Nguyễn Miên Miên từng cho là mình đã đi tới thiên đình, Tử Tinh cung này cũng thật đẹp a, vẻ đẹp này làm cho nàng không biết nên hình dung như thế nào, bầu trời xanh thẳm trong suốt, những đám mây trắng nõn kẹo đường, còn có thủy tinh diễm lệ đủ mọi màu sắc, trong không khí mang theo mùi thơm tươi mát mê người, bươm bướm đủ màu rong chơi như đang vẽ lên thế giới, giờ khắc này, nàng cho là mình chỉ là một khán giả, một người không thể tin được chỗ ở của một cự mãng có thể xinh đẹp như thế!
Trong khi nàng ngẩn người, tú nữ cửa thứ nhất đã bắt đầu, đó chính là xem dung nhan, cửa ải này quan trọng nhất, ban giám khảo là đám cô cô có thâm niên cũng có năng lực, họ ở trong cung hai mươi mấy năm, có người thậm chí ba mươi mấy năm, tiêu chuẩn mỹ nữ đương nhiên tinh tường, mục đích của cửa ải này là phòng ngừa những người bình thường trà trộn vào đám tú nữ, đương nhiên, nếu ở cửa ải này bị đào thải, như vậy, tú nữ này cũng chỉ có thể về nhà!
Miên Miên nhìn đội ngũ thật dài không khỏi âm thầm cao hứng, hắc hắc, may mắn nàng bộ dạng rất bình thường!
“Ô ô ô…”
“Không muốn, ta muốn gặp bệ hạ, gặp bệ hạ…”
Trong lúc Miên Miên ngẩn người, thị vệ đã kéo lấy các tú nữ lần lượt khóc thê thảm, các tú nữ bị đào thải đương nhiên chịu không được lớn tiếng khóc rống, tất cả tú nữ thấy thế đều khẩn trương nắm vạt áo, biểu lộ tâm thần bất định, nhưng giờ phút này lại có một người mở thật to hai mắt vô cùng hâm mộ nhìn những tú nữ bị đào thải, đó chính là Nguyễn Miên Miên!
Thời gian từng phút từng giây đi qua, cũng không biết đã bao lâu, khi Miên Miên ngủ gà ngủ gật, tú nữ đằng sau đột nhiên đẩy nàng một cái, hại nàng thiếu chút nữa ngã xuống đất, lúc này, nàng mới chú ý tới phía trước nàng những ánh mắt gai mắt đột nhiên biến mất không thấy, ngược lại đối mặt chính là nhóm mười nữ quan niên kỷ khá lớn.
“Ngẩng đầu lên.” Một người trong đám cô cô nói ra.
Nghe vậy, Nguyễn Miên Miên sợ hãi ngẩng mặt lên, mọi người thấy thế không khỏi lắc đầu, “Bộ dạng như vậy cũng có thể trà trộn vào?”
Nguyễn Miên Miên vội vàng gật đầu phối hợp, đúng vậy a, bộ dạng như vậy có chút thẹn thùng, các ngươi hãy tranh thủ thời gian đào thải đi a!
“Ngươi đào thải.” Nữ quan này rất không chấp nhận nói.
Nghe vậy, trên mặt Miên Miên lập tức xuất hiện nụ cười khó có thể tin, đào thải? Nàng thật sự đào thải?! Như sợ các nàng đổi ý, nàng không chờ thị vệ tiến lên liền chủ động chạy ra ngoài cung, đương nhiên hành động này của nàng lại khiến tất cả nữ quan đều thất thần, đào thải cũng cao hứng như vậy?!
“Đợi một chút” Trong lúc đó, một giọng nói phi thường nghiêm nghị thình lình vang lên, nhưng lúc này Nguyễn Miên Miên nào có tâm tư nghe được ‘đợi một chút’, bước tiến của nàng càng bước càng lớn, cũng càng lúc càng nhanh, chỉ là không đợi miệng nàng khép lại, hai chân của nàng đột nhiên đã rời khỏi mặt đất.
“A…” Miên Miên càng hoảng sợ, nhìn thị vệ đang xách nàng, lúc xác nhận nàng chú ý tới mình, thị vệ này mới để nàng xuống.
“Đại ca ta tự mình sẽ đi, không cần ngươi đuổi ta đâu.” Miên Miên vội nịnh nọt cười cười, nàng lúc này còn tưởng rằng hắn là đến đuổi nàng đi!
“Ngươi không có lỗ tai sao? Kim cô cô bảo ngươi chờ một chút.” Nói xong, không đợi Miên Miên phản ứng, thị vệ này rất nhanh liền túm nàng đến trước mặt Kim cô cô, Miên Miên thấy thế vội ngước mắt nhìn, không biết lúc nào ở đây có thêm một cô cô, hơn nữa, cô cô này dáng vẻ phi thường nghiêm túc, ánh mắt của bà rất lớn, toàn thân tản mát ra khí chất vô cùng uy nghiêm, ngay tại nàng còn chưa quan sát đủ vị cô cô phi thường nghiêm túc này chỉ nàng nói một câu như sấm sét giữa trời quang “Ngươi vượt qua kiểm tra rồi”!