Đại Viên Vương

Chương 113: Phong lôi điện










Chuyến này thuận lợi đến không ngờ như vậy khiến cho Vương Phật Nhi càng thêm tin tưởng. Tuy nhiên, khi li khai Hỏa thần điện, Vương Phật Nhi bắt gặp hài cốt những thi tướng đã bị Vu Đạo Toại giết chết, cảm giác đám thủ hạ có sức mạnh này mà lại không thể thu phục được là cực kì lãng phí. Truyện "Đại Viên Vương "



Ngôi Phong Lôi điện đã bị tàn phá, diện tích lớn khoảng gấp đôi so với Hỏa thần điện, bởi vậy càng dễ lẻn vào trong. Phong Lôi điện có bảy tòa kiến trúc, địa phương có thi khí nồng đậm nhất chính là ngôi tiền điện rộng lớn nhất.



Vương Phật Nhi dừng bước ở ngoài tiền điện. Ngọc thi Chân Đồng tụ tập thi tướng của mình ở chung quanh để bảo vệ. Trong Phong Lôi điện này không thấy có lấy một tên thi tướng nào có tu vi cao thâm. Từ một mảng tường vỡ nhìn vào bên trong điện thì chỉ thấy một quầng huyết quang màu đỏ sậm tại trung tâm đại điện, bao phủ một vùng rộng khoảng mười trượng vuông, quỷ dị khó hiểu. Truyện "Đại Viên Vương " Truyện "Đại Viên Vương "



Hắn nghi hoặc nói:" Nếu chúng ta tính không sai, thiếu nữ vừa rồi ở Hỏa thần điện nhất định là Ngọc thi Chân Đồng, còn ở Phong Lôi điện nhất định là Đồng thi Kinh Qua! Nơi này thật là cổ quái, Đồng thi Kinh Qua này chắc cũng đang tu luyện một võ học kỳ môn nào đó."




Vu Đạo Toại thở dài nói:" Một khi đã hóa thành thi quỷ thì cho dù khi còn sống thuộc chủng tộc gì, kinh mạch trong cơ thể cũng đều bị tử khí làm cho bế tắc, thần thức đã tiêu tan toàn bộ. Trí lực thoái hóa đến mức chỉ còn bản năng, làm sao có thể tu luyện được cái gì gọi là công phu kì môn."



Vương Phật Nhi nghe Vu Đạo Toại nói thế liền thuận miệng đáp:" Dựa theo bút ký của vị cao tăng ngày trước ở trong Bảo sắc khố Tàng kinh điện thì Ngọc thi chân giải là công phu kì môn, chẳng những có thể giữ cho thần trí không tiêu tan, thi thể không thối rữa, còn có thể chuyển hóa oán độc cực đoan thì tử khí vô tận, chỉ trong khoảng thời gian ngắn có thể làm cho tu vi đột phá. Có lẽ Đồng thi Kinh Qua cũng có kỳ ngộ cùng loại này."



Vu Đạo Toại cười khổ nói:" Ngươi cho là Ngọc thi chân giải thực sự thần kỳ như vậy sao? Cho dù Ngọc thi chân giải có là loại công phu kì môn kia, tỷ lệ giữ lại được năng lực suy nghĩ cũng không quá ba thành. Loại như Ngọc thi Chân Đồng xả thân nhập vào Quỷ đạo để mưu cầu lực lượng, tất nhiên là khi còn sống phải có thâm cừu đại hận thì mới không tiếc thân mạo hiểm. Loại hành động này, chỉ một chút không cẩn thận thì sẽ là vạn kiếp bất phục. Nếu thực sự là tốt như vậy thì ta đã không phải nhờ Thiên Xà thiền trượng áp chế thi khí trong cơ thể."



Vương Phật Nhi vẫn còn có chút nghi hoặc, lại lén ngó qua cái lỗ hổng trên vách tường tiền điện nhìn vào trong, nói nhỏ:" Nhưng Đồng thi Kinh Qua này quả thật có khí tức cực kì không giống với thi yêu Ma Y Vô Tướng mà chúng ta đã từng gặp. Quầng huyết quang kia cảm giác có chứa biến hóa quỷ quái nào đó rất kỳ dị, không giống tử khí âm trầm của bọn chúng."



Vu Đạo Toại lạnh nhạt nói:" Tu vi khi còn sống của Thi quỷ tồn đọng ở bên trong, oán khí theo thân thể đã chết dần dần thẩm thấu đến tay chân và xương cốt, ngũ tạng lục phủ, gân cốt rồi trở thành thi khí. Oán độc càng sâu thì chuyển hóa thành thi khí càng nồng đậm. Mặc dù sau khi chết, lực lượng của tuyệt đại đa số binh lính, võ giả đều thua kém so với khi còn sống, nhưng trong ngàn vạn lần cũng có một trường hợp đặc biệt chứ. Sau khi chết một linh hồn không bị mê muội, oán khí rất thịnh thì trái ngược lực lượng lại đột phá vượt qua giới hạn khi còn sống, hung uy cao hơn một tầng. Hạng người có thể trở thành thi yêu, nếu không phải bản tính hung tàn thì cũng là có oán khí thật lớn. Đồng thi Kinh Qua này khi còn sống vốn có xuất thân là đạo sĩ của Ngũ trang quan, lại là võ tướng thống lĩnh quân đội của Đại Càn vương triều, chỉ sợ là đã bảo lưu lại được vài phần võ công pháp lực khi còn sống và sinh ra biến dị nào đó."



Vương Phật Nhi hung hăng bảo:" Quan tâm việc hắn rốt cuộc cổ quái thế nào để làm gì, hai chúng ta ra tay đánh lén, kẻ có mưu đồ đánh kẻ không phòng bị, thế nào cũng phải cho hắn chịu thiệt thòi lớn." Rút Kim Lân mộc từ trong ống tay áo ra, đón gió nhoáng lên hóa thành thanh cự bổng dài chín thước, Vương Phật Nhi ngang nhiên xâm nhập vào tiền điện.



Hắn vừa rồi đã quan sát rất lâu, vận hết mục lực cũng không thể nhìn thấu huyết quang nên bây giờ cũng chẳng muốn tiếp tục thử lại nữa. Kim Lân mộc trên tay xoay tròn rồi cuốn theo một cơn gió lốc, thoát khỏi tay bay ra hung mãnh đánh về phía mục tiêu.



Tựa hồ cảm ứng được dòng khí biến hóa ở chung quanh, vầng huyết quang màu đỏ sậm kia chợt co rút lại, sau đó đột nhiên nổ bung nứt ra, sáu luồng ám kình cực mạnh nối nhau đánh vào đầu của cự bổng Kim Lân mộc, hóa giải chiêu công kích khí thế lẫm liệt này của Vương Phật Nhi.



" Ôi ôi! Ô ô......"




Trong quầng huyết quang phát ra tiếng kêu khàn khàn giận dữ, sau đó Đồng thi Kinh Qua khai giải huyết quang phong ấn, hiện thân đi ra.



Tên thi yêu này có thân hình cao lớn, cực kì hùng tráng, toàn thân có chứa ám kim màu đỏ, giống như thân thể của Kim đồng chú. Sau khi bùng nổ, vô số huyết quang tức thì co rút lại, ngưng tụ thành dịch thể chậm rãi lưu động ở bên ngoài thân thể hắn.



" Vẫn chưa biết nói chuyện, trí lực còn kém một bậc. Chẳng biết vũ kỹ khôi phục đến thế nào?"



Vương Phật Nhi lăng không thu hồi Kim Lân mộc, tăng thêm một phần chân kình, hai tay nắm chặt lấy một đầu cự bổng, dùng tư thế Hoành thôi hỏa xa chạy như điên. Đem chân kình, thân pháp, Đại na di niệm pháp mệt luân chuyển gia tăng kình lực, chiêu số đơn giản thô sơ này của Vương Phật Nhi lại gào rít cuồng bạo, lực mạnh vạn cân.



Gặp phải chiêu số nặng như thế, Đồng thi Kinh Qua ngang nhiên không sợ, di chuyển theo những bước dài, những phiến đá lát nên trong điện bị giẫm nát bay tán loạn. Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, vung quyền đánh bừa. Khi đến gần Đồng thi Kinh Qua khoảng năm bước, Vương Phật Nhi xoay người nhảy lên, thu hồi song chưởng, hét lớn một tiếng, giải toản chân kình bên ngoài cơ thể đi, xuất ra một chiêu có sát ý mạnh nhất trong Ngũ đế long quyền - Sa đao nhất thức.



Song quyền của Đồng thi Kinh Qua đánh trúng vào đầu cây cự bổng Kim Lân mộc, quyền kình đánh mạnh vào cây cự bổng đã bị Vương Phật Nhi thu hồi hết chân khí này, làm cho cây cự bổng chín thước bay ngược trở lại với tốc độ nhanh hơn gấp đôi so với khi đánh tới, nhưng hắn lại không kịp ứng phó với sát chiêu mãnh liệt của Vương Phật Nhi, bị Vương Phật Nhi oánh trúng đầu lâu.



Mỗi một chiêu của Ngũ đế long quyền đều ẩn chứa biến hóa vô cùng. Mặc dù Vương Phật Nhi chỉ học được từ bản mà Thái Tuyền Thương học trộm được, nhưng uy lực cũng không tầm thường. Đao mang màu hoàng thổ trảm trúng Đồng thi Kinh Qua, tức thì đánh cho tên thi yêu này phải miễn cưỡng thụt lùi hơn mười bước.



" Hống!"



Vương Phật Nhi nhẹ nhàng đáp xuống đất, vươn tay thu hổi Kim Lân mộc. Mặc dù thoạt nhìn là chiếm thượng phong, nhưng trong lòng Vương Phật Nhi lại không lạc quan như vậy. Thân thể tên Đồng thi Kinh Qua này quá là cứng rắn, vượt xa Ngọc thi Chân Đồng.




Mặc dù bị đánh lui, nhưng Đồng thi Kinh Qua không hề bị tổn thương một cọng tóc, lại nhanh chóng xông lên.



Vương Phật Nhi ngạo nghễ đứng trên mặt đất, đặt Kim Lân mộc lên trên đầu ngón tay, có ý muốn thử một chút thành quả khổ tu của mình tại Lạn Đà tự. Kim Lân mộc ở trên đầu ngón tay của Vương Phật Nhi, đầu tiên là từ từ xoay tròn, sau đó tăng tốc quay vù vù như trở thành cối xay gió.



" Tiên thiên Tốn Ngột Quỳnh, Ma Phật đà Thập biến! Ta nghĩ ta đã giải được ý nghĩa của những câu chữ này rồi."



Đồng thi Kinh Qua nổi giận gầm lên một tiếng, vung cự chưởng chụp xuống. Vương Phật Nhi lại không thèm dùng Kim Lân mộc, thu tay về trước ngực, vận động thần và khí một vòng, từ từ hình thành những làn sóng nước, sau đó đẩy khối cầu nước này thẳng về phía trước.



Khối cầu nước này nhìn như trong suốt không có gì, nhưng lại đánh chọi với cự chưởng của Đồng thi Kinh Qua đến mấy lần, lần lượt làm tiêu tan mất hơn một nửa lực đạo của chiêu trảo vô cùng mãnh liệt này.



" Chí nhu thủy biến kết thúc. Hãy xem Phong xa sát uy bổng!"



Kim Lân mộc đang quay tít trên ngón tay Vương Phật Nhi theo lời nói bay vọt ra, ngoan độc đập trúng phần eo của Đồng thi Kinh Qua, đánh cho tên thi yêu này hung hãn gục xuống......