Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 527: Kết Bái Kim Lan, Trở Thành Tỷ Muội




"Sau đó làm sao?" Cửu công chúa chớp chớp mắt: "Sẽ không phải là bảo ta đánh hôn mê Cố Thiệu, trực tiếp bá vương dùng uy lực đấy chứ?" Liễu Phán Nhi cũng không dám dám giấu giấu diếm diếm, nếu Cửu công chúa thực sự làm vậy, Chu Bình Đế mà biết, nhất định sẽ trách nàng. "Công chúa đừng vội, bá vương dùng uy lực, đó là chuyện của đêm động phòng hoa chúc, không thể đẩy lên trước được." "Ý ta là tìm một cơ hội ở riêng, tốt nhất là tìm nơi nào có cảnh đẹp, cảnh đẹp, người càng đẹp hơn." "Trái tim rung động rồi thì người nhân cơ hội hôn Cố đại nhân một cái, nếu hắn chán ghét, vậy thì khỏi nói gì nữa, người liền xoay người bước đi." "Nếu hắn ngượng ngùng, ánh mắt trốn tránh, nói chuyện lắp bắp, không dám nhìn thẳng vào mắt người, nhưng không giấy giụa. Chứng tỏ trong lòng Cố đại nhân có người."

"Nhân cơ hội này, người phải tiến thêm một thước, hôn lại, đợi đến khi Cố đại nhân mơ màng, cũng hôn lại người, chứng tỏ là hắn thích người."

"Biện pháp như vậy hơi trái luân thường đạo lý chút, nhưng lại là biện pháp tốt nhất để kiểm tra xem người lãnh đạm như Cố Thiệu có thích người hay không." "Không dám nói trước gì, nhưng biện pháp này thật sự là, rất..."

"Thật tốt quá!" Cửu công chúa dùng sức đập tay xuống mặt bàn, mặt lộ vẻ vui mừng: "Sao trước đây ta lại không nghĩ ra chứ?"

"Nếu là Cố Thiệu không cự tuyệt cái hôn của ta, lại còn rất thích, vậy chứng tỏ là hắn thích ta, ta lời rồi."

"Nếu hắn không thích ta hôn, ta đây cũng đành chấm dứt hy vọng. Đương nhiên, ta cũng không lỗ gì, hôn được một cái, coi như là để bồi thường mấy năm nay ta thích hắn nhiều như vậy."

Liễu Phán Nhi trợn mắt há mồm, c.h.ế.t lặng.

Nàng hoài nghi Cửu công chúa cũng là người xuyên không sao!

Nếu không làm sao có thể dễ dàng tiếp nhận như vậy chứ?

Để kiểm tra suy đoán của mình, Liễu Phán Nhi không nghĩ ngợi gì nói ra ám hiệu mà kiếp trước ai ai cũng biết.

"Thiên vương lấp địa hổ"

Cửu công chúa lúc này tâm trạng đang hào hứng vui mừng, nghe thấy lời Liễu Phán Nhi lớn tiếng nói thì hoảng sợ.

"Phu nhân, ngươi nói linh tinh cái gì thế? Lại còn vương với hổ nữa. Tâm trạng đang vui đều bị tỷ dọa mất hết rồi."

Liễu Phán Nhi cẩn thận quan sát phản ứng của Cửu công chúa, không giống làm bộ, lúc này mới thả lỏng người.

"Không có gì, ta chỉ cảm thấy công chúa, sao muội lại có thể dễ dàng tiếp nhận những chuyện trái luân thường đạo lý này như vậy?”

Cửu công chúa ngượng ngùng cười, đối mặt với ánh mắt chân thành của Liễu Phán Nhị, tiến đến bên tai Liễu Phán Nhi nói nhỏ một chút.

Dù sao đề cập đến bí mật hoàng gia, lời nói không thể truyền đi quá xa.

Liễu Phán Nhi nghe Cửu công chúa giải thích xong, lại một lần nữa khiếp sợ không thôi.

Là nàng nông cạn mài

Công chúa Đại Chu nếu như tình cảm với phò mã không tốt, cũng có không ít người vụng trộm nuôi trai bao đâu!

Ngay tại đương triều, công chúa Tây Dương danh tiếng hiển hách, đoạt nam nhân nhà người ta, làm cho nhà trai tan cửa nát nhà, thê ly tử tán, nàng ta lại tái giá rồi.

Phò mã không hợp tâm ý, quay người liền kiếm trai bao khác, người này so với người trước càng trẻ hơn, người sau lại đẹp hơn người trước.

Cửu công chúa thấy Liễu Phán Nhi khiếp sợ, cũng không khinh thường khó chịu, nhẹ nhàng thở dài.

"Ta còn sợ ngươi chướng tai chướng mắt, sẽ rất khinh thường hành vi như vậy chứ!" Liễu Phán Nhi lắc đầu: "Tuy ta không ủng hộ ngoại tình trong hôn nhân..., nhưng ta không có quyền can thiệp vào tự do của người khác."

"Hơn nữa, phò mã có thể trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, công chúa tìm niềm vui cho chính mình cũng bình thường thôi mà!"

"Nhưng mà, Cửu công chúa, nếu chuyện của người và Cố đại nhân thành công, ta khuyên người đừng làm như vậy."

"Phu thê nguyên phối vẫn là tốt nhất, một chồng một vợ, một đời một kiếp một đôi tình nhân, đó mới là phu thê thuần mỹ sạch sẽ."

Cửu công chúa nghe nói như thế, liên tục gật đầu: "Đó là đương nhiên, cũng không phải tất cả công chúa đều là như trên." "Ta sẽ không như vậy, phò mã ngoan ngoãn, đối tốt với ta, ta cũng sẽ đối tốt với hắn, toàn tâm toàn ý sống cùng hắn." "Phò mã không đáng tin cậy, ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, ta sẽ sinh thêm mấy đứa nhỏ, sau đó bỏ phu giữ tử. "Ta có đất phong, còn có bổng lộc, còn bí mật làm ăn bên ngoài. Cuộc sống đẹp biết bao, sao phải nuôi cái thứ như kia chứ?" "Nếu thật sự cần nam nhân, không phải còn có thể tái giá sao không? Lúc ấy sẽ ngay thẳng nghiêm túc gả cho người †a..... Được rồi, Liễu Phán Nhi vậy mà bị Cửu công chúa thuyết phục. "Cửu công chúa, người có chủ ý, ta đây cũng yên tâm rồi, không cần lo lắng vì dạy hư ngài, đến lúc ấy không giải thích được với bệ hạ."

Cửu công chúa cười đến sảng khoái, tràn đầy sức sống, đôi mắt sáng ngời.

"Không dạy hư ta được đâu, trừ phi sức kiềm chế của ta không còn, thì không trách người khác được."

"Ngươi muốn đi Kim Lăng sao, vậy khi nào chúng ta đi?”

Liễu Phán Nhi đứng lên, một tay đỡ thắt lưng, một tay xoa bụng: "Ngày mốt đi, vừa hay ta cũng nhớ phu quân nhà ta rồi."

Cửu công chúa thấy Liễu Phán Nhi chỗ khác không mập, mà bụng lại tròn xoe, lúc này mới bừng tỉnh ngộ.

"Ngươi mang thai rồi sao?"

Liễu Phán Nhi gật đầu, vui vẻ ra mặt: "Bốn tháng rồi, thai cũng ổn rồi, có thể lên đường được.

Thư từ giữa hai người bị người ta đánh tráo. Tuy noi dung trong thu nguoi khac khong dịch được, nhưng cũng làm đứt mất liên lạc giữa nàng và Lý Nguyên Thanh.

Tin tức nàng biết được từ trong video không thể kịp thời nói cho Lý Nguyên Thanh.

Thật ra thiết bị này nếu đặt ở chỗ Lý Nguyên Thanh, hắn sẽ tiện đọc hơn. Nhưng mà Lý Nguyên Thanh lại không có không gian!

Thiết bị lớn như vậy, làm gì có chỗ mà giấu.

DTV

Cho dù là mật thất, cũng không hẳn là có thể giữ được bí mật.

Một khi bị lộ ra ngoài, Lý Nguyên Thanh cảm thấy được việc này so với việc Thân Vương tạo phản, ảnh hưởng cũng không nhỏ hơn chút nào.

Vì thế Liễu Phán Nhi cùng Lý Nguyên Thanh sau khi thương lượng với nhau, đem đặt hết ở chỗ Liễu Phán Nhi, nàng đọc trước, chỉnh lại, rồi mới gửi tới cho Lý Nguyên Thanh. Cửu công chúa bán tín bán nghi, thân thiết hỏi: "Chắc chắn là không sao chứ?" Liễu Phán Nhi gật gật đầu, thân thể của nàng tốt lắm, xe ngựa chậm một chút là không có việc gì đâu.

"Đương nhiên là không sao, nam nhân của ta ở Kim Lăng một mình, đó là nơi xa hoa đồi trụy, sông Tần Hoài nhiều tiểu hồ ly câu dẫn người như vậy, ta không yên tâm”

Cửu công chúa sửng sốt: "Trong lòng Lý tướng quân có ngươi, hẳn là sẽ không dính vào nữ nhân khác đâu?”

Liễu Phán Nhi từ từ nói: " Phu quân nhà ta đúng là không có vấn đề gì, nhưng mà nơi quan trường nhiều lão yêu tinh tâm địa rắn rết lắm, sẽ dạy hư phu quân ta mất "

"Dù sao nếu đám người đó tặng tiểu thiếp Dương Châu xinh đẹp mảnh mai, thì lại không bình thường nữa rồi. Phu quân ta đã bận việc công, lại còn phải ứng phó những người đó tới quấy ray hắn lại cũng không thể phân thân." "Sau khi ta đến, còn có thể giúp hắn rào trước, không thể để cho đám yêu tỉnh hại người đó tới làm phiên phu quân ta."

Cửu công chúa cười ngọt ngào, nhướn mày.

"Nói thẳng ra là ngươi nhớ Lý tướng quân đi? Ta cũng không ghen tị với ngươi, sao phải nói thanh tao thoát tục, công lao to lớn thế?"

Liễu Phán Nhi nhướng mày, đắc ý cười. "Cửu công chúa, người nói lời này không đúng đâu? Có ghen tị mà không dám nói chứt"

Cửu công chúa tâm tình rất tốt, nàng ấy vốn đã rất hợp với Liễu Phán Nhi rồi.

Bây giờ hai nàng lại có cùng quan điểm với một số vấn đề, nàng ấy hận không thể cùng Liễu Phán Nhi kết làm Kim Lan, trở thành tỷ muội.

Nghĩ đến đây, Cửu công chúa vội nắm chặt lấy tay Liễu Phán Nhi.

"Đức Thuy phu nhân, hai người chúng ta vừa gặp đã như quen từ lâu, trò chuyện với nhau thật vui, tính tình cũng rất hợp nhau." "Gặp lại tức là duyên phận, có thể có duyên như thế, cũng là phúc phận kiếp trước kiếp này của chúng ta." "Hay là chúng ta kết bái Kim lan trở thành tỷ muội, tỷ cảm thấy có được không?" Nghe vậy, Liễu Phán Nhi hơi sửng sốt. "Nhưng người là công chúa tôn quý, ta chỉ là một thần phụ, hai năm trước ta còn chỉ là một nông phụ, không dám cùng công chúa xưng hô tỷ muội." Cửu công chúa phất tay, không để ý. "Thứ tỷ muội kết nghĩa mong câu không phải chỉ cần tính tình hợp nhau, thật tâm đối đãi là được sao?" "Nếu như dùng thân phận mà giao thiệp, cung quanh ta có nhiêu lắm, nhưng các nàng ấy chỉ để ý đến thân phận của ta có thể mang đến cho bọn họ lợi ích cùng vinh quang thôi."

"Bản thân ta cũng còn có bảy tám tỷ muội ruột, không phải cùng một mẹ, chỉ là cùng một cha thôi."

"Nhưng như thế thì sao chứ? Có nhiều lúc mấy công chúa đó vô cùng đáng giận, vừa thô lỗ vừa xấu xa lại vừa độc ác, ta còn hận không thể lấy roi vụt các nàng mấy nhát ấy."

"Cả một đời người, chỉ ngắn ngủn vài thập niên. Có thể gặp được phụ mẫu tốt, bằng hữu tốt, có thể có tỷ muội tri kỷ, có trượng phu thực lòng yêu mình, đó mới là viên mãn."

Nghe Cửu công chúa lời nói tha thiết, ánh mắt chân thành, Liễu Phán Nhi không từ chối nổi ý tốt như vậy.

"Nếu công chúa đã nói như vậy, mà ta còn ra sức khước từ, thì là đạo đức giả rồi, không xứng với sự yêu thích của công chúa." "Đợi lát nữa ta bảo tiểu Hoa tỷ nhà ta dẫn người đi làm một bàn đầy thức ăn ngon, chúng ta chọn ngày không bằng được ngày, hôm nay kết bái Kim lan, trở thành tỷ muội kết nghĩa."

"Chúng ta không bàn đến thân phận, chỉ bàn tính tình. Ta hơn muội ba tuổi, ta là tỷ tỷ, muội là muội muội."

Cửu công chúa thấy Liễu Phán Nhi chấp nhận rồi, cũng vô cùng cao hứng, vội vàng cúi người hành lễ.

"Tỷ tỷ bề trên, Tử Hà hữu lễt"

Nghe tên Cửu công chúa, Liễu Phán Nhi đã nghĩ ngay tới vị Tử Hà tiên tử trong một bộ điện ảnh kiếp trước kia.

Tử Hà tiên tử đó tỉnh nghịch đáng yêu, chân thành tha thiết trong tình cảm, là bạch nguyệt quang trong lòng hầu hết nam nhân từng xem qua bộ phim đó.

Cửu công chúa không chỉ có tướng mạo xinh đẹp, hơn nữa sau khi tiếp xúc sẽ phát hiện tính cách của nàng thật sự rất tốt, vô cùng thú vị. Liễu Phán Nhi nở nụ cười, thêm một công chúa muội muội, trong lòng nàng cũng vui mừng.

"Tử Hà muội muội không cần đa lễ, muội cũng thấy đấy, nhà nông chúng ta không có nhiều quy củ như vậy. Vui vẻ tự do là tốt rồi, nhiều cấp bậc lễ nghĩa quá thì cũng nhiều câu nệ."

"Chỉ cần trong quá trình chung sống với nhau, tất cả mọi người đều là thiện ý, những thứ khác đều có thể bỏ qua, cho nên không cần câu nệ."

"Nếu chúng ta là tỷ muội kết nghĩa, vậy ta sẽ tuỳ thời chỉ đạo muội. Vậy ta đây nói cho biết, nhất định phải ở bên một nam nhân thực lòng yêu muội."

"Đương nhiên, nếu có thể phải là tình yêu đến từ hai phía thì là tốt nhất, nếu chỉ có muội yêu đối phương, nhưng đối phương lại không yêu muội, vậy thà rằng ngay từ đầu muội đừng yêu, tránh phải chịu thiệt thòi."

"Đợi đến lúc muội có tuổi rồi, muội sẽ hối hận. Thật ra cần gì phải thế chứ, chỉ cần làm được chuyện này thì đơn giản rồi. Ngươi không yêu ta, dựa vào cái gì mà đòi ta yêu ngươi?”

"Cho dù lúc đầu là muội chủ động, nhưng muội cũng không thể chủ động cả đời. Nhất định phải suy nghĩ cẩn thận chuyện này, mới có thể nắm được quyền chủ động trong tình cảm."

Cửu công chúa nghe Liễu Phán Nhi nói, kinh ngạc như gặp thần tiên.

Ở hậu cung, nàng nghe chuyện nữ nhân sử dụng các kiểu thủ đoạn tranh sủng nhiều vô số kể, nhưng chưa bao giờ biết được làm sao có thể chiếm được tình yêu của nam nhân.

Hoàng Đế đối nữ nhân chỉ là sủng, còn tình yêu, quá xa vời.