"Nữ tử như vậy, nhìn khiến ta thấy thương xót, nhưng thân thể có thật sự khỏe không? Thượng tang kinh thành, thường xuyên có người vì sinh con, mà mẫu tử gặp chuyện không may."
Chu Bình Đế giữa trưa uống lên chút rượu, cũng nói nhiêu hơn một chút, so với bình thường hơn vài phần nói đâu đâu, nhưng tỉnh thân phấn khởi. Triệu Hoàng Hậu nhìn thấy phu quân không giống thường ngày, cúi đầu cười nhẹ: "Be hạ, thần thiếp biết người nhìn trúng A Dung nhưng mà hôn sự của nữ nhân phải được sự đồng ý của hai bên." "Chúng ta xem trọng nhưng Đức Thuy phu nhân và Lý đại tướng quân hay thậm chí là Kim Lăng Hầu cũng chưa hẳn đã đồng ý. Chuyện này quan trọng không thể qua loa."
Chu Bình Đế nghe vậy, hỏi: "Thân phận của Trạch và Lý Dung tương xứng, không phải rất tốt sao?"
Triệu Hoàng Hậu nhẹ giọng khuyên giải: "Nhưng lưỡng tình tương duyệt cũng không phải dựa vào thân phận mal Nếu hoàng nhi không muốn, uỷ khuất Lý Dung; Lý Dung không muốn vậy uỷ khuất hoàng nhi."
"Thân phận như nhau đó cũng chỉ là giải quyết được tiêu chuẩn thấp nhất của hôn sự, môn đăng hộ đối. Mấy năm nay, phu thê chúng ta hoà thuận, người ta tin tưởng nhất là người, người tin tưởng nhất chính là ta. Chẳng lẽ bệ hạ không muốn hoàng nhi cũng có thê tử lưỡng tình tương duyệt để tin tưởng sao?"
Chu Bình Đế nghe vậy, cũng biết vừa rồi bản thân quá độc đoán: "Nói cũng đúng, chuyện kết thân, trước tiên không thể vội, quan sát kỹ rồi hãng nói."
"Mấy ngày nữa Lý đại tướng quân và Đức Thuy phu nhân phải trở về, đến lúc đó để Ngọc Trạch cùng qua đó nhìn. Người trẻ tuổi, ở chung nhiều mới có cảm tình." Triệu Hoàng Hậu cười, nhẹ nhàng tựa vào cánh tay Chu Bình Đế: "Bệ hạ, lại say sao, làm sao có thể để Ngọc Trạch trở về với Đức Thuy phu nhân chứ? Có thể để hoàng nhi quang minh chính đại đi theo Tiểu Cửu tới Giang Nam."
"Đây vấn là lần đầu tiên Tiểu Cửu Nhi tới gia đình bên chông ở Giang Nam, để chất tử đưa Tiểu Cửu càng biểu hiện được sự coi trọng của chúng ta với Cố gia."
Chu Bình Đế sửng sốt, chợt nở nụ cười: "Khi đó Hoàng Hậu làm việc thỏa đáng. Vừa đi vừa về, thời gian dài như vậy nếu hai người có thể có tình nghĩa, lại nhắc đến hôn sự. Nếu không đồng ý vậy thì coi như không có gì, không tổn hại đến tình cảm”
Triệu Hoàng Hậu liên tục gật đầu: "Đúng, chính là như vậy, bệ hạ nói đúng."
Chu Bình Đế ngăn thê tử lại, cười nói: "Đôi khi tram không thể làm chu toàn tất cả, may mà có Hoàng Hậu bên cạnh thêm vào."
Lại nói Liễu Phán Nhi sau khi trở về, các chủ tử đã trở lại, công việc của đám hạ nhân cũng lu bu lên.
Trên đường đi quả thực rất vất vả.
Rửa mặt xong thì ở nhà nghỉ ngơi, không đi đâu hất.
Ngày hôm sau, Lý Nguyên Thanh vào triều, sau đó muốn lộ diện với Nội Các cùng Quân Cơ bộ.
Liễu Phán Nhi thì ở nhà chuẩn bị lễ vật. Ba
1510năm không gặp, muốn tới Lan Lăng Hầu Te gia để thăm hỏi.
Chỉ là Tê tam phu nhân và Tề tam lão gia đã ra ngoài công tác, cũng không ở kinh thành.
Nhưng Tề Thục Viện vẫn ở lại kinh thành bầu bạn với Lan Lăng Hầu Tề lão gia tử cùng Tề lão phu nhân.
Lần này về trấn Cát Tường lo liệu hôn sự của Lý Lệ, sau khi trở lại kinh thành sẽ bắt tay vào lo hôn sự cho Lý Đại Bảo.
Tuy đã sớm đính hôn nhưng để hoàn thành toàn bộ lễ nghi liên quan cũng phải mất một hai năm mới có thể thành thân. Tê gia còn gấp hơn Lý gia, dù sao Tề Thục Viện hơn Lý Đại Bảo ba tuổi. Nếu không phải đã đính hôn thì thực sự thành gái lỡ thì.
Lý Đại Bảo đã chuẩn bị lễ vật xong từ lâu để đưa cho người trong lòng.
Đợi sau khi Lý Nguyên Thanh vội trở về, Liễu Phán Nhi cùng Lý Nguyên Thanh dẫn con cái tới Lan Lăng Hầu Phủ thăm hỏi.
Đúng vào ngày nghỉ, Tề đại lão gia không phải tới nha môn, vừa lúc cùng phụ thân chiêu đãi Lý Nguyên Thanh.
Sau khi chào hỏi xong, Liễu Phan Nhi nắm lấy tay Te Thục Viện và đưa cho nàng ấy một cái hộp: "Phương bắc đưa tới đây loại ngọc thạch cao cấp nhất, con giữ lại làm trang sức. Tê Thục Viện cảm tạ: "Đa tạ dì Liễu." Tê lão phu nhân cười nói: "Thục Viện, cảnh vật trong vườn không tệ, dẫn muội muội ra hoa viên chơi đi." Bà có chuyện muốn nói với Đức Thuy phu nhân, không tiện để tiểu bối ở bên cạnh. Te Thục Viện hơi đỏ mặt, biết tổ mẫu nhất định sẽ nói chuyện hôn sự của nàng ấy với Đức Thuy phu nhân. "Vâng, tổ mẫu. Các muội muội đi theo ta, gần đây những bông hoa trong hoa viên nở ra rất đẹp, chúng ta cùng đi xem." Lý Dung kéo cánh tay Tê Thục Viện, mím môi cười: “Ai nha, ca ca ta đã sớm nhớ tới bông hoa nhà Lan Lăng hầu phủ, còn rất muốn nhìn thấy!"
Tê Thục Viện nghe vậy, tay nhéo cánh tay biểu muội một chút: "Muội đúng là lắm chuyện!"
Lý Dung cười trộm: "Nếu biểu tỷ không muốn nghe chuyện của ca ca ta, ta sẽ không nói!"
DTV
Tê Thục Viện đỏ mặt, trong mắt có mong chờ, nhỏ giọng nói: "Thật ra vẫn có thể nói, chỗ ta cũng có không ít thứ tốt đến lúc đó tuỳ muội chọn."
Lý Nam nghe vậy, nhất thời cũng hào hứng: "Thục Viện tỷ, ta cũng biết rất nhiều chuyện của ca ca ta."
Vì có được thứ tốt mà hai muội muội không tiếc bán ca ca của mình đi.
Tê Thục Viện cười: "Ừ, nhanh đi hoa viên với ta, sau đó đi tới viện của ta."
Tiểu tỷ muội gặp mặt hi hi ha ha, rất vui vẻ.
Trong phòng chỉ còn lại Tê lão phu nhân, Tê đại phu nhân cùng Đức Thuy phu nhân Liễu Phán Nhi. Hàn huyên một lát, Liễu Phán Nhi chủ động nói về tình hình phương bắc.
"Lão phu nhân, Đại phu nhân, ngày nào đó khởi hành từ Tang thành, ta sẽ cho người truyền tin cho Tê tam phu nhân." "Đại Bảo ở phía bắc Vân Thành, rèn luyện ở Tang Thành ba năm, không chỉ có cao hơn, thân thể cường tráng, học thức cùng năng lực nghiên cứu cũng tăng thêm.”
"Ta và phụ thân cảm thấy hiện tại cậu nhóc đã là nam tử hán, có thể đảm đương được trách nhiệm của nam nhân cho nên lần này quay về kinh đã nghĩ đến Te gia xin cưới Thục Viện."
Nghe vậy, Te lão phu nhân cao hứng đến mức cười không khép miệng.
Chất đính hôn với Thiên Công Hầu Lý Đại Bảo, mọi người trong kinh thành đều hâm mộ.
Chỉ là Lý Đại Bảo luôn ở phương bắc rất ít khi trở lại kinh thành, vả lại Tê Thục Viện lại hơn Lý Đại Bảo ba tuổi, rất nhiều người chê cười. Thấy cửa hôn sự này sớm muộn gì cũng không thành
Cho nên Lan Lăng Hầu Phủ cũng rất lo lắng, nếu hôn sự không thành, Tê Thục Viện lại lớn tuổi.
Còn muốn tìm hôn sự thích hợp vô cùng khó khăn.
Trái lại đối với Lý Đại Bảo vẫn còn có thể tìm được một cửa hôn sự tốt.
Các nàng tuy rằng lo lắng nhưng không thể biểu hiện ra quá gấp gáp.
Cũng may mỗi tháng Lý Đại Bảo đều gửi thư, hơn nữa còn thường xuyên thu thập một ít đồ quý báu đưa đến Lan Lăng Hầu Phủ.
Trong số đó được đặc biệt đưa cho Tề Thục Viện.
Chính là vì thế cho nên tuy trong lòng Lan Lăng Hầu Phủ có chút sốt ruột nhưng vẫn giữ được bình tĩnh.
Lúc trước phương bắc đánh giặc, Lý Nguyên Thanh vẫn luôn ở tiền tuyến bắc Vân Thành, đúng là không hợp để cầu hôn sự.
Hiện tại Lý Nguyên Thanh đã quay về kinh, tương lai trong vòng mười năm hẳn là sẽ ở lại kinh thành.
Vừa lúc nhân cơ hội này lập gia đình cho Lý Đại Bảo và Tê Thục Viện.
Tê đại phu nhân cười cười: "Đại Bảo và Thục Viện đều là những hài tử tốt, hai người tình đầu ý hợp, lưỡng tình tương duyệt, chúng ta tất nhiên cũng nguyện ý nhìn bọn chúng người có tình sẽ thành người nhà."
Liễu Phán Nhi nghe Tề đại phu nhân nói vậy, mặt cũng lộ ý cười.
"Ân sủng của bệ hạ cho phép ta và phu quân nghỉ ba tháng. Chờ lão gia trở về, chúng ta sẽ bắt tay vào làm những lễ nghi thành thân phía dưới."