Đan Đại Chí Tôn

Chương 116: 116: Trò Đùa Hay Là Âm Mưu 1





Khương Phàm nhìn đám nữ tử , lại nhìn tiểu hài nhi bên cạnh, Yêu Đồng? Tiểu tử này quả nhiên không đơn giản.

- Ngươi đã đi ra mấy ngày?
Nữ tử chú ý tới Khương Phàm, nhưng chỉ liếc mắt nhìn qua, không có để ý.

- Nhớ không rõ.

Tiểu hài nhi "Nhu thuận" đáp trả.

- Ngươi tốt nhất bây giờ liền trở về, nếu không chúng ta phải thông báo tông môn ngươi.

Lão ẩu cảnh cáo Yêu Đồng, vây quanh nữ tử thánh khiết rời khỏi.

- Các nàng là ai?
Khương Phàm tò mò hỏi.

- Thánh Nữ tông.

- Ngươi là tông nào?
- Không có tông không có môn.

Ta phải trở về, hôm nào gặp lại.

Vẫn là nơi lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, giữ lại hết hồn đan cho ta.


Tiểu hài nhi quay người lại biến mất trong rừng rậm, giống như thật sợ các nàng sẽ thông báo tông môn.

- Tất cả người trong La Phù sơn mạch đều là quái nhân.

Khương Phàm mang theo Bạo Viên rời khỏi, thuần thục khống chế hỏa diễm, đem Bạo Viên cao hơn năm mét luyện thành ba viên đan dược.

Thu vào thanh đồng tiểu tháp, tiếp tục tôi luyện trong rừng rậm
Khi Khương Phàm trở lại Thiên Sư tông, đại hội thu đồ đệ dài đến mười ngày đã kết thúc.

Bởi vì lúc trước Khương Phàm đại chiến Kim Cương tông, Thiên Sư tông lại mạnh mẽ đoạt lại quặng mỏ Tây Nam.

Trong mấy ngày ngắn ngủi, danh uy Thiên Sư tông đại chấn.

Người đến đây báo danh càng ngày càng nhiều, ngày thứ mười đã tới hai ngàn người.

- Khương Phàm, ngươi chạy đi đâu thế?
Dạ An Nhiên nghe được Khương Phàm trở về liền chạy tới trước tiên.

- Quen thuộc cảnh vật xung quanh một chút.

Có chuyện gì sao?
- Ngươi mới tới La Phù sơn mạch, đối với nơi này còn không hiểu rõ, nếu như ngươi muốn đi ra ngoài, ta có thể bồi tiếp ngươi, cũng có thể an bài Thanh Văn bồi tiếp ngươi.

Dạ An Nhiên liên tiếp mấy ngày đều không gặp được người, thật sợ Khương Phàm xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

- Ta quen được một người.

Các ngươi chiếm được quặng mỏ tinh thạch chưa?
Khương Phàm từ tám tuổi đã lịch luyện ở trong Đại Hoang, kinh nghiệm sinh tồn đã sớm lắng đọng đến trong lòng, hắn quen thuộc một người, cũng am hiểu một người.

- Gặp được chút phiền phức, bất quá vẫn chiếm được.

Phụ thân rất cảm tạ ngươi, ngày thứ hai đã để ta đến gọi ngươi, kết quả ngươi đi đâu mất.

Khương Phàm, ta nghĩ chúng ta xem như bằng hữu, ta sẽ không can thiệp tự do của ngươi, nhưng ngươi ngàn vạn lần phải chú ý an toàn.

Ngươi có gì cần, mặc kệ là võ pháp, đan dược hay là những vật khác, đều có thể đến chủ phong phía đông Dược sơn đi lấy.

Phụ thân đã tự mình căn dặn nơi đó.

Khương Phàm nói tiếng cám ơn, từ nhấc lên thùng nước trong giếng nước bên cạnh, chuẩn bị rửa sạch tất cả đều vết máu trêи người, thế mà vừa quay đầu, Dạ An Nhiên vẫn còn đứng ở nơi đó.

- Còn có chuyện gì sao? Ta chuẩn bị tắm rửa.


- Là có chuyện, nhưng ta đã thay ngươi cự tuyệt.

Dạ An Nhiên có dáng người cao gầy ưu mỹ, da thịt oánh nhuận như ngọc, mặc dù xuất thân tông môn nhưng bởi vì Thiên Thư linh văn lại có một loại khí chất ưu nhã tôn quý mê người.

Nữ tử động lòng người như nàng vô luận đi đến đâu cũng có thể làm cho người khác say mê, duy chỉ có đứng ở trước mặt Khương Phàm, lại luôn không được để ý tới.

Đôi mắt kia nhìn nàng và nhìn người bình thường thì không có gì khác biệt, cái này khiến nàng có chút phiền muộn.

- Chuyện gì?
Khương Phàm rửa mặt, kéo huyết y trêи thân xuống, thuận miệng hỏi.

Hắn không để ý hình tượng lại để cho Dạ An Nhiên không còn gì để nói.

- Kim Cương tông không cam tâm thất bại, mấy ngày trước phái người đến hạ chiến thư.

Nhưng không phải đi lôi đài, mà là...!n Oán Tràng!
- Cái gì là n Oán Tràng?
- Thượng Thanh tông, Ngọc Đỉnh tông, Thiên Cương tông có thực lực mạnh nhất, địa vị cao nhất trong La Phù Thập Bát Tông, tịnh xưng Tam Tôn Chủ La Phù.

Bên trong Ngọc Đỉnh tông có rất nhiều Luyện Đan sư, toàn bộ một nửa đan dược La Phù sơn mạch đều từ nơi đó mà ra, cho nên bọn hắn không chỉ có địa vị rất cao, mà lực ảnh hưởng có thể xưng là đứng đầu Tam Tôn.

Hơn ba trăm năm trước, một vị luyện đan kỳ tài của Ngọc Đỉnh tông phạm vào trọng tội, lẽ ra đã xử tử.

Nhưng tông chủ ái tài, các trưởng lão càng không nguyện ý lãng phí tư chất của hắn, liền nghĩ đến một biện pháp.

- Bọn hắn ở ngoài Ngọc Đỉnh tông, định ra một mảnh rừng núi lớn, bên trong đổ đầy Yêu thú hung tàn.

Quy định đệ tử dưới Linh Nguyên cảnh trong tông phạm vào trọng tội đều sẽ bị ném tới bên trong mười ngày.

Nếu như sống sót, trọng tội có thể biến đổi khinh tội (tội nhẹ), khinh tội có thể biến vô tội.


Trải qua mấy trăm năm, nơi đó thành n Oán Tràng toàn bộ La Phù sơn mạch.

Phạm vi một trăm dặm, hàng năm chỉ mở ra một lần.

- Nhưng, mở ra đối với Linh Anh cảnh cửu trọng thiên, bởi vì người ở cảnh giới này đều tuổi trẻ, phạm vào sai lầm có thể tha thứ, cửu trọng thiên cũng là một cảnh giới rất mấu chốt, chết cũng chỉ hơi tiếc.

Bởi vì thế mà nơi đó biến thành "Thịnh hội" toàn La Phù sơn mạch, mỗi lần Ngọc Đỉnh tông sẽ còn xuất ra ba viên Kim Tủy Đan, ban thưởng cho người chiến thắng.

- Viên đan dược kia vô cùng trân quý, có thể bảo đảm Linh Anh cảnh cửu trọng thiên thuận lợi ngưng tụ linh nguyên, tiến vào Linh Nguyên cảnh, còn có thể phạt mao tẩy tủy, cường kiện thể phách, nghe nói còn có mở rộng khí hải, tẩm bổ linh văn, công hiệu rất thần kỳ.

Cũng chính là bởi vì dạng này, mỗi lần mở ra, đều sẽ khiến đệ tử các tông tràn vào.

Nơi đó không chỉ còn là n Oán Tràng, cơ hồ đã thành Tu La tràng.

Dạ An Nhiên kỹ càng giới thiệu tình huống nơi đó, mặc dù nàng không có đi qua, nhưng biết rõ nơi đó hỗn loạn cùng nguy hiểm.

Khương Phàm hỏi:
- Tính thế nào mới là người chiến thắng?
- Mỗi người đi vào, trêи thân đều sẽ treo một ngọc bài, một bộ phận Yêu thú nơi đó trêи thân cũng sẽ treo ngọc bài.

Mười ngày sau, ai ra được, trêи thân nhất định phải có ngọc bài, nếu không...!Chết!
- Ba vị đạt được nhiều ngọc bài trước nhất thì xem như người chiến thắng.

Ngoài ra, người nhiều ngọc bài nhất còn có thể hướng hai vị kia khởi xướng khiêu chiến, bên thắng có thể hướng Ngọc Đỉnh tông yêu cầu một viên đan dược chuyên môn..