Hành Đạo Trang trong nội tâm thầm nghĩ: “Trận chiến này muốn kết thúc, cũng không thể lại lần nữa lưu thủ.”
Mi tâm xuất hiện một đoàn ánh sáng màu đỏ chớp động, đem tinh tu mấy trăm năm Hỗn Nguyên Đạo Quả ép ra.
Ngũ Trang Quan là Đạo gia chính tông, từ trước đến nay dùng bảy mươi hai loại phép thuật xưng hùng thiên ha. Mà tu luyện võ công cũng không có nhiều phức tạp biến hóa như vậy, thể hiện rõ hệ thống nghiêm cẩn của đại phái truyền thừa vạn năm.
Một môn phái mới xuất hiện, các thế hệ đệ tử trong môn phái có thiên tư tung hoành, đương nhiên sẽ sáng tạo ra vô số công pháp, nhưng những công pháp này thường có liên quan đến thiên tư của người sáng lập, người khác muốn tu luyện cũng không có biện pháp tu luyện đến cảnh giới của người sáng lập. Hơn nữa những công phu này thường tách ra khỏi hệ thống tu luyện vốn có của bổn môn, tự thành một hệ thống mới.
Những môn phái lớn như Ngũ Trang Quan, trải qua các triều đại trưỡng lão, vất vả tâm lực nguyên cứu, đem những công pháp được sáng tạo ngẫu nhiên của những đệ tử có thiên tư hơn người này, trải qua chỉnh sửa, tạo thành một hệ thống hoàn thiện, để cho những người tu luyện sau này, có thể tu luyện theo từng bước, giảm thiểu đi nhiều khó khăn cách trở. Có rất nhiều cửa ải gian nan, có lẽ người sáng lập có thiên tư kinh người, không có gặp phải, nhưng đối với những người tu luyện sau này lại trở thành một cái lạch trời khó có thể vượt qua, mà những trưởng lão này, là người đưa ra các biện pháp giải quyết.
Trải qua nhiều năm tháng chỉnh sửa tích lũy, mới có thể đem những công pháp của các thiên tài sáng tạo, hoàn toàn hấp thu trọn vẹn, quy nạp tinh giản, trở thành một hệ thống võ học không còn phân cách với võ học bổn môn.
Đây chính là chiến lược lâu dài để bảo đảm một môn phái đào tạo ra nhân tài xuất hiện lớp lớp, trường thịnh không suy.
Ngũ Trang Quan tam đại đạo pháp, năm đại tiên quyết,tuy so ra còn kém núi sách trong Vũ Kinh của Đại Lạn Đà Tự. Nhưng lại càng dễ dàng bồi dưỡng ra đệ tử ưu tú hơn.
Hành Đạo Trang từ khi mới nhập môn, liền hiện thị ra tài hoa kinh người, sau khi tu luyện có thành tựu, liền chọn học tập Hỗn Nguyên Đạo Quả, tiến cảnh thần tốc, hơn trăm năm đã vượt qua lần thiên kiếp thứ nhất.
Sau khi vượt qua lần thiên kiếp thứ hai. Hành Đạo Trang cực kỳ ít bước ra khỏi Ngũ Trang Quan, theo các ghi chép thì càng không có cùng người đối địch, hôm nay vì đánh bại Hình Xích Đế, Hành Đạo Trang rốt cuộc cũng phải dùng đến công phu ẩn giấu.
Hỗn Nguyên Đạo Quả màu đỏ như lửa, là hắn phải dùng mấy trăm năm công lực áp súc đến cực hạn tinh túy. Lần thiên kiếp thứ hai, bởi vì thuộc tính bất đồng, có băng hỏa lôi kiếp, Ngũ hành lôi kiếp, đủ các chủng loại bất đồng. Cao thủ tiểu thiên kiếp có khả năng hấp thụ bốn mươi đến tám mươi mươi phần trăm thiên địa nguyên khí. Mà cao thủ vượt qua lần thiên kiếp thứ hai có khả năng hấp thụ hơn ba trăm phần trăm thiên địa nguyên khí.
Nội công tâm pháp bình thường. Đạt tới cấp độ này, đã hoàn toàn vô dụng. Chỉ có chuẩn thần thoại cấp, thậm chí thần thoại cấp võ học, có thể dùng tâm pháp đặc thù, làm cho một phần nội tức. Hấp thu thiên địa nguyên khí càng nhiều, càng thêm ngưng tụ, mới có thể cùng Thiên kiếp cấp trong lúc chiến đấu, sinh ra tác dụng áp đảo.
Ngũ Trang Quan Hỗn Nguyên Đạo Quả, là đem chân khí trải qua nhiều lần rèn luyện áp súc.Tinh túy vô cùng, mật độ cực cao, một khi bức ra ngoài cơ thể. Liền tương đương với một cao thủ đồng cấp đem chân nguyên chuyển hóa.
Hành Đạo Trang đang ép ra Hỗn Nguyên Đạo Quả được một lúc, công lực lập tức tăng mạnh, cao lên một cấp độ, một chiêu đánh ra, uy lực đột nhiên tăng lên gấp đôi, đem khối Bạch Kim Thánh thạch dùng để phòng ngự của Hình Xích Đế chấn bay, làm cho vị hoàng thúc đại nhân này, lộ ra sơ hở kể từ khi khai chiến.
Vương Phật Nhi đã sớm đem Đại Nhật Hỏa Diễm Đao Luân giăng đầy hư không. Bây giờ mà không nhân cơ hội xông lên thì còn đợi đến khi nào nữa, hét lên một tiếng vang trời, Đại Nhật Đao Luân phát ra âm thanh phá không, phiêu hốt tiến đến bên người Hình Xích Đế.
Truyện "Đại Viên Vương "
“Thanh Đế Trường Sinh Ấn!”
Cho tới nay, cũng chưa có dùng qua chiêu thứ năm Ngũ Đế Long Quyền, phát ra nhu hòa, nhưng lại phát ra thanh sắc quang mang mãnh liệt, giống như một cây non lập tức sinh trưởng thành một cây đại thụ cao hơn ngàn trượng, theo lệnh Hình Xích Đế bay lên.
Đại Nhật Đao Luân của Vương Phật Nhi, đều bị cái gốc cây do chân khí của hoàng thúc Hình Xích Đế biến thành cổ thụ che trời ngăn trở, sau khi va chạm kịch liệt, chân khí của đao luân bị đánh cho tan tác, chân hỏa theo đao luân cũng tiêu tán ra. Khí kình màu xanh của cây che phủ cả bầu trời.
Bị Đại Nhật Hỏa Diễm Đao của Vương Phật Nhi điên cuồng chém xuống, khí tráo hộ thân Hình Xích Đế, trông giống như một cây cổ thụ che trời màu xanh biếc, vẫn mảy may bất động, năng lực phòng ngự cực mạnh, làm cho người ta kinh ngạc.
Cưu Ma La Cấp Đa tâm tư hơi động, hai tay lập tức nắm lấy Đại Nhật Hỏa Diễm Đao, lấy khí thế phô thiên cái địa, mạnh mẽ chém về phía ba khối Bạch Kim Thánh thạch, giao nhau tạo ra âm thanh đinh tai.
Dùng Hoàng Đế Thiên Sơn cự, thao túng chín khối Bạch Kim Thánh thạch như một ngọn núi lớn nhỏ, cũng muốn tiêu hao đại lượng khí kình của Hình Xích Đế, Cưu Ma La Cấp Đa đánh một cái thật mạnh, quả nhiên đúng như trong sở liệu, hộ thân khí kình của hoàng thúc Hình Xích Đế lập tức khẽ chấn động.
Quảng Hàn Cung cung chủ Hình Ngọc vẫn một mực đứng quan sát, đột nhiên quát một tiếng, lật tay một cái một thanh trường đao trong suốt, mỏng manh như cánh ve đột nhiên xuất hiện.
“Phong toàn, lôi ***, hỏa quyển, kim hi."
Quảng Hàn cung chủ liên tục niệm chú, từ dưới đất bay lên vô số gió lốc, xé toang phong vân mà lên, bầu trời sấm sét liên hồi, hướng Hoàng thúc Hình Xích Đế đánh xuống.
Vương Phật Nhi đánh giá Quảng Hàn Cung cung chủ, miệng quát lớn một tiếng, liền có thiên địa chi uy tương trợ, cảm thấy cực kỳ hâm mộ, thầm nghĩ: “Võ công của Quảng Hàn Cung này, cực kỳ quỷ dị, có thể điều động thiên địa chi uy, so với Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kiếm pháp của Khuất Hàn Thiền cao minh hơn không biết bao nhiêu lần.”
Bên tai hắn truyền nhẹ nhành truyền đến lời dặn dò của sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa, cho hắn biết, nguyên lai sự tình không phải đơn giản như vậy: “Đồ nhi, võ công này của Hình Ngọc sử dụng, không phải võ công chân truyền của Quảng Hàn Cung, mà là võ công chí cao của hoàng tộc Đại Kiền vương triều, Thái Phần Bát Thao. Có thể thao túng uy năng vô cùng của thiên địa, là Trung Thổ Thần Châu, ngũ đại thần thoại cấp võ học thần bí nhất, là một môn có khí thế cực mạnh.”
“Thái Phần Bát Thao chỉ có dòng dõi của hoàng tộc Đại Kiền vương triều sở hữu, chẳng lẽ Quảng Hàn Cung cung chủ, người này cũng là người trong hoàng tộc?” Trong nội tâm Vương Phật Nhi cả kinh, lập tức trong nội tâm cảnh giác lên nhiều, âm thầm ra lệnh cho thập đại phân thân.
Bẩy đầu Hắc Giáp Huyền kỵ, cộng thêm một đầu U Minh huyễn yêu, mới thu phục được từ Ác Quỷ Đạo Mộc tộc thi yêu, Sư đầu Yêu tộc thi yêu, thủ hạ Vương Phật Nhi rất biết cách khuếch trương, có gần mười vạn thi binh đang ở trong tầm khống chế.
Vương Phật Nhi đương nhiên không thể chịu nổi, đem hơn mười vạn thi binh đến Nhân Gian giới, cho dù hắn có bổn sự này, nhiều thi binh xuất hiện như vậy, cũng không cách nào chống đỡ được Thiên Địa Nguyên khí dị biến.Bị hấp dẫn mà sinh ra Dị Giới chi môn. Truyện "Đại Viên Vương "
Nhưng hắn có hơn mười miếng binh phù trong tay, tùy thời điều có thể thả ra hơn vạn thi binh tiến vào An Nguyên thành. Vương Phật Nhi đã quyết định, tận lực kiếm chỗ tốt, không thể ở tại đây một lòng cùng người đánh nhau.
“Đao Nhất, U Giáp, hai ngươi đến phụ cận hoàng cung. Tùy thời nghe mệnh lệnh của ta, đi ra giúp đỡ. Lang Nhị Nha, Phủ Tam, các ngươi mang binh đi đến quốc khố của Đại Càn vương triều, tận lực mang hết toàn bộ những gì có thể mang đi cho ta. Sóc Tứ, Thiết Thương Ngũ, Đồng Chùy Lục, Tác Thất, bốn người các ngươi giết đến nhà của toàn bộ quan lại trong An Nguyên thành. Sư Đầu Bát, Mộc Cửu, hai người các ngươi đi vơ vét phú hộ trong nội thành. Nhớ rõ, những đồ vật cấp bậc thấp không cần lấy!”
Chi Hiếu Long lúc này, rốt cục dùng chân khí nguyên thai phối hợp Tinh kim Thi Chu Vạn Xảo Tỏa khống chế một gã hoàng Lăng Vệ, giống như hắn đoán trước. Trong cơ thể Hoàng Lăng Vệ có một bộ phận mấu chốt, chính là cơ quan thuật chế tạo, lấy bí pháp cực kỳ đặc thù, thay cơ đổi thịt, trở thành bán cơ quan, bán quái vật.
Hao tốn thời gian chừng nửa nén hương, Chi Hiếu Long đã hiểu được phương thức vận hành của hoàng Lăng Vệ, thao túng tự nhiên.
Tam đại trưởng lão Bạch Lộc động. Cùng bảy đầu hoàng Lăng Vệ khổ chiến, vẫn chiếm không được nửa phần thượng phong, nhìn thấy Chi Hiếu Long chỉ trong một lúc, cười ha hả, sau đó một đầu Hoàng Lăng Vệ biến từ địch nhân trở thành bằng hữu, cảm thấy kinh nghi, phải biết rằng, bổn sự cơ quan thuật của là sở trường của Mộc tộc, từ khi Tử Dần Sửu đại sư làm phản tây Địch Yêu tộc thì saiu này, cơ quan thuật của Đại Càn vương triều một mực mạnh hơn Tây Địch chính quốc.
Hôm nay tám đầu Hoàng Lăng Vệ này, chính là kết tinh cơ quan thuật tích lũy ba ngàn năm của Đại Càn vương triều, quá trình chế tạo không dễ hơn cơ quan chiến thành bao nhiêu. Chi Hiếu Long nói khống chế, liền có thể khống chế. Phần bổn sự này lại để cho tam đại trưởng lão Bạch Lộc động, lo lắng nhiều hơn một phần.
“Vốn cho là Tây Địch Yêu tộc nhân tài điêu linh, chỉ có Cưu Ma La Cấp Đa một mình chống đỡ tràng diện, ai lại lường trước, chẳng những Bạch Thái Giám năm đó không chết, còn nhiều ra đến một vị một mực vô danh, nhưng là Mộc tộc cao thủ công lực quỷ dị khó lường. Hôm nay ngay cả đồ nhi Cưu Ma La Cấp Đa, đều đã có thực lực của tiểu thiên kiếp cao thủ. Bên kia còn có một vị Bạch Nguyệt tộc siêu cấp cao thủ không rõ lai lịch áp trận, lực lượng Nhân tộc chúng ta liền bị vây dưới hạ phong.”
Đã khống chế một đầu Hoàng Lăng Vệ, lập tức làm cho khí thế Chi Hiếu Long tăng gấp đôi, Ngũ Hành binh khí của hắn, tùy tâm biến hóa, lại thêm một đầu hoàng Lăng Vệ giúp đỡ, bất quá một lát nữa, sẽ đem hai gã nữ hoàng Lăng Vệ ở bên trong, dung nhan đẹp nhất, dễ dàng bắt giữ, bay lượn khắp trời, tránh né năm tên hoàng Lăng Vệ còn lại truy kích.
Thầy trò Vương Phật Nhi, Cưu Ma La Cấp Đa hóa thân thành Thái Cổ Cự Viên, Ngũ Trang Quan quán chủ Hành Đạo Trang xuất ra Hỗn Nguyên Đạo Quả, Quảng Hàn Cung cung chủ Hình Ngọc dùng tới Thái Phần Bát Thao, bốn người này tiếp nhận đại đa số công kích của Hoàng thúc Hình Xích Đế, lại cho áp lực của Khuất Hàn Thiền cùng Trương Húc nhẹ nhõm hơn, dần dần tới bên ngoài, ít bị kiềm chế.
Trương Húc đột nhiên dùng pháp lực truyền âm cho Khuất Hàn Thiền:
- Khuất huynh, tuy ta chưa bao giờ gặp qua Hoàng thúc Hình Xích Đế ra tay, nhưng uy danh của hắn uy chấn Trung Thổ, chắc có lẽ sẽ không khinh địch như vậy để cho chúng ta ngăn chặn a? Ta như thế nào cũng cảm thấy có điều bất ổn!
Trong nội tâm Trương Húc cả kinh, thấp giọng nói:
- Chẳng lẽ Hình Xích Đế còn chưa có dốc toàn bộ thực lực ra?
Khuất Hàn Thiền lắc đầu nói ra:
- Ngũ Đế Long Quyền uy chấn thiên hạ, nhưng ai cũng biết, võ học mạnh nhất Đại Kiền vương triều là Thái Phần Bát Thao. Ngươi xem Hình Xích Đế ngay cả trấn tộc tuyệt học đều không có dùng qua, chỉ sợ đến năm phần công lực cũng không có xuất ra.
Trương Húc trong lòng cười khổ, lắc đầu nói:
- Ngươi nói như vậy,ta mới phát hiện, từ khi bắt đầu đại chiến đến giờ, Hình Xích Đế đều không có di động nửa bước chân, một mực vẫn giữ vững vị trí trọng yếu nhất trong khu vực của hoàng cung.
Hai người bằng hữu sinh tử chi giao, đều nhìn ra sợ hãi trong lòng đối phương. Hoàng thúc Hình Xích Đế này công lực vẫn không thấy đáy, bọn họ đã không còn ẩn giấu bổn sự dùng tốt rồi.
- Trận chiến này bất luận kết cục như thế nào, Nho môn chúng ta đều bị Đạo gia,c ùng Đại Lạn Đà tự áp chế. Vốn tiểu thiên kiếp cao thủ Nho môn chúng ta nhiều nhất, không nghĩ tới Đạo gia lưỡng đại tông sư đều đã vượt qua lần thiên kiếp thứ hai rồi. Đáng tiếc thời gian không đủ, chúng ta cũng không có bồi dưỡng được nhân tài kế nhiệm mới.
Khuất Hàn Thiền trong lòng tiếc nuối, Trương Húc lại nhàn nhạt nói ra:
- Ta đã đem sở học cả đời, biên soạn và hiệu đính thành sách, đưa cho Lý dược sư, hi vọng đứa nhỏ này có thể đem Nho môn phát dương quang đại. Tuy nhiên hắn lại xuất thân từ Ứng Thiên Thư viện, nhưng một mực bị hoàng gia kiêng kỵ, cùng Nho môn chúng ta quan hệ thâm sâu.
Khuất Hàn Thiền mỉm cười, thò tay vỗ vai Trương Húc, nói:
- Lão hữu người cũng giống như ta, ta cũng đem Nhị Thập Tứ tiết khí kiếm pháp, Ngũ Nhạc thần đao, truyền cho con của Lý dược sư, Lý Trầm Châu. Lý Trầm Châu đứa nhỏ này, thiên phú võ học còn cao hơn phụ thân của hắn không ít, tuy nhiên tại binh pháp chiến lược, không theo kịp phụ thân lão làng của hắn, nhưng Trung Thổ Thần Châu sau này, vũ lực mạnh mẽ so với chiến lược càng hữu dụng hơn nhiều.
Hình Xích Đế một mực không lên tiếng, đột nhiên một tiếng ngâm dài, hai mắt bắn ra điện quang, đối với sức tấn công mạnh mẽ của Hình Ngọc nói:
- Ta mới nhớ tới, ngươi đứa này không phải là thái tử đời trước sao, cùng hài nhi của Linh Đế tổ gia gia tranh đoạt đế vị phải không?
Vị Quảng Hàn Cung cung chủ này, cười nhạt một tiếng, giơ tay phát ra chín đạo hỏa long cuồn cuộn, từ ngón tay bắn ra một trường đao trong suốt, một đạo khe hở màu vàng nhạt, lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra, hung hăng đánh lên khí kình hộ thân của Hình Xích Đế, dù là Thanh Đế Trường Sinh Ấn lực phòng ngự vô cùng cường hãn, cũng bị cắt ra một đạo khe hở.
- Hoàng thúc người thật sự đã quá già rồi,l ại có thể nhớ lầm thân phận của ta. Ta là vị thiên tử triều đại thứ tám, chỉ là không cẩn thận đắc tội ngài, trong khi lâm triều bị ngài làm trò trước mặt vô số đại thần, làm cho hoàng thúc ngươi thò tay đem ta từ ngôi vị hoàng đế xách xuống, giơ tay ném xuống An Nguyên thành. Cái tay thần công này, làm cho ta ngày nào cũng không quên. Còn có, lão nhân gia ngươi có lẽ nhớ rõ, quy củ của hoàng gia Đại Kiền vương triều ta, chỉ có hoàng đế đương nhiệm, mới có tư cách học Thái Phần Bát Thao, ngài nên nhớ quy củ này, nếu ta chỉ vẻn vẹn là một gã thái tử, sao có tư cách học được Thái Phần Bát Thao. Truyện "Đại Viên Vương "
Lời này của Hình Ngọc, tuy bình thản, lại làm cho trái tim người nghe băng giá. Hận ý ngập trời này, thực là dốc hết nước của ngũ hồ tứ hải, cũng khó có thể rửa sạch sẽ. Thân là một đời đế vương, trong lúc lâm triều công nhiên bị kéo khỏi long ỷ, ném ra bên ngoài hoàng cung, đương nhiên là Hình Xích Đế lạm dụng quyền uy kêu gọi, không người nào dám làm trái, làm cho vị hoàng đế đáng thương này, không còn mặt mũi mà xuất hiện tại nhân gian như trước.
Mối hận của Hình Ngọc, không người nào trong thiên hạ có thể so sánh.
Khuất Hàn Thiền lạnh lùng cười, đối Trương Húc nói:
- Ngươi có chứng kiến biểu tình của hoàng thúc Hình Xích Đế, tuy rằng bất động thanh sắc, nhưng khóa miệng lại ẩn hàm một cổ cuồng hỉ, chỉ sợ chúng ta nhiều người vây công hắn như vậy, với hắn mà nói chỉ là một việc vui, rốt cục có người giúp hắn hoạt động gân cốt.