Đại Viên Vương

Chương 80: Trở mặt vô tình










" Trúng!" Truyện "Đại Viên Vương "



Kim Lân mộc rời tay bay ra hung mãnh đánh một tên thi kỵ binh ngã ngựa, hơn mười tên thi binh lập tức lao tới ôm chặt, đè đối phương xuống dưới đất. Tên thi kỵ binh kia mặc dù mất đi vật cưỡi nhưng vẫn có lực lượng cửu phẩm, cũng không phải mấy tên thi binh hạ cấp chỉ có vài chục năm công lực này có thể chế ngự được. Hắn dùng sức vùng thoát ra khỏi những thân hình thối rữa đang đè lên người, đang muốn tìm kiếm địch nhân để chém giết, thì một đạo phù chú không biết từ đâu bay trúng mặt hắn.



" Tên thứ mười ba, còn nhiều hơn so với dự tính của ta!"



Hơn ba mươi tên thi kỵ binh, đã bị Thi tướng cưỡi Phong mã thú màu vàng kia giết sáu, bị Vương Phật Nhi và thủ hạ giết năm, tám chín tên còn lại thấy tình thế không hay liền phá vòng vây bỏ chạy về hướng tây.




Mặc dù không thể tiêu diệt được toàn bộ trong trận chiến này nhưng Vương Phật Nhi vẫn cảm thấy có thu hoạch không nhỏ. Sau trận chém giết, khôi giáp trên thân tên Thi tướng kia bị thủng mất một khoảnh, đẻ lộ ra da thịt rắn chắc màu đồng hun. Hắn tiến lại phía Vương Phật Nhi, hơi khom người xuống, nhưng khi đang định bỏ đi thì Vương Phật Nhi đột nhiên hét lớn một tiếng. Cự bổng Kim Lân mộc sau khi đánh ngã tên thi kỵ binh vẫn đang nằm lăn lóc trên mặt đất bỗng như là có sinh mệnh mà "sống" lại, đập thẳng vào sau ót tên Thi tướng.



Tên Thi tướng không ngờ Vương Phật Nhi trở mặt nhanh như vậy, bất ngờ không kịp phòng ngự dưới, mặc dù vội vàng giơ tay lên che chắn gáy, nhưng bị Kim Lân mộc hung mãnh đập tới làm cho cả cánh tay bị đánh gãy rời xuống, sau đó đánh một phát trúng vào ót hắn. Kim Lân mộc ẩn chứa lực đạo vô cùng mạnh, khiến cho đầu óc tên Thi tướng này vốn đã vận hành rất khó khăn, giờ thì không thể nào suy nghĩ được bất cứ chuyện gì.



Vương Phật Nhi sử dụng Đại na di niệm pháp, giống như có một đôi bàn tay vô hình điều khiển Kim Lân mộc đảo lộn một vòng bay lên không trung, hóa thành vô số bổng ảnh, tàn nhẫn đập liền mười tám phát như gió táp mưa sa vào những chỗ yếu hại trên khắp thân hình của tên Thi tướng. Đại bổng đánh trúng vào thân thể hắn, phát ra những tiếng choang choang như là âm thanh kim loại va chạm vào nhau.



Đến đòn thứ mười chín thì tên Thi tướng nổi giận gầm lên một tiếng, lúc này mới phản ứng lại, vung chiến phủ trong tay giận dữ bổ ra, đánh bay Kim Lân mộc đang từ trên cao đập xuống. Tiếp đó, khi hắn đang định phóng ngựa lại tấn công Vương Phật Nhi thì đột nhiên thân hình rung động rồi ngã nhào từ trên lưng ngựa xuống.



Hai mươi tên thi binh đang gắt gao ghì chặt lấy sáu cái chân thô kệch của con Phong mã thú màu vàng mà hắn đang cưỡi.



Vương Phật Nhi dùng thân pháp nhanh như điện lao lên phía trước, chụp lấy thanh cự bổng Kim Lân mộc vừa rơi xuống, lấy thân thể làm trung tâm quay tròn một vòng, làm cho thanh thần binh phật môn nặng đến trăm cân xoay tít như bánh xe.



Rầm! Một tiếng chấn động mạnh.



Tên Thi tướng đang ngồi xổm trên mặt đất, quét ngang cây cự phủ đánh ra một kích, trên cấy cự phủ ẩn chứa thi khí vô cùng sắc bén, làm cho Vương Phật Nhi kinh hồn bạt vía, lập tức hóa thành những đám mây.



" Thi kỵ binh, xông lên giết hắn!"




Một mệnh lệnh từ trong không gian mờ mịt truyền đến, mười ba thi kỵ binh mà Vương Phật Nhi mới thu phục được kết thành trận pháp hình mũi tên, phi ngựa lao tới điên cuồng công kích tên Thi tướng đã mất đi chiến mã.



Giờ khắc này, Kim Lân mộc bị đánh bay lên trên không trung lại hung mãnh lao xuống, cắm sâu vào mặt đất đến hơn nửa thước, vô số đám mây bao quanh Kim Lân mộc rồi ngưng tụ lại, kết thành thân hình Vương Phật Nhi với gương mặt còn vương nét sợ hãi.



" Tên này thật là mạnh mẽ. May mắn là ở dưới trạng thái hồn phách, ta có thể hoàn toàn vận dụng Vân tượng biến hóa, bằng không với một chiêu vừa rồi, ta thiếu chút nữa thì bị dính đòn rồi."



Hắn tập trung toàn bộ tinh thần vào một mười ba tên thi kỵ binh đang công kích, rút thanh cự bổng Kim Lân mộc lên, rồi lại tiếp tục xông vào cuộc chiến, đồng thời cũng không quên hạ mệnh lệnh cho đám thi binh dưới trướng mình xông tới vây công.



Đối mặt với sự công kích của thi kỵ binh, tên Thi tướng đã mất đi con thú cưỡi nên không kịp tránh né, chỉ có thể gầm lên giận dữ, bộc phát thần uy, múa cây cự phủ trong tay một mình chống đỡ. Tên Thi tướng này võ nghệ quả thật kinh người, chỉ dùng một chiêu đã chém ngã ba tên thi kỵ binh ở trước mặt. Nhưng trận pháp hình mũi tên có sở trường chính là công phá, tên thi kỵ binh thứ tư vừa đối mặt với Thi tướng đã bị chém ngã nhưng đồng thời cũng kịp đánh cho tên Thi tướng ngã gục.



Chín tên thi kỵ binh kế tiếp gào thét phóng ngựa qua, dùng đà xông tới như tên bắn của Phong mã thú chúng cưỡi dẫm cho tên Thi tướng kia bẹp dí xuống dưới đất.



" Sát!"



Vương Phật Nhi gầm lên giận dữ, mấy trăm tên thi binh dưới trướng chạy vụt tới cuồn cuộn không dứt. Vô số binh khí hung bạo chém xuống thân hình tên Thi tướng. Vương Phật Nhi đứng ngoài chỉ đạo trận đánh, nhưng đối với cuộc chiến đấu đã chiếm được thượng phong này thì trong lòng lại không có chút mừng rỡ nào. Vừa rồi hắn đánh lén Thi tướng, Kim Lân mộc đập trúng nhưng lại không hề gây cho đối phương một vết thương nào, khiến cho Vương Phật Nhi có nhận thức sâu sắc về độ cứng rắn của thân thể tên Thi tướng này.



" Xem ra lại phải để cho chín tên thi kỵ binh còn lại tiếp tục công kích." Vương Phật Nhi liếc mắt thấy con Phong mã thú màu vàng ở đằng kia đã bị hai mươi tên thi binh đè lại thì liền hất tay một cái, Kim Lân mộc lại bay ra, đập mạnh vào đầu con vật này.




Con Phong mã thú màu vàng hí lên một tiếng rên rĩ, đang lảo đảo vài cái như muốn ngã sấp xuống thì từ trung tâm vòng vây của đám thi binh đột nhiên vang lên một tiếng gầm rú thê lương khác thường, con Phong mã thú giống như nhận được một liều thuốc kích thích siêu cấp, hí lên vang động, sáu chân đạp mạnh, giãy dụa vùng thoát khỏi sự kiềm chế của hai mươi tên thi binh, chạy như điên về phía chủ nhân.



Một luồng khí màu xanh đen bay lên trên không trung, Thi tướng từ trong vòng vây trùng điệp, ngang nhiên nhảy lên cao hơn mười trượng, cự phủ trong tay múa như gió lốc, cả người cũng phát ra sự tức giận khôn cùng. Truyện "Đại Viên Vương "



" Đáng tiếc là không có cung tên trong tay!"



Vương Phật Nhi bị đưa vào Ác quỷ đạo ở trong trạng thái hồn phách, trên thân ngoại trừ Kim Lân mộc có pháp lực thì chỉ có Thiên Xà trượng là có thể mang theo xuống đây. Những đồ vật lấy được của Mộc Nguyên Trực đều bị lưu lại ở thân thể trên dương thế.



Đáng tiếc thì đáng tiếc, Vương Phật Nhi biết rõ lúc này không phải là thời điểm để suy nghĩ lung tung. Hắn hất tay một cái, cự bổng Kim Lân mộc bay vụt lên cao, dùng chiêu thức tàn ác Độc xà thám huyệt ngoan độc đảo chiều đâm vào bộ phận dưới bụng ba tấc của tên Thi tướng đang lơ lửng giữa không trung. Truyện "Đại Viên Vương "



Tên Thi tướng hừ lạnh một tiếng, cự phủ chém xuống phía dưới, dễ dàng đánh bay thanh đại bổng này. Vương Phật Nhi nhìn thấy thế thì khóe miệng lộ ra vài phần tươi cười, lạnh lùng nói một mình:" Ta đang đợi ngươi biến chiêu này!"



Hắn dang hai tay, tháo Thiên xà trượng ra khỏi cổ tay, hóa thành một cây thiền trượng. Thanh Thiên Xà trượng này vốn là một trong những thanh phật binh tùy thân của vị thủ tọa Nhật Luân điện thời cổ xưa, về mặt phẩm chất thì còn đứng trên cả Kim Lân mộc do Nhất Tú thiền sư ban tặng, một đầu có chứa thấu sơn trùy hình tam giác vô cùng bén nhọn, một đầu là chín con rắn kì dị hình dạng khác nhau, xoắn xuýt lại hợp thành cây phật trượng này.



Vương Phật Nhi xuất thủ bắn ra Thiên Xà trượng, nhằm thẳng mục tiêu là tên Thi tướng đang lồ lộ giữa không trung. Chiêu này của hắn có góc độ rất xảo quyệt, bay là là trên mặt, đến thời điểm tiếp cận mục tiêu thì mới bỗng nhiên ngóc đầu hướng lên phía trên, lao thẳng vào vùng “tam giác quỷ” của tên Thi tướng." Giả trước thực sau, trước sau giáp công, mặc kệ ngươi tấn công hay phòng thủ, cũng phải bị ta đoạt lấy cúc hoa (biến thành thái giám)!"