Đại Viên Vương

Chương 281: Lĩnh nam thất sát trận, nhị thập tứ tiết khí kiếm pháp










Long Thứu tuy là loài chim dữ nhưng vẫn còn kém xa Thái cổ thần thú, cũng không phải loại thuỷ tổ yêu tộc nên tất nhiên trong Nguyên Tổ Thủy Thần Biến không có Long Thứu biến hóa. Truyện "Đại Viên Vương "



Nhưng Vương Phật Nhi đã luyện thành bảy môn biến hóa đầu tiên trong Ma Phật Đà Thập Biến nên vẫn có thể biến hóa thành hình tượng dị thú linh cầm không có trong Nguyên Tổ Thủy Thần Biến với năng lực còn mạnh hơn cả lực lượng của nguyên thể.



Thậm chí có thể nói Long Thứu mà hắn dùng thần thông cấp Hoang thần biến hóa thành là một loại dị chủng mạnh nhất từ trước tới nay ở Trung thổ Thần Châu.



Đương nhiên, Vương Phật Nhi là hòa thượng, tuy không ăn chay nhưng cũng không có hứng thú đối với việc ăn thịt người. Những tên lính Lĩnh Nam bị hắn bắt lên vân qua sơn đều bị hắn dễ dàng thu phục, ngoan ngoãn ngồi ở trên núi.



Khi vỗ cánh lao từ trên trời xuống, nhìn thấy vẻ kinh hoảng trên mặt của người Lĩnh Nam, hắn thật sự cảm thấy rất tự hào.



" Nghiệt súc, ngươi dám!"



Một đạo kiếm quang bay thẳng lên, cách không ngự khí ngăn chặn trước mặt Vương Phật Nhi, chính là kiếm pháp chính tông của Lĩnh Nam thư viện. Nho sinh sử kiếm có bộ râu dài năm chòm, khăn buộc tóc bay phất phới, khí độ uy nghiêm, chính là một trong sáu học sĩ của Lĩnh Nam thư viện Vu Thương Hoàng.



" Cho ngươi một chiêu Đại Nhật hỏa diễm đao!"



Thấy công lực đối phương chẳng qua chỉ ngũ phẩm mà thôi, Vương Phật Nhi cũng chẳng buồn để mắt mà vỗ mạnh đôi cánh, ngọn Hắc hỏa trên lông đuôi lan lên hai cánh, chỉ cần sử dụng một chiêu võ học độc môn của Đại Lạn Đà tự liền đánh đối thủ rơi xuống đất mặt.




Khi lao lên, Vu Thương Hoàng phong tư tiêu sái giống như thần nhân, lúc rơi xuống lại chật vật như chó nhà đám khiến vị nho sinh nổi tiếng của Lĩnh Nam thư viện này nhất thời đánh mất cả công phu tu tâm dưỡng tính, giận đến điên người.



Bốn người còn lại thấy Vu Thương Hoàng mới một chiêu đã bại thì cũng chỉ biết nhìn nhau cười khổ, hò nhau xông lên chém giết. Nếu để cho con quái điểu khổng lồ này vỗ cánh thêm một lần nữa thì chỉ sợ về sau sáu học sĩ của Lĩnh Nam sẽ biến thành năm học sĩ .



Tuy biến hóa thành Long Thứu nhưng kiến thức võ học của Vương Phật Nhi lại không giảm chút nào, thấy năm tên nho sinh này liên thủ cũng chỉ thầm cười nhạo một tiếng, vỗ hai cánh bay vụt qua. Hắn có thể bay lượn trên trời cao, đã không muốn dây dưa thì năm vị cao thủ Lĩnh Nam thư viện này không thể nào làm khó hắn được. Năm tên học sĩ chỉ có tu vi ngũ phẩm, còn chưa đủ bản lãnh phi hành.



Bọn họ triển khai khinh công chạy như điên truy đuổi dưới mặt đất. Kỳ thật bọn Vu Thương Hoàng. La Tử Yên, Cao Vân cũng hiểu rõ trong lòng rằng dù bọn hắn có đuổi theo cũng không làm gì được con quái điểu này.



" Long Thứu do Đại Lôi Âm tự nuôi dưỡng quả nhiên danh bất hư truyền. Nhưng bọn họ có cao nhân thế nào mà lại có thể thuần hóa được loại chim dữ bực này?"



Ngũ Đại học sĩ lòng buồn bực, giương mắt nhìn con hắc điểu bắt mất hai tên lính Lĩnh Nam, quắp hai cái thân hình cao lớn béo tốt, ngửa đầu hót vang và bay trở lại vân qua sơn. Vu Thương Hoàng oán hận hét lớn một tiếng rồi dừng bước.



Hắn còn chưa có bản lãnh so tốc độ với chim chóc.



Cao Vân tỏ vẻ ngưng trọng, nhắc lại chuyện xưa:" Cần phải tập hợp tinh anh của Thư viện nhanh chóng lập hai đại trận để chuẩn bị phòng chống đợt đột kích tiếp theo của quái điểu này đi!"



Vu Thương Hoàng, La Tử Yên cũng chẳng có gì khác để nói. Năm học sĩ nhìn nhau lắc đầu, vội vàng truyền lệnh xuống.



Lĩnh Nam thư viện không thể so với Bạch Lộc Động thư viện đã nghiên cứu tinh thục bảy mươi hai tiên thuật, có chín đại trận pháp mật truyền có thể khắc chế cao thủ trên nhất phẩm nhưng dù sao với truyền thống mấy trăm năm nên cũng có những chỗ cao minh.



Năm Đại học sĩ triệu tập hai ngàn bốn trăm người, chia làm hai đội, hợp thành hai đại trận. Bậc đại nho sáng lập ra Lĩnh Nam thư viện đều từng học tập ở bốn đại thư viện, kiến thức vô cùng phong phú, đến tuổi trung niên thì tổng kết lại sở học cả đời thành Lĩnh Nam bát nghệ.



Trong bát nghệ có nông tang thuật, luyện dược thuật không liên quan gì đên võ công binh pháp, nhưng chiến trận thuật thì lại là có một không hai trong việc hành quân tác chiến. Tuy vị đại nho này vẫn chưa học được toàn bộ chín đại trận pháp trong bảy mươi hai tiên thuật nhưng dựa vào tài trí thông minh của mình, phối hợp với võ học Lĩnh Nam mà lại sáng chế ra một môn Thất Sát trận biến hóa tinh vi, là trận pháp trấn viện của Lĩnh Nam thư viện.



Thất Sát trận kết hợp Tinh tú học của Ứng Thiên thư viện, Nho thiền của Tung Sơn thư viện Hạo Nhiên Chính Khí của Nhạc Lộc viện, số người càng đông thì càng nhiều biến hóa, nếu thực sự bày trận phải dùng ít nhất mười vạn người thì mới có thể thi triển hết uy lực.



Tuy nhiên, nếu có ít người vẫn có thể triển khai trận pháp này nhưng biến hóa sẽ giảm tương ứng, dù có bị thu nhỏ nhưng vẫn chứa đầy đủ những phương pháp chiến đấu quân sự như nguyên bản.



Tiếng kêu la thảm thiết trên núi Vân qua sơn lại vang lên. Trong lòng hai ngàn bốn trăm quân sĩ Lĩnh Nam đều chứa đầy căm phẫn, người người hoa tay chờ con quái điểu kia xuất hiện lần nữa. Đám quân Lĩnh Nam này đều từng học ở Lĩnh Nam thư viện, không cần tập luyện cũng đã thuộc lòng trận pháp Thất Sát này.



Vương Phật Nhi lúc này đã biến trở lại hình người, tay cầm cành liễu buộc hai người mới bắt về học cách kêu la thảm thiết. Vài kẻ đi trước đã từng phải chịu khổ, biết thiếu niên này lòng dạ sắt đá nên cũng có tác dụng làm gương, thuyết phục hai người mới tới rằng hảo hán không ngại chịu thiệt thòi trước mắt.



Hai gã quân sĩ Lĩnh Nam mới tới kêu la một hồi cũng khản họng. Vương Phật Nhi suy nghĩ thầm trong lòng:" Một con Long Thứu mỗi ngày ăn sáu bảy người cũng là bình thường, hôm nay ta đã xuất hiện quá nhiều lần, xuống bắt thêm một lần nữa có thể bị lộ hay không? Nhưng mà kế làm quân địch mệt mỏi quân thì phải xuất hiện càng nhiều càng tốt, ta cứ thay đổi hình tượng là được."



Vương Phật Nhi nghĩ đến đây liền nhanh chóng biến hóa thành con Long Thứu màu đỏ của thôn Long Thứu, giương cánh bay xuống núi. Bảy tám tên binh sĩ quân Lĩnh Nam còn lại trên vân qua sơn bấy giờ mới thở phào và bắt chuyện với nhau.




" Thiếu niên này thuộc yêu tộc nào? Tại sao lại biến được thành ác điểu lợi hại như vậy?"



" Làm sao mà chúng ta biết được. Chưa từng nghe nói có người nào trong bảy đại vũ tộc của Yêu tộc có thể đủ biến thành loại ác điểu to thế này, cho dù là có người lợi hại đến cấp phản tổ cũng chưa từng nghe nói có vị tổ tiên nào của Vũ tộc có hình dáng hung ác như vậy!"



Những quân sĩ này võ công thấp kém, căn bản không đủ lãnh leo xuống vân qua sơn, chúng cũng sớm đã nhận ra điểm ấy nên không hề nghĩ đến việc chạy trốn. Vương Phật Nhi đã uy hiếp từ trước, phàm người nào muốn chạy trốn sẽ chịu chung số phận bị ném từ trên cao xuống mà chết, còn ngoan ngoãn nghe lời thì có thể còn được sống mà nhìn thấy người thân.



Cả bọn đã thấy năng lực củaVương Phật Nhi nên rất tin lời hắn.



Vu Thương Hoàng lại trông thấy một con ác điểu khác khác hẳn con Long Thứu màu đen bay đến từ núi vân qua sơn thì sắc mặt tức thì trở nên rất khó coi, bèn vung tay lên một cái.



Hai đội binh sĩ quân Lĩnh Nam liền tạo thành Thất Sát trận xông lên ứng phó. Nguyện lực và sát ý của hơn hai ngàn người kết hợp lại với nhau, xông lên tận trời cao. Tầng mây bỗng mở toang ra, giữa ban ngày lại có một đạo tinh quang bắn thẳng xuống người Vương Phật Nhi.



" Đây là pháp thuật gì?"



Vương Phật Nhi cảm ứng thấy trên người cũng không thay đổi gì thì yên tâm lao xuống về hướng hai đội binh sĩ này." Trông bộ dáng quân Lĩnh Nam nghèo rơt mồng tơi thế này thì chắc không thể có được sức chiến đấu, tạo thành đại trận Thiên Xà Thôn Nguyệt như Đằng Xà quân của Cơ Huyễn. Nếu chỉ là loại tương tự như Thần Thử tướng quân Chiêm Trảo, ta chỉ cần một trảo cũng đánh tan đám người này."



Nhìn thấy con quái điểu màu đỏ lao xuống, tướng sĩ Lĩnh Nam quân cũng không sợ hãi. Vu Thương Hoàng chủ trì hai đại trận này bèn hét lớn một tiếng, ở khoảng không trên cao mười trượng liền có những luồng sóng lan tỏa ra.



Sau đó, Vương Phật Nhi lại trông thấy một tầng hơi nước trong như gương từ trong quân Lĩnh Nam hiện lên, trên đó cũng xuất hiện một con Long Thứu màu đỏ giống y hệt đang đánh về phía mình.



" Ta cũng muốn xem con súc sinh này làm thế nào phá được Huyễn sát trận thế. Quân sĩ Lĩnh Nam nghe lệnh, đồng loạt dùng cung tên bắn con súc sinh kia!"



Vu Thương Hoàng ra lệnh, trong lòng vẫn có vài phần không nắm chắc nhưng Thất Sát trận này có uy lực tuyệt luân, hắn tin tưởng sẽ gây khó dễ được con quái điểu này." Nhưng mà trăm ngàn lần đừng để con màu đen kia cùng đến, nếu không thì trận pháp này nhất định sẽ hỏng mất!"



Hai con Long Thứu màu đỏ khổ đấu trên không trung, Vương Phật Nhi thầm lấy làm kỳ quái, vận Ba Di Thức nhưng lại chẳng thấy được gì." Đây nhất định là đối thủ vận dụng thiên thời, địa lợi, sát thế trong quân đội làm phát sinh ảo giác. Ta làm thế nào mới có thể phá được nó?"



Vương Phật Nhi liên tục thử mấy chiêu, rốt cục khẳng định lực sát thương của loại ảo giác này không phải đến từ bản thân, cũng không phải phản ngược công lực của hắn lại mà là đến từ tinh quang trên trời cao. Truyện "Đại Viên Vương "



" Nho sinh của Lĩnh Nam thư viện quả nhiên có chút bản lĩnh, uy lực của môn trận pháp cổ quái này không thua kém Thiên Xà Thôn Nguyệt đại trận của Cơ Huyễn. Ta muốn khống chế Lĩnh Nam thì nhất định phải lấy trận pháp này dạy cho quân sĩ."



Đã biết nơi phát ra uy lực của Thất Sát trận, Vương Phật Nhi lại không nôn nóng phá trận mà không ngừng thử nghiệm xem phạm vi uy lực của trận pháp này thế nào. Đánh nhau với con Long Thứu màu đỏ ảo ảnh hơn hai canh giờ, Vương Phật Nhi rốt cục xác định rằng trận pháp này bao phủ phạm vi khoảng chừng một ngàn lẻ năm dặm, chỉ cần nơi nào có tinh quang bắn tới là có thể phát huy uy lực, vây khốn kẻ địch.



Vu Thương Hoàng thấy Vương Phật Nhi tựa hồ càng đấu càng hăng thì thầm kinh hãi. Quân Lĩnh Nam chuẩn bị sẵn hai đại trận vì sợ còn quái điểu này kéo dài trận chiến, hiện tại hắn đã phải cho hai đội binh lính thay phiên nhau nghỉ ngơi ba lượt mà nó vẫn không có ý muốn bỏ đi." Nhưng mà Thất sát đại trận quả thật tiêu hao quá nhiều sức lực của binh lính, nếu nửa canh giờ nữa mà con quái điểu vẫn không rút đi thì đại trận này sẽ tự sụp đổ."



Bọn Cao Vân, La Tử Yên chỉ huy quân cung nỏ bắn ra hơn vạn mũi tên nhưng vừa tiếp xúc với thân thể con quái điểu màu đỏ kia đã lập tức bị lửa thiêu rụi. Bọn chúng cũng mắng thầm trong lòng rằng tại sao quái điểu này lại lợi hại như thế.



Vương Phật Nhi ngửa mặt lên trời gáy một tiếng dài, hắn đã hiểu hết tất cả những sơ hở trong trận pháp của quân đội Lĩnh Nam, đang định dùng sức mạnh phá đại trận này, quắp thêm vài người lên vân qua sơn bắt kêu la thảm thiết thì đột nhiên từ ngoài xa trăm dặm sáng lên một đạo tinh quang rồi một đạo kiếm khí lạnh lẽo tung hoành khắp mặt đất như ánh trăng chiếu rọi. Chẳng những Thất Sát trận của quân Lĩnh Nam bị phá trong nháy mắt mà ngay cả ngọn lửa trên người hắn cũng bị áp chế chỉ còn bập bùng trên đuôi mà thôi.




" Thư sinh ở Nho môn ai cũng học kiếm, nhưng kiếm khí mạnh mẽ đến mức này thì người kia phải khủng bố đến đâu? Ngay cả trên người hai vị tiền bối Bạch thái giám, Chi Hiểu Long cũng không có khí thế bá đạo như thế này!"



Nguyên Tổ Thủy Thần Biến không phải là thuật biến hóa đơn thuần mà là tìm lại những tố chất nguyên sơ, có lực lượng của thần thú tổ tiên. Long Thứu kém Thái cổ thần thú vô số bậc, Vương Phật Nhi biến thành Long Thứu thì lực lượng yếu đi chứ không phải tăng lên.



Cho dù Long Thứu mà hắn biến thành là dị chủng mạnh nhất thì vẫn kém thần điểu Li Loan yếu nhất.



Nếu không phải chân hỏa trên đuôi chim là do Đại Nhật Như Lai Gia Trì Thần Biến hắn tu luyện hóa thành thì giờ chắc đã tắt ngóm rồi.



Vương Phật Nhi không biết từ đâu hiện ra một kẻ địch mạnh như thế, đang thầm tính xem có nên biến hóa trở lại nguyên hình hay không thì đạo kiếm khí kia lại đột nhiên phát sinh biến hóa, trong vòng trăm dặm hoa tuyết tung bay, gió lạnh thấu xương, vô số hạt băng hòa lẫn trong cuồng phong quét vào đám binh sĩ quân Lĩnh Nam để lại trên mặt chúng những vết xước rớm máu. Trong lúc cấp bách, bọn Vu Thương Hoàng, La Tử Yên cũng chỉ đành tập trung quân Lĩnh Nam lại để tránh giẫm đạp lên nhau gây ra những tổn thất không cần thiết. Truyện "Đại Viên Vương "



" Ta nhớ rằng sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa đã từng nói về mấy môn võ công trong thiên hạ có thể thay đổi hoàn cảnh chiến đấu, trong đó đứng đầu chính là Ngũ Ngục Đao Kinh của Ngột Tư tộc. Ta thấy cái cô bé Tàng Dạ Linh kia đánh ra một chiêu Nam Thiên Quang Minh Ngục, có thể nói là vô tận hư không như Quang minh ngục hải, quả thật là vô cùng khó đối phó. Còn cái loại có thể làm cho trời đổ tuyết rơi này hình như là Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp của Tung Sơn thư viện!"



Nghĩ đến lai lịch của đạo kiếm khí này, trong đầu Vương Phật Nhi lập tức nhớ lại Mã Quý Tử đã bị mình giết chết.



" Tung Sơn thư viện quả nhiên có cao thủ thiên kiếp, tại sao đến bây giờ ta vẫn không nghe ai nhắc tới nhỉ? Nếu rảnh thì đúng là nên đi xem lại Hoàng thiên bảng của Đại Càn thêm một lần, tránh lại đắc tội với những kẻ địch không nên đắc tội."



Vương Phật Nhi thầm thấy mình còn có vài phần may mắn, bay vọt lên cao định chạy khỏi khu vực chiến trường này, nhưng đạo kiếm khí kia như quân lâm đại địa, tựa hồ khóa chặt các phương vị của hắn. Trong tiếng gió lạnh rú ầm ầm, hơn mười ngọn băng trùy ngưng tụ lại rồi hung hăng đánh về hướng Vương Phật Nhi.



" Đại Nhật hỏa diễm đao, trảm!"



Vương Phật Nhi vận chân hỏa trong cơ thể, vẫy hai cánh đập vào hơn mười ngọn băng trùy kia, tức thì cảm thấy hai cánh tê dại đi, làm mãn không tuyết trắng ngưng tụ thành Tiếp đó, một đạo kiếm khí trắng xóa dài chừng mười dặm hiện ngang bầu trời, Vương Phật Nhi rốt cục hiểu rằng cũng không thể nào nín nhịn được nữa.



" Thái Cổ Ma Viên biến! Ta biến!"



Loại Nguyên Tổ Thủy Thần Biến mà Vương Phật Nhi có thể phát huy uy lực mạnh nhất chính là môn Thái Cổ Ma Viên biến này. Gặp phải một đối thủ thần bí võ công cao thâm không lường được, Vương Phật Nhi không dám giữ miếng, lập tức hóa thân thành con vượn khổng lồ cao trăm trượng, hoa hai tay ngưng tụ ra một cây Băng Tinh Đại Bổng to bằng thân người rồi vung lên ngăn cản đạo kiếm khí trắng xóa đang chém xuống đầu hắn.



" Ừm! Ta vẫn tưởng rằng cao thủ đồ đệ của Cưu Ma La Cấp Đa thì phải tinh thông Đại Nhật thần thông, hóa ra ngươi lại luyện được Thập Phương Đống Ma Đạo đến cấp phản tổ. Xem ra kiếm pháp của ta cũng phải biến đổi thêm một cấp! Tiếp một chiêu Đại Thử kiếm khí của ta!"



Gió vốn đang lạnh thấu xương bỗng bị một vầng mặt trời đỏ chiếu xuống lập tức tiêu tan. Ở ngoài trăm dặm chớp lên một luồng sáng đỏ rực, kiếm khí nóng rực được kẻ địch thần bí này vận dụng tuỳ tâm, không bị khoảng cách làm trở ngại chút nào.