Một đôi tay từ phía sau vòng lên ôm lấy nam nhân, bên tai truyền đến tiếng cười quen thuộc: "Một mình ở trong đây đâu phải không có người trò chuyện chứ, tôi vừa rồi thấy anh đi cùng Thư Diệu, anh đến nơi này là tìm tôi sao?" Lỗ tai nam nhân bị đối phương phả nhiệt khí biến thành đỏ bừng.
Không cần phải nói nam nhân cũng biết là Vĩnh Trình, thanh âm này hắn nghe được rất nhiều, chết cũng không quên được.
"Đây là bên ngoài."Nam nhân nhẹ nhàng mà đẩy tay hắn ra, xoay người đối mặt hắn: "Cậu không cần như vậy, bị người nhìn thấy ảnh hưởng không tốt."
Vĩnh Trình trước sau vẫn đẹp trai như vậy, vẻ anh tuấn không hề thiếu đi chút nào, miệng anh nhếch lên, đắc ý nói: "Thấy tốt lắm, như vậy tôi liền nói cho bọn họ anh là của tôi." Vĩnh Trình vừa lòng cười, rất nhanh dùng miệng mình bao lấy đôi môi nam nhân.
Nhìn đến nam nhân kinh ngạc mở to hai mắt, Vĩnh Trình ôm thắt lưng nam nhân, ái muội đẩy vài cái: "Vợ anh đi toilet, không trở về nhanh đâu, hơn nữa nơi này lại không có ai, không bằng chúng ta...."
Nam nhân biết Vĩnh Trình lại muốn làm, nhưng hắn vẫn nói: "Không được."
"Vì sao?"
"Nơi này không được, đây là nơi công cộng, cậu..."
Dưới khuyên bảo bằng mọi cách của nam nhân, Vĩnh Trình cùng nam nhân trao đổi điều kiện, đòi cả một đêm nay của nam nhân, ở nơi công cộng này, Vĩnh Trình nhiều lắm cũng chỉ hôn nam nhân vài cái, không có thật sự làm.
Trước khi rời đi hội trường, Vĩnh Trình trước đưa Tâm Nghi trở về, Vĩnh Trình còn ái muội nói nam nhân buổi tối sớm trở về nhà, khi Lâm Việt cùng nam nhân đi ra hội trường, một số lớn phóng viên liền xông tới, nam nhân lần này thực trấn định, không có trốn tránh, để phóng viên chụp ảnh, ánh đèn loang loáng chiếu khắp nơi.
"Xin hỏi, Lâm Mộ Thiên tiên sinh, gần đây có nghe tin anh sẽ tái xuất, mời anh giải thích một chút, rốt cục có dự định trở lại hay không?"
"Giám đốc Lâm, ông đang chuẩn bị số tiền lớn để đưa Lâm Mộ Thiên lên có phải không?"
"Còn có còn có, việc tái xuất của Lâm Mộ Thiên có kế hoạch ban đầu gì không? Xin mời trả lời...."
.........
"Công ty đã an bài xong việc trở lại của Lâm Mộ Thiên, chuyện này sẽ cho đại diện của Lâm Mộ Thiên phụ trách trả lời." Lâm Việt đơn giản trả lời nghi vấn của các phóng viên, lôi kéo nam nhân lên xe, người đại diện bị vây trong đám người, đầu đầy mồ hôi trả lời các câu hỏi của phóng viên.
Nam nhân lúc này mới rõ ràng mục đích Lâm Việt dẫn hắn đến đây, là vì việc trở lại, muốn gây sự chú ý cho nam nhân.
"Vì cái gì đột nhiên cho tôi tái xuất?" Nam nhân thực lo lắng, hắn không xác định được ý tưởng của Lâm Việt, nhưng mơ hồ cảm giác được một sự giam cầm.
"Lúc cho anh bỏ công việc tại câu lạc bộ, tôi cũng bắt đầu an bài chuyện cho anh tái xuất, anh không phải nói anh rất muốn làm ngôi sao sao?" Lâm Việt còn nhớ rõ ba năm trước, nam nhân vì chuyện công tác rất nhiều lần tìm mình, cậu hiện tại không muốn nhìn đến nam nhân cả ngày ở công trường.
"...."
"Hơn nữa công trường bên kia của Thư Diệu bây giờ đã hoàn công, anh coi như tìm được một công việc mới tốt hơn."
"...."
"Anh không muốn?"
"Cũng không phải...." Thanh âm nam nhân rất nhỏ.
"Cho... anh chọn lại một lần nữa, anh là tự nguyện đi nhà tôi làm người làm, hay là làm ngôi sao, làm người làm thì tiền lương giảm một nửa, nếu làm ngôi sao, tiền lương là rất cao, so với công việc hiện tại của anh lớn gấp trăm lần." Lâm Việt kỳ thật là gián tiếp cười nhạo Thư Diệu, nam nhân cũng cảm thấy được.
"....."
"Tự anh chọn đi." Lâm Việt thanh âm nhẹ lại, nhưng cũng nghe ra điểm mất hứng.
Làm người giúp việc, chẳng phải đồng nghĩa với việc tùy thời đều bị Lâm Việt như vậy như vậy...
Không tốt.
Nam nhân lắc đầu, còn tại băn khoăn.