Nhìn thấy sắc mặt Lý Lệ rất tốt, có thể thấy được những ngày qua rất thoải mái. Trừ bỏ buổi sáng sau ngày thành hôn phải đi thỉnh an Cố lão phu nhân và Cửu công chúa Cố Thiệu, sau đó Cố lão phu nhân đặc biệt đuổi người nói không cần mỗi ngày đều đến thỉnh an. Mùng một và mười lăm đến thỉnh an một lần là được rồi. Vợ chống son sống với nhau cho tốt, có chuyện gì không hiểu hoặc có gì khó xử thì có thể đến đây bất cứ lúc nào. Có lời này của Cố lão phu nhân, Cố Tấn và Lý Lệ vô cùng cảm kích. Sau ba ngày là lễ lại mặt, hai vợ chồng đặc biệt đến đó khấu đầu với Cố lão phu nhân. "Thất Lang, cha mẹ ngươi mất sơm, ta chính là trưởng bối của ngươi. Ngươi thành thân rồi thì ta sẽ giảng giải cho ngươi vài câu, ngươi cũng đừng ngại phiền." Vẻ mặt Cố lão phu nhân lộ vẻ hiền lành nhìn về phía Cố Tấn.
Cố Tấn và Lý Lệ dập đầu: "Bà cố à, mấy năm nay người đều đối tốt với ta, nếu không có người thì Thất Lang tuyệt đối không có ngày hôm nay. Người nuôi nấng dạy dỗ ta, còn dạy ta cách làm người. Người như phụ mẫu sinh ra ta, ân cao như núi. Có lời nào để nói, người đều có thể nói với Thất Lang."
Lý Lệ cũng vội vàng nói: "Bà cố à, A Lệ cũng nghe lời người. Trước đó dì Liễu cũng nói, gặp vấn đề gì không hiểu hoặc có việc khó nói đều phải chủ động thỉnh giác lão phu nhân và Cửu công chú. Còn mong người vui lòng chỉ điểm."
Nghe thấy lời này, Cố lão phu nhân cười cười: "Ta biết các ngươi là người trẻ tuổi có chủ kiến, nhưng đôi khi lời nói của người khác cũng cần ngẫm nghĩ cẩn thận. Vợ chồng son sống cùng nhau cần biết thương biết lượng, cũng đừng để nhau đoán bừa lung tung. Cho dù từng hiểu biết đối phương cũng sẽ không thể đầy đủ mọi mặt được."
"Cho nhau lòng tin là điều cần thiết, không thể lừa gạt đối phương được. Mặt khác, trong lúc đó nam nữ cũng cần cho nhau sự trung thành, trong tình cảm nam nữ không thể có người thứ ba, một khi có người khác thì tình cảm sẽ không thuần khiết nữa. Nhớ lấy điều này."
Cố Tấn đáp lời: "Bà cố, Thất Lang nhớ rỡ, nhất định tình sâu không đổi đối với A Lệ."
"A Lệ cũng nhớ kỹ thưa bà cố" Lý Lệ gật đầu, thật lòng thật da cảm ơn nỗi khổ tâm của lão phu nhân.
Chỉ cần Cố Tấn không nạp thiết thì Lý Lệ cảm thấy có thể cùng Cố Tấn sống thật tốt.
Hiện tại Cửu công chúa càng thêm bội phục Cố lão phu nhân, có trưởng bối dạy dỗ người trẻ tuổi không được làm bừa, vợ chồng đồng lòng, ngày sau sẽ không tốt lên sao?
Thời điểm trước kia nàng và Cố Thiệu thành thân, Cố phu nhân cũng nói những lời như vậy.
"A Lệ, Thất Lang, tốt lắm." Cửu công chúa cười nói, tự mình cho A Lệ một phần quà gặp mặt.
Lý Lệ cười nói: Đa ta công chúa điện hạ." "Ở nhà không cần dùng nghi thức xã giao, gọi ta là Tam thẩm hoặc gọi ta là Tiểu di đều được."Cửu công chúa cười nói: "Lúc đi lại mặt nhớ thay ta hỏi thăm Phán Nhi tỷ tỷ. Chờ thêm vài ngày nữa ta sẽ đem theo đứa nhỏ đi trấn Cát Tường nghỉ hè."
"Vâng, Tam thẩm" Lý Lệ theo quan hệ của Cố Tấn ở đây, đổi cách xưng hô với Cửu công chúa.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử lại khiếp sợ, Cố gia có quy định không được nạp thiếp, không phải để trang trí mà là thật.
Hiện tại nhìn thấy Cửu cô cô sống rất tốt, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử mơ hồ hiểu được. Cố Tấn đi lại mặt, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cũng cưỡi ngựa đi theo.
"Thất Lang đi lại mặt, các ngươi đi theo xem náo nhiệt làm gì." Cửu công chúa nhíu mày chỉ sợ gây ra phiền loạn.
Đại hoàng tử cười nói: "Trên trấn Cát Tường có loại lương thực sản lượng cao, đi tới Giang Nam sao có thể không đi xem được ạ?”
Nhị hoàng tử Ngọc Hằng cũng gật gật đầu: "Đúng vậy, ta nghe nói phu tử trong thư quán Cát Tường không chỉ dạy tứ thư ngũ kinh, còn dạy nghiên cứu đồ vật, nghề mộc, nghề rèn mà còn các loại nghề khác nữa. Cố Thất phu nhân, có phải như vậy không?”
Bị người ta gọi là Cố Thất phu nhân khiến Lý Lệ sửng sốt, chợt hiểu ra là đang nói chuyện với nàng. "Bẩm Nhị hoàng tử, thư quán Cát Tường đúng là như vậy. Di Liễu vẫn nói, trời sinh ta ắt có tài để dùng, có người giỏi đọc sách am hiểu việc đọc sách thì học tập tứ thư ngũ kinh để tương lai đi thi cử. Có người khéo tay cảm thấy hứng thú với nghề thợ mộc, vậy thì làm nghề thợ mộc kiếm sống. Có người sức khỏe lớn mạnh, có thể làm nghề thợ rèn..." "Tóm lại, nghề nào cũng có người xuất sắc, chỉ cân thái độ nghiêm túc chăm chỉ, học thành thạo một nghề, chung quy cũng có thể sống tốt qua ngày. Cửu công chúa khen ngợi: "Không hổ là Phán Nhi tỷ tỷ, trời sinh ta at có chỗ dùng, nói như vậy sẽ khiến người khác được giác ngộ. Các ngươi đi cũng được nhưng nói với bên ngoài là bạn bè của Thất Lang, thân thích của Cố gia, không được ỷ vào thân phận hoàng tử mà đi làm xằng làm bậy. Nếu để ta biết được các ngươi làm loạn ở bên ngoài thì cẩn thận cây roi của ta. Ta cũng sẽ không bởi vì các ngươi đã lớn mà xuống tay lưu tình, ngược lại vì các ngươi không hiểu chuyện còn đánh ác hơn nữa, không những vậy ta còn tố cáo với phụ hoàng mẫu hậu của hai ngươi."
Đại hoàng tử Ngọc Trạch khom người hành lễ: "Cửu cô cô, người yên tâm, Trạch sẽ không làm loạn.”
Ngọc Hằng cũng nhanh chóng cam đoan: "Cửu cô cô, thật ra chúng ta ở kinh thành cũng không có làm loạn bao giờ! Gay của phụ hoàng đến bây giờ cũng không phải dùng để trang trí đâu ạ."
Nghe nói như vậy, Cửu công chúa nở nụ cười: "Tốt, vậy các ngươi đi đi. Thất Lang, ngươi giúp ta trông chừng chúng, sắp xếp chỗ ở cho tốt."
DTV
"Vâng, Tam thẩm." Cố Tấn đáp lời, sau đó đưa Lý Lệ ra ngoài, lên xe ngựa đi thẳng đến trấn Cát Tường.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử ngồi ở xe ngựa phía sau, dọc đường đều mở cửa sổ xe ngựa, tò mò nhìn ra bên ngoài.
"Đại ca, chẳng trách người ta đều nói phong cảnh Giang Nam tuyệt đẹp, quả thực không phải giả, nơi nào cũng là núi xanh nước biếc, hơn nữa sản vật lại phong phú." Nhị hoàng tử Ngọc Hằng xúc động nói, so sánh với phương Bắc, vị trí địa lý của phương Nam tốt hơn rất nhiều. Đại hoàng tử gật gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta đi từ phương Bắc tới, bên đó bão cất thật lớn. May mà bây giờ hạt lúa năng suất cao của Đức Thụy phu nhân đã được trồng rộng rãi, xưởng đan len cũng gia tăng nên hoàn cảnh của phương Bắc mới dần chuyển biến tốt đẹp hơn."
Nhị hoàng tử suy nghĩ, sau đó nói: "Sản vật của phương Nam thật phong phú nhưng vận chuyển lên phương Bắc theo đường thủy cũ lại không được, phải mở đường thủy mới có thể để thuyền lớn hơn đi qua được, hạ bớt chi phí vận chuyển." Đại hoàng tử Ngọc Trạch cũng gật đầu: "Phụ hoàng và các vị đại thân cũng đều ý thức được vấn đề này, chỉ là đào kênh thông sông là công trình lớn. Triều đại trước đó là Đại Tề, tuy rằng cuối thời mục nát nhưng cũng bởi vì xây dựng đường thủy mới khiến lòng dân càng thêm sôi trào. Sau đó khắp nơi khởi nghĩa, lại có các thế lực ở nhiều nơi thừa cơ nổi lên cát cứ một phương. Thái tổ của chúng ta cũng là một trong số đó."
"Hiện tại ở trong triều có người đồng ý cũng có người không đồng ý, cho nên tranh luận tới lui đã cãi nhau hơn nửa năm cũng không quyết định được. Đợi sau khi Lý đại tướng quân và cô phụ trở về kinh, khả năng phụ hoàng sẽ hỏi bọn họ."
Nhị hoàng tử cười cười: "Lý Đại tướng quân và dượng song kiếm hợp bích, là có thể giải quyết dễ dàng tất cả vấn đề."
"Lúc tới trấn Cát Tường, nếu có cơ hội ta sẽ hỏi Lý Đại tướng quân và Đức Thụy phu nhân một chút." Đại hoàng tử cười nói: "Có lẽ ta cũng có thể nhận được một ít gợi ý."
Nhị hoàng tử gật gật đầu: "Đúng vậy, lúc nào Đức Thụy phu nhân cũng có rất nhiều ý tưởng. Hỏi nhiều một chút, có lẽ sẽ có thu hoạch."