Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Chương 94




An Tử Yến kiên nhẫn giải thích với Tô Cẩm Lê rằng con đực không thể sinh sản.

“Nhưng cá tuyết, cá bơn và cá trích có thể tự sinh sản.”Tô Cẩm Lê nhíu mày trả lời.

An Tử Yến là học tra, không biết gì lập tức ngậm miệng, sợ có vẻ quá vô học không theo đuổi được vợ.

“Nhiều loài cá có tinh h0àn và buồng trứng! Anh và tôi đều là nam, nếu muốn ở bên nhau, dương khí của anh còn nặng hơn tôi nên khả năng sinh sản mạnh hơn, chẳng phải là tôi sẽ sinh ra một đống nhãi con sao? Tôi không muốn sinh nhãi con, tôi là đàn ông!” Tô Cẩm Lê lời lẽ chính đáng.

An Tử Yến sắp bị tà thuyết ngụy biện của Tô Cẩm Lê thuyết phục, lấy điện thoại ra tra nhân giống cá chép gấm.

Tra xong liền ngẩng đầu hô: “Em hù anh!”

Tô Cẩm Lê vừa ăn cơm vừa cười trộm, An Tử Yến tức giận đến mức duỗi tay nhéo sau cổ Tô Cẩm Lê, không giống như là trừng phạt, mà giống như đang xoa bóp cột sống cổ của Tô Cẩm Lê.

Hai người náo loạn một hồi, cả hai thu dọn đồ đạc cùng nhau rời đi.

Tô Cẩm Lê trở lại khách sạn, An Tử Yến quay lại sắp xếp cho Tô Cẩm Lê thăm ban.

Minh tinh thăm ban đôi khi cần phải sắp xếp các phóng viên đến, đó cũng là một loại quảng cáo tuyên truyền.

Hiện tại Tô Cẩm Lê nhân khí cao, tới đoàn phim An Tử Yến thăm ban, còn có thể lên đầu đề, giúp đoàn phim tuyên truyền, cho nên đoàn phim rất hoan nghênh Tô Cẩm Lê lại đây.

Gánh nặng thần tượng của Tô Cẩm Lê hiện tại nặng rồi, mỗi lần ra cửa đều phải bị Bobo lăn lộn mới có thể xem như ổn thỏa.

Tô Cẩm Lê cảm thấy da mình không có vấn đề gì, Bobo còn một hai phải bôi lên một tầng, lại nhìn kỹ các góc độ, lúc này mới cho Tô Cẩm Lê ra cửa.

Từ khi ra mắt đến nay, cậu chưa từng mặc một bộ quần áo nào giống nhau, mua nhiều như vậy thật sự không uổng, hình như còn hơi không đủ.

Hôm nay Tô Cẩm Lê hiếm khi không có việc, vừa lúc có thể cho Tô Cẩm Lê đến đoàn phim học tập đóng phim.

Ngày mai Tô Cẩm Lê sẽ đi theo An Tử Yến cùng đi quay một gameshow, trong tiết mục còn vài khách quý khác, như An Tử Hàm cùng Phạm Thiên Đình, Trương Thải Ni, Ngụy Giai Dư.

Cố Kết ngày đó biểu diễn giúp Tô Cẩm Lê lúc mưa, An Tử Yến cũng không phớt lờ, kêu Cố Kết cùng qua.

Bốn vị giám khảo chỉ có Cố Kết đi, dù sao ban đầu không tính mời bọn họ, là An Tử Yến sắp xếp Cố Kết đi.

Nghe nói gần đây An Tử Yến còn đang với đến một chương trình thực tế mới, Tô Cẩm Lê và Cố Kết đều bị An Tử Yến cho đi, nhưng danh ngạch cho An Tử Hàm còn chưa xác định.

Gần đây Phạm Thiên Đình có dấu hiệu muốn ký hợp đồng Truyền Kỳ Thế Gia, nếu Phạm Thiên Đình ký xong có lẽ còn sẽ mang Phạm Thiên Đình luôn.

Nhưng đều là việc nhiều biến số, chưa thể nói chuẩn, đều phải xem hợp đồng cuối cùng thế nào.

Sau khi Tô Cẩm Lê đến thành phố điện ảnh, cậu không thể không nhìn xung quanh, cảm thấy mọi thứ đều mới mẻ.

Địch Địch đi theo cạnh Tô Cẩm Lê, trong tay xách theo quà thăm ban, nhỏ giọng nhắc nhở: “Ông chủ Tô, có phóng viên!”

“Ồ ồ ồ……” Tô Cẩm Lê vội phản ứng lại đây, sau đó thấy Giang Bình Thu tới đón cậu.

Tô Cẩm Lê đi theo Giang Bình Thu vào trong, nghe Giang Bình Thu giới thiệu: “An thiếu còn đang đóng phim, hiện tại không thể dừng lại, chốc nữa cậu vào chờ một lát. Đoàn phim sắp cho cậu một cái ghế dựa, khoảng cách gần đạo diễn, cậu có thể quan sát gần hơn.”

“Ừm ừm.”

Sau khi Tô Cẩm Lê đi vào, nhìn đến mọi người đều đang vội, vì thế không quấy rầy bọn họ, ngoan ngoãn ngồi trên ghế, xem An Tử Yến đóng phim.

Tô Cẩm Lê lần đầu tiên đến đoàn làm phim truyền hình, nghĩ, này chỉ sợ cũng không khác đóng phim điện ảnh lắm nhỉ?

Nhưng mà nghe nói điện ảnh là chế tác lớn hơn nữa, có lẽ hiện trường còn sẽ càng đồ sộ.

Thực sự còn căng thẳng hơn khi quay quảng cáo, tất cả đều có cốt truyện.

Lúc Tô Cẩm Lê tới, cảnh An Tử Yến quay là một cảnh rất yên bình, nhưng thực tế lại rất tăm tối và hỗn loạn.

Vở kịch có An Tử Yến và một số nhân vật quan trọng, nhìn thì có vẻ bình tĩnh nói chuyện, nhưng thực chất là đang thử thách lẫn nhau, đấu đá lẫn nhau nhưng không có khói lửa.

Có rất nhiều biểu tình nhỏ phải khống chế trong loại cảnh này, mọi hành vi và biểu cảm đều có khả năng là có thâm ý khác.

Tô Cẩm Lê nhìn chằm chằm một hồi, ngáp một cái, cậu xem không hiểu.

Sau một lần NG, Tô Cẩm Lê rốt cuộc có cơ hội hỏi Địch Địch bên cạnh: “Thăm ban có cho cơm hộp không?”

“An thiếu nhất định là chuẩn bị cho cậu.”

“Ồ, vậy là tốt rồi.”

“Ông chủ Tô, cậu tới học diễn kịch.”

“Học mà, xem rất cẩn thận.”

Địch Địch lấy ra một chai nước đưa cho Tô Cẩm Lê: “Học được cái gì?”

Tô Cẩm Lê cẩn thận bảo vệ son môi, há miệnh uống nước xong mới trả lời: “An đại ca thật soái!”

“Còn gì nữa?”

“Toàn trường An đại ca soái nhất.”

“Hết rồi?”

“Chỉ là không hiểu vì sao chuyện nhỏ như vậy bọn họ lại không thể nói thẳng sao? Hàn huyên nửa ngày, đều quanh co lòng vòng, lòng vòng.”

Địch Địch bắt đầu giải thích cho Tô Cẩm Lê quyền mưu là gì, đôi khi nói sai sẽ dẫn đến tai họa ngập đầu.

Tô Cẩm Lê nửa hiểu nửa không gật đầu.

Lại lần nữa bắt đầu quay chụp, Tô Cẩm Lê liền phát hiện, An Tử Yến từ đầu đến cuối cũng không nhìn cậu.

Trạng thái của anh lúc này cũng hoàn toàn khác với thường ngày, dường như anh thực sự là nhân vật trong vở kịch, ít cười, uy nghiêm, lạnh lùng, sát phạt quyết đoán.

Cậu lại nhìn một hồi, cuối cùng cũng nhìn ra một chút môn đạo, đột nhiên cảm thấy An Tử Yến thật là lợi hại mà.

Hoàn toàn diễn ra cảm giác của người kia.

Trên đường, cậu đứng dậy đi toilet, Địch Địch đi theo.

Tô Cẩm Lê đi WC xong rửa tay, đột nhiên thân thể run lên, kinh ngạc nhìn nghiêng phía sau.

Nơi này là bồn rửa tay chung, bên trái là WC nam, phía bên phải là WC nữ.

Có một người phụ nữ xinh đẹp đứng nghiêng phía sau cậu, nhìn gương tô lại son, bị Tô Cẩm Lê nhìn thoáng qua cũng nhìn Tô Cẩm Lê, sau đó mím môi cười, lại nhìn đến mức Tô Cẩm Lê kinh hồn táng đảm.

Là…… Là mèo yêu!

Yêu tinh cũng phân thuộc tính tương khắc, thứ khắc Tô Cẩm Lê, chỉ sợ cũng là miêu yêu rồi?

Không nghĩ tới Tô Cẩm Lê lại gặp được ngay hôm nay.

Loại thuộc tính tương khắc, cho dù là Thẩm Thành đụng tới mèo yêu, có lẽ cũng sẽ không dễ dàng đối địch, nếu muốn đánh thật chỉ có gia gia lại đây thôi.

“Sợ tôi đến vậy?” Cô thấy sắc mặt Tô Cẩm Lê đều thay đổi, không nhịn được cười hỏi.

“Còn tốt……”

“Lúc anh cậu thấy tôi cũng rất ghét bỏ.” Có vẻ cô biết Thẩm Thành, lúc nói đến Thẩm Thành rất bình tĩnh.

“Có thể là…… Là…… Bởi vì bản năng ……” Tô Cẩm Lê giải thích còn cà lăm.

Người phụ nữ mỉm cười, đột nhiên đến gần cậu, hai tay giấu ở bồn rửa mặt, móng tay đột nhiên trở nên sắc bén, dùng đầu ngón tay gãi mu bàn tay của Tô Cẩm Lê, hỏi: “Nhưng cậu nh ỏ thế này, là đang hấp dẫn lực chú ý của tôi sao?”

Tô Cẩm Lê lập tức lui về phía sau mấy bước, lắc đầu nói: “Không, tôi đắc tội, tôi... tôi đi trước.”

“Tính tình tôi không tốt.” Người phụ nữ đột nhiên nói sau lưng Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê quay đầu lại nhìn cô, không nói, không hiểu ý những lời này.

Người phụ nữ gằn từng chữ một nói: “Sau này đừng có chọc tôi, bằng không……”

Cười âm trầm.

Tô Cẩm Lê có thể nghĩ ra lời đe dọa này có nghĩa gì, nên gật đầu, vội đi ra ngoài.

Địch Địch đứng ở cửa, thấy Tô Cẩm Lê hốt hoảng đi ra, có chút bối rối, liền dò xét bên trong, lập tức chấn kinh.

Hai người đi một đoạn, Địch Địch mới nói: “Sao lại gặp phải cô ta!”

“Cô ấy là ai? Nói chuyện rất kỳ quái.”

“Người đại diện vương bài bên giải trí Hoa Sâm -Hàn Dao, Chu Văn Uyên trước kia là nghệ sĩ của cô ta.”

“Hả?!” Tô Cẩm Lê kinh ngạc.

“Hơn thế nữa, cô ta còn mang một tiểu thịt tươi khác, lần trước vẫn luôn tranh thủ phim của đạo diễn Khương Đinh, kết quả bị An thiếu cắt đứt, cũng chính là nhân vật kia của cậu, cơ hội tốt như vậy, cũng không phải là việc nhỏ.”

Tô Cẩm Lê cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Cậu dường như đã gián tiếp khiêu khích Hàn Dao hai lần, điều đó đã đủ để Han Dao trả thù.

Điều đáng sợ là Hàn Dao lại là mèo yêu!

Giới giải trí còn có yêu tinh khác sao, cậu quả nhiên vừa tới bên này, không có kiến thức……

Cậu lấy điện thoại vội nhắn cho Thẩm Thành: Anh, em gặp một mèo yêu tên Hàn Dao, cô ta lại đây cảnh cáo em.

Lần này Thẩm Thành trả lời rất nhanh, chắc là giờ nghỉ trưa: Cô ta bình thường không sao, đừng khiêu khích cô ta, nếu thực sự xảy ra chuyện hãy gọi cho Lục Văn Tây.

Tô Cẩm Lê: Ừm được.

Cậu lại đem chuyện Chu Văn Uyên cùng nhân vật nói với Thẩm Thành, Thẩm Thành nhắn lại rất nhanh: Đừng sợ, không có việc gì.

Tô Cẩm Lê đang căng thẳng, nhìn thấy An Tử Yến mặc trang phục cổ trang đến tìm cậu, nhìn thấy dáng vẻ rụt rè của cậu, anh không khỏi hỏi: “Sao vậy?”

“Mèo!” Tô Cẩm Lê lập tức trả lời.

“Mèo thì sao?”

“Tôi sợ mèo!”

An Tử Yến lúc này mới hiểu, nói với Tô Cẩm Lê: “Lên xe bảo mẫu nói.”

Tô Cẩm Lê đi theo An Tử Yến còn cẩn thận kéo góc áo An Tử Yến, như là làm vậy có thể cảm thấy an toàn hơn.

Tới xe bảo mẫu, những người khác không đi theo, An Tử Yến đóng cửa xe.

Hiện tại trong xe bảo mẫu có điều hòa, cho dù đóng kín của cũng không sao.

“Hàn Dao là mèo yêu?” An Tử Yến nghe xong Tô Cẩm Lê nói, giúp Tô Cẩm Lê rót một ly đồ uống hỏi.

“Đúng!” Tô Cẩm Lê khẩn trương gật đầu.

An Tử Yến lập tức ngồi cạnh Tô Cẩm Lê, kéo Tô Cẩm Lê vào lòng an ủi, nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được Tô Cẩm Lê đang run rẩy, điều này cho thấy Tô Cẩm Lê thực sự sợ mèo yêu.

“Em đừng sợ, anh sẽ đi giải thích rõ ràng với cô ta, dù sao những chuyện này cũng không phải lỗi của em.” An Tử Yến an ủi.

Tô Cẩm Lê ôm lưng An Tử Yến, cuối cùng cũng cảm thấy dễ chịu hơn, lại thì thào trong lòng An Tử Yến: “Ôm anh giống như ôm một cái lò sưởi, rất ấm áp.”

“Vậy ôm một hồi, chúng ta cảm thấy khá hơn rồi ăn cơm tối, sau đó nhận phỏng vấn.”

“A! Vậy ăn cơm trước đi.”

An Tử Yến bất đắc dĩ buông Tô Cẩm Lê ra, nói Giang Bình Thu đem cơm trưa vào, chờ Tô Cẩm Lê bắt đầu ăn, An Tử Yến mới hỏi: “Ngoại trừ mèo em còn sợ cái gì?”

“Anh.”

“Hả?!”

“Đúng vậy, mèo với đàn ông nặng dương khí.” Tô Cẩm Lê trả lời.

An Tử Yến chống cằm nhìn Tô Cẩm Lê ăn, không nhịn được nhíu mày, hỏi: “Hiện tại còn sợ anh sao?”

Tô Cẩm Lê nhìn An Tử Yến, đút cho An Tử Yến một miếng thịt, hỏi: “Ăn ngon không?”

“Ừm, được.”

“Tôi cảm thấy cái này ăn khá ngon.”

An Tử Yến không nhịn được, tiếp tục hỏi: “Anh hỏi em mà, còn sợ anh không?”

“Sợ mà còn đút anh ăn sao?”

“Vậy…… Thích không?”

“Chỉ một chút.”

“Ồ……”

Sau khi An Tử Yến trả lời, anh cảm thấy có gì đó không đúng, lại nhìn Tô Cẩm Lê, phát hiện tai Tô Cẩm Lê hơi đỏ lên.

Tác giả có lời muốn nói:

Dính người, làm nũng, chủ động cầu yêu thụ sắp online.

Editor có lời muốn nói: mới chương trước nghĩ sao em ghen em tức vậy em, qua chương này tác giả chơi dị luôn hehe