Đại Viên Vương

Chương 252










“Lên!”



Vương Phật Nhi dùng niệm lực thúc đẩy khiến cho đất đá trên mặt đất bay lên, tụ lại thành hơn chục cây gậy đất đánh về hướng Cơ Lạc Hồng. Những cây gậy đất đá này có sức sát thương không lớn nhưng lại làm cho sáu giác quan trở nên mơ hồ. Cơ Lạc Hồng dùng đại kích quét một vòng nhưng không thể đánh tan bụi đất, đành phải hét lớn một tiếng khiến cho chân khí trên người bùng phát thành ngọn lửa đốt cháy đám đất đá nhiễu loạn tầm mắt thành tro bụi.



Vương Phật Nhi nhẹ nhàng khua cây Thanh cung Mộc đánh vào luồng kích phong sắc bén nhưng giờ đã hơi tán loạn của Cơ Lạc Hồng, liền hóa giải được chiêu số long trời lở đất này của hắn.




“Có một trăm lẻ tám loại niệm pháp của Đại Lạn Đà tự hỗ trợ trong chiến đấu thì quả nhiên là thuận lợi, thu thập tên Cơ Lạc Hồng hung mãnh này cũng không phải là chuyện hoàn toàn không thể.” Vương Phật Nhi đánh một chiêu thắng lợi thì lòng cũng hơi đắc ý.



“Thần thông của Đại Lạn Đà tự quả nhiên là cao minh nhưng chưa chắc đã hơn Nho môn chính tông của Nhạc Lộc thư viện.” Giọng nói của Cơ Lạc Hồng vẫn lạnh lùng băng giá không hề có chút lo âu như trước. Hắn vận chuyển chân khí hết lần này đến lần khác, liên tục biến hóa ra nhiều loại thuộc tính và phá hủy hoàn toàn những cây gậy đất của Vương Phật Nhi.



Cơ Lạc Hồng xuất thân từ Nhạc Lộc thư viện, tu luyện huyền công chính tông của Nho môn. Nhạc Lộc thư viện có chín loại kinh thư được coi là chính thống trong thiên hạ của Nho gia, Cơ Lạc Hồng lại là đệ tử chính thức, chuyên tu Tượng kinh là loại phức tạp nhất trong chín loại kinh thư đó. Môn thần công của Nho gia này sở trường về biến đổi hoàn cảnh.



Phi Tuyết Phiêu Hương chưởng chính là một môn võ công nhập môn của Tượng kinh. Tượng kinh chính là chỉ về thời tiết, khi tu luyện đến mức tinh thâm nhất thì có thể trong nháy mắt hóa gió nhẹ nắng ấm thành băng sương mưa tuyết, sấm chớp ầm ầm.



Võ công của Cơ Lạc Hồng đạt đến cảnh giới Nhị phẩm, đã có thể tùy ý điều khiển chân khí bên ngoài cơ thể để ảnh hưởng đến hoàn cảnh. Việc hóa giải những cây gậy đất do Vương Phật Nhi dùng niệm pháp tạo nên chẳng qua chỉ tốn công nhấc tay mà thôi.



Hai bên có chủ tướng chiến đấu ở trước trận, tướng sĩ thì hò hét hoan hô trợ uy cho chủ tướng của mình. Lệ Khuynh Thành siết chặt thanh trường đao trong tay, vừa thầm khẩn trương vừa hơi hối hận vừa rồi đã không xuất chiến thay cho Vương Phật Nhi.“Tuy Thập Phương có võ công tinh xảo cao cường nhưng cây họa kích và Tượng kinh thần công của Cơ Lạc Hồng đều là tuyệt học trong thiên hạ, hắn lại có lợi thế nhiều năm chinh chiến, kinh nghiệm chém giết phong phú, chẳng may chàng có cái sơ xuất......”



Vương Phật Nhi đối phó với cây đại kích như quỷ như thần của Cơ Lạc Hồng thì cũng chỉ biết chấn hưng tinh thần mà phát động hết năng lực bình sinh. Tiếp chiến được mấy chiêu thì hắn liền âm thầm kêu khổ. Hắn ở Đại Lạn Đà tự chỉ học mỗi bộ Đại Nhật hỏa diễm đao, ngoài ra thì chưa học tập được chiêu pháp gì có hệ thống, ngay cả bổng pháp thường dùng cũng là tự nghĩ ra. Mọi khi chiến đấu thì hắn không cảm thấy bổng pháp của mình có chỗ nào thấp kém, cho dù vũ kỹ không địch lại thì hắn còn có vô số thủ đoạn ứng biến khác chứ chưa bao giờ thua kém toàn diện như hôm nay. Truyện "Đại Viên Vương "



Thanh đại kích của Cơ Lạc Hồng mỗi thời mỗi khắc đều xuất hiện ở những góc độ không tưởng tượng nổi, chân khí ẩn chứa trên thanh đại kích lại thay đổi liên tục, lúc cương lúc nhu, chợt nóng chợt lạnh, hết đọt này đến đợt khác mạnh mẽ bá đạo như thủy triều xô ngang trời đất đánh sâu vào chân khí bảo vệ kinh mạch của Vương Phật Nhi. Chỉ cần một chút sơ ý sẽ dẫn đến cục diện vạn kiếp bất phục.




“Cứ thế này thì sớm muộn gì cũng bị hắn đánh bại. Không bằng dồn sức tấn công, đánh cuộc với số phận!”



Vương Phật Nhi liên tiếp dùng niệm pháp công kích nhưng đều bị Cơ Lạc Hồng dùng tu vi tâm võ hợp nhất phá vỡ, giống như hắn đã sớm biết đối thủ sẽ dùng loại thủ đoạn nào và chuẩn bị sẵn phương pháp ứng phó tốt nhất, không chút sai lệch.



Vương Phật Nhi cũng từ tinh thần ấn ký mà sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa lưu lại trong thức hải mà có chút hiểu biết về loại cảnh giới này. Đó là cảnh giới Âm thức Dương thần hợp nhất mà mỗi võ giả đều mơ ước. Truyện "Đại Viên Vương "



Nhiều điển tịch của Trung thổ Thần Châu, trưởng bối các đời của môn phái cũng lưu truyền lại, nói rằng hồn phách của con người chia làm âm dương, Dương thần là ngày, Âm thức là ẩn. Dưới những tình huống cực kỳ nguy hiểm thì con người có thể phát huy ra những lực lượng đặc biệt mà lúc bình thường không thể làm được, hoặc đột nhiên cảm nhận được mà tránh xấu theo tốt, chính là do Âm thức phát động.



Trong rất nhiều điển tịch ở Đại Lạn Đà tự cũng ghi chép về phương diện này, thậm chí có rất nhiều cuốn kinh mật truyền liên quan đến niệm pháp cùng cho rằng căn nguyên của niệm pháp là Âm thức, nguồn gốc của võ học thì là Dương thần.



Âm thức Dương thần hợp nhất, võ đạo ý trời hòa hợp hoàn hảo là mấu chốt quan trọng nhất trong việc có thể đột phá võ học của nhân gian hay không.



Nhưng mà việc có thể đột phá trình độ huyền diệu này không liên quan trực tiếp đến công lực cao thấp. Các thế hệ tiền bối võ học ở Trung thổ Thần Châu cũng từng có vị chỉ ở tu vi thất phẩm đã tu luyện được Âm thức Dương thần hợp nhất, tuy nhiên đó chỉ là trường hợp đặc biệt trong ngàn vạn người mà thôi. Còn bình thường mà nói, nếu không có tu vi tam phẩm thì không có cách nào tiếp cận tới trình độ này. Cho dù võ giả có tu vi nhất phẩm mà không thể cảm ứng được Âm thức Dương thần thì căn bản cũng không biết bắt đầu từ đâu, trường hợp này cũng không phải là hiếm.



Một khi đạt tới cảnh giới Âm thức Dương thần hợp nhất, võ giả tuy không đột nhiên tăng mạnh về tu vi nhưng lại đột phá hết thảy mọi chướng ngại về việc vận dụng vũ kỹ, đạt tới mực độ tùy tâm sử dụng thân thể và khống chế chân khí, ở vào trạng thái tâm niệm vừa phát ra thì biến hóa vô cùng tận.




Vương Phật Nhi tuy đã gặp không ít cao thủ nhưng lại chưa bao giờ cơ hội nhìn tận mắt xem đến tột cùng loại cảnh giới này có hình dáng gì. Lệ Khuynh Thành học ở Dao Trì loại vũ kỹ sắc bén nhất và thành tựu với tốc, độ nhanh nhất, tuy nàng cực nhanh đột phá đến công lực nhất phẩm, không có tỳ vết nào về mặt cảnh giới võ học nhưng lại không hề cảm ứng được Âm thức Dương thần. Truyện "Đại Viên Vương "



Cơ Lạc Hồng có thể đánh nhau với Lệ Khuynh Thành mà không bị rơi vào thế hạ phong, tự nhiên là hắn phải có chân tài thực học. Vương Phật Nhi không có cách nào thắng được về mặt võ học thì chỉ có thể vắt óc nghĩ mưu thắng bằng chiến lược mà thôi. Hắn vận Ngũ hành thần biến, thân thể đột nhiên hóa thành một cột suối nước bắn vọt lên trời cao.



“Mộc Phích Lịch, Thủy Nhu Phược!”



Mấy trăm cọng cỏ cứng trên mặt đất đột nhiên bay vọt lên lên như mấy trăm mũi tên nhọn bắn về phía Cơ Lạc Hồng, vừa chạm vào chân khí hộ thân của Cơ Lạc Hồng thì lập tức nổ liên thanh như sấm sét làm chấn động mở toang ra.



Bản thân Vương Phật Nhi thì biến thành suối nước, vừa uốn chuyển thân mình đã trói chặt con Xích Diễm long thú mà Cơ Lạc Hồng đang cưỡi rồi dùng sức siết mạnh. Mấy tiếng răng rắc vang lên, con kỵ thú cấp thiên tuấn hiếm có trong thiên hạ này liền gãy cả tứ chi, hất văng Cơ Lạc Hồng xuống dưới đất.



“Tiểu tặc thật can đảm!” Con kỵ thú vẫn được coi như người thân bị kẻ địch dùng thủ đoạn đánh tàn phế thỉ hỏi Cơ Lạc Hồng sao có thể không giận. Con Xích Diễm long thú của hắn còn đang vào thời tráng niên nên lực lượng còn có khả năng hồi phục trở lại, bởi vậy hắn vẫn không thể bỏ được liền rút phong trấn thu vào không cho Vương Phật Nhi phá huỷ thêm nữa.



Thanh đại kích trong tay Cơ Lạc Hồng đột nhiên phụt ra ngọn lửa hừng hực dài hơn trượng như là cầu vồng, hiển nhiên hắn sắp phát ra chiêu số mãnh liệt