Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 497: Sau Khi Cưới Sợ Vợ, Một Đời Phú Quý




Cố lão phu nhân nhìn thấy Cố Thất Lang và Lý Lệ trở vê có thêm chút ngượng ngùng thì trong lòng hiểu rõ, hẳn là mối hôn sự này có thể thành công. "Phán Nhi có bầu, ngày mười tám ta sẽ đến cửa thăm hỏi, vừa vặn có chút chuyện muốn bàn với ngươi và Phán Nhi." Cố lão phu nhân cười khẽ, khách sáo nói chuyện cùng Lưu thị. Lưu thị cười cười: "Vậy ta trở về nói cho Phán Nhi biết, cung nghênh lão phu nhân đến." Buổi tối, mấy người Lưu thị ở lại phòng khách của Cố gia. Ngày hôm sau ăn sáng xong thì cáo từ rời đi. Hiếm khi đến huyện thành một chuyến, Lưu thị dẫn nữ nhi chất nữ chất tử dạo chơi ở huyện thành, mua một vài thứ trở về. Lưu thị tương đối hài lòng với chuyến đi lên huyện thành lần này.

Liễu Phán Nhi sai người đến Kim Lăng nghe ngóng tin tức về Cố Thất Lang, Trương phu nhân cũng phái người đưa tin tới. Cố Thất Lang chăm chỉ học hành ở học đường, chưa bao giờ đến thanh lâu, rất ít uống rượu.

Mặc dù không phải học sinh có thiên phú nhất ở học đường Kim Lăng nhưng cũng là người có cố gắng.

Liễu Phán Nhi gật đầu: "Tỷ phu của Trương đại nhân là phu tử của học đường Kim Lăng, chắc hẳn mấy chuyện này là thật. Cố Thất Lang đúng là người tốt."

Lưu thị nhìn thấy Trương phu nhân gửi thư đến thì thở phào: "Như vậy cũng tốt, thảo nào Cố lão phu nhân lại sắp xếp hôn sự, nếu như đức hạnh không tốt thì Cố lão phu nhân và Cố đại nhân sẽ không để ý như thế"

Lúc này, Lưu thị cũng chờ mong Cố lão phu nhân tới nhà, hai nhà bàn bạc, sau đó Cố gia liền có thể phái người tới cửa cầu hon.

Nhà gái thận trọng, sẽ không lập tức đồng ý.

Sau đó nhà trai đến cầu hôn thì mới đồng ý.

Mặc dù sáo rỗng nhưng Liễu Phán Nhi cảm thấy như vậy cũng rất tốt, cũng giữ thể diện cho nhau.

18 tháng giêng, Cố lão phu nhân tự mình đến thăm, còn có Cố Thiệu đi theo.

Cố lão phu nhân khen các cô nương trong nhà một hồi, biết rõ còn cố hỏi: "Phán Nhi, Tiểu Hoa, đang bàn bạc về hôn sự của A Phương và A Lệ sao?”

Lưu thị trả lời: "Đang cân nhắc việc của A Phương, cũng có chút tiến triển, đợi qua tháng giêng thì có thể đến cầu hôn."

"Cô nương tốt trăm nhà cầu." Cố lão phu nhân cười cười: "A Lệ cũng tốt, đã vừa mắt ai chưa?"

"Thưa lão phu nhân, còn chưal" Lưu thị cười cười, vô cùng thận trọng. Cố lão phu nhân cười cười: "Ta đã gặp A Lệ mấy lần, rất thích. Có Thất Lang thuộc dòng nhánh của Cố gia, trong nhà đơn bạc, nhưng nhân phẩm không tệ, năm ngoái đậu cử nhân kỳ thi Hương."

"Trong nhà có cửa hàng, một năm thu được bảy, tám trăm lạng bạc, đủ chỉ tiêu. Năm nay mười tám, trước đó chỉ biết đi học cho nên mới muộn. Nếu như không ghét bỏ thì ta dày mặt mo, tới cầu thân." Liễu Phán Nhi cười cười: "Được lão phu nhân coi trọng, tự nhiên rất tốt. Chỉ là vẫn còn phải đợi ta và Tiểu Hoa tỷ bàn bạc hôn nhân đại sự thêm một chút."

Cố lão phu nhân cười cười: "Vậy ta sẽ đợi."

Việc hôn nhân giữa hai nhà cũng đã ăn ý, chỉ đợi ra tháng giêng thì sẽ đến hỏi cưới. Cố Thiệu trong thư phòng, nói về kế hoạch của hắn ta.

"Lý tướng quân, trong khoảng thời gian này ta vẫn luôn đang tự hỏi một vấn đề. Có thể là Thân Vương đang cấu kết với người Nhật, hắn ta rất thông minh, bệ hạ phái ta và ngươi đi tới Giang Nam, chắc hẳn là hắn đã bắt đầu hoài nghi bệ hạ muốn động thủ với mình."

Lý Nguyên Thanh: "Nếu như không có chút thông minh ấy thì Thân Vương sẽ không có khả năng có gốc rễ ở Giang Nam sâu như thế. Thủ hạ của ta cũng không nhàn rỗi, đều đang lặng lẽ tìm hiểu. Toàn bộ phủ Tầm Dương, huyện Thôi Dương trấn Cát Tường đều được trị an rất tốt."

Cố Thiệu cười cười: "Nếu chúng ta muốn tìm cửa để đột phá thì có chút khó khăn. Ta có một kế sách, muốn bàn bạc với Lý tướng quân."

Lý Nguyên Thanh nhíu mày: "Nếu có ý kiến hay, có thể làm ít công to, vậy thì ngươi cứ nói. Nếu như có thể thì ta sẽ không có bất cứ thành kiến nào, toàn lực ủng hộ Cố đại nhân." Cố Thiệu cười như không cười nhìn Lý Nguyên Thanh: "Có câu nói này của Lý tướng quân thì Cố mỗ cũng yên tâm. Thay vì chúng ta chủ động, không bằng để bọn họ chủ động tìm tới." Nghe nói như thế, Lý Nguyên Thanh nghi hoặc: "Những người kia trốn tránh chúng ta còn không kịp, làm sao có thể đồng ý tự tìm tới chứ?” Cố Thiệu cười cười: "Sở dĩ bọn họ trốn tránh chúng ta là vì bọn họ chưa tìm được điểm chí mạng của chúng ta." "Nếu như bọn họ có cơ hội tìm được cơ hội có thể đẩy ngã chúng ta thì làm sao mấy người có rắp tâm bất lương, có mưu đồ khác người sẽ buông tha cho chúng ta chứ?”

Lý Nguyên Thanh tram tư phút chốc: "Cố đại nhân túc trí đa mưu, đến cùng là làm như thế nào?"

Cố Thiệu châm chước phút chốc: "Thật ra là do việc hôn nhân giữa hai nhà đã cho ta gợi ý, Cố mỗ muốn diễn một vở kịch." Lý Nguyên Thanh sững sờ, tinh thần hơi rung động, nét mặt nghiêm túc.

"Mặc dù Tiểu Hoa tỷ và Phán Nhi muốn tìm người có học thức cho A Lệ, lão phu nhân nói đến Cố Thất Lang. Đứa bé kia không tệ, nhưng ngươi làm việc cũng không thể làm hỏng danh tiếng của A Lệ nhà chúng ta."

Điều Cố Thiệu lo lắng chính là điểm này: "Lý huynh, đừng vội. Ngươi nghe ta cẩn thận nói."

Lý Nguyên Thanh có mấy phần phiền chán trong lòng, che che lấp lấp làm gì? "Vậy ngươi nói nhanh chút, nói thẳng, không cần vòng vo, cũng không cần văn vở trước mặt ta."

Cố Thiệu không dám tiếp tục trì hoãn: "Mộc phu tử của học đường Kim Lăng và quản sự trong Vương phủ của Thần Vương có gặp mặt nhau. Ta đã nói chuyện này với ngươi từ lúc trước."

"Mộc phu tử này rất khả nghi, được hắn dẫn dắt, học đường Kim Lăng nhận không ít học sinh người Nhật tới, những người này vô cùng tốt bụng với Thất Lang."

"Nhìn đứa nhỏ Thất Lang này rất chất phác, thật ra nội tâm lại rất khôn khéo. Hắn biết ta làm quan trong triều, giữ được lòng đế, cho nên đặc biệt chú ý chuyện bên ngoài."

"Lui tới với bằng hữu cũng vô cùng cẩn thận, đối đãi với sự tốt bụng của người Nhật càng cẩn thận hơn. Đối với mối hôn sự này, Thất Lang cũng đồng ý."

"Cho nên chúng ta quyết định hôn sự của hai đứa nhỏ, nhưng chúng ta sẽ lấy mối hôn sự này ra để diễn kịch. Trở lại học đường Kim Lăng, Thất Lang sẽ giả vờ không hài lòng với hôn sự này, sau đó sẽ bất mãn với ta và Cố gia, dẫn đến bất hòa."

"Những người có dụng tâm kia sẽ không từ bỏ cơ hội này để khích bác ly gián Cố Thất Lang. Đúng lúc, ta có thể lợi dụng kế phản gián, để Thất Lang tiếp xúc với bọn họ."

Lý Nguyên Thanh hơi sững sờ: "Nhưng mà như vậy thì cũng không thể cam đoan Cố Thất Lang sẽ thăm dò được tin tức hữu dụng!"

Cố Thiệu cười ý vị thâm trường: "Thất Lang có thể thăm dò được tin tức quan trọng hay không thì cũng không thành vấn đề. Thế nhưng một số người có thể nhờ vào Thất Lang bên này để biết được tính toán của ta, kế hoạch của chúng ta... Chỉ cần bọn họ động thì chúng ta liên tìm được tung tích của bọn họ."

Đôi mắt của Lý Nguyên Thanh sáng lên, thảo nào khi giao nhiệm vụ này, trước khi rời đi bệ hạ nói để Cố Thiệu làm chủ, hắn sẽ trợ giúp. Lúc trước còn có chút không phục, bây giờ thì không thể không phục.

Hắn không nghĩ đến chuyện lợi dụng người thân bên cạnh, nhưng Cố Thiệu có thể nghĩ đến.

Nhưng mà, kế sách này, có vẻ như cũng không tệ lắm.

Cố Thiệu nói xong, yên tĩnh chờ đợi Lý Nguyên Thanh trả lời.

"Sao rồi? Có dám làm không?" Cố Thiệu thấy Lý Nguyên Thanh chậm chạp không nói thì không nhịn được mà hỏi.

Đây là biện pháp nhẹ nhàng nhất, nhưng cũng tiện lợi nhất.

Mặt khác, hắn ta có biện pháp đảm bảo sự an toàn của Cố Thất Lang, cuối cùng sau khi hôn sự của hai người họ thành công thì cũng có thể loại bỏ những lời đồn thổi trước đây.