Đại Viên Vương

Chương 46: Trở về cố đô










Trên địa cầu, dịp lễ mừng năm mới là bỏ tiền ra thuê bạn trai đến nhà vốn ầm ĩ trên inte , phong tục nơi này lại dùng lôi đài luận võ để lựa chọn chú rể … Uhm ! Không sai vị Trương tiểu thư kia vốn ái mộ cường nhân nên mới lựa chọn biện pháp này.”



“Phốc! Bất quá Trung Thổ Thần châu võ học có sự chênh lệch, nếu có người tu luyện Đại Quỳ Hoa thần kiếm, võ công cao vốn là cao rồi nhưng về phương diện kia vị tất đã mạnh, phương pháp lựa chọn chú rể này thật sự không đủ chuẩn xác a. Tần Hướng đệ nhất cường nhân, sử dụng chiêu thức kia là của cha nuôi hắn Tần Thuỷ Hoàng, thò tay vào trong bánh xe , nếu kéo không nhúc nhích thì có thể vượt qua kiểm tra, nếu là xếp trong hạng ưu tú thì có thể gia tăng từ một sức ngựa lên đến vạn sức ngựa …”



Vương Phật Nhi nghĩ đến chỗ phấn khích , trên mặt lộ ra một nụ cười khó hiểu . Hắn vốn là người ưa náo nhiệt , lập tức đi đến bàn thực khách bên cạnh lễ phép hỏi : “Các vị đại thúc, cái lôi đài luận võ kia ở nơi nào vậy? ta muốn đến xem náo nhiệt một chút.”



Mấy vị thực khách kia nhìn thấy Vương Phật Nhi chỉ mới là một đứa nhỏ sáu bảy tuổi cũng không có nghi ngờ gì hắn , hơn nữa trên mặt hắn nở nụ cười ngây thơ, câu hỏi cũng lễ phép nên chỉ đường cho hắn , Vương Phật Nhi vội vàng cảm tạ sau đó nhấc chân đi thẳng đến nơi tổ chức lôi đài luận võ của vị tiểu thư kia .




Vương Phật Nhi cũng không biết, Trung Thổ Thần châu từ khi khai sáng, có Đông phương cổ quốc Đường Dật Phong là dân tộc mạnh mẽ cho nên chuyện mở lôi đài chiêu thân cũng không phải là chuyện hiếm. Chỉ có điều bình thường chiêu thân đều là mấy tên thiếu niên binh sĩ nếu cùng nhìn trúng nữ nhân nào đó, nữ tử đó sẽ ở hậu viện chờ cho những người trẻ tuổi hiển lộ bổn sự mà đến đoạt mỹ quyến.



Như vậy cũng sẽ không đắc tội với những người còn lại, sau khi thành hôn sự thì vẫn có thể là hàng xóm .



Vương Phật Nhi mang theo một xâu hoả thiêu đi đến nơi mở lôi đài ngoài Trương phủ nhất thời bị kinh ngạc nhảy dựng lên, ba tầng trong ba tầng ngoài nơi này vây quanh đến mấy ngàn người. Trên lôi đài là một hán tử trẻ tuổi, xa xa nhìn lại thì khuôn mặt giống hệt Trư Bát Giới xấu xí vô cùng.



“Ài ! Nam tử này vừa xấu xí , thân hình cũng không uy mãnh, thân thể gầy gò chỉ sợ cũng không có bao nhiêu năng lực.”



Lúc này lại có một gã đến luận võ xông lên lôi đài, hai người một chút cái gì quy củ cũng không biết lập tức động thủ tay chân. Vương Phật Nhi nhìn lên mà líu lưỡi , cái tên xú hán tử kia hình như cố tình che dấu công lực, tu vi của hắn ít nhất cũng phải lục phẩm .



Võ công hai người sử dụng đều là chiêu thức khéo léo , kéo dài đến hơn mười một hiệp , hán tử xấu xí kia rốt cuộc võ kĩ cao hơn một bậc một chưởng đánh đối thủ rơi khỏi lôi đài .



“Đây đúng là chiêu số Nho môn Phi Tuyết Phiêu Hương chưởng, nghe sư phụ nói chưởng pháp này là chiêu thức nổi danh của Nhạc Lộc thư viện trong Nho gia tứ đại thư viện, tu luyện đến cảnh giới tinh thâm thì ra tay hàn khí lẫm liệt, kì hương tung bay tư thái nho nhã, không nghĩ tới xú hán tử này lại xuất thân bất phàm như vậy, mặt khác võ công người kia sử dụng kia vốn là ứng với Thiên thư viện phá binh quyết .”



Vương Phật Nhi gần đây nghe nhiều thấy nhiều kiến thức đã tiến bộ chút ít, đại khái có thể sơ lược phân tích ra võ công hai người vừa rồi sử ra.



Nho môn tứ đại thư viện căn cơ thâm hậu từ trước đến nay đều có văn thần võ tướng là trụ cột của Đại Càn vương triều.



Hiện nay trong tứ đại thu viện phân biệt.



Nhạc Lộc thư viện được xưng Nho gia chính tông sở hữu Nho gia Cửu kinh được xưng là chính tông đệ nhất,




Bạch Lộc Động thư viện đạo song tu, ba mươi sáu tuyệt kỹ bảy mươi hai tiên thuật bác đại tinh thâm.



Tung Sơn thư viện vốn có liên quan một ít đến phật môn đại đức, nguyên lai là do một cao thủ Mộc tộc trong Ngũ đại yêu tộc lập nên, hắn trước tiên đầu nhập Lạn Đà tự sau lại vào Nhạc Lộc thư viện cầu học rồi lên Tung Sơn mở lớp thu đồ lưu truyền nhiều đời dần dần hình thành nên nhất lưu môn phái như ngày nay, bởi vì kiêm cả thiền tông và nho gia cho nên môn quy rất nghiêm khắc.



Ứng với Thiên thư viện chính là Hoàng Gia thư viện, người nhập học vào đây đa số là người trong hoàng thất hoặc cũng phải là con cái của quan lại, người bình thường rất khó tiến vào. Vì là người trong hoàng gia, nên võ công tu tập sát khí rất nặng, hơn phân nửa đều là do Đại Càn vương triều lịch đại danh tướng sang chế truyền thụ binh điển võ học .



Nhìn thấy tràng đấu vừa xong Vương Phật Nhi cảm giác rất có ích, bất quá kế tiếp không có người khiêu chiến nữa, đợi một hồi lâu hắn liền cảm thấy nhàm chán, nghĩ lại sư phụ còn chờ hắn đi mua đồ ăn về bèn xoay người rời đi .



“A a ! Đáng tiếc công phu ta quá kém nếu không cũng giống tên kia đi kiếm một lão bà, rất có lời a.”



Vương Phật Nhi tự nói một mình bỗng một âm thanh thanh thúy vang lên chen vào : “Nếu ngươi muốn kiếm một lão bà, ta có thể giúp ngươi một tay.”



Vương Phật Nhi ngẩng đầu nhìn lại thấy một hài tử mười hai mười ba tuổi mi thanh mục tú, mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng đã ẩn ước một cỗ uy nghi khó tả. Hắn cười hắc hắc nói : “Ngươi có bổn sự tại sao không tự mình tới kiếm?”



Nam hài kia trên mặt có chút tiếu ý, bất quá lập tức thở dài : “ Nữ nhân Trương phong phủ thanh danh cũng không được tốt lắm, mà nói lại nếu ta muốn kết hôn với cái gì lão bà chính mình cũng không được làm chủ. Ngươi muốn ta hỗ trợ hay không muốn ?”



Vương Phật Nhi mặc dù chính mình cũng là hài tử nhưng đối với hài tử hơn mình sáu bảy tuổi này cảm giác thấy đối phương đang mang trên người một áp lực rất lớn, lộ ra một thần sắc không nên có ở lứa tuổi này mà nên là một khuôn mặt tươi vui của trẻ thơ .



“Thanh danh bất hảo ? Cái này cũng không lo, sau này kiếm một cớ gì mà ly hôn cũng có thể được chia hơn phân nửa hoặc ít ra cũng kiếm được một phần tài sản a.”




“Ha ha ! Vậy là ngươi có hứng thú .”



Nam hài kia đột nhiên cười to, sau đó Vương Phật Nhi cảm thấy mắt hoa lên , không nặng không nhẹ đã trúng của đối phương năm quyền liên tục .



“Ngươi làm cái gì vậy ?”



Mặc dù không đau , nhưng Vương Phật Nhi cũng có chút tức giận. Nam hài kia lại dơ tay từ từ đẩy tới, Vương Phật Nhi nhìn thấy rõ ràng nhưng lại không có cách nào tránh né , một cỗ đại lực đem hắn ném lên phía trước mười trượng, khinh khinh phiêu phiêu đặt hắn đứng trên phía trước lôi đài.



“Là một tiểu ngoan đồng, mau mau đến xem có gì nhiệt náo.”



Xú hán tử kia nổi giận mở miệng quát lớn nhưng âm thanh kia lại không hợp với tướng mạo của hắn, có chứa vài phần ôn nhu trong trẻo. Một đôi thủ chưởng giống như con bướm bay lượn hoá thành chưởng ảnh đầy trời, mặc dù không mang theo khí kình bá đạo nhưng ẩn ẩn nhè nhẹ khí kình màu trắng trong nháy mắt đan vào nhau thành một mạng lưới, vừa nhìn là biết được đó là sát chiêu cực kì lợi hại.



Song phương võ công chênh lệch quá lớn, Vương Phật Nhi mắt thấy chính mình căn bản không kịp phản ứng, đột nhiên chỗ dưới tay trái vừa rồi bị nam hài kia đánh trúng, một cỗ sâm liệt khí lưu như bôn mã phát động vọt tới tay trái rồi hướng quyền lên phía trên.



“Hắc Cáp .”



Một luồng khí lưu vô danh trong cơ thể hắn điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên khí , đợi cho đến lúc thoát ra từ nắm tay hắn, một đạo khí xanh như giao long bay thẳng ra, đem toàn bộ nguyên khi trong phụ cận nửa dặm hấp thu sạch sẽ rồi hội tụ tất cả vào một kích đại uy lực này .