Khoa học là một công việc đòi hỏi tính khách quan cao, không thể nào tự tiện thay đổi vì ý nhà lãnh đạo. Nếu còn ở trên Trái Đất, có thể do vài chế độ cai trị mà khiến cho nền khoa học phải sửa đổi, một cộng một thành ba, nhưng ở trong vũ trụ thì chuyện này là không thể. Dĩ nhiên, khi nền khoa học kỹ thuật tiến bộ đến một bước nào đó, biết đâu sẽ thay đổi được những công thức, hằng số, định luật vật lý bây giờ…
Nhưng, nền khoa học trước mắt hiện giờ vẫn chưa đạt tới trình độ đó.
Cho nên, chỉ một câu hỏi của Diêu Nguyên thì các nhà khoa học đã trả lời ngay. Đặc biệt là các nhà khoa học nổi tiếng, bọn họ có danh tiếng, dĩ nhiên cũng có đạo đức nghề nghiệp đi cùng. Hơn nữa, cuộc sống trong các nước phương Tây sớm đã khiến họ không còn sợ hãi trước các nhà lãnh đạo.
Khi Diêu Nguyên đưa ra câu hỏi hệ trọng kia, hắn bỗng nhiên sầu não phát hiện. Các nhà khoa học nổi tiếng hoàn toàn phớt lờ hắn, chỉ lo chú tâm hỏi kỹ càng các nhân viên nghiên cứu của hai tiểu tổ. Toàn bộ chi tiết, quá trình thí nghiệm, vô số thuật thuật ngữ chuyên môn, kết quả lấy mẫu khiến cho hắn hoa cả mắt.
Sau đó, các nhà khoa học mới bắt đầu bàn bạc, rồi nói. Bọn họ cần có thời gian để kiểm tra các chi tiết này, đồng thời cần nhiều nhà khoa học hơn để thí nghiệm. Ít nhất, trong thời gian ngắn vẫn chưa thể trả lời Diêu Nguyên được.
Thấy thế, Diêu Nguyên lại cảm thấy an tâm hơn. Thực tế, hắn cũng cảm giác mình hơi nóng vội. Dù sao đây không phải là chuyện nhỏ mà là chuyện có quan hệ sinh tử với 12 vạn con người, quan hệ đến việc truyền thừa nền văn minh nhân loại. Tốt nhất phải càng cẩn thận càng tốt.
Cho nên, trong khoảng thời gian kết tiếp, hắn vô cùng kiên nhẫn chờ đợi, không hề nóng vội hay hối thúc các nhà khoa học kia đưa ra câu trả lời. Hằng ngày, hắn chỉ giải quyết những chuyện liên quan đến việc chế tạo phi thuyền khai thác, việc khai thác thiên thạch, rồi đến các việc tinh luyện khoáng vật…
Bất quá, hắn vẫn là hạm trưởng của phi thuyền Hi Vọng, tuy không hề lập cái gì gọi là “chính phủ của phi thuyền Hi Vọng”, nhưng trong lòng dân chúng, thứ đó sớm đã tồn tại. Trừ bộ phận các nhà khoa học chuyên tâm làm nhiệm vụ của mình, các phương diện khác hầu như đều cần hắn giải quyết. Từ phương diện dân sự, quân sự, nhân sự….tất cả đều do hắn quyết định.
Lúc trước, khi còn ở hành tinh sa mạc hoặc ở trong Tinh Vân thì còn đỡ, lúc đó hầu hết người dân đều sống trong liều, chỉ cần giám thị quản lý chặt một chút là xong. Cho nên, những chuyện mà Diêu Nguyên cần xử lý trong khoảng thời gian đó không nhiều, là những chuyện đơn giản như phân phối nhu yếu phẩm, nguyên vật liệu…
Nhưng tới giờ, phi thuyền Hi Vọng đã thực hiện xong việc phân chia nhà ở, phát hành tiền, nâng cao chất lượng sống cho người dân. Điều này khiến cho người dân tràn đầy phấn khởi, hăng hái tham gia các công việc trên phi thuyền, tỷ như khai thác thiên thạch ngoài vũ trụ…Nó dẫn đến lượng công việc cần quản lý trong phi thuyền Hi Vọng càng lúc càng nhiều, một mình Diêu Nguyên khó mà kiểm soát hết.
Cho nên, hắn mới băn khoăn, liệu có nên tạo ra một chính phủ thật sự không.
Đầu tiên, hắn không thể nào dùng cách bầu cử dân chủ thông thường được. Tuy hắn biết, lần bầu cử đầu tiên, thậm chí là lần thứ hai, thứ ba, hắn chắc chắn thắng cử. Nhưng hắn có cần tự mình tìm phiền phức vậy không? Phi thuyền Hi Vọng có thật sự cần việc bầu chọn dân chủ không?
Hiện giờ là thời điểm loài người giãy dụa tìm đường sống, vì sự sinh tồn thì đôi khi phải hi sinh. Nhưng nếu có một chính phủ dân chủ, người đứng đầu chính phủ quyết định như thế thì bị cắt chức là cái chắc. Như vậy, người kế nhiệm kế tiếp sao dám kiên quyết làm những chuyện y hệt?
Nếu tất cả mọi chuyện đều theo ý người dân, vào lúc nên dừng thì không dừng, thời khắc quyết định thì lại băn khoăn lo sợ, lúc đó cả phi thuyền có còn an toàn không?
Cho nên, tuyệt đối không thể có bầu cử dân chủ, điểm này Diêu Nguyên hiểu rõ. Hắn phải nắm giữ cả chính phủ lẫn quân đội trong tay, có quyền quyết định tối cao.
Bất quá, chính phủ không thể nào cai trị theo chế độ độc tài, hoặc tồi tệ hơn là chế độ phong kiến để. Trong mấy chục năm tới, Diêu Nguyên vẫn còn khỏe mạnh, nhưng lỡ hắn có gì bất trắc thì sao, ai là người nối nghiệp hắn? Không lẽ chọn đại một người từ chính phủ sao?
Do đó, nghị viện mới được thành lập.
Tiếp theo là phương diện lập pháp, cái này có thể chia ra làm luật dân sự và luật quân đội. Cái quan trọng nhất là luật pháp về những vấn đề gặp phải trong vũ trụ, một khi có liên quan đến vấn đề sinh tồn của phi thuyền Hi Vọng thì cho dù phải làm trái luật dân sự, luật quân đội đi nữa cũng phải thực hiện theo bộ luật này. Thực tế, bộ luật về vũ trụ có thể coi là bộ luật chính trên phi thuyền Hi Vọng, hay còn gọi là hiến pháp. Đương nhiên, điều này còn cần các chuyên gia về pháp luật xem xét, đánh giá và soạn thảo kỹ lưỡng.
Tiếp đó là cơ cấu của quân đội. Quân bộ là cơ quan quản lý mọi việc trong quân đội, cùng với việc tác chiến, thám hiểm ngoài vũ trụ, cũng như đối phó với những hiểm nguy từ bên ngoài. Bên trong có thể có những cơ quan phụ, nhưng thực ra chỉ cần một cơ quan là đủ, bởi số người trong quân đội không nhiều lắm, chỉ tầm 2000 người thôi.
Sau đó là cơ cấu của chính phủ, hắn cần một nhóm người tài giỏi về các phương diện quản lý, quan hệ công chúng, tổ chức…Tạm thời gọi nơi nhóm người này làm việc là phòng làm việc chính phủ. Bởi số lượng người và quyền hành của nó không thể so sánh với bộ, phòng là thích hợp nhất.
Rồi tới bộ khoa học kỹ thuật, chịu trách nhiệm quản lý toàn bộ các nhà khoa học, giải quyết những chuyện như phân phát phúc lợi, cung cấp nguyên vật liệu nghiên cứu…
Bộ thông tin cũng cần thiết – ma tước tuy tiểu, ngũ tạng câu toàn (chim sẻ có thể nhỏ nhưng nó cũng có đủ bộ phận – ý nói tuy số lượng người trên phi thuyền có thể ít nhưng vẫn phải có đủ cơ quan quản lý). Tạm thời, lấy tòa soạn duy nhất hiện giờ làm phương tiện tuyên truyền thông tin chính, tương lai nếu được sẽ phát triển thêm. Bất quá điều này phải chờ số lượng dân cư tăng lên, chứ với quy mô hiện giờ thì không cần thiết lắm.
Bộ công nghiệp là nơi chịu trách nhiệm quản lý các kỹ sư, công nhân. Thực hiện việc lưu trữ nguyên liệu cùng sử dụng nó.
Bộ tài chính là nơi thống kê, phân phối toàn bộ tiền tệ trên phi thuyền Hi Vọng, ngoài ra còn đảm nhiệm việc ổn định tỷ giá quy đổi giữa tiền và vật…
Đã qua 10 ngày kể từ khi phi thuyền Hi Vọng dừng lại để khai thác thiên thạch. Hiện giờ, số phi thuyền khai thác đã lên tới 240 chiếc, lượng khoáng sản khai thác mỗi ngày lên đến hơn 1000 tấn. Với sản lượng như thế, phi thuyền Hi Vọng thu được một lượng khoáng sản phóng xạ kha khá, đủ để thực hiện bước nhảy không gian hai lần…
Vào buổi trưa ngày hôm sau, De Binou đang quét dọn một hành lang trên phi thuyền. Đây là công việc của hắn, mỗi sáng sớm quét dọn hành lang cho sạch sẽ. Công việc không thể coi là nặng nhọc, chỉ có điều hơi đơn điệu và nhàm chán. Bất quá, De Binou cũng biết hiện giờ rất khó tìm công việc. Cả phi thuyền Hi Vọng có tới trên 20% dân cư đang thất nghiệp, cho nên công việc này đã khiến De Binou khá hài lòng rồi. Dù sao nơi này không phải là Trái Đất a, làm gì còn cảnh sung sướng vinh quang lúc trước…
Sau khi quét xong hai hành lang, De Binou cùng với mấy đồng nghiệp khác tụ tập tại quảng trường, ngồi trên ghế tán gẫu. Nội dung toàn là những chuyện linh tinh trong đời thường, hoặc các thông tin của phi thuyền Hi Vọng mới được cập nhật. Đặc biệt là về số lượng khoáng sản khai thác được mỗi ngày, đó hầu như là tin tức mà dân chúng thích nghe nhất.
Hắn cứ cùng mọi người tán dóc như vậy, một lúc lâu sau, khi điếu thuốc trên môi hắn chỉ còn hơn phân nửa….Thuốc lá cũng là hàng xa xỉ, cho nên dù hắn là con nghiện thuốc lá chính hiệu nhưng chỉ có thể miễn cưỡng hút một điếu một ngày thôi, nhiều hơn hắn không chịu nổi.
Không ngờ, một chiếc xe điện bỗng chạy đến, đậu ngay cạnh hắn. Hai binh lính bước ra từ chiếc xe, một người trong đó liếc qua xấp tài liệu trên tay, rồi đi về hướng De Binou.
Cả đám người De Binou đều hơi khẩn trương, bất quá phương diện này Diêu Nguyên đã quản lý cực kỳ thành công. Trong quân đội, mọi người từ người da vàng, da trắng đến người da đen đều được huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc…rồi sau đó phân phối phúc lợi và công việc cực kỳ công bằng. Cho nên, danh tiếng của quân đội trên phi thuyền Hi Vọng cực kỳ tốt, chưa hề phát sinh vụ việc xung đột nào với dân chúng cả.
Chỉ thấy hai người lính này đi tới trước mặt mọi người, giơ tay chào rồi người lính da trắng lấy ra một tờ giấy, hỏi:
-Xin lỗi, ngài có phải là De Binou không? Nếu phải, vào bốn giờ chiều nay, mời ngày đến phòng hạm trưởng tại tầng 5. Tờ giấy này có thể dùng làm giấy thông hành, chỉ cần đưa ra là có thể vào. Xin ngài nhớ đến đúng giờ.
Nói xong, hắn giơ tay chào một lần nữa, rồi cùng người lính còn lại đi lên xe điện, chạy đi nơi khác.
Suốt cả quá trình, De Binou cả một câu cũng không thốt nên lời. Thực tế, hắn vẫn còn cảm giác như đang nằm mơ, cho đến thật lâu sau, khi mấy người xung quanh nhắc nhở thì hắn mới vội đọc tờ giấy đang cầm trong tay. Tờ giấy rất đơn giản, chỉ ghi lại sơ yếu lý lịch của hắn, và thêm dòng chữ mời hắn đến phòng hạm trưởng vào lúc bốn giờ chiều nay.
Bất quá, đoạn sơ yếu lý lịch ngắn ngủi kia lại làm hắn giật mình…
Từng là cố vấn tài chính cấp cao cho chính phủ, phó bộ trưởng…
Chẳng lẽ…
Trong lòng De Binou cuồng hỉ, nhưng khuôn mặt chẳng lộ ra bất cứ biểu tình gì. Hắn chỉ cười cười xin lỗi mọi người xung quanh, rồi bình thản đi về nhà. Tới nhà, trong ánh mắt khó hiểu của người thân, hắn lặng lẽ lấy ra bộ vét duy nhất của mình mặc vào, sau đó đi thẳng về phòng hạm trưởng tại tầng 5…
7h tối hôm đó, De Binou trở thành bộ trưởng Bộ tài chính đầu tiên của chính phủ Hi Vọng, hưởng đãi ngộ tương đương với các nhà khoa học.
Đã qua 12 ngày kể từ khi phi thuyền Hi Vọng dừng lại để khai thác thiên thạch, Diêu Nguyên đang ở trong phòng hạm trưởng xem xét, ký kết các văn kiện. Trong đó, có bản báo cáo nói về việc linh kiện điện tử dùng để chế tạo phi thuyền khai thác quặng đã hết, phi thuyền Hi Vọng cũng không có nơi chế tạo ra mạch điện điện tử tối tân như vậy. Đọc tới đây, hắn khẽ nhíu chân mày.
Lúc này, bỗng vang lên tiếng gõ cửa. Sau tiếng mời vào của hắn, một cô gái xinh đẹp da trắng xuất hiện, nói:
-Thiếu tá, Schiele và các nhà khoa học khác đến tìm ngài.
Diêu Nguyên gật đầu nói:
-Tốt, mời bọn họ vào.
Sau khi cô gái này rời đi không lâu thì hơn 10 nhà khoa học lục tục tiến vào, không đợi cho Diêu Nguyên kịp đặt câu hỏi, một nhà khoa học hưng phấn nói:
-Thiếu tá, chúng ta thành công rồi! Đường truyền năng lượng mới đã hoàn thành, hơn nữa sau khi kiểm nghiệm, đã xác nhận nó có thể truyền tải năng lượng cường độ cao!
Phi thuyền Hi Vọng chỉ cần cải tạo lại toàn bộ đường dây truyền năng lượng cung cấp cho thiết bị bước nhảy không gian, là đã có thể chịu được toàn bộ năng lượng do 3 lò năng lượng hạt nhân hoạt động hết công suất, hiệu suất có thể nói tăng gấp đôi! Hơn nữa, không hề phát sinh tình trạng chập điện, cháy nổ nào cả!