Đại Viên Vương

Chương 190










"Tại sao Lệ Khuynh Thành lại xuất hiện ở chỗ này?" Vương Phật Nhi giật mình, lập tức thu giấu khí tức thân thể, sợ lại bị cô gái xinh đẹp này gây gió bão với hắn. Truyện "Đại Viên Vương "



" Ôi ôi! Nếu ngươi không chịu thần phục ta, nhất định quay về thì sẽ chết bi thảm không thể tả nổi, còn nếu quy thuận, sau này ta thống nhất thiên hạ, ngươi có thể làm một trong số phi tần của ta, hưởng thụ không hết vinh hoa......"



" Hay cho một kẻ điên mất hết tâm tính, Lệ Khuynh Thành nhất định sẽ trảm hắn thành mười bảy mười tám đoạn!" Vương Phật Nhi thầm bình luận, quả nhiên lập tức liền nghe thấy tiếng đánh nhau kịch liệt, hiển nhiên là Lệ Khuynh Thành ngay cả trả lời cũng không thèm, lập tức xuất thủ ngay.



Nhưng điều khiến cho Vương Phật Nhi kinh ngạc chính là cái kẻ điên kia có võ công rất mạnh, xem ra không hề thua kém Lệ Khuynh Thành, sau vài lần khí kình nổ chấn động vẫn cười hô hố điên cuồng như cũ, hiển nhiên không hề bị thương.




Vương Phật Nhi nhất thời không kiềm chế được tò mò, lén xuống tầng thứ tám, trông thấy toàn thân Lệ Khuynh Thành tỏa ra ánh sáng màu trắng xanh, chính là biểu hiện vận hành chân khí tới cực hạn, tựa như một đóa hoa sen trắng tinh khiết, xinh đẹp đoan trang.



Còn đối diện với Lệ Khuynh Thành là một quái vật có thân hình cực kỳ cao lớn nhưng lại phù nề kinh khủng, giống như một đống đất vậy. Tiếng cười hô hố quái dị kia chính là từ trong cơ thể quái vật như đống đất kia phát ra, nghe có vẻ nặng nhọc.



" Ngay cả ngươi có thần binh trợ giúp, miễn cưỡng có thể phát huy ra tu vi đệ nhất phẩm nhưng làm sao có thể làm khó tấm thân bất tử của ta được! Thật không ngờ ta lần này tưởng chết mà vẫn sống, lại còn gặp được kỳ ngộ thế này, xem ngày sau còn ai có thể gây khó dễ được cho Đại Lương Vương ta nữa!"



Vương Phật Nhi chấn động trong lòng, nghe nói tên đó chính là Đại Lương Vương thì hơi lấy làm kỳ quái, thầm nghĩ:" Lần trước ta không thể giết được hắn, lại để cho hắn chạy trốn tới nơi này. Nhưng tại sao công lực của hắn thoáng cái đã lên tới mức lợi hại như thế?"



Lệ Khuynh Thành giơ thanh đao ngang mày, ánh đao như nước càng làm sáng lên dung nhan mĩ lệ thanh tú của nàng. Lệ Khuynh Thành không phải là loại người có hình dáng như kiểu yêu cơ, dung mạo cũng không so được với tám cô ca cơ trong bình của Vương Phật Nhi, nhưng lại hơn ở chỗ có lòng tự tin không thể địch nổi, đánh bạt hết vẻ nữ tính của nàng đi.



Cũng không phải phụ nữ có khuôn mặt đẹp nhất mới có thể nhất hấp dẫn đàn ông. Trên đời mỹ nữ nhiều không thể đếm, nhưng phần lớn đều sống cuộc đời tầm thường. Thường thường phải có nhiều loại nhân tố phối hợp thì mới có thể khiến cho một cô gái thoát kén thành công, trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Lệ Khuynh Thành lại chính là loại người này.



" Ngươi chỉ chiếm được một cái thiên thi còn chưa thành hình, ngay cả hình thể của bản thân còn chưa cố định nổi thì có tư cách gì luận bàn với ta về chuyện sinh tử!" Lệ Khuynh Thành hơi chu miệng, như cười mà không phải cười, trường đao trong tay đột nhiên phát ra hàng nghìn hàng vạn chớp sáng như sao. Vô số ánh sao như sương rơi xuống, đao khí ngập tràn quét tới Đại Lương Vương.



Vương Phật Nhi vốn biết đao khí của Lệ Khuynh Thành rất lợi hại, đang nghĩ xem bây giờ Đại Lương Vương sẽ có biến hóa gì để có thể hóa giải đao khí ác liệt vô song, sát ý vô cùng này thì đã thấy thân thể như đất bùn của Đại Lương Vương không hề nhúc nhích, mặc cho đao khí của Lệ Khuynh Thành đâm xuyên qua, miệng vẫn hô hố cười to, hai tay vung lên đánh ra một quyền kình mãnh liệt phá nát luồng đao khí, chỉ một đòn chặt đứt hậu kình theo sau đao khí của Lệ Khuynh Thành.



Vương Phật Nhi tận mắt trông thấy đạo kình của một quyền này ẩn chứa lực lượng cực kỳ cổ quái, kình lực hắc ám có thể ăn mòn tất cả, nơi quyền phong đi qua thì nham thạch cứng rắn cũng lập tức bị lõm thành một hố lớn.




Lệ Khuynh Thành triển khai thân pháp bay qua lại như một đạo linh điện, còn Đại Lương Vương đứng thẳng tại chỗ bất động, chỉ là không ngớt phát ra quyền kình mãnh liệt, truy đuổi theo sau thân ảnh của Lệ Khuynh Thành.



" Thiên thi là cái thứ gì mà lại làm cho Đại Lương Vương đột nhiên trở nên lợi hại như vậy?" Vương Phật Nhi rất to gan, thấy hai người khổ chiến, lập tức tuồn xuống dưới. Diện tích tầng thứ tám này tựa hồ rộng lớn hơn nhiều so với tầng, Vương Phật Nhi cũng không khó đi tránh khỏi chỗ hai người chiến đấu.



Hắn đã nhận ra rằng Đại Lương Vương chỉ ỷ vào cái tấm thân bất tử kia của hắn, mặc dù lực lượng đượctăng cường nhưng võ công không có tiến bộ. Mặc dù tạm thời Lệ Khuynh Thành không làm khó hắn được nhưng cũng đã hoàn toàn áp chế Đại Lương Vương.



Cơ hồ mỗi một chiêu Lệ Khuynh Thành đều có thể đánh trúng Đại Lương Vương. Mặc dù Đại Lương Vương thân hình cổ quái, nhưng sau khi trúng phải vô số thương tổn, cũng có vẻ có chút chậm chạp đi. Vương Phật Nhi nhìn lén mộtlucs, đột nhiên chấn động trong lòng, trong mắt ánh lên một tia sáng kỳ dị tựa như ảo mộng. Cặp mắt Lệ Khuynh Thành đã đăm đăm nhìn thẳng về hướng hắn ẩn nấp. Truyện "Đại Viên Vương "



" Không xong, sao lại bị phát hiện chứ?"



Vương Phật Nhi đang muốn quay người trở về tầng thứ bảy địa cung, nhưng Lệ Khuynh Thành sau khi đánh Đại Lương Vương tách rời ra liền xoay tay chém ra một luồng đao khí cản đường Vương Phật Nhi rồi lập tức bỏ mặc Đại Lương Vương, đánh sang Vương Phật Nhi. Truyện "Đại Viên Vương "



" Này, ngươi là ai?"



Lệ Khuynh Thành ngay trước khi xuất đao đã liếc mắt nhìn Vương Phật Nhi, trong lòng kinh ngạc là tại sao thiếu niên này gây cho nàng cái loại cảm giác rất quen thuộc, bỗng khiến cho nàng nhớ tới cái bộ dạng háo sắc của thằng nhóc sáu tuổi kia.



Vừa nghĩ đến Vương Phật Nhi, c@p nhũ phong cao vút của Lệ Khuynh Thành tựa hồ xẹt qua cái cảm giác của lần trước bị đôi tay Vương Phật Nhi sờ mó, khiến cho hai gò má nàng tức thì đỏ bừng lên.




" Thiên địa thần linh, chư vị tổ sư Lạn Đà tự phù hộ, mất đi tướng mạo biến hóa hiện giờ của ta!" Vương Phật Nhi cũng không dám giới thiệu lai lịch của mình, chỉ quát to:" Ta đáp ứng với dân chúng Nộ Lĩnh trấn ở gần đây đến phá hủy nguyên nhân làm ngôi cổ mộ này phát ra thi khí, thì ra là xuất hiện loại quái vật này!"



Đại Lương Vương kêu chí chóe, chậm chạp bước về phía hai người. Lệ Khuynh Thành vươn tay túm lấy thân hình Vương Phật Nhi, nhẹ nhàng bay người về phía trước, thản nhiên nói:" Với công lực thấp kém như vậy mà ngươi cũng muốn đến trừ hại cho dân, đúng thật là to gan lớn mật, không biết sống chết!"



Vương Phật Nhi bị Lệ Khuynh Thành túm chặt, lập tức cảm nhận được hương thơm thoang thoảng trên người cô gái, mặt có vẻ không ổn, thấp giọng nói:" Còn không biết thiên thi là cái thứ gì, người này tự xưng là Đại Lương Vương, chính là một trong mười tám phản vương của Đại Càn vương triều đó sao?"



Lệ Khuynh Thành gật đầu nói:" Không sai, chính là người đó. Thiên thi lai lịch quá phức tạp, nhưng bây giờ lại không rảnh để nói với ngươi. Nhưng mà Đại Lương Vương đoạt được thân thể của thiên thi thì đã trở nên không ra chết không ra sống, không ra người không phải quỷ, rất khó giết chết. Trong tay ta không có thần binh pháp hệ, muốn đả thương hắn cũng không được."



Vương Phật Nhi nghe xong liền nhớ rằng trên người mình còn có thần binh Bắc Đẩu, nhưng nếu mà lấy thứ này ra thì chỉ sợ Lệ Khuynh Thành sẽ là người đầu tiên đem đầu hắn ra khai đao, lập tức từ bỏ ý nghĩ cung cấp binh khí.



" Nếu giết cũng không chết thì chúng ta còn có biện pháp gì nữa không?"



Lệ Khuynh Thành hơi trầm ngâm, biến đổi thân pháp tránh khỏi quyền kình màu đen mà Đại Lương Vương đánh tới sau lưng, lúc này cũng khá là đau đầu." Đao của ta khí sát ý không làm gì được thân thể của thiên thi, có được biện pháp gì chứ!"