Lý Dung cười cười, thái độ thản nhiên: "Đối với chuyện năm đó ta bị hãm hại, ngài nếu có thể xử lý tốt, ta đương nhiên sẽ nhận cha, dù sao ngài cũng chỉ là không làm tròn bổn phận làm cha, lại không phải chủ mưu, nếu như ngài bao che cho chủ mưu, tổn thương ta, vậy ta cũng không cách nào nhận phụ thân thân sinh ngài. Bởi vì nhận rồi cũng chẳng để làm gì, cũng không cần phải thêm việc."
Tê phu nhân nghe tôn nữ nói lời này, tay câm khăn tay nâng lên lau những giọt nước mắt không tồn tại trên mặt, che đi xúc động muốn cười lên thật to.
Đứa nhỏ này nói chuyện, chính là gai góc như vậy.
Cha ruột không đáng tin, thà rằng chẳng có.
Tê đại nhân gật đầu: "A Dung nói đúng, ngươi muốn nhận a Dung, vậy thì phải cho chúng ta xem thái độ thế nào. Ta cũng đã cho người đi gọi những người khác của Kim Lăng Tạ gia, bọn họ sẽ tới ngay thôi. Vừa hay cùng nhau thẩm vấn những hạ nhân năm đó từng hầu hạ a Dung, đồng thời cũng thẩm tra những tên thích khách đêm qua tới hành thích đám tội nô đó luôn."
Kim Lăng hầu tim hãng một nhịp, tuy trước kia hắn ta cũng từng nghi ngờ việc này có quan hệ với Vương thị, nhưng lại không có chứng cứ, hơn nữa mấy tên nô tài đó cũng không khai ra gì, những năm này chuyện này cứ trì hoãn như vậy."
Bây giờ nữ nhi đã trở về, chuyện năm đó cũng nên kết thúc rồi.
Vương thị lòng dạ độc ác, không một ai trong số những thê thiếp có thai năm nay có thể thuận lợi mà sinh con ra, nhưng ông ta e ngại nhạc phụ Vương thị lang, chỉ có thể nhãn nại, chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không.
Vừa bước vào cửa, lúc Tạ quản gia nghênh tiếp mấy tộc nhân này, liền đem chuyện đã tìm được đại tiểu thư mất tích về kê cho họ. Bây giờ Tề gia đã tìm ra được kẻ chủ mưu hãm hại Đại tiểu thư rồi, cho nên mời các trưởng bối cùng nhau tới làm chứng.
Nghĩ vậy, Kim Lăng hầu liền thấy không cần e ngại Vương thị, cũng không cần sợ nhà mẹ đẻ Vương thị nữa.
Một lát sau, người của Tạ gia tới, số người tới có thể nói chuyện có 7 người, nhận được lời mời từ Tê đại nhân, hơn nữa còn là tới nhà hầu gia, trong lòng hoài nghi, cũng không biết vì nguyên nhân gì.
Lý Dung thấy Kim Lăng hầu như vậy, cũng cảm thấy Kim Lăng hầu này rất dễ đối phó: "Vậy thì phải xem tiếp theo đây ngài sẽ làm gì rồi?"
Sau khi Kim Lăng hầu cân nhắc lợi hại, lập tức đáp ứng: "A Dung, chỉ cần có chứng cứ cùng nhân chứng, ta nhất định sẽ báo thù cho con. Không cần biết là ai, ta cũng sẽ không nhân nhượng.”
Có điều, Tạ gia bọn họ ở Kim Lăng bị đàn áp khắp nơi, ở kinh thành, cũng không thể vươn tay duỗi chân. Bọn họ cũng mong có thể cùng Tề gia hoà giải, cũng thường xuyên khuyên nhủ Kim Lăng hầu.
Bây giờ nữ nhi về rồi, chỉ cần có thể ra sức chống lưng cho nữ nhị, lại có thể cùng Tề gia làm hoà. Tề gia vì khuê nữ ông ta, ít nhiều cũng sẽ giúp đỡ Kim Lăng phủ.
Người nhà Tạ gia càng là tức đến chửi âm lên, kiên quyết bắt Kim Lăng hầu từ Vương thị.
Sau đó chính là thẩm vấn hạ nhân cùng thích khách, bọn họ chịu không nổi dày vò, bây giờ căn bản cũng không dám nói bừa nữa, khai nhận toàn bộ từ đầu đến cuối.
Sau khi Kim Lăng hầu kinh ngạc, thì cảm thấy cũng như trong dự liệu.
Những người này bước vào phòng khách, hành lễ lẫn nhau xong thì ngồi xuống.
Vương thị từ sáng sớm đã có dự cảm đứng ngồi không yên, tính thời gian, người bà ta phái đi đáng lẽ ra cũng nên về rồi. Vậy mà đến giờ vẫn không có tin tức gì, khiến bà ta lo lắng khôn nguôi.
Kim Lăng hầu nghĩ rồi gật đầu: "Tam tẩu nói phải."
Hôm nay phủ Kim Lăng hầu nhiều người đến như vậy, hơn nữa còn kinh động quần chúng, tự nhiên cũng sẽ kinh động tới phu nhân Kim Lăng hầu phủ Vương thị.
Tê phu nhân thấy vậy, nhìn Kim Lăng hầu: "Nếu như người không thể hạ quyết tâm, vậy thì gọi Vương thị qua đây, để bà ta biết âm mưu của bà ta đã bại lộ."
Lúc biết Tê đại nhân và Tê phu nhân, còn có mấy người Đức Thuy phu nhân cùng Lý Dung đó cùng nhau tới, Vương thị liền thấy người đến không có ý tốt đẹp gì. Sắc mặt khó coi, trong lòng đang nghĩ xem nên ứng phó thế nào.
"Không xong rồi, phu nhân!" Nha hoàn kinh hô: "Cữu gia Tê gia cùng tộc nhân Tê thị đều yêu câu hầu gia từ phu nhân."
Phật châu trong tay Vương thị bị bấm đứt, rơi đây đất, đứng bật đậy: "Nói loạn cái gì? Hầu gia sao có thể bỏ ta được? Không thể nào!"
Sáu năm trước Tề gia không đánh bại được bà ta, không thể tìm ra chỗ sai của bà ta, bây giờ cũng không thể, dẫu sao trong tay bà ta vẫn nắm chuôi mấy người đó.
Chỉ là rất nhanh, Vương thị liên nghĩ ra mấy thích khách bà ta phái ra đêm qua, có lẽ là bị bắt rồi.
Vương thị cố ép bản thân bình tĩnh, cho dù có bắt được thích khách, chỉ cân không thừa nhận, ai cũng không làm gì được bà ta? Dù gì thì nhà mẹ đẻ bà ta mạnh, phụ thân là Lại bộ thị lang, đợi khi lão già Lại bộ Thượng thư kia nghỉ hưu, phụ thân bà liền có thể thượng vị, trở thành Lại bộ Thượng thư, quản lý chức vụ toàn bộ quan viên trong thiên hạ này.
Chính vào lúc này, Kim Lăng hầu phái ma ma tới mời Vương thị qua đó một chuyến.
Vương thị vừa nghĩ đến ra mặt đối chất, bà ta nhất định sẽ rơi xuống thế hạ phong, thế nên liên ngất xỉu, tránh mặt không gặp.
Tuy Kim Lăng hầu hay nịnh nọt, nhưng vẫn xử lý kẻ đầu sỏ Vương thị rồi. Lý Dung cũng không đòi hỏi nữa, liền thay đổi quyết định.
Ma ma chỉ có thể quay về báo lại, Kim Lăng hầu càng thêm tức giận, viết hưu thư ngay trước mặt mọi người, hơn nữa còn có lời khai của những tội nô kia. Lại thêm trước đây Vương thị hãm hại thê thiếp trong nhà, chứng cứ rành rành, quá đủ để hưu thê Vương thị.
"A Dung, Ta đã từ Vương thị rồi, con cũng đừng đi nữa, không còn ai có thể làm hại con nữa rồi." Kim Lăng hầu Tạ Doãn cực lực níu kéo, sau này Kim Lăng hầu phủ chính là dựa vào nữ nhi này.
Thấy Kim Lăng hầu hành động cũng coi như nhanh gọn, Tề đại nhân và Tề phu nhân, cùng với Liễu Phán Nhi, Lý Dung mới coi như hài lòng, sau đó cáo từ rời đi. Kim Lăng hầu không chỉ cho người đem hưu thư đến cho Vương thị, còn phái người đem hưu thư đến cho quan phủ lưu giữ.
Lý Dung cười cười, hành lễ với Kim Lăng hầu: "Ý tốt của phụ thân, A Dung trong lòng rõ ràng. Chỉ là đương gia phu nhân vừa bị bỏ, phụ thân vẫn là nên nhanh chóng đưa Vương thị vê nhà mẹ đẻ đi, miễn cho bà ta lấy cái c.h.ế.t ra đe doạ, huỷ đi danh tiếng Kim Lăng hầu phủ ta. Trong nhà bận rộn, A Dung ở nhà cữu cữu một thời gian trước. Đợi khi nào việc trong phủ hầu gia xử lý ổn thoả rồi, A Dung nhất định sẽ về thăm phụ thân.”
Cho dù ma ma có ấn nhân trung của Vương thị, Vương thị cũng không tỉnh, cố ý không tỉnh.
Tê đại nhân và Tê phu nhân cũng hãnh diện theo, mục đích của họ đã đạt được, không cần phải ở lại nơi này nữa, vì thế dẫn theo mấy người Lý Dung cùng nhau rời đi.
"Phụ thân vất vả rồi." Lý Dung khách khí: "Thời tiết nắng nóng, phụ thân nhớ giữ sức khoẻ."
Lý Dung vẫn luôn đối đáp lịch sự hoà nhã, hơn nữa cũng hành lễ chào mọi người trong tộc Tạ thị, đoan trang hào phóng, giành được sự khen ngợi từ mọi người.
Kim Lăng Hầu thấy vậy, cũng biết trong nhà loạn như cào cào, giữ nữ nhi lại cũng chỉ để cho nữ nhi ấn tượng không tốt: "Vậy được, con qua đó ở cùng cữu cữu một thời gian trước. Nhiều nhất 2 ngày, ta sẽ cho người dọn dẹp sạch sẽ, đưa Vương thị về Đồng Lăng."
Kim Lăng Hầu lập tức sai Tạ quản gia đi kiểm kê của hồi môn của Vương thị cùng với người hâu mà Vương thị mang đến.
Tuy nhiên, bất kỳ hạ nhân nào của Hầu phủ cưới nha hoàn của Vương thị, hay là có quan hệ với hạ nhân bên cạnh Vương thị, hoặc là lựa chọn đến Đồng Lăng Vương gia cùng với Vương thị, hoặc trực tiếp bị bán ra ngoài, tuyệt đối sẽ không tiếp tục giữ những người này ở Kim Lăng Hầu phủ, làm liên lụy đến người của Kim Lăng Hầu phủ.