Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 105: Đoàn đội





Thời gian dần trôi, phi thuyền Hi Vọng càng lúc càng đến gần quần thể chiến hạm hư hỏng. Chỉ còn 9 ngày bay nữa, thời gian này nói dài cũng không dài, mà ngắn cũng không ngắn lắm. Trong ngày hôm nay, Diêu Nguyên chợt công bố danh sách 12 người tham gia vào việc thăm dò.

Diêu Nguyên là người đầu tiên trong danh sách đó. Tuy bị rất nhiều người cố gắng khuyên giải, kể cả các thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh cũng như Vương Quang Chính, ai cũng không muốn hắn mạo hiểm. Nhưng tất cả đều vô hiệu. Theo Diêu Nguyên biện giải, chẳng lẽ làm lãnh đạo thì không thể chết à? Cho dù phi thuyền Hi Vọng không có hắn, vẫn còn Vương Quang Chính là phó hạm trưởng, chỉ huy phi thuyền Hi Vọng.

Nết xét theo hướng ngược lại thì thực lực của Diêu Nguyên lại xuất sắc nhất trong số 12 người, vô luận về kỹ năng quân đội hay năng lực tân nhân loại. Có thể nói, hắn là người lãnh đạo tốt nhất trong 12 người, dù sao thì hắn vừa có năng lực của cảm ứng giả (người cảm ứng), thanh tích giả (người quan sát) cùng dự tri giả (người dự đoán), thậm chí hắn cũng có thể đảm đương nhiệm vụ của suy luận giả (người suy luận). Nếu gặp phải tình huống về công nghệ hiện đại bên trong quần thể chiến hạm, hắn cũng có thể làm một nửa nhĩ ngữ giả (người nhắc nhở). Tóm lại, có hắn gia nhập thì tỷ lệ thăm dò thành công sẽ tăng lên rất nhiều.

Danh sách 12 người trong đội thăm dò gồm: Diêu Nguyên, Trương Hằng, Ưng, Lưu Bạch, Lý Hải Vân, Hắc Thiết, Lâm Phí Bưu (thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh – cảm ứng giả), Dương Ngõa La, Tạ Hiểu Nham (thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh – cảm ứng giả), Bành Hoài Thi (thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh – cảm ứng giả), Nhâm Đào và Nhâm Trừu Nguyệt.

Có thể nói, trừ Vương Quang Chính ra thì toàn bộ thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh đều tham gia, ngoài ra còn có suy luận giả cùng dự tri giả là Nhâm Đào và Nhâm Trừu Nguyệt.

-Lão Diêu, cái này có phải hơi mạo hiểm không?

Vương Quang Chính nhìn danh sách, lo lắng nói.

Thực ra, không chỉ Vương Quang Chính cho như vậy, mà thật ra tất cả chuyên gia đều nghĩ thế. Thậm chí, trong quân đội, rất nhiều sĩ quan vừa được thăng lên cấp úy cũng nghĩ vậy.

Đầu tiên, danh sách này có tên Diêu Nguyên – là hạm trưởng, cũng như người đứng đầu trong chính phủ ở phi thuyền Hi Vọng. Tuy Diêu Nguyên đã sớm chỉ định người thừa kế là Vương Quang Chính, nhưng điều này không đại biểu cho việc người dân cùng quân đội có thể tin phục Vương Quang Chính như Diêu Nguyên.

Hiện giờ, uy quyền của Diêu Nguyên đã sớm lan rộng khắp dân chúng. Trải qua sự cố trên hành tinh sa mạc cùng tiểu hành tinh, hai lần thực hiện chiến dịch giải cứu thì hắn đã trở thành anh hùng trong lòng rất nhiều người. Hơn nữa, nhiều dân chúng nhận thấy, nhà lãnh đạo “độc tài” này thật ra có tâm địa rất tốt, không phải là người bài xích nội ngoại, sự khác biệt văn hóa. Có thể nói, cách lãnh đạo của Diêu Nguyên khá dân chủ, cũng là cách lãnh đạo mà người dân trên phi thuyền Hi Vọng khát vọng nhất.

So với Diêu Nguyên, tác phong quân nhân của Vương Quang Chính lạc hậu hơn nhiều. Hơn nữa, rất nhiều chuyện hắn dùng phong cách giải quyết như một “sản vật vĩ đại” ( cái này người dân cố ý đọc sai)…Mà loại phong cách này làm cho rất nhiều dân chúng từ người Tây Âu cho đến Châu Á cảm thấy khó chịu, nếu không muốn nói là khủng hoảng.

Khi Diêu Nguyên còn giữ chức hạm trưởng, Vương Quang Chính tạm thời giữ chức phó hạm trưởng thì còn đỡ. Bởi người dân biết Diêu Nguyên có thể kiềm chế Vương Quang Chính, đồng thời các chính sách hay biện pháp xử lý đều do Diêu Nguyên đề ra. Người dân chỉ cần có thế là đủ.

Nhưng khi Diêu Nguyên chết, thì các phương hướng, chính sách sẽ do Vương Quang Chính quyết định.

Do vậy, khi danh sách đoàn đội thăm dò được công bố thì có rất nhiều người phản đối, trong đó mấu chốt nhất nằm ở Diêu Nguyên. Hơn nữa, trong 12 người này toàn bộ đều là tân nhân loại, liệu có thích hợp chăng?

-Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì…

Diêu Nguyên ngồi trong phòng hạm trưởng, hắn vừa xem văn kiện vừa nói:

-Lão Vương, ngươi và mọi người đang lo lắng có quá nhiều nhân vật quan trọng trong đoàn đội này sao? Đầu tiên, ta không thể chết, nếu không e rằng phi thuyền Hi Vọng sẽ có biến cố lớn. Tiếp theo, đoàn đội đều là tân nhân loại, một khi thăm dò thất bại, số lượng tân nhân loại sẽ giảm mạnh, ít nhất giảm hơn ½. Đúng không?

Vương Quang Chính hơi chần chờ nhưng rốt cuộc cũng gật đầu, hắn thở dài, ngồi đối diện Diêu Nguyên nói:

-Lão Diêu, thật ra ta và ngươi hiểu nhau quá rõ rồi. Ta chỉ là một quân nhân thôi, chuyện chính trị này ta sao có thể so với ngươi được. Chuyện ngươi chỉ định ta làm người kế vị, ta nghĩ ngươi nên suy nghĩ kỹ lại…

-Suy nghĩ cái gì?

Diêu Nguyên ngẩng đầu lên nhìn Vương Quang Chính, cười ha ha rồi đứng dậy đi đi lại lại, nói:

-Thật ra bọn họ đều không hiểu một sự thật, lão Vương, bất kể ngươi có khuynh hướng xử lý công việc như thế nào. Ít nhất ngươi có hai điểm khiến cho bọn họ yên tâm, một ngươi không phải là người tàn bạo, hai ngươi là một người thận trọng, chững chạc…

-Thận trọng là ý nói ngươi khó có khả năng thay đổi các chính sách hiện hành, cho dù các chính sách đó ngươi không vừa ý. Nhưng vì duy trì sự ổn định, ngươi sẽ kiên quyết tiếp tục các chính sách này. Tiếp đó, ngươi không phải là con người tàn bạo, như vậy hiếm có khả năng ngươi vì lợi ích cá nhân ban hành mệnh lệnh khiến lòng người căm phẫn. Chỉ hai điểm này thôi đã đủ thành một người lãnh đạo rồi. Hơn nữa, ngươi đâu phải luôn như hiện nay đâu, con người luôn có tiến bộ mà. Hiện giờ ngươi chưa mưu toang các việc này, chưa nắm quyền chính thức nên vẫn chưa thấy rõ, đợi đến lúc ngươi ngồi vào ghế của ta, tự dưng sẽ thấy bản thân mình thay đổi rất nhiều.

Diêu Nguyên nói tới đây thì cười cười:

-Cho nên, thay vì lựa chọn những người vốn mưu mẹo, nhưng lại không biết rõ gốc rễ họ ra sao. Thì lão Vương ngươi chính là người thừa kế tốt nhất.

Rồi nói đến danh sách 12 người, thật ra chuyện này cũng khá mạo hiểm.

Diêu Nguyên thản nhiên:

-Nhưng, loài người chúng ta bị buộc phải chạy nạn trong vũ trụ, chẳng lẽ chưa đủ mạo hiểm sao? Mỗi một bước đi của chúng ta có thể nói đều mạo hiểm, mỗi ngày trên phi thuyền Hi Vọng đều là một ngày nguy hiểm. So ra, để hoàn thành nhiệm vụ này thì có thể chấp nhận mức nguy hiểm như đây…

Huống chi, loài người chúng ta đã chịu quá nhiều đau thương rồi…

Diêu Nguyên quay trở lại ghế hạm trưởng, thở dài nói:

-Từ lúc ở hành tinh sa mạc đến Tinh Vân, rồi tiểu hành tinh, loài người chúng ta luôn gặp phải gian nan trắc trở. Thế nên, có nhiều người đã nảy sinh cảm giác sợ hãi với chiến dịch này. Ngươi có biết không? Một hai tháng gần đây, ta nhận điều nhiều báo cáo cho biết trong dân chúng đã hình thành một tông giáo. Tuy tông giáo này vẫn còn trong trạng thái sơ khai, phần lớn đều là những người gặp đau khổ, mất mác qua các vụ tai nạn tập hợp lại với nhau.

Ngươi biết không? Ta rất sợ, sợ tông giáo kia…thực ra, không phải tông giáo nào cũng khiến con người điên cuồng. Nếu như nó hướng dân chúng làm việc thiện thì tốt, nhưng một khi mất kiểm soát, mang đến tai họa khôn lường cho phi thuyền Hi Vọng thì ta buộc phải vung đồ đao, giết sạch toàn bộ người trong tông giáo. Nhưng chuyện này đem lại hậu quả rất nghiêm trọng, một khi đã giết thì không thể ngừng lại, không tới lúc vạn bất đắc dĩ ta sẽ không làm thế.

Cho nên, ta thành lập đoàn đội này.

Diêu Nguyên chân thành nói với Vương Quang Chính:

-Lần này hành động thể thất bại, không thể có bất kỳ sơ sót gì. Chúng ta phải làm tốt nhất có thể, ít nhất dưới tình huống tốt nhất, chúng ta có thể chấm dứt tình hình này, bóp chết tông giáo kia từ trong trứng nước. Chúng ta nhất định phải kiểm soát được tất cả…

Ý ta đã quyết, lão Vương, ngươi không cần khuyên nữa. Nếu ngươi muốn giúp ta thì khi bắt đầu chiến dịch, cố gắng duy trì phi thuyền Hi Vọng ổn định là được.

Do vậy, Diêu Nguyên đã quyết tâm dẫn đội ngũ tinh nhuệ nhất tiến hành việc thăm dò quần thể chiến hạm, bất kể người nào cũng không thể khuyên bảo. Sau mấy ngày kéo dài, tất cả đành chấp nhận việc Diêu Nguyên đã hạ quyết tâm, không để bất kỳ ai ảnh hưởng. Do vậy, mọi người bắt đầu các công đoạn chuẩn bị cuối cùng.

-Đầu tiên chúng ta đã cải tạo xong phi thuyền khai thác quặng không người lái. Khi phi thuyền Hi Vọng cách quần thể chiến hạm khoảng 1000km sẽ dừng lại, sau đó phóng ra các phi thuyền. Trong lúc đó, chúng ta sẽ quan sát xem bên ngoài phế tích có nguy hiểm gì hay không. Hơn nữa, các phi thuyền này cũng có thể kích hoạt các mối nguy hiểm tiềm tàng khác.

Trong phòng họp chiến thuật tại tầng năm, Diêu Nguyên cầm một cây thước chỉ về tấm bảng đằng sau.

-Một khi xác nhận phi thuyền khai thác quặng không người lái an toàn đi qua khu vực bên ngoài quần thể chiến hạm, như vậy chúng ta sẽ dùng tàu con thoi cải tiến bay dọc theo rìa chiến hạm, cẩn thận đến gần. Việc này ước chừng kéo dài 3 ngày.

Khi tàu con cải tiến an toàn tiến vào khu vực bên ngoài quần thể chiến hạm, chúng ta sẽ dùng phi thuyền không người lái kia tới gần với các mảnh vỡ của chiến hạm, hơn nữa cố ý tiếp xúc với nó. Mục đích là để kiểm tra xem hệ thống vũ khí trên chiến hạm còn hoạt động hay không, nếu bước này thành công thì sẽ tới bước quan trọng nhất.

Diêu Nguyên nói tới đây, nhìn thẳng vào mắt của mấy chục người ngồi dưới:

-Ta sẽ làm đội trưởng, chỉ huy 11 người xâm nhập vào bên trong quần thể chiến hạm hư hỏng kia, tìm kiếm bất kỳ thứ gì giá trị sau đó đem nó về phi thuyền Hi Vọng. Dĩ nhiên, trong quá trình sẽ có vô vàn nguy hiểm, cho nên trong lúc ta vắng mặt, phó hạm trưởng Vương Quang Chính sẽ trở thành hạm trưởng tạm thời, chỉ huy phi thuyền Hi Vọng cho đến lúc ta quay về mới thôi.

Đây chính là kế hoạch thăm dò quần thể chiến hạm, đây là danh sách 12 người tham gia, bao gồm: Trương Hằng, Ưng, Lưu Bạch, Lý Hải Vân, Hắc Thiết, Lâm Phí Bưu, Dương Ngõa La, Tạ Hiểu Nham, Bành Hoài Thi, Nhâm Đào, Nhâm Trừu Nguyệt.

Trong đó, tân nhân loại Nhâm Đào và Nhâm Trừu Nguyệt vừa mới nhập ngũ, hơn nữa đây là chiến dịch đầu tiên của bọn họ nên ta quyết định thăng chức sĩ quan cho họ, trở thành thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh…

Hiện giờ còn 4 ngày nữa là đến quần thể chiến hạm, mọi việc chuẩn bị, huẩn luyện đều đã hoàn thành. Còn lại, chúng ta chỉ cần chờ đợi, chờ ngày thực hiện nhiệm vụ.

Giải tán…

Tiếng nói vừa dứt, Diêu Nguyên đã đi ra ngoài phòng họp.

Hôm nay, phi thuyền Hi Vọng còn cách quần thể chiến hạm 4 ngày bay.