Đại Viên Vương

Chương 203: Âm lôi đao cương, vô sinh sát đạo










" Ngươi đã biết được lai lịch của môn võ học này thì hôm nay không thể cho ngươi sống sót rời khỏi đây!" Giọng nói của Bạch Tuyền Dị vang lên hư hư ảo ảo vô cùng cổ quái.



Lệ Khuynh Thành cũng âm thầm cảnh giác:" Không phải Thiên ma phụ sinh quyết đã thất lạc trong lần loạn lạc bảy trăm năm trước rồi sao? Bây giờ Thiên Ma viện cũng chỉ có bản thiếu, căn bản không có cách nào tu luyện thành võ công mới đúng. Mặc dù có tin đồn là ở nơi hải ngoại xa xôi, Vũ thánh của Bạch Nguyệt tộc đảo chủ bốn mươi bảy đảo Bạch Thương Hoang với trí tuệ vô thượng đã khôi phục lại môn võ học cấp thần thoại này, nhưng cuối cùng cũng chỉ là tin đồn."



Lần tây tiến này, Lệ Khuynh Thành có mục tiêu hàng đầu là tỷ thí đao pháp. Nàng cần khiêu chiến Tàng Dạ Linh là người cũng tu luyện một trong năm loại võ học cấp thần thoại mạnh nhất của Trung thổ. Chưa gặp được Ngũ ngục đao kinh, giờ được đối chiến với Thiên ma phụ sinh quyết, đối với Lệ Khuynh Thành mà nói, cũng là một kỳ ngộ khó có được. Bởi vậy, sau phút kinh ngạc ngắn ngủi ban đầu, Lệ Khuynh Thành phất trường đao, không ngừng bộc phát khí thế như muốn so đấu tinh thần, áp xuống Bạch Tuyền Dị.




Lúc này, Bạch Tuyền Dị cũng ngầm kinh ngạc khó tả. Với công lực của hắn, phát ra hình tượng thiên ma là đã đột phá cảnh giới đệ nhất phẩm, đối phương là một cô gái xinh xắn mà lại không có một tia sợ hãi, còn có thể chống lại hắn." Trung thổ lại có thêm cao thủ đệ nhất phẩm trẻ tuổi như thế này từ khi nào vậy? Ta đã từng gặp Tàng Dạ Linh, còn đâu có nghe nói nữ cao thủ nổi tiếng nhất Đại Càn vương triều là Lí Ca Ngâm lại lợi hại đến mức này?"



Tâm cảnh hai người hoàn toàn bất đồng. Bạch Tuyền Dị muốn đánh chết Lệ Khuynh Thành để che dấu bí mật về việc hắn tu luyện ma quyết nhưng hắn lần đầu sử dụng môn võ học này nên không khỏi có chút lo lắng. Lệ Khuynh Thành thì lại dứt bỏ hết thảy, chỉ muốn khiêu chiến môn vô thượng thần thông trong truyền thuyết này. Vì thế nên khí thế của Bạch Tuyền Dị vốn đang chiếm thượng phong lại bị giảm sút, không thể áp chế được đao ý của Lệ Khuynh Thành.



" Cứ tiếp tục thế này mà bị người thấy được thì rất là không ổn, ta cần ra tay trước!" Tâm vừa động, Bạch Tuyền Dị chĩa thẳng ngón cái lên, mạnh mẽ phong tỏa thân hình của Lệ Khuynh Thành.



" Bảy mươi hai đạo sát khí, Âm lôi đao cương, quả nhiên là thần thông của Vũ thánh!"



Chiêu này vừa xuất ra, Lệ Khuynh Thành lập tức hiểu rằng không thể đánh bừa. Về tu vi thực tế của hai người, Bạch Tuyền Dị mới đột phá cảnh giới đệ tam phẩm, tất nhiên là thua Lệ Khuynh Thành rất xa, nhưng hắn có thể dùng ma quyết mượn sức, hấp thu dị khí của các âm hồn ác quỷ từ Cửu U hoàng tuyền trong phạm vi ngàn dặm, hóa thành công lực của mình nên ngược lại vượt hơn Lệ Khuynh Thành một bậc. Truyện "Đại Viên Vương "



Hơn nữa bảy mươi hai đạo sát khí của Vũ thánh Bạch Thương Hoang của Bạch Nguyệt yêu tộc vô cùng âm độc, ẩn chứa biến hóa vô cùng, theo truyền thuyết thì mỗi chiêu có thể cả phát ra bảy mươi hai luồng lực đạo, nhìn người nửa mắt. Bị Bạch Tuyền Dị dùng công lực Thiên ma phụ sinh quyết phát động một chiêu Âm lôi đao cương mạnh mẻ như vậy tấn công, cho dù là Cưu Ma La Cấp Đa đã vượt qua đệ nhất tiểu thiên kiếp thì cũng chỉ có đường lùi một bước.




Lệ Khuynh Thành vận kình nhẹ nhàng tung người lên, thanh trường đao trong tay nhẹ nhàng chém xuống như có như không. Đao khí của nàng bị Âm lôi đao cương của Bạch Tuyền Dị đánh tan đi không còn tung tích nhưng đao ý tràn đầy sát ý thì lại phá vỡ hộ thân ma khí của Bạch Tuyền Dị, chém thẳng vào trong lòng hắn. Truyện "Đại Viên Vương "



Nhận một đao của Lệ Khuynh Thành, mặt Bạch Tuyền Dị đỏ bừng lên rất kỳ dị, hai mắt lóe lên tia lửa giận tím ngắt, quát lớn:" Nói về trong đao pháp thiên hạ, ngoại trừ Ngũ ngục đao kinh thì không có một loại pháp môn nào có thể áp chế được Âm lôi đao cương của ta. Chút tài mọn này chưa đủ đâu!" Hắn hoa múa hai tay, hai đạo đao cương đen sì tung hoành vút thẳng lên, trong nháy mắt đã ấp tới chỗ Lệ Khuynh Thành đang bay lượn giữa không trung. Truyện "Đại Viên Vương "



Lệ Khuynh Thành không thể so với Bạch Tuyền Dị có thể mượn sức ma thần, nhưng nhãn quang và tu dưỡng võ học thì vượt hơn đối thủ rất xa. Nàng cười một tiếng trong trẻo, quát:" Dù cho là Bạch Nguyệt Vũ thánh lão nhân gia thì e rằng cũng không dám khoác lác như vậy, chờ khi ông ta có thể đánh bại Thái cổ ngũ hành khí binh của kiếm suất của Mộc tộc thì hãy khoe khoang Âm lôi đao cương là lợi hại nhé.



Công lực bản thân của Bạch Tuyền Dị chưa tới cảnh giới đệ nhất phẩm, lại không tập luyện công pháp đặc thù nào có thể bay lượn được, hắn nhìn thấy Lệ Khuynh Thành tung bay trên không thì liền kinh hãi, đao hồng như điện, từng bước áp sát, sử dụng toàn lực, ngẫu nhiên vận dụng bí quyết Tinh lưu vân tụ ngưng trệ thân pháp bay lượn của Lệ Khuynh Thành, điên cuồng hạ sát chiêu.



Vương Phật Nhi tự nghĩ mình có Nguyên tổ thủy thần biến là Li loan biến hóa, cho dù đối thủ có mạnh như thế nào thì hắn vẫn có thể dễ dàng chạy thoát, bởi vậy cũng không có gì phải vội vàng. Chạy cách phủ Đề Hoàng công chúa không xa, Vương Phật Nhi thấy Bạch Tuyền Dị thúc Phong mã thú đỏ như lửa phi như điên cuồng. Vương Phật Nhi nhận rõ chân khí quang diễm trên người Bạch Tuyền Dị chính là băng hàn diễm khí của Thập phương Đống ma đạo, trong lòng có chút hiếu kì, nhưng lúc ấy hắn cũng không để ý lắm.



Đến khi Bạch Tuyền Dị đại chiến Lệ Khuynh Thành, kình khí giao kích vô cùng mạnh mẻ gây ra những chấn động lớn khiến cho Vương Phật Nhi lại một lần nữa bị hấp dẫn quay lại.



Lúc ấy hắn còn không nghĩ rằng đó là Lệ Khuynh Thành đi tìm hắn. Hắn chỉ muốn xem náo nhiệt, tham quan những trận chiến ở cấp cao để hoc tập, tăng tiến kinh nghiệm mà thôi. Khi hắn phát hiện chính là Bạch Tuyền Dị giao đấu với Lệ Khuynh Thành tại phủ của Đề Hoàng công chúa thì rất là kinh ngạc. Với mức độ thành tựu Kiếm quyết của hắn thì không có cách nào suy tính được ai trong hai người đang tỷ thí này có phần thắng lớn hơn.




Bạch Tuyền Dị ma quyết lẫm liệt, có dị năng có thể tăng uy lực chiêu thức lên cao giống như Ngũ đế long quyền. Vương Phật Nhi mặc dù không phải là không có vài phần e ngại đối với Lệ Khuynh Thành, nhưng cuối cùng cũng đã ở chung nhiều ngày, tình cảm dào dạt, vẫn sợ mỹ nhân bị cao thủ không rõ lai lịch làm thương tổn, bởi vậy hắn nổi giận gầm lên một tiếng, từ xa đã quát lớn:" Tên ngốc kia, mỹ nhân áo tím của ngươi bây giờ trong tay ta. Nếu không muốn nàng hương tan ngọc nát thì mau dừng tay!"



Bạch Tuyền Dị đang không biết muội muội thế nào, bị Vương Phật Nhi dùng lời nói dọa dẫm thì liền tin là thật. Hắn biết là Đề Hoàng công chúa rất thích mặc áo tím.



" Thằng giặc, nếu làm muội muội của ta bị thương, các ngươi phải nhớ kỹ trọn đời là ta sẽ đuổi giết không chết không thôi!"



" Thì ra cô gái áo tím là muội muội của hắn, may mắn ta không nói sai!" Vương Phật Nhi vội vàng tiếp đón Lệ Khuynh Thành, nhưng đổi lại là một cái nguýt bực tức. Lệ Khuynh Thành thu đao bay người nhẹ nhàng lui ra, nói với Vương Phật Nhi:" Từ khi ta xuất sư môn tới nay mới lần đầu gặp được cao thủ như thế này, đang đấu cho thỏa thích thì lại bị ngươi phá rối. Lần sau chẳng biết dùng cớ gì để hắn đánh nhau với hắn nữa. Ngươi thoát ra bằng cách nào? Không phải đã bị cô gái áo tím bắt đi à?"



Vương Phật Nhi cười hắc hắc, dùng giọng mập mờ kể lại từ đầu đến đuôic chuyện mình đào thoát, sau đó kéo Lệ Khuynh Thành bỏ đi." Trong tay ta làm quái gì có con tin, nếu để cho tên kia đuổi theo thì lấy gì mà trả. Nếu là ở một nơi đấu đá công bình thì ta cũng không sợ quyết đấu với hắn, nhưng bây giờ quân đội trong thành đã được điều động rồi."