Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 150: Chiến tranh!





Hiệu suất làm việc của quân đội trên phi thuyền Hi Vọng tương đối cao, chỉ trong mười phút đã tập hợp đủ mười thiết bị thăm dò từ kho. Đây là thiết bị thăm dò còn hoàn hảo lấy được từ quần thể chiến hạm, cả phi thuyền Hi Vọng tổng cộng chỉ có khoảng năm mươi thiết bị như thế. Trong đó, tuy một số kỹ thuật chế tạo ra chúng đã được con người tìm hiểu và mô phỏng lại, nhưng bản sao vẫn thua bản chính khá xa, chưa kể đến việc một vài linh kiện quan trọng của nó đều được chế tạo bằng kỹ thuật cao, đến ngay cả công nghệ nano của con người hiện giờ cũng không đủ sức mô phỏng. Cho nên, năm mươi thiết bị thăm dò này cực kỳ trân quý.
Nhưng lúc này, Diêu Nguyên trực tiếp ra lệnh dùng một lúc hơn mười thiết bị. Thực ra, mười thiết bị đã rất nhiều rồi, chúng dư sức trinh sát cả một tinh hệ. Nếu không, Diêu Nguyên sớm đã tung tất cả thiết bị thăm dò mà mình có trong tay ra rồi. Dù sao, đó là kẻ địch đối với hành tinh tươi đẹp này, nơi có thể trở thành mái nhà thứ hai của loài người, một Trái Đất mới!
Mười phút sau, mười thiết bị thăm dò được phóng ra, men theo đường hầm bay lên không trung. Khi vừa lên tới mặt đất, chúng biến thành một luồng sáng bạc, chỉ trong chớp mắt đã vượt qua khỏi bầu khí quyển tiến vào vũ trụ. Do tốc độ quá nhanh, thậm chí có thể thấy được mười vết lửa kéo dài do ma sát với không khí trên bầu trời.
-Dùng động cơ đẩy bằng hạt phản lực, bên trong có thiết bị phát năng lượng cao điện từ. Tốc độ tối đa lên tới 1400 km/s. Thời gian hoạt động có thể lên tới 7200 tiếng. Quả nhiên không hổ là thiết bị thăm dò hoàn chỉnh của cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn.
Lúc Diêu Nguyên nghĩ thầm, trên màn hình 3D bỗng hiện lên 10 hình ảnh mới, phản ánh quang cảnh vệ tinh số hai từ những góc độ khác nhau. Hình ảnh về lục địa và khối thịt bí ẩn kia càng lúc càng lớn theo sự xâm nhập của thiết bị thăm dò.
-…Thiết bị thăm dò phát hiện một nguồn năng lượng cực lớn xuất hiện. Năng lượng lưu động trong bốn lò phản ứng nhiệt hạch trong khối thịt tăng lên, dự đoán đối phương đang triển khai vũ khí phòng ngự!
Loa phát vang lên tín hiệu cảnh báo, không đợi mọi người kịp phản ứng, 10 hình ảnh 3D trên bục đồng loạt biến mất. Chưa dừng lại ở đó, một giây sau, toàn bộ thiết bị siêu từ thăm dò trên phi thuyền Hi Vọng đồng loạt bị vô hiệu hóa, phi thuyền tựa hồ biến thành một người mù, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì bên ngoài nữa.
-Chúng ta bị tấn công sao? Tấn công kiểu gì? Vũ khí năng lượng hay vũ khí laser?
Diêu Nguyên hét vào thiết bị liên lạc, vài giây sau, nhân viên điều khiển mới hồi đáp:
-Không, không phải vũ khí tấn công chúng ta…mà là hạt Genesis!
Đúng vật, hạt Genesis.
Khi mọi người nhìn qua cửa sổ, thấy được một tầng ánh sáng chớp động do vô số hạt li ti va chạm mãnh liệt với nhau. Đó là hình ảnh biểu thị sự va chạm giữa hạt Genesis và thiết bị vô hiệu hóa hạt Genesis trên phi thuyền Hi Vọng tạo thành. Nếu là phi thuyền Hi Vọng trước đây, sợ rằng bây giờ đã mất khả năng phản ứng.
Khi mọi người quay trở lại phòng họp, tất cả đều im lặng. Tình hình vô cùng rõ ràng, quái vật khổng lồ trên vệ tinh số hai kia, cho dù nó là sinh vật hay phi thuyền, ít nhất nó cũng là một nền văn minh vũ trụ cấp hai. Hay nói cách khác, trình độ khoa học của nó là cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn, có lò phản ứng nhiệt hạch, hạt Genesis. Chỉ hai đặc điểm này đã đủ chứng tỏ nó tuyệt đối không phải là một quái vật tầm thường.
-…Như mọi người đã thấy, toàn bộ kỹ thuật thăm dò trinh sát của chúng ta đã bị vô hiệu hóa. Trừ dùng mắt nhìn ra, chúng ta đã là một người mù trong tinh hệ này… Dĩ nhiên, đối phương cũng y hệt. Dùng hạt Genesis vây lẫn nhau, khiến cho cả hai đều không chiếm được lợi ích gì.
Diêu Nguyên mở miệng đầu tiên, hắn sắp xếp lại vài ý trong đầu rồi nói tiếp:
-Đầu tiên, Ưng, ta muốn ngươi tiếp tục chỉ huy tiểu đội tiền trạm…Ách, năm nhà khoa học thì không cần phải đi. Mười người còn lại, bay lên mặt đất tiến hành nhiệm vụ quan sát và cảnh báo. Ta cần ngươi quan sát kỹ càng hướng dịch chuyển của vệ tinh số hai và cử động của con quái vật trên đó. Vô luận là lúc nó rời khỏi vệ tinh hay nó phóng thiết bị phi hành, hoặc nó bay về phía chúng ta, ta muốn ngươi báo cáo tất cả trong thời gian ngắn nhất, bằng cách dùng phi thuyền vận chuyển quay về phi thuyền Hi Vọng.
Ưng lập tức đứng lên, hỏi:
-Thời gian chấp hành nhiệm vụ?
-…12 tiếng.
Diêu Nguyên suy nghĩ một lát rồi đáp:
-Trước mắt, trừ ngươi ra chỉ có nữ binh lính hộ vệ Diệp Mục kia là thanh tích giả. Mười hai tiếng sau, ta sẽ cho lão Vương dẫn một đội tiếp ứng, có nàng ở bên trong. Vì vậy, ngươi phải bám chốt trên đó trong khoảng 12 tiếng! Bây giờ lên đường ngay.
Ưng thực hiện động tác chào, lớn tiếng đáp:
-Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!
Sau đó, hắn gật đầu với bốn người Trương Hằng, Lưu Bạch, Hắc Thiết, Nhâm Đào. Tất cả bước ra khỏi phòng họp, đi về phía phi thuyền vận chuyển.
Diêu Nguyên quay lại nhìn các nhà khoa học:
-Các chi tiết thăm dò về hành tinh lúc trước vẫn còn được cất giữ. Cho nên, tiếp tục nghiên cứu các mẫu vật thu thập được. Công việc đào đường hầm không thể dừng lại, thậm chí phải tăng tốc lên cho ta. Tốt lắm, xin mọi người thực hiện chức trách của mình đi. Ta muốn nhanh chóng có được báo cáo…Ba Lệ, em lưu lại.
Các nhà khoa học khác đều có tâm trạng nặng nề. Lúc trước, khi nhìn thấy hình ảnh về con quái vật này, bọn họ vẫn không cảm thấy có gì áp lực, nhưng khi nhìn đến thân thể bao trùm cả một khối đại lục, chiếm đến hơn ¼ diện tích vệ tinh, bọn họ cảm thấy kinh hoàng. Dù Diêu Nguyên không ra lệnh, bọn họ cũng mong muốn trở về phòng thí nhiệm ngay, tiến hành thí nghiệm và tính toán để xác định xem, quái vật này rốt cuộc là thứ gì!
Các nhà khoa học tản đi rất nhanh, trong phòng chỉ còn lại Diêu Nguyên và Ba Lệ, và một vài nhân viên điều khiển. Lúc này, Diêu Nguyên mới hỏi:
-Ba Lệ, em là thiết kế chính của phi thuyền chiến đấu số 003, cũng như là người phụ trách việc chế tạo trang thiết bị cho quân đoàn vũ trụ, anh muốn hỏi em…Nếu như tác chiến bên trong bầu khí quyển, phi thuyền chiến đấu số 003 có thể thực hiện nhiệm vụ bảo vệ phi thuyền Hi Vọng không?
Ba Lệ kinh ngạc nhìn Diêu Nguyên, lên tiếng:
-Ngươi cảm thấy quái vật kia có khả năng bay tới hành tinh này à? Với kích thước khổng lồ của nó, nếu đáp xuống hành tinh này thì trừ việc phi thuyền Hi Vọng tránh né hoặc thực hiện bước nhảy không gian ra, không có vũ khí phòng ngự nào có thể chống lại được. Ngay cả bom khinh khí hoặc khẩu pháo điện từ bắn xuyên quỹ đạo Tiêm Tinh pháo cũng không thể. Một cái chỉ có thể nổ tung một bộ phận trên người chúng, một cái thì đục một lỗ rộng…Nhưng nó quá lớn, không thể hủy diệt nó hoàn toàn, trừ phi chúng ta dùng “thứ đó”…
-“Thứ đó”sao?
Diêu Nguyên cười khổ, lắc đầu:
-Không được, các hạng mục kỹ thuật quan trọng liên quan đến thứ đó còn đang trong quá trình tìm hiểu. Ít nhất, trong 5 năm tới thì không thể dùng nó…Cá nhân anh cho rằng, hoặc có thể là một loại trực giác của dự tri giả. Quái vật kia tạm thời sẽ không đến hành tinh này. Một, vì hắn vẫn chưa hấp thụ xong toàn bộ nguyên vật liệu trên vệ tinh số hai. Hai, hắn muốn xác nhận xem trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta cao đến đâu. Dù sao thì việc chúng ta đột ngột hiện ra bên dưới lòng đất của hành tinh này đã khiến cho nó bất ngờ.
Cho nên, cá nhân anh cho rằng hắn có thể sẽ phóng ra thiết bị bay, hoặc là một nhóm bộ binh đổ bộ lên hành tinh này. Trước là tấn công để thăm dò chúng ta. Nhưng dù sao quái vật kia cũng quá lớn, cho dù trang thiết bị hai bên đều là vũ khí của cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn, nhưng…số lượng hoàn toàn có thể chôn vùi chúng ta. Cho nên, dưới tình huống số lượng bất lợi, anh tham khảo ý kiến của em về phương diện chất lượng.
Ba Lệ lúc này cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, đáp:
-Nếu về phương diện chất lượng, ngươi không cần lo lắng quá nhiền. Tuy phi thuyền chiến đấu số 003 chẳng qua là vũ khí của cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn trung kỳ, vẫn còn khoảng cách không nhỏ với cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn hậu kỳ, nhưng tính năng của nó vô cùng xuất sắc. Cứ như so sánh giữa chiếc máy bay tiêm kích mạnh nhất của thế kỷ 21 với chiếc máy bay mạnh nhất hồi thế chiến thứ hai vậy đó. Tuy nhiên, tính năng thì vượt trội nhưng không thể áp đảo, không thể như bộ binh cầm súng nhẹ nhàng tiêu diệt các binh lính thời phong kiến.
Hơn nữa, ngươi vẫn còn quên một nhân tố bên trong mà đối phương không có được?
Diêu Nguyên hơi sửng sốt:
-Nhân tố gì?
Ba Lệ lạnh lùng đáp:
-Tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại. Số lượng tân nhân loại mà chúng ta có vượt xa quần thể chiến hạm của người ngoài hành tinh, buộc bọn họ phải dùng người bình thường lái phi thuyền chiến đấu. Cho nên, tuy tính năng có tốt nhưng phương diện điều khiển thì lại không sánh kịp. So ra, bọn họ kém xa tổ hợp tân nhân loại hoặc chuẩn tân nhân loại với phi thuyền chiến đấu số 003. Vì vậy, phương diện chất lượng, ta đảm bảo với ngươi. Trừ phi số lượng mang tính áp đảo, nếu không thì tân nhân loại hoặc chuẩn tân nhân loại khi lái phi thuyền chiến đấu số 003, hoàn toàn có thể đối địch với số lượng kẻ địch đông gấp mười! Điều này hoàn toàn không cần phải nghi ngờ!
Trong lòng Diêu Nguyên thở phào nhẹ nhõm, nhưng nỗi lo vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Bởi vì hắn sợ tình huống xảy ra y hệt như lời Ba Lệ nói…Vạn nhất, đối phương lại có số lượng quá lớn thì sao?
-Bất kể ra sao, chúng ta phải bảo vệ hành tinh này! Khó khăn lắm mới phát hiện được một hành tinh xanh, có đại dương bao la, bầu trời bát ngát. Nó là hi vọng, là mái nhà tương lai của chúng ta, sao có thể để mặc cho đám quái vật ghê tởm kia cắn nuốt? Tuyệt đối không thể! Nếu không thể chống lại, chúng ta vẫn còn một lá bài tẩy!
Lúc này, ở mặt đất phía trên phi thuyền Hi Vọng, Mười thành viên của tiểu đội tiền trạm lại một lần nữa trở về mặt đất. Bọn họ bước xuống phi thuyền vận chuyển, cũng không dám rời đi quá xa, chỉ ở trong bán kính 10 mét xung quanh phi thuyền. Bởi vì trong phạm vi đó bọn họ được an toàn…an toàn khỏi hạt Genesis của đối phương, tất cả nhờ vào thiết bị ngăn cách hạt Genesis được lắp trên phi thuyền. Tuy trang phục chiến đấu của bọn họ cũng có thiết bị ngăn cách hạt Genesis mini, nhưng thứ này tiêu hao năng lượng quá lớn. Cho nên, nếu có thể không cần xài tới là tốt nhất.
Lúc này vẫn là ban đêm, mọi người nhìn lên bầu trời, vệ tinh số hai khổng lồ hiện lên trước mắt bọn họ. Một vệ tinh bề mặt lồi lõm, bên trên còn có một khối thịt to lớn đang không ngừng chuyển động, phảng phất như nội tạng của một loại sinh vật khổng lồ.
-Đúng là xấu xí và ghê tởm.
Ưng nhìn lên bầu trời, lạnh lùng nói.
-Đây là hành tinh của chúng ta. Không phải là thứ mà loại quái vật như ngươi có thể nhúng tay vào. Nếu tới đây, chúng ta sẽ hủy diệt ngươi!