Đại Xà Và Tiểu Nhân Ngư

Chương 17: 17: Bà Của Em!





Cậu đã làm hư kỉ vật mà mẫu thân hắn để lại cho hắn.

Tiểu Mỹ Nhân thật sự biết lỗi của mình rồi nhưng lại không biết làm sao mà đi xin lỗi.

Một ngày rồi hai ngày hắn vẫn không tới tìm cậu
" Thố Thố ta như vậy là quá đáng có đúng không? "
" Đúng đó nếu là em, em cũng sẽ giận người lắm"
Nghe Tiểu Thố Thố nói như vậy thì cậu càng tự trách hơn
Nhân Sư vẫn đều đặn đến băng bó chân lại cho cậu, đợi đến ngày thì thứ 3 cậu cũng đã có thể di chuyển được rồi
" Ngươi có thứ gì quý giá không? "
" Em á.

Em không biết, à em có thiên mệnh đan là quý giá nhất "
Cậu không hiểu cái gọi là thiên mệnh đan
" Lấy ra cho ta xem thử đi! "
Tiểu Thố Thố đột nhiên cả người run rẫy mắt đẫm lệ
" Điện Hạ người không cần Tiểu Thố Thố nữa nên muốn giết Tiểu Thố Thố có phải không "
Cậu thấy Thố Thố khóc thì liền hoảng
" Ta bảo giết em bao giờ.

Ngốc à "
Bỗng nhiên Bạch Báo đi đến rồi cất tiếng
" Thiên mệnh đan là sinh mạng của yêu tộc chúng ta.


Thiên mệnh đan bị lấy mất thì có nghĩa mạng sống sẽ không còn nữa "
Cậu chăm chú lắng nghe
" Thật ra ngài không cần lo.

Muốn dỗ Đại Xà nguôi giận thì mau dùng nhan sắt của ngài đến làm nũng với ngai ấy nhõng nhẹo với ngài ấy.

Đại Xà sẽ nguôi giận thôi "
Cậu có vẻ đã hiểu liền muốn đi ngay
" Ý hay.

Được ta sẽ đi liền "
Cậu hớn hở vui vẻ mở cửa động rồi đi ra ngoài
" Hay lắm ta đã nghe qua Đại Xà vì con cá đó mà không tiết cập Thiên Giao Bôi duy nhất hấp thụ linh khí chứa đựng Thiên Tinh Suối "
Tiểu Thố Thố phía liền tiếp câu
" Đại Xà cưng Điện Hạ lắm.Muốn dỗ ngài ấy vui liền kêu hạ nhân làm Quan Quan suối dẫn từ núi Bạch Hỏa về đây "
Bạch Báo không ngờ đi có mấy ngày mà Đại Xà máu lạnh vô tình lại cưng Tiểu Nhân Ngư như ngọc
......................
Cậu không thèm gõ cửa mà tự đi mở thẳng mà đi vào.

Đại Xà bên trong vẫn ngồi thiền.

Tuy không mở mắt những vẫn biết được cậu vừa đi vào
" Ơ! Ngủ rồi sao? "
Cậu thấy hắn ngủ cũng không làm phiền, chỉ đi xung quanh nhìn ngắm.


Phòng hắn có rất nhiều kỳ trân dị bảo khiến cậu sáng cả mắt
Cậu tiện tay lấy một quả cầu thủy tinh màu đen xuống rồi cầm lên tay
" Thế này mà lấy 1 món đem về làm quà cho bà.

Chắc bà sẽ vui lắm đây "
Bỗng nhiên từ trong quả cầu phát ra ánh sáng màu đen, rồi một hình ảnh hiện ra trong quả cầu ấy.

Một bà cụ đang ôm lấy một cái túi xách đợi đèn đỏ mà băng qua đường
" B...bà ơi! "
Hình ảnh của bà cậu đang xuất hiện bên trong quả cầu vô cùng rõ nét.

Rồi đột nhiên một chiếc xe từ phía xa lao nhanh đến rồi Ầmmm một tiếng
Cậu như không còn sức lực mà buôn tay thả rơi xuống đất.

Tim cậu đau thắt cả lên, nước mắt cũng đã rơi.

Cơ thể yếu ớt khụy xuống đất
Đại Xà nghe thấy tiếng động liền từ từ mở mắt, vừa mở mắt ra thì đã thấy cậu ngồi bệt trên đất tay ôm khư khư một thứ gì đó.

Xung quanh cậu tỏa ra một mùi hương rất kì lạ
" Tiểu Nhân Ngư! "
Hắn đứng lên đi đến chỗ cậu, cả người Tiểu mỹ nhân run lên bần bật tay ôm chặt một thứ gì đó vào lòng.

Hắn đi được mấy bước thì một viên trân châu lăn đến chỗ hắn.

Không cần phải nói thì hắn cũng đã biết.

Hắn nhanh chân tiến đến bên cạnh cậu
Hắn đứng từ phía sau lưng cậu rồi dùng tay đỡ mặt cậu lên.

Mắt cậu đỏ hoe, hai hàng nước chảy dài trên má, miệng mếu lại