Khương Phàm điều dưỡng ba ngày ba đêm, ý thức đã có chuyển biến tốt đẹp, không còn đau đầu nữa.
Thú ấn cũng nổi lên tia sáng, chỉ là đều rất yếu ớt, miễn cưỡng hiện ra hình dáng.
Đan Hoàng vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Khương Phàm cơ hồ không cảm giác được hắn tồn tại.
Khương Uyển Nhi nhìn thấy Khương Phàm còn đang ăn đan dược, quan tâm hỏi:
- Ca ca, ý thức của huynh còn chưa tốt sao?
- Tốt hơn nhiều rồi.
Khương Phàm ăn đan dược vào, yên lặng luyện hóa.
Khương Uyển Nhi lo lắng nói:
- Cần tìm Thường thúc thúc kiểm tra cho huynh một chút không? Muội thấy huynh mấy ngày nay luôn ngẩn người.
Yến Khinh Vũ ở bên cạnh nói:
- Hắn không phải ngẩn người, là đang nghĩ cách tính toán.
- A?
- Hắn luôn luôn nhìn qua phương hướng Dược sơn mà ngẩn người, khẳng định đang đánh chủ ý xấu gì đó rồi.
- Hì hì, Khinh Vũ tỷ tỷ quan sát rất cẩn thận nha.
- Chính hắn đều nói rồi, sinh mệnh chân lý ở chỗ giày vò. Cho nên cuộc sống của hắn đơn giản chính là "đang giày vò" cùng "Chuẩn bị giày vò’.
Khương Phàm cười khẽ hai tiếng, tiếp tục suy nghĩ cái gì đó.
- Ta nói đúng rồi phải không?
Yến Khinh Vũ hừ một tiếng, ngồi vào bên cạnh:
- Ngươi có thể sáng sủa chút hay không, mới mười bảy tuổi, có chút tinh thần phấn chấn được không, đừng như người hai mươi bảy.
- Hì hì, Khinh Vũ tỷ tỷ không phải nói thích thành thục sao?
- Ta... Ta nói lúc nào.
- Lần trước cùng nhau tắm rửa, lúc nói còn ngẩn người đấy thôi.
- A... Nha đầu chết tiệt kia, đừng có cái gì cũng đều nói ra bên ngoài.
- Ca ca, huynh thích như thế nào?
Khương Uyển Nhi bỗng nhiên tiến đến trước mặt Khương Phàm.
- Ta à, tùy duyên.
Khương Phàm cười cười, đã đợi không kịp mà gọi Bách Lý Mạc Yêu vào.
- Tốc độ ngươi có thể có bao nhanh?
- So với ai?
Bách Lý Mạc Yêu mong đợi nhìn Khương Phàm.
Ba ngày này hắn vẫn một mực đang kìm nén sức lực muốn đi tìm đám người Huyền Nguyệt hoàng triều kia báo thù, chỉ là Khương Phàm đã nhiều lần ngăn cản.
- Cùng tất cả mọi người trong Ly Hỏa thánh địa.
Khương Phàm suy tính mưu đồ ba ngày, bây giờ đã có tính toán.
- Chỉ cần bọn hắn không có vũ khí rất đặc biệt, ta hẳn là có thể nhanh hơn so với tất cả bọn hắn.
- Nếu như trên lưng mang mấy trăm vạn tấn đồ thì sao?
Mấy trăm vạn tấn?
Một ngọn núi sao.
Bách Lý Mạc Yêu ngẫm lại, nói:
- Có ảnh hưởng, nhưng nếu cự ly ngắn hẳn là ảnh hưởng không lớn.
Khương Phàm nói:
- Ngươi đến Hoang Mãng nguyên đi dạo, nhìn xem có thể tìm tới đám người kia hay không. Ta ở chỗ này có hai kế hoạch, nếu như tìm không thấy, chúng ta sẽ dùng cái đầu tiên, nếu như có thể tìm được, chúng ta sẽ dùng cái thứ hai.
- Ta đi ngay!
- Chú ý ẩn nấp. Nếu như bọn hắn không có ở đây, nói rõ đã từ bỏ. Nếu như vẫn còn liền có thể là đang làm bẫy.
- Hoang Mãng nguyên là vùng đất bằng phẳng, chỉ cần ta giữ vững ba vạn mét trở lên, bọn hắn sẽ không nhìn thấy ta, nhưng ta có thể nhìn thấy bọn hắn.
- Mặc kệ tìm được hay là không, trước đại hội luyện đan một ngày, ngươi nhất định phải trở về.
Yến Khinh Vũ nhìn Bách Lý Mạc Yêu hào hứng rời khỏi, thể hiện có chút quái dị:
- Các ngươi thật sự là bằng hữu? Tại sao ta cảm giác hắn giống như có chút sợ ngươi.
- Cái này gọi là tôn trọng lẫn nhau. Đến đây, ta chỉ đạo võ pháp cho các ngươi.
Khương Phàm đứng dậy, chào hỏi hai nữ.
Yến Khinh Vũ kháng cự:
- Ngươi chỉ đạo Uyển Nhi đi, ta là Phong hệ linh văn, không giống với các ngươi.
- Ta vẫn là đề nghị kia, cô muốn phát huy ngươi ưu thế Phong hệ, nên phối hợp tốt với ám khí.
- Ngươi lại lăng mạ Phong hệ linh văn chúng ta, ta có thể sẽ tức giận với ngươi đấy.
- Nàng còn không phục.
Khương Phàm vừa hết lời, triển khai tư thế nói với Khương Uyển Nhi:
- Cứ việc tấn công, đừng sợ làm bị thương ta.
- Muội có thể bắt đầu.
Khương Uyển Nhi nắm tay trái lại, liệt diễm cuồn cuộn, ngưng tụ thành tinh thuẫn, tay phải hướng về phía trước, ngưng tụ liệt diễm trường mâu, sau một tiếng quát, nàng liền xông về phía Khương Phàm.
Yến Khinh Vũ vội vàng hô to:
- Khương Phàm, ngươi thu lại chút đi, đừng không nặng không nhẹ làm bị thương Uyển Nhi.
- Đây là muội muội ta! Ta làm bị thương cô, cũng thương không đến nàng.
- Ngươi...
Cũng không lâu lắm, thời điểm Khương Phàm cùng Khương Uyển Nhi đánh hừng hực khí thế, Khương Hồng Võ mang theo bọn người Yến Tranh lại tới đây.
- Ly Hỏa Thánh Chủ phái người đến khiêu chiến.
Khương Uyển Nhi tản ra liệt diễm, lui đến bên cạnh:
- Lại là đánh cùng Hoàng Kim Sư Tử kia sao? Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định như vậy sao?
- Lần này không giống, trên mặt nổi là muốn khiêu chiến các ngươi, nhưng thật ra là nhắm tới Nghị nhi. Hắn mời ra một Thánh Hỏa từ bên trong Vạn Hỏa Pháp Tràng, tên là Thuần Dương Chính Thiên Hỏa, nói là dùng để ban thưởng người biểu hiện ưu tú. Trưởng lão tới thông báo còn đặc biệt giới thiệu, Thuần Dương Chính Thiên Hỏa là một loại Thánh Hỏa có khí tức chí dương bá đạo, vô cùng thích hợp để tu luyện võ pháp cương mãnh, không chỉ sẽ thả ra uy lực mạnh hơn, sẽ còn tự mang khí thế áp bách.
Khương Hồng Võ rất rõ ràng ý tứ của Ly Hỏa Thánh Chủ, ngoài mặt là mời bọn hắn tiếp tục "Luận bàn", nhưng lại cố ý lấy ra Thánh Hỏa, còn tới giới thiệu tình huống Thánh Hỏa, kỳ thật chính là dẫn dụ Khương Phàm ra tay.
Bởi vì Ly Hỏa Thánh Chủ biết Khương Phàm có thể thôn phệ Thánh Hỏa khác.
- Nếu Ly Hỏa Thánh Chủ khẳng khái như thế, sao ta có thể để lão nhân gia ông ta thương tâm.
Khương Phàm đang nghĩ ngợi nên làm như thế nào để đến bên trong Vạn Hỏa Pháp Tràng trộm Thánh Hỏa, vậy mà Ly Hỏa Thánh Chủ lại chủ động đưa tới cửa.
Thuần Dương Chính Thiên Hỏa?
Trùng hợp như vậy sao?
Đây là một trong mấy loại Thánh Hỏa hắn mong đợi gặp phải nhất.
- Ta đương nhiên hi vọng ngươi có thể lấy được Thánh Hỏa, nhưng nếu Ly Hỏa Thánh Chủ mời liền khẳng định có nắm chắc.
- Hoàng Kim Sư tộc là một trong ngũ đại vương tộc của Trấn Nam Yêu Quốc, nhất là ấu sư kia, tựa như là một kẻ ưu tú nhất trong hậu đại của Hoàng Kim Sư Vương.
- Ta đã là Chí Tôn thánh văn, có nắm chắc. Đi, chiếu cố hắn một chút.