Nobita xây dựng căn cứ trên không cũng không cố ý dữ bí mât, cốt là để cho thiên nhân tự tìm đến mình vì như vậy thế chủ động sẽ thuộc về bên Nobita. Nhưng giả như thiên nhân coi thường mà vẫn phát động “Đại hồng thủy” thì lúc này cũng chỉ còn cách chiến đấu.
Nobita không sợ chiến tranh nhưng hắn cũng rất ghét chiến tranh vì nó tiêu hao nguồn nhân lực và vật lực một cách không chính đáng. Nhưng nếu phải ra tay thì Nobita cũng không hề nương tay, nhất là trong chiến tranh chủng tộc, rất khó để tìm ra điểm hòa hoãn.
Nhưng dù sao đó cũng chỉ là giả định mọi thứ còn phải chờ xem hành động của thiên nhân xem họ phản ứng thế nào trước đã. Và tình hình hiện tại có lẽ phải chờ một thời gian vì có vẻ thiên nhân cũng đang quan sát động thái của tổ chức.
Mà tính ra ngoài “đai hồng thủy” thì xem ra thiên nhân cũng chẳng còn đại sát khí nào cả, thành ra cũng chẳng phải là uy hiếp gì cho cam.
Thậm chí không cần Nobita ra tay, chính phủ trái đất bắn vào quả đạn đạo là xong chuyện. Ngay cả pháo tan mây cùi ghẻ của Doremon còn không cản được thì lấy cái gì cản tên lửa đạn đạo.
Suy nghĩ thông suốt Nobita cũng chẳng muốn tiếp tục quan tâm chuyện này mà chú tâm vào việc ngủ, dù rằng lúc này hắn đang ở trên trường.
Mà để thuận tiện trường học của hắn lúc này khác hẳn với nguyên tác. Lấy cớ là chiến dịch bảo vệ môi trường, ngôi trường cũ của Nobita bị dẹp sang nơi mới.
Đồng thời nơi này kết hợp từ tiểu học cho đến đại học. Lý do đương nhiên là do tính lười di chuyển của Nobita đồng thời dù sao nơi này cũng là Tokyo cắm một quân cờ để tuyển chọn nhân tài cũng là một ý không tồi.
Tất nhiên khi chuyển tới học trường mới thì Nobita cũng khá ngạc nhiên vì nhìn thì có vẻ Tsubasa và Miyoko lớn tuổi hơn nhóm bạn nhưng hóa ra là cùng học chung lớp 5. Khi nghi vấn điều này xem chút nữa Nobita bị Tsubasa truy sát.
Mà tính ra ngôi trường này xây dựng ban đầu mục đích là để lôi kéo đám bạn của Nobita nhưng về sau do đám nhóc đó bị Sumire lôi kéo không biết trời đất gì rồi nên thành ra cũng không cần thiết lắm.
Nhưng cho dù là người đứng đằng sau ngôi trường này nhưng Nobita cũng không được ưu ái
“Trò Nobita ai cho phép em ngủ gục trong lớp, ra ngoài đứng phạt cho tôi"
Thầy giáo vẫn nghiêm khắc như cũ và Nobita cũng không ngại bị phạt vì hắn có thể ngủ đứng.
Nhưng có điều làm Nobita rất phiền muộn đó chính là sau khi tan học phải tham gia sinh hoạt câu lạc bộ. Hắn cũng rất muốn đánh cái thằng ra quy định này nhưng người nghĩ ra lại là hắn nên thành ra coi như lỡ dại một lần.
“Nào, đi thôi anh Nobita”
Nobita vừa bị kéo đi vừa phải đỡ những ánh mắt ghen tị từ mọi người vì lúc này đi với hắn là bốn cô bé thuộc dạng xinh nhất trường đã thế hình như trong lớp còn ngồi xung quanh hắn.
Nobita chỉ nhớ là hình như vì đến lớp hắn chỉ ngủ nào có biết ai ngồi bên cạnh hắn đâu.
“Này, Đại nhân nếu ngài đến trường chỉ để ngủ thì sao không nghỉ cho rồi, việc làm một cái bằng tốt nghiệp với ngài cũng đâu có khó khăn.”
Nobita nào dễ bị Tsubasa dụ vào tròng như thế, mấy ngày nay vì việc của thiên nhân là do bộ phận mang năng lực siểu nhiên đảm nhận mà Tsubasa bận tối tăm mặt mũi.
Nào phải lo chuyện bí mật của những sinh vật huyền bí trên trái đất, che dấu người ngoài hành tinh lỡ may đi ngang hay gặp tai nạn ở trái đất, nào phải giải quyết đám phù thủy không có chuyện gì đi làm loạn…. lúc này còn phải gánh thêm chuyện của thiên nhân làm cho nhiều khi đang ngủ, Tsubasa còn chửi đổng.
Nobita mỗi khi thấy quyền lực của chức danh “thủ hộ giả” thì lại đau đầu vì tất cả những thứ đó là do hắn tại thời điểm nào đó trong tương lai quay về quá khứ sắp xếp. Chức danh đó càng quyền lực thì công việc của hắn càng nhiều.
Nhìn đám phù thủy vu sư thậm chí là yêu quái khi thấy huy hiệu của thủ hộ giả thì cung cúc nghe lệnh, bảo khai báo hồ sơ là khai báo hồ sơ, thậm chí cả bản lĩnh dữ nhà cũng khai báo đầy đủ, trong khi đó nội cái tên đối với vu sư cũng là cấm kỵ. Những lúc như thế Nobita lại đau đầu chỉ muốn ngủ quách đi cho rảnh nợ.
Phiền muộn thì phiền muộn, Nobita biết rằng việc này mình sẽ không thể tránh được. Nếu là số mệnh Nobita chẳng hề lo sợ vì con người hắn kiếp trước toàn thích đi ngược lại với thiên mệnh nhưng đây là do chính bản thân hắn sắp xếp thì có bản lĩnh bằng trời cũng vô phương.
“Đại nhân! Đại nhân, ngài lại thất thần nữa rồi”
Mải suy nghĩ lung tung mà Nobita bị Tsubasa thúc cho một cái hoàn hồn.
“Này Tsubasa, cô làm như ta không biết cô tính dụ ta nếu nghỉ rảnh rỗi thì làm việc à? Đừng có mơ nhé, trời có sập chỉ cần là đến giờ ngủ thì ta vẫn sẽ đi ngủ.”
Tuy rằng Tsubasa khi làm việc oán khí đầy mình tuy rằng rất hay than vãn nhưng mọi công việc cô làm đều rất chỉn chu thậm chí còn đọ được sức làm của mười người
Đối với nhân viên ưu tú như thế Nobita chỉ có thể làm như không thấy việc Tsubasa rất hay đâm thọc mình vì nếu không có Tsubasa thì kế hoạch lười biếng của Nobita không thể nào thực hiện được.
Xuka đi chung với hai người nghe loáng thoáng câu chuyện thì hiểu lầm sang chuyện khác
“Này, Nobita, tuy rằng đa phần cậu đến club chủ yếu vẫn là ngủ nhưng đợt này lễ hội văn hóa thì cậu cũng nên tham gia chứ, năm nay dù sao cũng là năm cuối cấp của chúng ta mà”
Nobita nghe thì muốn nhổ nước bọt, năm sau cũng chỉ qua khu khác học thôi, nói là cuối cấp nghe có vẻ nặng nề quá.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, Nobita cũng chẳng dại dột mà nói ra như thế. Và lúc này cậu lại càng muốn đấm mặt chính mình, ngoài lễ hội trường tổ chức hàng năm theo lớp không biết Nobita còn nghĩ cái quỷ quái gì mà thêm cái lệ hội văn hóa chú trọng tới các câu lạc bộ để thắt chắt tình đồng chí.
Và cái câu lạc bộ toàn hot girl này ngoài Nobita và thành viên ngoài vòng Doremon thì chẳng có lấy một người nam.
“Mà này, Xuka, sao cậu không vào câu lạc bộ âm nhạc mà nhảy sang câu lac bộ “khám phá những diều kỳ bí” này làm gì?”
Này là không có ý xua đuổi vì nhắc nhở Nobita làm việc nhé, Nobita khẳng định 100% là như thế.
“Tớ thích độc tấu hơn với lại trong câu lạc bộ này tớ mới thấy không bị gò bó”
Chắc tại con đường thục nữ ngày càng cách Xuka quá xa khi tham gia vào cái hội chị em kia. Nên giờ mà hòa nhịp cùng hội chị em khác toàn thục nữ thì Xuka cảm thấy mình khá lạc lõng nên sau cùng chui vào cái câu lạc bộ này.
“Thế chúng ta cùng làm ngôi nhà ma đi, vừa dễ làm vừa đơn giản, nhờ Doremon cho mượn vài con ma là xong”
Tsubasa và Xuka nghe thế thì thấy khá hợp lý và nhắm chắc nếu làm thế thì họ chắc chắn sẽ đoạt giải nhất trong cuộc thi các câu lạc bộ.
Nhưng may mà trong cái hội chị em kỳ quái này còn có người suy nghĩ cho người bình thường.
“Không được, như thế dọa chết mấy người khác mất, dù các cậu không sợ nhưng cũng phải nghĩ cho những người cùng tuổi chứ”
Miyoko lên tiếng phản đối vì cô sợ rằng nhiều đứa nhóc vì sợ quá mà đại tiện không khống chế thì rất phiền phức.
Nonko đứng dự thính nãy giờ lúc này bày tỏ là đồng ý với Miyoko mặc dù rằng cô cũng thích ngôi nhà ma.
Thứ thú vị như thế mà khó có thể thực hiện vì tính ra cũng quá nguy hiểm làm cho Tsubasa khá là tiếc nối. Nhưng đầu óc hắc ám của Tsubasa chợt nảy ra một ý tưởng mà cô cho rằng rất có sức hấp dẫn.
“Này sao chúng ta không làm cafe quản gia đi”
Nobita tuy không đoán ra chủ đích của tsubasa nhưng hắn cảm giác có cái gì đó không ổn nên nói
“Này chúng ta mới cấp 1, đừng nên làm mấy cái đó.”
Tsubasa đã có ý xấu nào dễ từ bỏ
“Chuyện này là bình thường mà vì chỉ phục vụ trong trường thôi mà, các cậu thấy phải không, với lại chúng ta cũng nhân dịp này thử mấy bộ trang phục mới luôn”
Dù bản tính bị phong hóa rất nhiều nhưng cái hội chị em này cũng rất yêu cái đẹp và đặc biệt cũng rất thích khoe quần áo đẹp, dù sao tốt khoe xấu che, có lẽ những người này tính dùng vẻ ngoài che đi cái bản tính của mình đây mà.
Càng nghĩ Nobita càng cảm thấy đúng, mới gặp mặt lần đầu thì ai lại nghĩ cái hội chị em này toàn thành phần khác người, trông có vẻ ngây thơ hiền lành thì bụng toàn ý nghĩ xấu Tsubasa, trông có vẻ mềm yếu cần được bảo vệ thì lại rất mạnh mẽ Nonko, trông có vẻ thục nữ đảm đang thì lại cực kỳ nam tính Xuka, còn Miyoko thì có vẻ lạnh lùng cool girl nhưng ai biết được khi đã rà trúng đài thì luyên thuyên cả buổi cũng được.
“Nghe có vẻ hay đấy, thế chúng ta sẽ làm tiệm café nhé”
Bỏ qua ý kiến của thành viên bù nhìn Nobita, cả nhóm đã tự quyết định ý tưởng mặc dù Nobita đã kêu gào
“Này chúng ta là cậu lạc bộ “khám phá những điều kỳ bí” mà”