Đại Viên Vương

Chương 12: Dã học thạch đầu đồ chân long










Ầm! Một đạo hồng quang nổi lên. Trì Trường Phong chỉ thấy trước mắt bảy thớt Xích Diễm Long Thú kéo theo một Tinh Đồng Chiến Xa từ trên trời hạ xuống, rồi sau đó hắn không còn biết gì nữa.



Mặc dù đã luyện được vài chục năm võ công, nhưng hắn bất quá chỉ là một tên tiểu đầu mục trong đám thủ hạ của Đại Lương Vương, võ công chỉ vào hàng tứ, ngũ lưu thì làm sao có đủ bản lãnh để cản trở cỗ xe Hoả Long Liễn nặng tới vạn cân này.



Hoả Long Liễn vừa xuất hiện thì Trì Trường Phong liền ngã xuống bất tỉnh nhân sự. Vương Phật Nhi âm thầm nạp lấy một hơi khẩu khí, tay nắm lấy Diễm Thú thương, đem Hoả Long Liễn rượt theo nhắm hướng hơn chục tên kỵ tặc binh xông tới.



Thuật sĩ có đẳng cấp chuyên về cơ quan của Đại Kiền vương triều cực ít. Cơ quan chiến xa kiểu Hỏa Long Liễn này, thường thường vài năm mới có thể tạo ra được một cái, lại còn hao tổn rất nhiều tới sức lực toàn quốc. Cho nên ngoại trừ đại quan cỡ cấp bậc Tiết Độ Sứ phòng vệ biên cương, thì ngay cả liên châu đầu mục cao quan cũng không có tư cách nắm giữ một cỗ. Truyện "Đại Viên Vương "




Loại chiến xa này thì đám sơn tặc đã từng nghe qua, Hỏa Long Liễn tung hoành chiến trường, uy phong vô địch vô đối thủ. Ai mà có bản lãnh ngăn trở thứ này chứ?



Vương Phật Nhi dùng hai tay nâng Diễm Thú thương lên, hắn không hiểu chiêu pháp gì, chỉ đành coi như là đang dùng côn, múa máy loạn cả lên. Dựa vào Hỏa Long Liễn đồng đài quá cao, hắn đứng ở trên so với Đại Lương Vương cưỡi Phong Mã thú chỉ huy đám tặc binh còn cao hơn vài phần. Thế từ trên cao đánh xuống, lực lượng lại còn tăng hơn nữa.



Liên tục đánh trúng ngay đầu bảy tám nhóm, Vương Phật Nhi bị máu tanh kích thích, cũng hồn nhiên quên mất bản thân đang giết những người đang còn sống sờ sờ ở đó. Đây không phải là do chơi Phản Khủng Tinh Anh (Counter Strike) mà ra, lúc còn sống hắn bị người đánh chết, oán khí trong lòng vốn tụ lại không tán đi, đột nhiên có chỗ để phát tiết, nhất thời trở nên hung mãnh gấp bội.



Huyện Dương Cốc còn khoảng bảy tám mươi tên mang danh tặc binh của Đại Lương Vương. Bọn chúng vốn tưởng rằng Trì Trường Phong dẫn theo mười người đi đối phó một thằng nhỏ đã là cái chuyện giết gà mà dùng dao mổ trâu. Bây giời không ngờ bị thằng nhỏ này chém giết tưng bừng hoa lá, nhất thời kích phát hung tính, vội vàng tụ tập đội ngũ, xuất thành nghênh chiến.



Mặc dù Trì Trường Phong bị Hỏa Long Liễn của Vương Phật Nhi đánh ngã nhưng tương đối hắn cũng còn may mắn, chỉ bị đánh gãy một cánh tay, xoa xoa lưng một cái, nằm một hồi thì thần trí khôi phục, đề khởi được vài phần chân khí, liền bò dậy.



“Nguyên lai tên tiểu tử này lấy đi Hỏa Long Liễn của Mộc Dương Tiết Độ Sứ, Mộc Nguyên Trực. Ta còn tưởng công lực lơi hại cỡ nào có thể giết chết Tề Lục Lang. Hắn chắc là đã lấy được Thủy Hỏa Linh Lung Tháp của Mộc Nguyên Trực…”



Chuyện thủ hạ Yến Xích Mi của Tây Địch Hỏa Viên đại tướng chém chết Mộc Nguyên Trực sáng đó tại Linh Châu đã được truyền ra ngoài. Mọi người đều tưởng rằng trang bị khôi giáp của Mộc Nguyên Trực đều lọt vào tay của Yến Xích Mi. Sau khi Trì Trường Phong nhìn thấy Hỏa Long Liễn liền cảm thấy khó có thể tin được. Mặc dù hắn nghĩ không ra làm sao Vương Phật Nhi lấy được món đồ này, nhưng trong lòng hắn đã động tham niệm, ngay cả cánh tay đang bị đau đớn cũng quên mất. Truyện "Đại Viên Vương "



“Truyền thuyết về Thủy Hỏa Linh Lung Tháp có khả năng gia tăng chân khí gấp mười lần, chính là bảo vật nổi danh. Biến Thân Châu lại càng có thể tạm thời khiến người vận dụng được nguyên tổ chân thân, lực sát thương không thể nào đo lường được. Nếu ta có thể lấy được hai kiện bảo vật này, chỉ sợ rằng thủ hạ đệ nhất mãnh tướng của Đại Lương Vương, ngoài ta ra còn ai.”



Trong lòng nóng bừng, Trì Trường Phong nhặt cây trường thương của hắn lên rồi sau đó điên cuồng rượt theo Hỏa Long Liễn. Chiến mã của hắn đã bị đè chết, bây giờ chỉ còn có thể dựa vào cặp giò để truy cản.



Tốc độc của bảy thớt Xích Diễm Long Thú của Hỏa Long Liễn cực nhanh. Một ngày có thể chạy được ba bốn ngàn dặm. Cho dù Trì Trường Phong có cắt xuống bốn chân của Phong Mã thú, cùng với hai chân của hắn tạo thành sáu giò cũng không có khả năng truy theo tinh đồng chiến xa này.



Nhưng phương hướng mà Vương Phật Nhi đang đi chính là Dương Cốc huyện thành. Nơi đó có bảy tám mươi tặc binh thủ hạ của hắn đang ra khỏi thành ngênh đón. Trì Trường Phong tin chắc có thể thống lĩnh thủ hạ bắt giữ lấy Vương Phật Nhi.




Trong lòng hắn đã không còn nghĩ tới bắt thằng nhỏ này bán cho nhà hào môn làm nô lệ, hiện giờ ý nghĩ trong tâm là: “Không gì bằng sát nhân diệt khẩu. Vậy mới không ai biết ta đoạt được bảo bối di vật của Mộc Nguyên Trực thì mới có thể giữ lại bên người được.”



Bởi thế, tốc độ của hắn không nhanh lắm, ngược lại dần dần giảm xuống.



Xoạt!



Diễm Thú Thương đâm trúng một thanh xích đồng trường đao dài khoảng tám xích. Vương Phật Nhi rốt cuộc cũng lâm vào cảnh người nhỏ lực yếu, bị một tên tặc binh hùng vĩ thân cao chín xích, đánh rớt trường thương, suýt nữa thì lọt khỏi Hỏa Long Liễn.



Dân của Đại Kiền vương triều, vóc người vốn rất cao, nhưng cái tên tặc binh sử dụng xích đồng trường đao dài tám xích này, so với đồng bọn còn cao hơn cả một cái đầu, cứ như là tuyển thủ bóng rổ Yao Minh của NBA, thật sự là người cao trong chốn người cao, hươu cao cổ trong đám hạc.



Bất quá đám tặc binh này mặc dù khí lực cực đại, nhưng cũng không dám chánh diện ngăn chận tập kích Hỏa Long Liễn. Bởi thế sau khi chém một đao, liền phóng Phong Mã Thú thoát đi mới khiến Vương Phật Nhi có cơ hội thở dốc một cái.



“Như là con nít vậy, nghệ thuật đánh nhau thật là làm mất mặt!”



Vốn Vương Phật Nhi mắt đang đỏ ngầu, sau khi chịu một đao này, đầu óc liền tỉnh táo ra, lâp tức hiểu được, một thân một mình giết sạch sáu bảy chục tên tặc binh này thật có chút khó khăn.



“Cừu này sớm muộn gì cũng sẽ báo. Bất qua rừng xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt!”



Trong lòng vẫn còn tràn ngập hận thù, Vương Phật Nhi sau khi xuyên qua được đám tặc binh cũng không quay Hỏa Long Liễn lại mà cứ theo một phương hướng, chạy vòng qua khỏi phạm vi Dương Cốc huyện thành.




Trì Trường Phong lúc này có chút lo lắng, hắn không ngờ ngay cả thủ hạ tặc binh của hắn cũng không thể ngăn cản được Vương Phật Nhi. Lập tức mở miệng chửi đổng, rồi tăng nhanh tốc độ, chụp lấy tên thủ hạ đầu tiên quăng ra khỏi yên ngựa, tự mình cưỡi lấy tới trước, lớn tiếng quát: “Không thể để thằng nhỏ này chạy được! Mọi người hãy cùng ta truy đuổi!”



Cái đám tặc binh của Đại Lương Vương này đều hiểu được giá trị của Vương Phật Nhi, nhất thời hàng loạt cặp mắt phát quang, quất ngựa phóng đi.



Hỏa Long Liễn ở phía trước, đám Xích Diễm Long Thú mặc sức tung bốn vó, phóng đi như sấm sét. Nhưng Vương Phật Nhi lại không hiểu cách đánh xe như thế nào, cho nên không thể phát huy tận cùng cước lực của Hỏa Long Liễn, ngược lại còn khiến đám tặc binh đang truy đuổi ở phía sau càng lúc càng tới gần.



Hô! Hô! Hô!



Trì Trường Phong đang phóng hết sức truy đuổi thì đột nhiên nghe ba luồng gió dồn dập hướng về hắn cuốn tới. Hắn vội vàng cử trường thương trong tay lên chống đỡ. Đinh đinh đang đang, thì ra là mấy cục đá. Truyện "Đại Viên Vương "



Một tên tặc binh bên cạnh hắn không có được thân thủ cỡ này, phòng bị không kịp, bị một cục đá bự như nắm tay đập trúng ngay trán. Chỗ bị đập trúng bầm tím một khoảng, nước mắt nước mũi hòa lẫn với huyết dịch trào ra, cả người té xuống ngựa.



“Cũng may là lão tử đã sớm chuẩn bị trước, ta chọi chết cái đám nha điểu tụi bây!”



Vương Phật Nhi lúc đầu cũng từng lo tới chuyện bị người truy kích, không thể nào thíu một chút thủ đoạn tập kích từ xa này. Mặc dù hắn có trong tay một bộ cung tiễn của Mộc Nguyên Trực, nhưng lại chỉ có hơn mười mũi tên mà thôi. Sức ngắm của hắn lại tệ, chỉ sợ bắn vài phát là hết.



Chơi game bao nhiêu năm nay, Vương Phật Nhi biết rõ tình cảnh trước mặt thích hợp nhất là có một khẩu súng mà bắn hoài không hết đạn. Hắn lại không có cách ăn gian lấy lại mạng sống (như trong game). Hắn không còn cách nào khác, tính đi tính lại, đành chọn lấy mấy viên đá trên xe, coi như là dùng lựu đạn xấu xí chọi vậy.