Tiêu Dao Tiên Trì, đặt ở Thân Tiên Vực, Nam Thân Thành trung tâm, là đại tiên trì chuyên luyện khí, bất cứ cường giả nào cũng không thể xem thường, bởi vì đây là một chi của Chú Khí Tiên Trì, đại thế tiên trì bên trong Tuyệt Tiên Vực.
Dương Tuấn sau khi giải quyết chuyện Diêu Lan Hinh ly khai Diêu gia, mang theo Diêu Hiểu Ngữ muội muội của Diêu Lan Hinh đi Tiêu Dao Tiên Trì, tuy có chút rắc rối, nhưng Dương Tuấn đã tự tay giải quyết hết thảy, tất nhiên Tiểu Hắc cũng góp chút sức vào.
- Hì hì, tỷ phu, tỷ phu, ta đói....
Diêu Hiểu Ngữ sau khi rời khỏi Diêu gia, ở trên tinh thuyền lúc nào cũng bám lấy Dương Tuấn, một tiếng gọi Dương Tuấn là tỷ phu, hai tiếng gọi hắn là tỷ phu, hiện tại lại đến làm phiền hắn nghiên cứu phù văn.
- Ngươi cái này muội tử, đừng có làm phiền ta nữa...
Dương Tuấn hai tay bám lấy hai bên bờ má của Hiểu Ngữ, nói, cô bé vùng vẫy hai tay nhỏ, cố gắng thoát khỏi vòng vây của Dương Tuấn, nhưng lại không thoát được, chỉ biết vung hai nắm đấm nhỏ của mình, hù doạ Dương Tuấn.
- Tỷ phu, ngươi không thích tỷ tỷ ta sao?
Diêu Hiểu Ngữ xoa xoa hai má hồng, giọng nói trong trẻo hỏi lại Dương Tuấn, Dương Tuấn chỉ thở dài một hơi, hắn còn có 20 vị phu nhân phải ngày ngày hầu hạ đây, làm sao còn thích ai nữa, chỉ sợ sau này lưng sẽ gãy sớm.
- Hiểu Ngữ, ngươi về đây....
Diêu Lan Hinh từ lúc nào xuất hiện sau lưng Diêu Hiểu Ngữ, nắm lấy nàng bên hông, kéo về phòng của mình ở trong tinh thuyền, Dương Tuấn chỉ biết thở dài, bảo hộ hai tỷ muội này không biết là phúc hay hoạ nữa, mảnh phù văn trên tay Dương Tuấn bỗng nhiên xoay tròn, phát ra hào quang kì lạ, Dương Tuấn nắm chặt lòng bàn tay, tránh cho hào quang này dẫn động tiên thú cường đại trong tinh không.
Hưu hưu....
Mảnh phù văn này bỗng nhiên dung nhập vào bên trong người Dương Tuấn, theo tay phải chạy lên thức hải của hắn, ý thức của Dương Tuấn ngay lập tức bị kéo vào trong phù văn, một mảnh tinh không tối đen vô tận xuất hiện trước mắt Dương Tuấn, xung quanh là từng điểm sáng li ti.
- Nơi này là đâu? Hệ thống?
Dương Tuấn nhìn xung quanh, sau đó quay sang hỏi hệ thống, nhưng nó lại không trả lời, Dương Tuấn gãi gãi đầu, lần này xong, hệ thống không thèm trả lời hắn.
Hưu....
Ở trong mảnh tinh không bỗng xuất hiện một vầng sáng trắng, bắn tới Dương Tuấn vô cùng nhanh, chính là một mảnh phù văn khổng lồ, nhưng kì lạ Dương Tuấn không thể di chuyển, chỉ biết đứng ở đó nhìn mảnh phù văn khổng lồ bắn tới.
Hưu....
Khác với tưởng tượng Dương Tuấn bị mảnh phù văn nghiền nát, mảnh phù văn khổng lồ dần dần thu nhỏ, khi đến trước mặt Dương Tuấn chỉ còn lớn bằng nắm tay, hào quang rực rỡ chiếu sáng cả vùng tinh không, mà những điểm sáng li ti kia, lại là những mảnh phù văn khác.
- Nhân loại, ngươi thực sự muốn dung hợp ta?
Từ bên trong phù văn bỗng nhiên phát ra giọng nói kì lạ, theo hào quang tản ra, một bóng dáng của một hài tử xuất hiện, toàn thân sáng rực, vẻ ngoài khoảng 4, 5 tuổi, phiêu phù bên trên mảnh phù văn.
- Tất nhiên rồi, nếu không dung hợp ngươi, chả lẽ ta để trưng sao?
Dương Tuấn bực tức, hỏi một câu vô nghĩa không thể vô nghĩa hơn như vậy, còn hỏi làm gì a, đứa trẻ kia hơi cúi đầu, hoà vào mảnh phù văn bên dưới, sau đó một tia sáng bắn ra, xuyên qua mi tâm của Dương Tuấn.
Trong đầu Dương Tuấn như là một quyển sách bị lật mở từng trang, từng trang một, lĩnh ngộ thiên địa tăng lên, bốn loại pháp tắc dây chuyền xuất hiện, quấn quanh người Dương Tuấn, Lực Lượng màu hoàng kim trở nên càng thêm rực rỡ, Sinh Mệnh pháp tắc màu lục phát ra khí tức sinh mệnh nồng đậm, từng sợi pháp tắc co rút, kiến tạo lên một thân cây pháp tắc, Sinh Mệnh Ấu Thụ, Di Hành pháp tắc màu tím càng trở nên tà mị, từng sợi từng sợi quấn quanh chân Dương Tuấn, khảm vào trong từng tế bào của hắn, mà từ dưới chân, Di Hành pháp tắc lưu chuyển, trở thành đôi cánh màu tím sau lưng Dương Tuấn, Tử Vong pháp tắc màu đen trở nên màu đen đậm, nhưng lại như tinh không vô tận, nhìn vào màu đen của nó giống như nhìn vào tinh không mênh mông.
Ầm....
Thức hải Dương Tuấn tuôn ra hào quang rực rỡ, Chiến Thiên Phù Văn trôi nổi lên, cùng mảnh phù văn kia dung hợp làm một, nhưng mà một cỗ lực lượng cuồng bạo bỗng nhiên phát động, khiến Dương Tuấn toàn thân đau đớn không thôi, Chiến Thiên Phù Văn bá đạo muốn thôn phệ mảnh phù văn này, mà mảnh phù văn này lại không muốn, cả hai tạo ra lực lượng cuồng bạo oanh phá tinh thần Dương Tuấn.
- Dung cho ta....
Tinh thần lực từ Thiên Linh Nhân huyết mạch bùng phát, hư ảnh trong suốt của một người xuất hiện ở giữa đại chiến của hai mảnh phù văn, hai bàn tay trong suốt bắt lấy hai mảnh phù văn, ép lại cùng một chỗ, lập tức lực lượng cuồng bạo càng thêm mạnh mẽ, cắt xé bàn tay của hư ảnh kia, khiến đầu Dương Tuấn như muốn nứt ra vì đau đớn.
Oanh....
Nhưng mà thức hải Dương Tuấn giống như nổ tung, mở rộng càng thêm lớn, tinh thần lực cuồn cuộn không ngừng, huyết mạch sôi trào dữ dội, giống như nước lớn bị vách đá cản lại, nhưng bỗng nhiên vách đá bị phá vỡ, nước lớn biến thành đại hồng thủy, mạnh mẽ cường hoành.
Hư ảnh tinh thần lực biến lớn, hai bàn tay khổng lồ mạnh mẽ bóp lại, Chiến Thiên phù văn cùng mảnh phù văn kia không còn chống trả nữa, ở cùng một chỗ dung hợp làm một, trở thành một mảnh phù văn hoàn chỉnh hơn cùng cường đại hơn.
- Phù phù....
Dương Tuấn thở ra mấy hơi thở mệt mỏi, trở về bên trên tinh thuyền, vẫn phiêu du bên trong tinh hải mờ mịt, tiến về Thân Tiên Vực, Tiêu Dao Tiên Trì, mà trên tay Dương Tuấn, phiêu phù một mảnh phù văn màu tím tà mị, bên trên là từng ngôi sao lấp lánh xếp thành hàng dài.
Keng, huyết mạch tiến cấp, Thiên Linh Nhân trùng thăng thành Thánh Nhân huyết mạch.
Keng, phù văn dung hợp, sáng tạo ra Tinh Trần Phù Văn, phù văn chứa Tinh Đồ, hấp thụ mọi loại lực lượng, tạo ra tinh thuẫn hoặc phản pháo gấp trăm lần công kích hấp thụ, không có tác dụng với phục văn.
- Ồ, trâu bò....
Dương Tuấn gật gù, mảnh phù văn này cũng thật bá đạo, có thể tự động hấp thụ lực lượng, mà không phải như Chiến Thiên Phù Văn bị đánh mới có thể bộc phát, sau khi dung hợp trở nên mạnh mẽ đến cấp bậc như vậy.
Ầm....
Bỗng nhiên một viên tinh cầu bên cạnh tinh thuyền không xa nổ tung, một chiếc tinh thuyền tan vỡ rơi xuống, ở bên trong có từng chiếc Lưu Vân Toa phóng ra, hướng từng hướng khác nhau phóng đi, như đang chạy khỏi cái gì đó.
Gào....
Một tiếng gào rống dữ dội vang vọng trong tinh hải mênh mông, ầm ầm ầm, từng viên từng viên tinh cầu nổ tung, một đầu quái vật xuất hiện, hình thể khổng lồ, thân như sư tử, nhưng đầu là đại bàng màu đen, đuôi của bò cạp, trên lưng lại có cánh xương, hình ảnh kinh khủng này càng khủng bố hơn khi nó lại là Nguyên Thần Thiên Tiên sơ kì, ở trong Thân Tiên Vực phạm vi, đây là tồn tại khủng bố chỉ có thể nhìn lên.
Keng....
Tiên Thú: Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú.
Tu vi: Nguyên Thần Thiên Tiên sơ kì.
Nguyên Thần: 18 đạo.
Mô tả: Tiên thú từ bên trong hỗn loạn hắc động sinh ra, khi thành niên đã là Ngũ Hành Hoàng Tiên tu vi, hoàn toàn trưởng thành có thể là Tiên Hoàng cấp bậc.
..........................
Gào....
Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú gào lên, tốc độ kinh khủng bắn ra, nhanh chóng nhào tới một chiếc Lưu Vân Toa, miệng lớn há ra, một hơi nuốt chửng lấy chiếc Lưu Vân Toa này, đôi mắt đỏ ngầu lướt qua, một chiếc Lưu Vân Toa gần mười người không đủ no bụng nó.
- Không xong, Mặc thiếu, đầu quái vật kia đuổi tới rồi.
Trên một chiếc Lưu Vân Toa có bốn người, ba nam một nữ, một tên nam nhân vẻ ngoài tiểu nhân điều khiển Lưu Vân Toa sợ hãi hô lên với nam tử đang ngồi bên cạnh, nam tử kia hơi cắn răng, bỗng nhiên hắn nhìn thấy một chiếc tinh thuyền đang trôi tới từ xa, mỉm cười quỷ quyệt.
- Các Đồng, lái qua tinh thuyền kia, để bọn hắn nhử đầu quái vật kia.
Tên nam tử kia là Mặc Bằng Phi, đại thiếu gia bên trong Mặc gia ở Thân Tiên Vực, là thân huynh của Mặc Hàn Lập, nhưng lại hay đấu đá với nhau, nhưng hắn không đi Tuyệt Địa Bí Cảnh, mà cùng đại tiên tử bên cạnh ngao du tinh hải, không ngờ đụng phải một đầu quái vật, tinh thuyền vỡ bất cũng là bị truy đuổi mà vứt bỏ.
- Hừ, tưởng tai ta điếc, mắt ta mù sao, mà nhìn không thấy các ngươi muốn làm gì?
Dương Tuấn đứng trên tinh thuyền hừ một tiếng, Địa Hoả Châu thả ra, lập tức vô tận nham tuôn trào tới Lưu Vân Toa của Mặc Bằng Phi, biến thành một cái lồng giam bắt lấy bọn hắn, treo phía trước tinh thuyền, mà bởi vì pháp tắc đã hoàn toàn hồi phục, bên trên lồng giam lại có lực lượng pháp tắc, vô cùng cứng rắn.
- Hỗn trướng, mau thả ta ra....
Mặc Bằng Phi hét lớn, Dương Tuấn hừ lạnh, đợi một lúc nữa ta liền làm thịt ngươi, hiện tại hắn muốn dùng thử pháp tắc sau khi phục hồi cùng tinh tiến, đối phó với Nguyên Thần Thiên Tiên hình như hơi thừa.
- Hiền Nhân Thiên Lực...
Dương Tuấn hai tay bắt vào nhau, Lực Lượng pháp tắc đẩy lên 200 đạo, lại trải qua phù văn tẩy luyện, trở nên cực kì cường đại, Lực Lượng pháp tắc rực rỡ ánh hoàng kim xuất hiện, liên kết trở thành một người đàn ông khổng lồ, khí tức lực lượng cường đại đến nghẹt thở.
- Pháp, pháp tắc?
Mặc Bằng Phi miệng lắp bắp, đối với pháp tắc hắn cũng từng tham ngộ qua, nhưng không thể lĩnh ngộ, nhưng cho dù có lĩnh ngộ, thiên địa bài xích cũng không cho hắn sử dụng, cho nên đối với pháp tắc hắn chỉ có thể nhìn lên, chứ không thể nắm giữ nó.
Gào....
Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú gào lên một tiếng sợ hãi, quay đầu muốn trốn vào tinh hải, nhưng Dương Tuấn đã xuất hiện trước mặt nó, sau lưng là đôi cánh pháp tắc màu đen, tốc độ cắt qua tinh hải, nhanh đến khó tin tưởng được.
- Thử đến một quyền....
Dương Tuấn vung nắm đấm, người khổng lồ sau lưng cũng vung tới một quyền, lực lượng pháp tắc 20 đạo, đấm lên thân thể to lớn của Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú, nhưng lại bị lớp phòng ngự cứng rắn của nó cản lại.
- Lại đến một quyền.....
Dương Tuấn lại đánh ra một quyền, nắm đấm khổng lồ chứa bên trong 50 đạo pháp tắc đánh tới, Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú hai mắt loé hung quang, dùng hết sức bú sữa mẹ mở ra phòng ngự, nhưng vẫn bị đánh lõm xuống một lỗ lớn, cả người bắn ra xa, đụng lên mấy viên tinh cầu lớn, ầm ầm ầm, Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú bên hông lõm xuống một lỗ lớn, đôi mắt oán giận nhìn Dương Tuấn.
- Ta hứa không đánh chết ngươi, chỉ thử chút lực lượng.
Dương Tuấn nở nụ cười gian manh, nhưng hắn nói là thực sự, Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú cũng không có tấn công hắn, chỉ nhắm vào nhóm người Mặc Bằng Phi, tuy nói tiên thú với nhân tộc luôn là đồ sát lẫn nhau, nhưng đối với Dương Tuấn, người cũng được, tiên thú cũng tốt, đụng tới hắn thì ngươi có là Thánh Nhân hay Ma Thần hắn cũng đồ diệt.
Sinh Mệnh Ấu Thụ xuất hiện, tản ra sinh mệnh lực cường đại, không ngờ vết thương trên người Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú nhanh chóng lành lại như cũ, hơn nữa tu vi của nó còn có chút tinh tiến, điều này làm nó vô cùng khó tin.
- Bọn họ nắm đến thứ gì của ngươi?
Dương Tuấn thu lại Hiền Nhân, nhưng Di Hành Thánh Dực vẫn giữ lại, hắn truyền âm đến Ba Lạp Thú, nó lập tức trả lời, nó thực ra là mẫu thú, hôm nay mang theo ấu thú đi tìm thức ăn, bọn chúng cũng không có tấn công nhóm của Mặc Bằng Phi, nhưng bọn họ lại thèm thuồng ấu thú, ra tay đánh lạc hướng mẫu thú, lập tức bắt lấy ấu thú chạy đi, chuyện về sau thì Dương Tuấn đã chứng kiến hết thảy.
- Ngươi tự xử lý bọn chúng đi...
Dương Tuấn khinh thường, một bước đi ra, tay đã nắm lấy lồng giam của bọn người Mặc Bằng Phi, giải trừ pháp tắc bên trên, ném tới trước mặt Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú, Dương Tuấn còn nhiều việc phải làm.
- Không....
Mặc Bằng Phi hét lên, nhưng hắn ta cùng đồng bạn đã bị Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú nhai nát, từ bên trong rơi ra một viên hắc châu, ấu thú Hỗn Nguyên Ba Lạp Thú từ bên trong chui ra, oa oa quấn quýt lấy mẫu thú, sau đó hai mẫu tử rời đi, không dám xoay người nhìn lại Dương Tuấn một cái, quá khủng bố.
- Đi thôi....
Dương Tuấn nhún nhún vai, để cho thuộc hạ lái đi tinh thuyền, tiến về Dậu Tiên Vực, mà ở trong nửa tháng này, Dương Tuấn cố gắng đẩy tu vi của gần ngàn người lên Đại Tiên đỉnh phong, gần bốn ngàn người lên Đại Tiên trung kì, hao hết tài sản của Dương Tuấn, nhưng bù lại, thuộc hạ bên dưới của hắn tu vi lại thượng thừa.