Chớp mắt đã sang năm mới, Nhiếp Huyễn chính thức đem trưởng công chúa Sấu Ngọc hứa hôn với tam tử Dung Mẫn của Dung Hàm Chi.
Ngày trước khi thứ tướng hồi kinh yết khuyết, qua hết tết liền phải trở lại biên trấn, ngày nay hoàng đế không chỉ không có một chút ý tứ muốn phái hắn đi, ngược lại thánh quyến chính long đủ loại tín trọng, thậm chí còn kết làm quan hệ thông gia, tuyên bố rõ ý tứ muốn trọng dụng.
Mỗi một người trong đám thế gia đều cảm thấy bất an, suy nghĩ trong lòng Chu Hi lại không một ai biết đến, trên mặt vẫn khí định thần nhàn như cũ, khi tin tức nữ nhi Ôn thị cùng đính hôn với Dung gia đại lang Dung Chính truyền đến trong phủ, hắn cũng chỉ cười cười.
Trương Tông Lượng thực ra cũng có ba phần sợ vị nội đệ này. Hiện giờ thứ nữ của Ôn Tử Nhiên hứa hôn với Dung gia, hắn vẫn luôn cảm kích trong lòng, thầm nghĩ, Tức Mặc Trương thị của hắn cũng từng là người cầm đầu thế gia, ngay cả Chu Hi năm đó cũng nhiều lần phải nhở vào phụ thân hắn đề bạt, nếu lần này hoàng đế thật sự quyết tâm muốn động đến thế gia, ngại gì mà không đẩy Chu Hi ra đi, để Ôn Tử Nhiên đến thay, hoặc chính là Trương Tông Lượng hắn, trở thành người cầm đầu thế gia?
Vị trí nắm giữ các chính sách quan trọng lo liệu việc nước như vậy, thậm chí còn có thể có quyền lực ngang với hoàng đế, ai sẽ không động tâm.
Cho dù là lùi một bước, làm thỏa mãn ý nguyện của hoàng đế, để cho Dung Hàm Chi làm thừa tướng, chính mình hoặc là Ôn Tử Nhiên làm thứ tướng cũng được.
Nhưng cho dù là có ý nghĩ như vậy, năm mới tết đến, lúc đi thăm người thân, hắn cũng vẫn sẽ đưa phu nhân cùng với các nhi tử nhi nữ đến phủ thừa tướng. Hắn và thê tử không thể nói là cử án tề mi, nhưng cũng là tương kính như tân, (cử án tề mi ý chỉ tình nghĩa mặn nồng, tương kính như tân là tôn trọng lẫn nhau), sau khi sinh được một nam một nữ liền rất ít khi chung phòng, hắn quen thói trêu hoa ghẹo bướm, thê tử cũng không nói gì, chỉ chăm lo việc trong nhà.
Cho nên hắn cũng thật rất ít khi đem oanh oanh yến yến bên ngoài vào nhà.
Hôn sự của thế gia, cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Tuy rằng sau lưng người khác thì lạnh nhạt, nhưng trước mặt người lại cũng cứ giả vờ ân ái, hạnh phúc.
Chu Hi khó khăn trong vấn đề con nối dõi, hôm nay dưới gối chỉ mới có một nữ nhi thứ xuất, nhưng Chu Sưởng Chu Dục đều đã có đủ nhi nữ, hài tử trong nhà không thể xem là ít, vô cùng náo nhiệt.
Bữa chính đến lúc rượu nồng, Chu Hi đã kiêng rượu vài năm, khuyên như thế nào cũng không được, năm đó rõ ràng là tửu lượng ngàn ly không say, không biết vì sao hôm nay lại một ngụm cũng không uống. Hắn đang luyên thuyên với Chu Sưởng, lại nghe thấy thanh âm nhẹ nhàng của nội đệ hỏi một câu: "Tỷ phu có biết nội muội của Doãn can hi hôm nay cũng định thân, là hứa với nhà nào không?"
Hắn liếc nhìn ái tử Trương Doãn, chăm chú suy nghĩ một lát xem nội muội của nó là ai, đến khi nghĩ thông suốt, nhất thời toát mồ hôi lạnh, tỉnh cả rượu.
Nội muội của Doãn ca nhi, chẳng phải chính là Ôn gia nhị tỷ vừa mới hứa hôn với trưởng tử Dung gia hay sao?
Hoảng sợ nhìn qua, chỉ thấy một đôi mắt phượng tối như mực của Chu Hi, thanh lãnh thản nhiên, cũng đang nhìn lại hắn.
Thê tử không rõ tình hình, ngắt lời nói: "Ôn gia nhị tiểu thư cũng đã làm mai rồi sao? Là đính hôn với nhà nào, về sau liền thường xuyên qua lại một ít."
Chu Hi nhẹ nhàng bật cười, nhìn tỷ tỷ nhà mình, nói ra từng chữ: "Nghe nói... là trưởng tử của thứ tướng Dung Hàm Chi."
Chu thị nương tử ngày ngày đều ở trong nhà, luôn không rành chính sự, nghe vậy thì kinh ngạc lắm: "Trưởng tử của Dung tướng? Vậy nếu Ôn tiểu thư gả qua, chẳng phải sẽ thành tẩu tẩu của Sấu Ngọc công chúa rồi sao?"
Chu Sưởng và Chu Dục lại đều biết việc này có nghĩa là gì, đồng loạt ngừng đũa, nhìn về phía tỷ phu nhà mình.
Có mắt lạnh, có ngạc nhiên.
Mà Chu Hi vẫn một dáng vẻ thản nhiên không ai có thể lý giải.
Trong phòng đốt than ấm áp, rượu nồng nóng tai, Trương Tông Lượng lại toát một thân mồ hôi lạnh.
Lại không muốn cứ như vậy yếu thế trước mặt nội đệ, liền cắn chặt răng, gượng cười mà nói: "À, ta cũng có nghe nói, không biết vị Sấu Ngọc công chúa kia tính tình thế nào, nếu như quá được nuông chiều, vậy trên dưới Dung gia sẽ phải chịu khổ rồi nha."
Chu Hi mím môi, im lặng hồi lâu, mới gật gật đầu.
Sau đó mới đẩy ra chén cơm trước mặt, nói: "Tiểu đệ thân thể có chút mệt mỏi, muốn lui về trước, lục lang thập lang, các ngươi cùng uống với tỷ phu đi."