Đại Viên Vương

Chương 243










" Thật ra cái tên này cũng là đối tượng thí chiêu rất tốt, đáng tiếc là ta không có thời gian đấu lâu với hắn!"



Vu Đạo Toại đã vận Thập Long Ngự Nhật thần công đánh nhau với tên Hắc Giáp Huyền Kỵ dùng quan đao, tuy chiếm được ưu thế nhưng cũng không thể bắt được đối thủ ngay lập tức.



"Tuyệt đối không thể để cho tên Hắc Giáp Huyền Kỵ này chống đỡ quá mười lăm chiêu! Chi Lâu Già và Phật Đà Bạt La không cầm chân mười bốn tên Hắc Giáp Huyền Kỵ được bao lâu." Vương Phật Nhi lắng tai nghe ngóng khắp tám hướng, đã nắm rõ toàn bộ tình hình trong cả khu rừng cây này. Vương Phật Nhi nhanh chóng quyết định, vung tay ném thanh thần binh Bắc Đẩu ra rồi hét lớn một tiếng, vận Di Sơn Chuyển Nhạc niệm pháp. Truyện "Đại Viên Vương "



Chiêu ném này có góc độ cực kỳ tinh diệu, bay chính xác vào giữa chiêu đang Vu Đạo Toại tấn công tên Hắc Giáp Huyền Kỵ nên hắn chỉ cần vung tay chộp một cái đã bắt được Bắc Đẩu và vận đao chép xuống. Vu Đạo Toại là hộ pháp thần tướng kiêm cả đại thi yêu nhị phẩm, tất nhiên là có thể sử dụng thần binh Bắc Đẩu thu phục tên Hắc Giáp Huyền Kỵ này nên Vương Phật Nhi liền phó thác nhiệm vụ này cho hắn.




Tranh đấu ở trình độ này thì chỉ cần một thay đổi nho nhỏ là đã phân thắng bại. Vu Đạo Toại có thần binh trên tay thì tên Hắc Giáp Huyền Kỵ đột nhiên cảm thấy có áp lực nặng như núi đè lên người, hắn vốn đang ở trong hoàn cảnh khó khăn nên không có cách nào tránh thoát được chiêu số trầm trọng này của Vu Đạo Toại.



" Mau dùng Kim Cô Trừu Lô chú!"



Vương Phật Nhi nghe thấy Vu Đạo Toại thét lớn như vậy thì không dám chậm trễ, nhăn tít cặp lông mày, từng đạo niệm lực sóng âm Trừu Lô từ não bộ truyền thẳng đến chỗ tên Hắc Giáp Huyền Kỵ kia. Môn niệm pháp này từng khiến cho Vương Phật Nhi chịu nhiều đau khổ, nay tu vi niệm lực của hắn hơn xa Phật Đà Cái, uy lực của Kim Cô Trừu Lô chú cũng theo nước nổi thuyền lên, dù tên Hắc Giáp Huyền Kỵ có chiến ý kinh người cũng không thể chống đỡ nổi đòn công kích quỷ dị như thế, chỉ kêu lớn một tiếng rồi ngã quay xuống đất.



" Bắc Đẩu huyền cực, Tiên thiên lục đạo, Phật quỷ như nhất. Bá bá mễ hồng! Phong!" Truyện "Đại Viên Vương "



Hỏa quang trên người Vu Đạo Toại đại thịnh, Bắc Đẩu thần binh tỏa ra ánh hào quang trước nay chưa từng có. Đao quang màu lam ngọc mênh mông như biển rộng sông dài tung hoành khắp trong rừng cây, hồn phách của vị cao thủ Ngũ Trang quan bị phong ấn trong sống đao cũng phát ra tiếng rú rít thê lương, ngọn lửa linh hồn tái nhợt bị thiêu đốt đến mức mạnh nhất.



Kia Hắc Giáp Huyền Kỵ cố nén cơn đau nhức đầu, định dùng tu vi của bản thân chống cự để khỏi bị Vu Đạo Toại phong ấn. Vương Phật Nhi bèn khẽ quát một tiếng, vỗ hai tay khiến cây Thanh cung Mộc nháy mắt hóa to lên thành một thanh trượng dài bảy tám thước. Thanh cung Mộc có một đạo Đại Nhật chân hỏa màu vàng bao quanh hung hăng bay lên giữa không trung, sau đó lấy thế như sấm sét nện trúng vào sau ót của tên Hắc Giáp Huyền Kỵ.



Dù tên Hắc Giáp Huyền Kỵ có công lực cao tới đâu, bị Vương Phật Nhi giáng cho một đòn ẩn chứa công lực Đại Nhật Như Lai Gia Trì Thần Biến thì cũng tán loạn tinh thần mà không thể vận dụng được toàn thân công lực, đành chịu để Vu Đạo Toại hét lớn một tiếng và phá vỡ phòng tuyến kháng cự cuối cùng rồi thu vào trong thần binh Bắc Đẩu.



Cơ hồ cùng lúc đó, bốn năm tên Hắc Giáp Huyền Kỵ dàn hàng ngang xuất hiện ở trên chiến trường, thi khí như ngọn lửa trắng nhợt lập tức xông lên tận trời cao, sát khí tỏa khắp bốn phía. Vương Phật Nhi và Vu Đạo Toại gần như đồng thanh hô to:" Chạy!"



Hai người cùng bay theo một hướng, hợp lực xuất một chiêu tấn công một tên Hắc Giáp Huyền Kỵ cản đường, đánh hắn rớt xuống ngựa rồi xông thẳng qua chỗ trống đó chẳng biết chạy đi về hướng nào.



Truyện "Đại Viên Vương "




" Trả cho ngươi đao này!"



Vu Đạo Toại giơ tay đưa thanh Bắc Đẩu trả lại, vẻ mặt hơi ảm đạm. Vương Phật Nhi rất mẫn cảm nên không dám hỏi nhiều, vội vàng thu thanh thần binh lại rồi chạy theo Vu Đạo Toại đi tiếp ứng cho Chi Lâu Già.



Bọn Hắc Giáp Huyền Kỵ ban đầu bị chia tách ra nhưng sau một thời gian ngắn đã tụ tập lại với nhau, trừ tên huyền kỵ dùng quan đao thì mười bốn tên còn lại đã kết thành ba tiểu đội. Chi Lâu Già đơn độc đối phó sáu tên đã dần dần núng thế.



Vừa mới bước vào chiến trường, Vương Phật Nhi đã thầm kêu không tốt. Vu Đạo Toại cũng lộ vẻ mặt kinh hãi. Cả hai cùng đánh ra một chiêu tách Chi Lâu Già ra khỏi trận chiến. Sau đó ba người cùng nhìn thân ảnh của sáu gã Hắc Giáp Huyền Kỵ trở nên mơ hồ, như ẩn như hiện, tuy còn đang hợp sức giãy dụa nhưng vẫn không thể chống lại nổi một luồng sức mạnh âm thầm hút chúng vào trong thế giới sâu thẳm không thể đo lường nổi.



" Ác Quỷ Đạo bỗng nhiên mở ra đúng vào lúc này, thật sự là không thể lường trước được!"



Vu Đạo Toại hừ lạnh một tiếng, không nói gì mà lập tức chạy đến chiến trường nơi Phật Đà Bạt La đang khổ đấu. Chi Lâu Già trông thấy Vương Phật Nhi liền khom người thi lễ rồi bay lên ngọn cây đuổi theo hai người xông vào một chiến trường bên dưới.



Vương Phật Nhi có dị năng Mạt Na thức nên có thể nhìn thấu cả khu rừng cây này, thấy khắp nơi đều có những vết rạn nứt nhỏ li ti, bên trong gió âm phủ gào rít ầm ầm, thi khí như thủy triều, đúng là nơi thời không giao thoa ăn thông đến Ác Quỷ Đạo .



" Xem ra thì ngôi cổ mộ kia cũng có chỗ cổ quái. Bọn Hắc Giáp Huyền Kỵ xuất hiện ở nơi này lập tức bị Ác Quỷ Đạo hấp dẫn, nhưng tụ tập nhiều như vậy ở trong cổ mộ mà lại bình yên vô sự. Khi nào trở về Đại Lôi Âm tự, ta nhất định phải tìm Bạch thái giám tiền bối và cả Khuynh Thành nữa để cùng nhau đi thám hiểm nơi đó."



Phật Đà Bạt La đang du đấu với ba gã Hắc Giáp Huyền Kỵ, trông thấy Vương Phật Nhi đến tiếp viện thì liền gầm lên một tiếng, vận Phật môn thần thông ngang nhiên phản công. Chi Lâu Già và Phật Đà Bạt La phối hợp với nhau lâu rồi nên vừa xuất thủ đã đánh gục một gã địch thủ.




Hai người Vương Phật Nhi và Vu Đạo Toại dùng chiêu thức cương mãnh nên chưa tới ba chiêu cũng đã chế phục được tên Hắc Giáp Huyền Kỵ khác rồi Vương Phật Nhi xuất thủ phong vào trong Hoàng Ngọc phong trấn.



Đúng lúc hai người định quay sang đối phó hai gã Hắc Giáp Huyền Kỵ còn lại thì nghe tiếng tiếng bước chân thình thịch rồi năm tên Hắc Giáp Huyền Kỵ cuối cùng xuất hiện trên chiến trường.



" Nhất đao, Nhị phủ, Tam Tiên đi ngăn năm tên Hắc Giáp Huyền Kỵ kia lại!



Vương Phật Nhi quát một tiếng, lập tức phóng ra toán binh lực cuối cùng có trong tay. Hắn thu phục được ba tên Hắc Giáp Huyền Kỵ, dựa theo binh khí chúng sử dụng và thực lực mà đặt tên thật đơn giản để cho dễ gọi.



Vu Đạo Toại hừ lạnh một tiếng, vừa phối hợp với Vương Phật Nhi xuất thủ vừa lên tiếng cảnh báo:" Ngươi phải luôn chú ý tới bên kia, nếu Ác Quỷ Đạo lại mở ra thì phải nhanh chóng thu hồi thi yêu của ngươi lại!"



Vương Phật Nhi đáp một tiếng rồi xuất thủ mạnh hơn. Tên Hắc Giáp Huyền Kỵ thứ hai rồi thứ ba nối nhau bị hắn thu vào trong Hoàng Ngọc đoản thước. Trong lòng hắn bỗng máy động, vừa thu hồi xong ba tên thi yêu của mình thì trong rừng đột nhiên xuất hiện triệu chứng khác lạ. Trời bỗng tối đen như mực như mực, lốc xoáy hiện ra ở giữa không trung, hai tên Hắc Giáp Huyền Kỵ lập tức không chống đỡ được, bay bổng lên rồi lọt vào bên trong lốc xoáy.



" Nguy hiểm thật! Không gian ở đây rất không ổn định. Bên kia thì Đại Lương Vương có mấy vạn thi binh, cộng thêm nơi này có mười lăm đại thi yêu xuất hiện nên cửa vào Ác Quỷ Đạo ở âm giới ngàn năm khó gặp mới mở ra."



Vương Phật Nhi ngưng tụ niệm lực, một luồng Đại Nhật chân hỏa hình thành ở mi tâm, trong khoảnh khắc hóa thành hình tượng Kim Ô với ba chân ba mặt và cánh vàng quạt nhanh như điện chớp. Cửa vào Âm giới mở ra, lối đi thông vào Ác Quỷ Đạo có chứa lực lượng tà môn không gì sánh nổi, ngay cả đến người sống cũng có thể bị cuốn hút vào nên không coi thường được.