Dâm Ma

Chương 227: Mỹ Phụ






Dương Thần lúc này đang ở trong phòng ôm lấy cơ thể mềm mãi của Mộng Lan , nghe bên ngoài tiếng bước chân mà nhếch lên khóe miệng cười một tiếng.

" Cốc cốc "
Ân Tố Tố đứng ngoài cửa môi cắn lấy môi dưới mà rõ lấy cánh cửa.

" Kẹt "
Cửa phòng mở ra , Ân Tố Tố thấy ra mở cửa là một mỹ phụ khuôn mặt xinh đẹp dáng người đầy đặn không thua nàng bao nhiêu , quần áo có chút lộn xộn.

" Dương Thần công tử có ở trong "
Ân Tố Tố cũng không tỏ vẻ gì , trong lòng có chút nôn nóng mà hướng Mộng Lan hỏi.

" Chủ nhân còn ở bên trong , cô có thể đi vào "
Mộng Lan nhìn lấy Ân Tố Tố gặp nàng như thế xinh đẹp mà thầm thán phục một tiếng , trả lời rồi đi ra ngoài.

Ân Tố Tố thấy mỹ phụ rời đi trong lòng hơi thấp thỏm , nhìn vào trong không thấy ai nhưng nghĩ đến Vô Kỵ nàng đành cắn răng mà đi vào.


" Ân cô nương đến tìm ta có việc gì nha "
Dương Thần ngồi ở trên ghế nhấp một ngụm trà thấy Ân Tố Tố đi vào , cũng không quan tâm lắm mà hỏi.

" Dương công tử , cầu ngươi cứu lấy con trai của ta "
Ân Tố Tố đi vào thấy Dương Thần ngồi trên ghế một bộ không để ý , nàng liền đi lại trước mặt hắn quỳ xuống cầu xin.

" Không phải ta không cứu , mà là bỏ quá đắc đại giới mới cứu được , mà chúng ta chỉ mới gặp mặt thêm ta còn cứu cô một mạng đâu , xin lỗi đại giới như vậy ta không dám làm "
Dương Thần một bộ ta với ngươi mới quen làm sau mà bỏ tu vi thụt lùi cứu con của ngươi đây.

" Ta ! ta sẽ nói Tạ Tốn tung tích cho Dương công tử thế nào "
Ân Tố Tố không còn cách nào , mới về đất liền trượng phu chết , con thì cũng sống không được bao lâu , hai mắt có chút tuyệt vọng nhìn lấy Dương Thần , nàng bây giờ chỉ có mỗi Trương Vô Kỵ nếu hắn chết nàng không biết làm sao.

" Tạ Tốn với ta thì không cần biết , còn Đồ Long Đao ta cũng không cần "
Dương Thần cúi đầu nhìn lấy khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ Ân Tố Tố , hai mắt đẫm lệ khuôn mặt , bàn tay đưa xuống sờ lấy nàng khuôn mặt nhỏ nói.

" Vậy ngươi muốn gì "
Ân Tố Tố cảm nhận khuôn mặt bị Dương Thần bàn tay vuốt ve mà cảm thấy nhục nhã , nhưng cũng không dám làm gì , lại nghe hắn nói vậy càng làm nàng trong lòng bất an hỏi.

" Ha ha , ngươi như vậy xinh đẹp , sao không dùng mình để cứu con của ngươi đâu "
Dương Thần cũng không che dầu nữa mà nhìn lấy khuôn mặt mỹ lệ của Ân Tố Tố nói.

" Ngươi!.

"
Ân Tố Tố nghe vậy thân thể run một cái , đứng lên tay chỉ thẳng vào Dương Thần muốn nói gì.

" Đừng nên từ chối nha , ngươi về suy nghĩ thật kỹ ta chờ ngươi câu trả lời nha "
Dương Thần đưa tay cắt đứt muốn nói Ân Tố Tố mà nói.

" Hừ.


.

"
Ân Tố Tố hai măt giận dữ nhìn Dương Thần một cái rồi hừ một tiếng rời đi.

Dương Thần nhìn rời đi thân thể đầy đặn Ân Tố Tố mà cười một tiếng , nếu chỉ Huyền minh thần chưởng , thì Trương Vô Kỵ nhờ cơ duyên luyện Cửu Dương Thần Công mà chữa khỏi , nhưng Trương Vô Kỵ lại bị hắn thêm và một ngọn lửa nếu luyện Cửu Dương thì chết càng sớm đâu.

" Chưởng Môn "
Ân Tố Tố rời đi không lâu , cửa phòng mở ra Đinh Mẫn Quân đi vào hướng Dương Thần kêu một tiếng.

" Sau "
Dương Thần thấy Đinh Mẫn Quân đi vào liền đem nàng kéo vào trong ngực , tay thò vào nàng trong áo bắt lấy bầu vú to mà bóp hỏi.

----
" Kỵ nhi , ô ô mẫu thân làm sau bây giờ !.

ô! ô.

.

"
Ân Tố Tố một đường đi về hai mắt vô thần nhìn ở trên giường nằm ngủ Trương Vô Kỵ mà ô ô khóc lên.

Nàng bây giờ cảm giác đầy tuyệt vọng thêm vô lực , nhớ đến ở băng hỏa đảo sáng trồng chọt chiều chăn nuôi , không lo lắng ngày qua ngày mà sống , mà về đất liền trượng phu vừa mới chết , con trai sống không được vài ngày.

" Mẫu thân "
Trương Vô Kỵ nghe tiếng của Ân Tố Tố khóc làm cho tĩnh lại , hắn nhẹ kêu một tiếng.

" Vô Kỵ con có còn bị đau hay gì nửa hông "
Ân Tố Tố vội vả lao đi nước mắt , đở lấy Trương Vô Kỵ ngồi dậy hỏi.


" Dạ không mẫu thân , con cảm giác rất tốt "
Trương Vô Kỵ cảm nhận thân thể không bị gì mà trả lời.

Ân Tố Tố nghe nói vậy cũng thở ra một hơi , bất quá nàng biết trong người Trương Vô Kỵ hai loại cực Hàn cực nóng chỉ bị khống chế mà thôi , lúc nào cũng có thể bọc phát hành hạ hắn.

Quay lại Dương Thần đang ở trong phòng cùng Mộng Lan và Đinh Mẫn Quân đang kịch liệt vận động , làm đến hai nữ hôn mê rồi đứng lên mặc lại y phục đi ra ngoài.

Chu Chỉ Nhược được Diệt Tuyệt rất yêu thích mà dẫn nàng học võ công cùng ngủ rồi , mà thêm ở Võ đang nên Diệt Tuyệt cũng không thể cùng Dương Thần ở một phòng được , nàng cũng rất là kiêu ngạo đâu.

Dương Thần đi ra ở Võ đang đi dạo một vòng khi đến sau núi , thấy một căn phòng gỗ nhỏ mà hiếu kỳ đi lại.

" Mẫu thân "
Làm Dương Thần bắt ngờ khi hắn đi gần tới căn phòng gỗ , thì ở hướng bên kia từ Võ đang chạy xuống một tên nhóc 13 , 14 tuổi , hướng bên trong nhà gỗ mà hô một tiếng.

" Thanh Thư , hôm nay sau rảnh tới mẫu thân chổ ở đâu "
Liền căn phòng gỗ đi ra một mỹ phụ tuổi chừng 40 thân hình đầy đặn , mặc đồ hơi mộc mạc hai vú to lớn bờ mông căng tròn , hướng môt bên đi lại thằng nhóc mà yêu thương hỏi.

" Mẫu thân , hôm nay con gặp một cô bé thật xinh đẹp , con rất ưa thích đâu "
Tên nhóc kia liền hướng mỹ phụ mà nói , mặt có chút hồng.

" Ha ha , Thanh Thư nhà ta để ý nhà ai tiểu cô nương nha "
Mỹ phụ khuôn mặt vui vẽ đưa tay xoa xoa lấy đầu của Tống Thanh Thư cười nói.