Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 520: 10 Vạn Lượng Bạc Tới Tay




Lý Dung gật đầu một cái: "Được! Vừa có thể đến ở cùng ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu, lại còn có thể dạo chơi Lan Lăng thành."

Ngày hôm sau ăn sáng xong, Kim Lăng hâu đã nghĩ xong nên đưa khuê nữ đi chơi ở đâu.

Lý Dung lộ vẻ không muốn: "Phụ thân, người phải bảo trọng! Ta phải lên đường trở vê trấn Cát Tường, sau đó sẽ cùng Tống ma ma đến Lan Lăng thăm hỏi ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu."

Nghe nói như thế, trong lòng Kim Lăng hầu tiếc nuối.

Gần đây đưa con gái đi chơi, khỏi phải nói cũng biết vui vẻ bao nhiêu.

Không chỉ như thế, nữ nhi cũng đã thân thiết với ông ta hơn rất nhiều.

Nhưng mà nghĩ đến tuổi tác nhạc phụ nhạc mẫu đã cao, Kim Lăng hầu gật đầu một cái.

"Vậy được, ta ở bên này chuẩn bị cho con ít đồ, mang đến đưa cho Đức Thụy phu nhân, cũng đưa cho nhạc phụ nhạc mẫu." Ông ta còn trẻ, A Dung còn tuổi nhỏ, nhưng tuổi tác nhạc phụ nhạc mẫu đã cao, cũng không còn nhiều thời gian để gặp.

Thấy Kim Lăng hầu không ngăn cản, cuối cùng Tống ma ma cũng nhẹ nhàng thở ra. Đồng thời, Lý Dung cũng đến cáo từ Lý Nguyên Thanh.

Thật trùng hợp, gặp Cố Tấn và Kawamoto Jiro mang theo 10 vạn lượng ngân phiếu, tới bôi tội.

Lại nói, kể từ ngày Lý Dung đánh Cố Tấn tại cửa ra vào học đường Kim Lăng một lân, Cố Tấn vẫn luôn ở trong học đường không ra ngoài.

Cho dù Kawamoto Jiro có nói thế nào thì Cố Tấn đều không ra, phát huy khả năng tham sống sợ c.h.ế.t vô cùng tinh tế.

Cho dù có bị người khác chế giễu, Cố Tấn tức giận thì cũng không ra ngoài như cũ.. Kawamoto Jiro không thể lấy được tin tức hữu dụng từ chỗ Cố Tấn cho nên vừa vội vừa giận.

Cuối cùng không còn cách nào nào, chưa đến một tháng, Kawamoto Jiro liền câm 10 lượng bạc do Sakata lkego chuẩn bị đến tìm Cố Tấn.

Lấy lần này thuyền biển vừa đi vừa về thuận lợi, sớm quay lại, cho nên kiếm được bạc, cũng có thể đưa đến sớm.

Sau khi Cố Tấn lấy được bạc thì không dám trì hoãn, vào ngày cuối cùng trong kỳ hạn một tháng đi tới nhà Lý Nguyên Thanh.

Lý Nguyên Thanh nhìn thấy Cố Tấn cung kính câm bạc tới bồi tội thì hừ lạnh một tiếng.

DTV

"Nếu ngươi đã thành tâm bồi tội, Lý Nguyên Thanh ta cũng không phải người không nói lý, đây là giấy ta sai người viết lý do ngươi đền bạc, ngươi ấn lên xong thì có thể đi." "Sau này cầu ve câu, đường về đường, cũng không còn liên quan, ngươi tự giải quyết cho tốt."

Lý Nguyên Thanh ném một trang giấy qua.

Cố Tấn nhận lấy rồi nhìn kỹ một chút, xác nhận không sai thì ký tên đồng ý: "Đa tạ Lý tướng quân thành toàn."

Cầm chứng từ, Cố Tấn bước nhanh chạy đi, giống như có cảm giác sống sót sau đại nạn.

Kawamoto Jiro nhìn thấy tờ giấy trong tay Cố Tấn thì im lặng.

"10 vạn lượng bạc chỉ đổi được một trang giấy này thôi sao?"

Cố Tấn không quan tâm, cẩn thận từng li từng tí cất vào trong túi.

"Đây cũng không phải là một trang giấy, mà là mạng của ta. Bây giờ ta đã có thể yên tâm đi lại ở trên đường, không sợ người khác lấy mạng của ta."

Kawamoto Jiro không tin: "Ngươi tin Lý Nguyên Thanh như vậy sao?” "Đương nhiên, ở Đại Chu chúng ta, lời hứa ngàn vàng, nếu như đã lấy tiền thì phải hòa giải."

"Ta biết ngươi đau lòng số bạc này thay ta, nhưng mà thứ bạc này, sống không dùng đến, c.h.ế.t không mang theo, chỉ cân đủ là được."

"Bây giờ chuyện này chấm dứt, ta phải nhanh đến chỗ tam thúc xin lỗi. Lý tướng quân cũng không so đo, hẳn là tam thúc sẽ tha thứ cho ta."

Kawamoto.Jiro gật đầu một cái, việc đã đến nước này, đúng là không thể tính toán chỉ li.

"Cố huynh nói đúng. Ngươi cũng lợi dụng thân phận đi kiếm một ít tin tức hữu dụng thì sau này cũng có thể kiếm được tiền." Mới vừa xoay người, Cố Tấn liền thấy Lý Dung cưỡi ngựa tới, trong tay của Lý Dung còn có roi.

Cố Tấn muốn chạy, nhưng hắn ta biết không thể chạy nhanh bằng bốn chân của con ngựa cho nên lập tức vội vàng giải thích.

"Tạ đại tiểu thư, ta đã đưa cho Lý tướng quân 10 vạn lượng bạc nói xin lỗi, chúng ta đã hòa giải, ngươi không thể đánh ta."

Lý Dung nghe nói như thế thì thu hồi roi.

"Nhìn ngươi thức thời, về sau nhìn thấy ta thì tránh đi. Nếu bị ta thấy được thì tâm trạng của ta sẽ không tốt, có thể đánh ngươi."

Cố Tấn nghe nói như thế thi nhanh chân chạy đi, có chút chật vật.

Hy vọng sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì có thể mau chóng tẩy bỏ cái danh tiếng xấu này.

Kawamoto Jiro theo sát phía sau, cũng không muốn lại bị liên lụy bị.

Lý Nguyên Thanh câm ngân phiếu 10 vạn lượng, tâm trạng rất tốt.

Nghe nói nữ nhi tới thì càng thêm vui vẻ.

A Dung, sao hôm nay con lại tới đây? Không ra ngoài chơi cùng với người cha giàu có kia của con sao?"

Lý Dung nghe thấy lời nói chua chua của Lý Nguyên Thanh thì cười giảo hoạt.

"Cho dù người cha giàu có kia của con có tốt thì người cha tướng quân của ta của ta mãi mãi xếp ở vị trí đầu tiên."

Nghe thấy nữ nhi nói vậy thì Lý Nguyên Thanh cười ha ha.

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng thật ra trong lòng của hắn cũng không thèm để ý những chuyện này.

Có một người cha có tước vị thương A Dung thì Lý Nguyên Thanh cũng rất vui vẻ.

"Nha đầu này, càng ngày càng biết nói chuyện, nhưng mà ta thích nghe.”

Lý Dung cũng cười hi hì: “Cha, ta lập tức phải về trấn Cát Tường, người có đồ gì muốn nhờ ta mang hộ về không?"

Lý Nguyên Thanh nghĩ nghĩ: “Đây là con quay về thăm hỏi nương, sau đó đi Lan Lăng sao?" Lý Dung gật đầu: “Đúng vậy, cha! Bây giờ đi, đến mười lăm tháng tám thì sẽ trở về." Lý Nguyên Thanh đồng ý: "Được! Trên đường nhất định phải cẩn thận một chút, đi đâu thì cũng phải để thị vệ đi theo."

"Ta nhớ rồi, cha!" Lý Dung đáp lời.

Lý Nguyên Thanh đặt tất cả ngân phiếu vào trong hộp, đẩy cho Lý Dung.

"Số bạc này là do Cố Tấn bồi thường, con mang về giao cho A Lệ."

Lý Dung nhìn thấy nhiều ngân phiếu như vậy: "Cố Tấn thật sự bồi thường 10 vạn lượng bạc?”

Lý Nguyên Thanh: "Đúng vậy, đều ở đây!"

Lý Dung lộ vẻ không hiểu: "Nếu như Cố Tấn có thể kiếm tiền thì tại sao vẫn cần Cố đại nhân giúp đỡ chứ?"

"10 vạn lượng bạc, nhiều ngân phiếu như vậy, hắn lấy ở đâu vậy?"

Lý Nguyên Thanh cười cười, nhớ tới sự hình dung của Cố Thiệu với Cố Tấn.

Mặt ngoài chất phác, một bụng suy nghĩ, cũng may là còn có một trái tim lương thiện.

Cố Tấn không hề nương tay lừa Kawamoto Jiro, nhìn đi nhìn lại, cũng đã lấy được rất nhiều bạc từ chỗ Kawamoto Jiro.

Những lời này, không thể nói cho Lý Dung.

"Quan tâm hắn lấy bạc ở đâu làm gì, dù sao thì bây giờ hắn cũng đã bồi thường, đó chính là đồ của A Lệ."

Chỉ bằng mấy thao tác này của Cố Tấn mà đã kiếm đủ mười mấy vạn lạng bạc. Vốn liếng ít ỏi ban đầu đã tăng lên.

Lý Dung thấy phụ thân nói như vậy, mặc dù trong lòng vẫn có chút nghi hoặc, nhưng cô bé cũng không thèm để ý.

Cô bé còn có chuyện quan trọng hơn, không có thời gian để trì hoãn.

Lý Nguyên Thanh còn mua cho đồ chơi cho mấy đứa nhỏ, để Lý Dung mang về. Kim Lăng hầu Lý Nguyên Thanh tự mình tiễn nữ nhi ra khỏi thành, trong lòng đều có mấy phần phiên muộn.

Lúc cùng nhau quay về thành, Kim Lăng hầu cưỡi ngựa, quay đầu nhỏ giọng nói với Lý Nguyên Thanh bên cạnh.

"Lý hiên đệ, gân đây hành động của ngươi có chút lớn đấy? Không hề chỉ là luyện binh?"

Lý Nguyên Thanh ha ha cười nói: "Làm sao mà Hầu gia biết hành động gần đây của ta rất lớn?"

Kim Lăng hầu cười cười: "Mặc dù ta không giỏi đọc sách, không đảm đương nổi chức quan, nhưng Tạ gia ta đã kinh doanh ở Kim Lăng mấy trăm năm."

"Từ phàm phu tôi tớ, đến quan lại quyền quý. Từ hồi hương, đến hoa thành. Không thể nói là Kim Lăng hầu ta có tai mắt ở khắp nơi nhưng mà cũng không khó nếu muốn biết một vài chuyện."

Lý Nguyên Thanh cười cười, gật đầu biểu thị sự tán đồng.