Đại Viên Vương

Chương 223










Vu Đạo Toại hừ nhẹ một tiếng, hóa thành một bóng trắng vụt ra khỏi Thiên Xà hoàn xông đến chặn tên võ tướng mắt “song đồng” kia lại. Hắn vận Thiên Long Ngự Nhật thần công, lập tức có hai mươi tám hỏa cầu thật lớn như mặt trời rực cháy xuất hiện trên không trung. Thân hình Vu Đạo Toại bay lượn cực nhanh như mưa dông gió giật. Truyện "Đại Viên Vương "



Tên võ tướng này cũng là một trong năm Đại thống lĩnh của Đại vũ tuyên uy quân, võ công còn cao hơn cả Vân Ba Đông nhưng tiếc là hắn lại gặp phải Vu Đạo Toại là loại nửa hộ pháp thần tướng, nửa thi yêu ngàn năm hiếm thấy, vạn năm khó gặp.



Hai bên còn chưa giao đấu nhưng những hỏa cầu bay xung quanh người Vu Đạo Toại đã đốt cho khôi giáp của tên võ tướng này nóng rực khiến quần áo vải ở bên trong bốc cháy khói đen tỏa ra cuồn cuộn.




" Cút đi!" Vu Đạo Toại không muốn đả thương người, chỉ vươn tay vỗ một chưởng phát ra luồng lực đạo mạnh khôn cùng đánh xuống. Tên võ tướng kia lập tức xoạc hai chân, sử dụng chiêu Song Thôi Nguyệt dùng sức mạnh đối kháng với chưởng kình nặng như núi của Vu Đạo Toại. Truyện "Đại Viên Vương "



" Công lực của kẻ này còn mạnh hơn cả mười đại Yêu tướng!" Gã võ tướng thấy mình bị đánh cho lún sâu cả hai chân xuống đất như thế này thì cực kỳ hoảng hốt, chẳng biết địch thủ này từ đâu đến.



Được Vu Đạo Toại tương trợ, Vương Phật Nhi bèn tung song chưởng phá tan Băng tàm diệu quang lăng của người đẹp mặc cung trang, dùng Đại Na Di niệm pháp điều khiển cây Thanh Cung Mộc biến động linh hoạt tựa như một con thanh xà quái dị đánh tan toàn bộ đám binh lính xông gần bên người.



Đột nhiên có một tiếng thét to rồi một người có dáng vẻ như thái giám bay vút lên giữa không trung. Hắn mặc một bộ áo giáp màu đen trông vô cùng uy mãnh cộng thêm vẻ mặt cực kỳ cổ quái nên không có cách nào đoán được hắn là ai.



" Ta phụng mệnh Hoàng thượng đến bắt tên tiểu tặc này. Các vị tướng quân tránh ra. Mời Tinh phi nương nương lui lại!"



Mọi người trông thấy tên thái giám mặc bộ áo giáp màu đen vô cùng uy mãnh này thì đều lập tức tránh ra. Chỉ thấy tên thái giám khoa hai tay một vòng phát ra băng tuyết cuồn cuộn, dĩ nhiên là sử dụng Thập Phương Đống Ma Đạo chính tông, hơn nữa tu vi lại lên tới cảnh giới đệ nhất phẩm hùng mạnh.



Vương Phật Nhi sợ đến tái mặt, thầm nghĩ:" Lũ thái giám trong Bạch Nguyệt thành này đều mạnh đến như thế này sao? Lão thái giám vừa rồi đã cao thâm khó lường, giờ bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một tên nữa."



Vu Đạo Toại hét lớn một tiếng, tăng cường những hỏa cầu bên ngoài cơ thể mạnh lên gấp đôi, cứ bảy khối hỏa cầu nối đầu đuôi với nhau hóa thành tổng cộng tám con hỏa long dáng vẻ dữ tợn, rít gào đánh về phía tên thái giám kia. Lão quay đầu lại bảo Vương Phật Nhi:" Đây là bộ Phách Linh Khải bí truyền của Bạch Nguyệt yêu tộc, bất cứ ai mặc bộ áo giáp này lên người thì tu vi trong khoảng thời gian ngắn sẽ tăng lên tới cảnh giới đệ nhất phẩm, nhưng tên thái giám này nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì được khoảng bảy tám chiêu rồi sẽ mất năng lực hành động."




Vương Phật Nhi mặc dù kinh hãi nhưng tuyệt đối sẽ không bó tay chịu chết. Hắn nghe đến cái tên Phách Linh Khải thì chỉ biết cười khổ trong lòng, thầm nghĩ:‘ Vận số của mình thật sự là đen đủi, liên tục gặp phải mười đại thần binh của Trung thổ Thần Châu, hết lần này tới lần khác bị người ta đánh cho nhừ tử."



Phách Linh Khải nổi danh tường đương với Kim Hi Li diễm phủ, mỗi thứ là thần khí trấn tộc của Bạch Nguyệt tộc và Ngột Tư tộc. Nghe nói là bộ áo giáp này do chính tay Thủy Câu Thần sử dụng chất liệu cực kỳ thần bí chế tạo nên. Khi phá toái hư không đi tìm Đạo, Thủy Câu Thần đã để lại một phần lực lượng gia cố cho bộ áo giáp này nên bất cứ ai tu luyện Thập Phương Đống Ma Đạo chính tông mặc vào đều có thể trong nháy mắt tăng tu vi lên vượt bậc. Truyện "Đại Viên Vương "



Chỉ có điều bộ áo giáp này có tên là Phách Linh, tất nhiên cũng cực kỳ bá đạo, không có tu vi đạt tới đệ tam phẩm mà cứ cố phát động dị năng của Phách Linh Khải thì chỉ trong vòng mấy chiêu sẽ bị bộ áo giáp này hút hết tinh khí trong cơ thể, do đó thường thường chỉ phát ra được vài chiêu uy phong lẫm liệt rồi lập tức sẽ trở nên nhũn như chi chi ngã bò lăn ra trên mặt đất.



Vương Phật Nhi và Vu Đạo Toại hợp lực, chung sức đón đỡ ba chiêu của tên thái giám này. Lộ số võ công của hai người một nóng một lạnh, vừa hợp đê khắc chế Thập Phương Đống Ma Đạo của cái tên thái giám chết bầm này. Khi chân khí tạm thời mạnh như một cao thủ nhất phẩm trong người tên này tan đi, hai người đang định phản kích thì lại thấy một tên thái giám khác xông ra. Phách Linh Khải chẳng biết bị ai dùng một loại pháp quyết nào đó điều khiển mà lập tức tan rã rồi một lần nữa lại tổ hợp thành hình trên thân tên thái giám mới xông ra kia.



Khi tên thái giám này lại dùng hai tay phát quyền đánh ra Thập Phương Trảm Giới với tu vi đệ nhất phẩm thì Vương Phật Nhi và Vu Đạo Toại cùng cười khổ, hiểu rằng cuộc chiến hôm nay chỉ có bại chứ không có thắng.



Vương Phật Nhi hống lên một tràng dài, triệu hồi Vu Đạo Toại rồi vận Đại Na Di niệm pháp tránh khỏi mười mấy tên lính Đại vũ tuyên uy quân, lăng không bay vọt lên khỏi mặt đất, hoa tay hóa thành một thứ như đại pháo ở nhân gian bắn một chiêu về phía tên thái giám kia còn bản thân hắn thì lại bay vút lên trời hóa thành một con chim lớn khí độ tôn quý, vô cùng trang nghiêm, chỉ vẫy hai cánh một một cái đã biến mất trong mây.



Đó chính là Vương Phật Nhi sử dụng Li Loan biến để thoát thân.



Tên thái giám mặc Phách Linh Khải kia liên tục phát ra mấy trăm ngọn Huyền băng đao hoàn nhưng làm sao đuổi kịp Li Loan thần điểu có tốc độ thiên hạ vô song được. Khi hắn ngã gục xuống đất, Phách Linh Khải trên người lại tan ra và bay trở vào trong cung điện. Một giọng nói già nua uể oải như không hề có sức lực truyền ra:" Người này đã sử dụng Nguyên tổ thủy thần biến, nhất định là cái vị trong truyền thuyết kia. Các ngươi không cần truy đuổi, chúng ta không quản nổi chuyện của Đại Lạn Đà tự đâu."




Tinh phi nương nương xoay người đi vào cung điện. Mấy Đại thống lĩnh đứng lại trên sân, sắc mặt ai nấy đều khó coi. Khi bỏ chạy, Vương Phật Nhi đã thu hồi lại Ma Ngoan khiến cho Vân Ba Đông rơi từ giữa không trung xuống đất. Giờ hắn được đồng bọn khai giải huyệt đạo, không nhin được tức giận chửi mắng ầm ầm.



Lát sau lại có một gã thái giám từ trong cung đi ra, bước đến trước mặt bảo năm Đại thống lĩnh:" Hoàng thượng nói, các ngươi không được truyền ra ngoài câu chuyện vừa xảy ra với người kia, cũng không được bàn tán về việc này." Năm Đại thống lĩnh liền khom người thi lễ, luôn miệng cam đoan không nói.



Kia thái giám cũng không để ý hai đồng nghiệp vừa sử dụng Phách Linh Khải đang nằm như đống đất kia, tay cuộn một cuộn giấy màu trắng lại rồi cứ thế bỏ đi. Theo cách thức chế tạo thì cuộn giấy đó hiển nhiên là giấy mà Ngọc Lê vương triều dùng để truyền thánh chỉ.



Năm Đại thống lĩnh ngơ ngác nhìn nhau, có người đã nghĩ đến:" Binh lực mà Hoàng gia có thể khống chế cũng chỉ có Đại vũ tuyên uy quân chúng ta mà thôi, vậy thì thánh chỉ còn có thể ban cho ai nữa?"



Vương Phật Nhi trốn khỏi Vô Ưu cung, giang rộng hai cánh bay lượn quanh hoàng cung một vòng, từ trên cao trông xuống nên rất dễ dàng bao quát cả hoàng cung. Hắn trông thấy tại một cung điện cực kỳ yên tĩnh có hai thiếu nữ, người cầm đại phủ, kẻ nắm trường đao đang chiến đấu kịch liệt. Vương Phật Nhi rốt cục lại lo lắng cho an nguy của Lệ Khuynh Thành nên từ trên trời cao triệu hồi Ma Ngoan ra rồi lao bổ xuống dưới.



" Thì ra là Khuynh Thành đã tìm được Tàng Dạ Linh rồi, may mắn là nàng không gặp phải lão thái giám kia!"



Ma Ngoan không thể bay lượn trên trời cao nên từ chỗ quá cao như vậy lao xuống cứ như một cái đĩa bay dặt dẹo rã đông ngả bắc. Vương Phật Nhi phải hết sức cố gắng mới khống chế được phương hướng.