoạt huyết khí, bọn cự lang suy yếu lại sợ hãi không kịp chuẩn bị, bị vô tình xoắn nát, huyết nhục văng tung tóe.

Xung quanh lập tức trống ra mảnh đất trống lớn.

- Đến đây!!

Khương Phàm vỗ cánh gáy to, liệt diễm trước mặt trải rộng ra pháp trận, ngưng tụ Thần Điểu màu máu.

Nguyên Phù trận tăng vọt chí thượng trăm mét, điên cuồng cướp đoạt huyết khí cùng năng lượng trong ngàn mét xung quanh, lấy uy lực quy nguyên đưa năng lượng trở lại nguyên bản, sau đó diễn hóa thành liệt diễm.

Khương Phàm đón phù trận đụng tới, người khoác liệt diễm, lại mang theo Chu Tước Bác Thiên Thuật.

Đàn sói hỗn loạn nhanh chóng khôi phục bình thường, một con cự lang lục trọng thiên lao ra trước nhất, cao hơn ba mươi mét, lân giáp cứng rắn, miệng đầy răng nanh, tử khí đột nhiên cuồn cuộn trong lúc phóng tới, tốc độ bất chợt tăng vọt.

Khương Phàm đồng thời giao hòa cùng lực lượng ánh sáng, tốc độ cũng tăng vọt gấp đôi.

Vuốt sói bạo kích, xé rách không gian.

Hai cánh oanh minh, đối diện mà lên.

Chênh lệch cường đại vượt qua lưỡng (hai) trọng thiên, lần đầu đối mặt với nhau.

Cự lang bị hung hăng xốc móng vuốt lên, Khương Phàm ngửa mặt bay lên, sau khi rơi xuống đất suýt chút nữa đã mất đi khống chế.

Ngao ngao...

Vài con cự lang từ phía sau giết tới, tử khí cuồn cuộn, hóa thành móng vuốt, lướt qua mặt đất bao phủ tới Khương Phàm.