Đại Viên Vương

Chương 77: Ác quỷ đạo










Ba đại thủ tọa của Lạn Đà tự liên thủ, tổ hợp này đủ sức làm rung chuyển cả Trung thổ Thần Châu. Một mình Cưu Ma La Cấp Đa đã có thể đủ sức khiêu chiến ba đại tông sư của Nho môn khiến cho vương triều Đại Càn từ trên xuống dưới đều chấn động.



Hơn nữa, hai vị thủ tọa của Kim Cương viện và Đại Tự Tại viện thật sự có thể coi còn hơn cả tà ma qủy dị, thiên quân vạn mã cũng khó ngăn trở.



Vương Phật Nhi khoanh chân ngồi ở giữa ba người, trong bụng đem ba lão trọc này ra chửi mắng chẳng biết bao nhiêu lần. Nếu những nguyền rủa của Vương Phật Nhi có hiệu quả, chắc ba đại cao tăng này bây giờ phải ở tận thủ phủ của Thái lan, mặc Bikini đứng đầu đường phồn hoa nhất mời chào khách nhân. Câu quảng cáo của Vương Phật Nhi nghĩ cũng hay lắm." Gay chính tông, tuyệt đối không phải là nữ nhân giả mạo......"



" Phật Nhi, chúng ta muốn đưa nguyên thần của ngươi thoát khỏi thể xác tiến vào Ác Quỷ đạo. Ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng, một chút không cẩn thận sẽ bị hồn phi phách tán!"



Vương Phật Nhi gật đầu một cái, trong lòng hắn không khẩn trương một chút nào bởi vì hắn căn bản chẳng biết đến tột cùng thì pháp thuật này nguy hiểm ở chỗ nào. Dù sao hắn cũng đã một lần chuyển thế, thêm một lần nữa cũng không sợ. Hồn phi phách tán hay chết bình thường đối với hắn mà nói cũng chẳng khác gì nhau.




Nhân Đà La, Cưu Ma La Cấp Đa, Nhất Tú thiền sư, ba người cơ hồ cùng một lúc vươn tay chụp vào ba huyệt đạo trọng yếu của Vương Phật Nhi là mi tâm, hậu chẩm và thái dương. Vương Phật Nhi trong lúc hoảng hốt vẫn còn nghĩ thầm trong lòng:" Bàn tay của Nhân Đà La thủ tọa khô héo thật là quá giống cành cây, làn da cũng giống như vỏ cây già cỗi, nếu ta chuẩn bị một ít đồ hóa trang cho ông ta......"



Còn chưa nghĩ đến điều tinh quái hơn, trước mắt Vương Phật Nhi đã xuất hiện một vùng tối đen. Cũng không biết đã xuyên qua bao nhiêu thời không, vào thời điểm hắn lại có thể nhìn thấy được mọi thứ thì trước mắt đã là một nơi hoang dã mênh mông bát ngát.



Còn hắn bay lơ lửng ở giữa không trung.



" Đây là cái gì?"



Vương Phật Nhi đột nhiên thấy ở dưới chân có sáu bảy trăm tên binh lính, quần áo rách nát, tay cầm đao thương, máu thịt nhầy nhụa thì trong lòng chấn động mãnh liệt.



" Là......, là thi binh của ta!"



Đã từng gặp trường hợp tương tự, Vương Phật Nhi cực nhanh trấn định lại, đương nhiên nhận thức rằng sáu bảy trăm tên binh lính không phải con người này là những thi binh ẩn chứa trong hai khối binh phù của hắn, nhất thời hiểu được một vài điều.



" Binh phù không phải là có thể giấu năm trăm thi binh, mà là đem thi binh đưa đến Ác Quỷ đạo. Chỉ sợ tất cả nơi này đều là Thi binh, U Linh binh!"



" Không sai!"



Một giọng trả lời trầm thấp khiến cho Vương Phật Nhi kinh hãi. Khi hắn quay đầu lại, nhìn thấy Vu Đạo Toại mặc áo trắng tung bay, đứng trên đầu một tên thi binh thì mới yên tâm trở lại.



" Tiền bối, người có biết Ác Quỷ đạo này đến tột cùng là cái địa phương gì không? Có khả năng nhanh chóng nâng cao công lực như thế nào?"




Vu Đạo Toại đáp với giọng điệu có chút cổ quái:" Ác Quỷ đạo là cái gì thì ta cũng không biết, chỉ có điều những binh lính của Trung thổ Thần Châu chết trong chiến loạn, cứ mười thì tám chín sẽ biến thành thi binh, một khi mà thi binh tụ tập vượt quá giới hạn nào đó, thi khí rất thịnh, sẽ liên thông với không gian này. Nếu không phải thi binh bị Ác Quỷ đạo hấp dẫn, thế giới này đã sớm bị cái loại sinh vật hung tàn không có sự sống này chiếm mất rồi."



Vương Phật Nhi nghe xong nhất thời hoảng hốt!



" Nếu là như vậy, Ác Quỷ đạo này không phải sẽ có mấy trăm vạn, thậm chí cả một ngàn vạn thi binh sao? Trung thổ Thần Châu bao năm chiến loạn, người chết cũng không ít đâu?"



Vu Đạo Toại ảm đạm cười, nói:" Há chỉ là một ngàn vạn lần. Thế giới trong Ác Quỷ đạo rộng lớn vô cùng, chắc còn lớn hơn Trung thổ Thần Châu trên mười lần. Tu vi tới đệ tam phẩm là có thể tự do ra vào Ác Quỷ đạo. Cũng đã có không ít cao tăng của Đại Lạn Đà tự mạo hiểm thăm dò Ác Quỷ đạo, trước sau vẽ được hơn hai ngàn tấm bản đồ, nhưng cũng chỉ thăm dò được một khu vực rộng khoảng một phần trăm." Truyện "Đại Viên Vương "



Vu Đạo Toại thấy Vương Phật Nhi tựa hồ có vẻ không tin, giơ tay chỉ về phía đằng xa nói:" Ngươi xem, hễ là những thi binh bị một làn khói đen bay quanh quẩn bên ngoài thì đều là bị binh phù giam giữ đó. Trong thế giới này thì không có cách nào có thể phá được cái loại khói đen này, thi binh ở trong đó cũng không tự mình xông ra được. Chỉ có những thi binh có thể tự do hành tẩu tại Ác Quỷ đạo mới là nguy hiểm nhất. Ngươi đã có sáu bảy trăm thi binh, có thể chỉ huy chúng để hộ thân."



Vương Phật Nhi dõi mắt trông về phía xa, phát hiện trong phương viên mấy trăm dặm tựa hồ cũng không có bao nhiêu thi binh tự do, nhưng thật ra có hai luồng khói đen vây khốn năm trăm tên thi binh thoạt nhìn cực kỳ cường tráng hung ác.



" Ta bây giờ nên làm như thế nào?"



Vu Đạo Toại mắt nhìn xa xa có vẻ đăm chiêu, hồi lâu mới chậm rãi đáp:" Ta cũng không biết." Truyện "Đại Viên Vương "



Vương Phật Nhi nghe được liền cười khổ, lúc này mới xem xét tình thế trước mặt mình. Truyện "Đại Viên Vương "



Tại Ác Quỷ đạo, hắn đã khôi phục lại hình thể như ở thế giới cũ, có bộ dáng hơn hai mươi tuổi. Có thể lơ lửng cách mặt đất ba bốn trượng, chính là năng lực cơ bản của quỷ hồn. Kim Lân mộc do Nhất Tú thiền sư tặng cũng được mang đến Ác Quỷ đạo, Xà trượng vẫn hóa thành một chiếc thủ trạc trên cổ tay như trước.



" Tiến không đường, lui không đường, trái phải, trên dưới cũng không đường, chỉ có một đường đánh giết mà đi!"




Vương Phật Nhi xoa xoa Kim Lân mộc, cầm hai đầu kéo mạnh, cái phật binh trấn môn của Đại Tự Tại viện này lập tức rung động duỗi dài ra, hóa thành một cây đại bổng dài chín thước. Vương Phật Nhi xoay ngang cây Kim Lân mộc trong tay, ra lệnh cho đám thi binh dưới trướng tiến về phương đông chém giết.



Hắn từng nghe sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa phân loại các thần binh của Trung thổ Thần Châu. Kim Lân mộc này vốn là một loại pháp binh, trên đó có gia cố thêm nguyện lực phật pháp của biết bao cao tăng của Lạn Đà tự, Đại Tự Tại viện, bởi vậy mới có thể liên thông âm dương, mang được vào trong Ác Quỷ đạo.



Có cái vũ khí này, nhưng trong lòng Vương Phật Nhi cuối cùng vẫn còn có chút lo lắng. Hắn phát hiện tu vi của bản thân mình đã tụt xuống cửu phẩm, điều duy nhất đáng vui mừng chính là tu vi niệm lực lại không hề yếu bớt đi chút nào, so với lúc còn có thân thể thì lại hơi mạnh hơn vài phần.



Vương Phật Nhi lựa chọn phương đông là bởi vì bên này có một luồng thi binh nhỏ, số lượng chỉ khoảng hơn năm mươi tên. Điều hắn nghĩ trong lòng chính là:" Trước hết ta hãy bổ sung cho đầy hai chiếc binh phù còn thiếu binh lính thành viên. Binh mạnh ngựa khỏe, sinh mệnh mới có thể được bảo vệ tốt hơn một chút!"



Vu Đạo Toại vẫn như trước đứng sừng sững trên một tên thi binh, áo trắng bị âm phong trong Ác Quỷ đạo thổi bay phần phật như một cây bạch kì. Vương Phật Nhi mặc dù cảm thấy có chút tang tóc nhưng cũng không oán giận dám nhiều đối với vị hộ pháp thần tướng này. Dù sao bây giờ Vu Đạo Toại vẫn là hộ thân phù lớn nhất của hắn.



Một khắc sau, thi binh do Vương Phật Nhi chỉ huy đã chạm trán với hơn năm mươi tên thi binh kia. Vương Phật Nhi thúc ngựa lên trước, vung Kim Lân mộc đại bổng quét ngang thân tại một tên thi binh đứng gần nhất.



" Mẹ kiếp! Thân thể mấy tên thi binh này cứng quá!"



Tên binh lính kia bị trúng một bổng, mặc dù bị đập bắn ra ngoài khoảng năm sáu bước, nhưng đến lông tóc cũng chẳng làm sao, trái lại Vương Phật Nhi thì bị chấn động phát run cả hai tay lên. Vu Đạo Toại đích thanh âm, phía sau lại vừa truyền tới.



" Thi binh một khi tiến vào Ác Quỷ đạo thì có thể hấp thu thi khí, uế khí trong Ác Quỷ đạo, lực lượng dần dần tăng lên. Mấy thi binh này vốn là lão thi đã ngoài hai mươi năm, lực chiến đấu so với thi binh thủ hạ của ngươi cường hãn hơn không ít!"