Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 79




Mấy ngày nay nam nhân lại nghe thấy tin tức trên TV, nghe đồn công ty của Thư Diệu có chút chuyện, nhưng Thư Diệu mỗi lần đến gặp nam nhân, luôn không đề cập tới chuyện công ty, chỉ vui vẻ nói chuyện với nam nhân, còn mang nam nhân đi ăn cơm, đi đánh bi-á. Nam nhân tuy rằng bởi vì công việc nên có hơi mệt, nhưng mỗi lần đều phụng bồi, bởi vì người kia là Thư Diệu mà, cho nên dù mệt hắn cũng sẽ lộ ra tươi cười, gật đầu đáp ứng yêu cầu của đối phương.

Nam nhân nhớ rõ bản thân trong lúc gian nan nhất, Thư Diệu đã đến giúp đỡ hắn, trả lại cho hắn tiền công, làm cho đốc công ít giao việc nặng cho hắn, hắn biết Thư Diệu là không muốn để hắn mệt mỏi, hắn cũng biết d còn liến để mấy công nhân chiếu cố hắn, việc này Thư Diệu cho tới bây giờ cũng không nói, nhưng nam nhân từ trong miệng những người công nhân cũng đã nghe rất nhiều, hắn thực cảm kích Thư Diệu vì hắn làm hết thảy.

Thư Diệu mang nam nhân đến một nhà ăn cao cấp, hắn thường xuyên mời nam nhân đến những nhà ăn cao cấp, lúc ban đầu nam nhân còn phản đối, nhưng dưới nhiều lần khuyên bảo của Thư Diệu, nam nhân cũng chỉ có thể tiếp nhận, nhưng cảm thấy rất tiêu pha, thân phận hiện của hắn cũng không thích hợp nơi thế này.

"Mấy ngày nay đều đưa tin công ty cậu có chuyện, vấn đề giải quyết sao rồi?" Nam nhân thực quan tâm Thư Diệu, điểm ấy Thư Diệu cũng biết.

Nam nhân thân thiết hỏi khiến Thư Diệu thực cao hứng, ngay cả nụ cười trên mặt cũng trở nên vui vẻ: "Kỳ thật cũng không có gi, có mấy công ty muốn đối đầu thôi, bởi vì gần nhất chuyện chính giới cũng không ổn định, cho nên tin tức khiến thị trường dao động, nhưng mà anh yên tâm, Nhiên Nghị lập tức về đến, đến lúc đó bằng vào thế lực nhà cậu ấy, cùng quan hệ của tụi này, có thể giải quyết được."

"Vậy là tốt rồi."

Thư Diệu từ trường đến nay đều rất sáng suốt, điểm ấy nam nhân chưa bao giờ hoài nghi.

Hai nguwofi tâm tình, không khí vui thích.

"Mộ Thiên à, có chuyện tôi không biết phải nói thế nào với anh." Ngữ khí của Thư Diệu thực do dự, anh lo lắng khi nam nhân biết chuyện kia, có thể chán ghét mình hay không.

"Sao?" Nam nhân ngẩng đầu, mỉm cười.

"Tôi hình như đã thích một người." Thanh âm của Thư Diệu rất nhẹ, nhẹ đến mức giống như dòng nước tiến vào trong lòng nam nhân.

"Phải không?" Nam nhân cao hứng thay Thư Diệu, "Đó là chuyện tốt, cậu cũng đến lúc kết hôn rồi, quen bạn gái cũng thực bình thường, tôi nhớ rõ trước kia cậu cũng không phải là đang quen một cô sao?"

"Anh nói cô gái kia à, tôi không thích cô ấy, khi đó tôi căn bản là không biết nghiêm túc yêu là gì." Đôi mắt đen của Thư Diệu trở nên lấp lánh, quang mang nhu hòa như hồ sâu động lòng người, "Tôi nghĩ lần này tôi tìm được rồi, nhưng..." Nói xong anh lại trở nên uể oải.

"Chẳng lẽ có khó khăn?" Nam nhân buông dao nĩa, hai tay chắp lại, im lặng ngồi lắng nghe Thư Diệu.

Thư Diệu gật đầu, nói: "Nhưng, người tôi thích, cũng không biết tôi thích người ta, tôi hiện tại thực mâu thuẫn, lần này không giống lần trước."

Anh lo lắng bị nam nhân chán ghét, do dự có nên nói ra hay không, trước đây anh chưa từng khẩn trương cùng bất an nhưu vậy, tuy rằng có thể nói cảm giác được thực buồn cười, nhưng là người mà anh thích chính là nam nhân vừa ngốc lại vừa trì độn trước mắt này!