Đại Thúc Đừng Hòng Chạy (Đại Thúc Biệt Tưởng Đào)

Chương 167: Bão táp




Hướng Bắc không ngờ lúc mình tỉnh lại sau khi bị đụng ngất đã biến thành một tên phạm nhân.

Đầu cậu bị băng bó, nằm trong phòng bệnh giam giữ, không dám tin những gì mình nghe được.

Đúng lúc đụng phải Hướng Bắc là xe của Cao Hạo.

Hướng Bắc lúc trước mê man mãi không tỉnh. Cao Nhã hiện tại thì không rõ sau này có thể tỉnh lại không nữa.

David là nhân chứng duy nhất ở nhà lúc ấy gọi báo cho cảnh sát.

Gã chỉ Hướng Bắc xác nhận, nói gã lúc ấy trở về vừa lên tầng tắm rửa xong, vốn định gọi người hầu nấu cho gã một chút đồ ăn mang lên, nào ngờ tới trước cửa phòng thì nghe thấy tiếng cãi vã. Ra ngoài xem thử, thấy Cao Nhã lúc giằng co với Hướng Bắc đã bị Hướng Bắc đẩy xuống cầu thang.

David nói khi ấy gã đã lập tức hô hoán. Hướng Bắc kinh hoàng thất sắc rồi bỏ chạy.

Sau đấy lại có người hầu làm chứng, nói lúc về thấy Hướng Bắc nét mặt hoảng sợ lao từ trong khu nhà phụ ra, giữ lấy cô, không ngừng nói cái gì mà nhanh gọi điện thoại. Sau đó, Hướng Bắc lại như muốn xong vào khu nhà phụ, rồi chạy qua nhà chính, bị xe chở Cao Hạo về đụng phải.

Lời khai của David và người hầu trùng khớp, không có sơ hở. Hướng Bắc vội lắc đầu, hét lớn bảo đó không phải sự thực.

Cậu nói ở đó còn có một người phụ nữ nữa, là người phụ nữ kia cùng Daivd hại Cao Nhã, thế nhưng vì người nhận tin chạy tới căn bản không hề nhìn thấy người tên Lena nên chẳng ai tin cậu.

Người hỏi cung rất thẳng thắn nói với cậu, mọi người tới hiện trường đều không thấy người phụ nữ như cậu miêu tả.

Hướng Bắc không ngừng nhắc tới, liên tục nhắc tới, ngậm đắng nuốt cay, kiên trì với ý kiến của mình nhưng lại không có bằng chứng nên không được ai để ý tới.

Hướng nam cùng Trình Nam đi thăm Hướng Bắc, nghe cậu kể lại, liền chạy đôn chạy đáo khắp nơi kiếm luật sư cho cậu.

Chuyện liên quan tới nhà họ Cao lại có can hệ tới Hướng Nam, tin tức lan truyền rộng rãi, nghi ngờ không ngừng kéo tới. Chuyện Hướng Nam, chuyện Hướng Bắc, Hướng Thiện có muốn giấu cũng không giấu nổi.

Mẹ Hướng biết chuyện, kêu lên một tiếng rồi ngất lịm đi.

Bác sĩ tới cấp cứu bảo với bọn họ rằng mẹ Hướng sau này không thể chịu nổi xúc động được nữa.

Hướng Nam gần như sụp đổ, quỳ trước giường mẹ Hướng một ngày một đêm.

Áp lực dư luận, cũng không rõ có phải có người cố tình đi kích động, thả đá xuống giếng hay không, Hướng Bắc bị gán cho rất nhiều tội danh kinh khủng.

Chân tướng sự việc còn chưa rõ đã bị người tô vẽ cho thành sống động.

Thậm chí, mấy lời nói cái gì mà âm mưu chưa được toại nguyện cũng bị quy chụp lên đầu Hướng Bắc.

Hướng Bắc cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

Gặp lại Hướng Nam, trong quãng thời gian ngắn ngủi, cả người cậu đã gầy rộc đi mất hai ba vòng.

Thực ra không chỉ bên Hướng Nam, bên nhà họ Cao cũng hoàn toàn bị mây đen che kín.

Cao Hạo không quản ngày đêm ngồi trông bên giường Cao Nhã, cầu trời khấn Phật, mong Cao Nhã sớm tỉnh lại.

Ông ngoại Cao Hạo nói thẳng không tin người (có thành kiến với Đường Tinh Lam), làm loạn ở nhà họ Cao, tuyên bố muốn tách ra.

Phiên bản Hướng Bắc ngấp nghé Cao Nhã, tưởng là nhà không có ai, làm dữ không thành nên trong lúc giằng co đã đẩy Cao Nhã ngã xuống cầu thang hình thành. Hướng Nam cũng không tìm thấy bằng chứng hay nhân chứng nào mới có thể chứng mình Hướng Bắc vô tội. Hướng Bắc chính thức bị kết án, đưa ra tòa xét xử.

Tin tức vừa truyền ra, Cao Hạo liền bị Trình Nam đấm ở ngay ngoài phòng bệnh.

“Tránh ra!” Trình Nam đẩy Cao Hách, phóng nắm đấm về phía mặt Cao Hạo. Cao Hạo rốt cục cũng đã từng luyện tập, nhanh như chớp đáp trả lại về phía mặt Trình Nam. Hướng Nam đuổi tới cùng Cao Hách giữ lại từ phía sau, mỗi người lo một người, ép kéo họ đi.

Hướng Nam gắng sức lôi Trình Nam rời đi.

Thấy Hướng Nam đi xa rồi, Cao Hách vẫn giữ vẻ thờ ơ như cũ. Cao Hạo vào phòng đập một cái vào chiếc áo vest, ngồi xuống trước giường Cao Nhã, tay chống đùi, bực bội vò đầu, tâm loạn ý phiền hiếm thấy.

Cao Hách về nhà.

Trình Nam vừa rồi bảo Hướng Bắc có nhìn thấy Lena ở khu nhà phụ, Cao Hách định qua khu nhà phụ xem thử.

Cao Hách vừa vào nhà, dì Yêu đang dọn dẹp liền đưa cho hắn một món đồ nhỏ bằng đầu ngón tay cái.

Cao Hách nghe nói là tìm được ở chỗ bàn trà bằng gỗ chạm khắc, nhìn thử, là máy ghi âm đời mới nhất thế giới.

Hắn cảm thấy rất quen mắt, không nói gì, thu vào trong tay rồi rời đi.

(…………………………………………………… [Tỉnh lược] ……………………………………………………

……………………………………………….[Làm bừa làm loạn]………………………………………………

Lena: Tôi mặc kệ, tôi muốn đi tìm lại tình yêu của tôi!

David (cười nhạo): Tình yêu? Lúc trước cô ở nước ngoài cùng Cao Hách không phải cũng là yêu sao? Thế nhưng sau khi biết được thằng ngốc đó căn bản không định trở về kế thừa gia nghiệp cô không phải giơ chân đá văng nó sao? Cô về nước theo mệnh lệnh của lão Quỷ lại bám lấy anh trai nó, nói cái gì mà muốn gả vào nhà họ Cao làm thiếu phu nhân để nội ứng. Thế nhưng sau đó thì sao, Cao Hạo gặp tai nạn bị liệt nửa người, Cao Hách quay về thay Cao Hạo tiếp nhận gia nghiệp, cô lại bắt đầu bày tỏ tình yêu cũng những bất đắc dĩ của mình với Cao Hách. Kết quả thế nào? Lần trước lão Quỷ nếu không phải thả con săn sắt, bắt con cá rô thì tất cả bọn tôi đã bị cô hại chết rồi. Lão Quỷ sắp xếp để cô rời đi thì coi như xong. Mắt thấy Cao Hạo không sao, cô hiện tại lại trở về nhảy thuyền khác. Tôi bảo…. Cô thật sự có lòng làm việc vì lão Quỷ không? Cô cho rằng người nhà họ Cao đều là kẻ đần sao? Hay là…. (ám muội, nói nhỏ)… cô thật sự cho rằng mình cao giá?

“Bộp”

Lena (tức giận): Mắng tôi đê tiện? Anh cũng xứng? Anh thật sự cho rằng mình là lãng tử có học thức từ nước nào à, con nhà giàu à? Anh đừng quên, anh được nở mày nở mặt như hôm nay là nhờ vào ai! Nếu không phải tôi năm lần bảy lượt tìm người mai mối cho anh với Cao Nhã, nếu không phải năm đó lão Quỷ thu xếp làm giả tất cả giấy tờ cho anh, một tên lưu manh thấp hèn chỉ biết ăn trắng mặc trơn, làm ấm giường cho người khác cho dù có leo lên ngựa, ngồi trong máy bay, chức con rể nhà họ Cao, có thể đến lượt anh sao?

Tiếng động….

Tiếng bước chân rất nhanh….

David (thảng thốt bất ngờ): A Nhã…. A Nhã! A Nhã, em nghe anh nói…

Cao Nhã (phẫn nộ): Đồ lừa đảo, cút đi!

David (nôn nóng): Không phải đâu. Tuy là lão Quỷ muốn anh quấn lấy em nhưng anh chưa từng nghĩ tới chuyện làm hại gia đình em. Em nghe anh giải thích, anh…

Lena (xem kịch vui, cười mỉa): Anh làm sao?

Cao Nhã (giận dữ): Con đ! Lúc trước anh trai tao nói muốn bỏ mày, tao còn cam đoan rằng mày với lão Quỷ không có liên quan gì, dốc hết sức giúp mày! Mày là đồ không biết nhục! Mày còn độc ác như vậy! (Gào lên) Mày tưởng mày phơi ngực dạng chân là có thể về dính lấy anh trai tao? Mày tưởng anh trai tao là thằng kia à? Với cái nhan sắc của mày? Hư! Tao nói cho mày biết, anh trai tao bây giờ đã là một gay thuần từ trong gốc rễ rồi. Lúc anh ấy chưa đá mày thì đã từ sớm có quan hệ với Hướng Nam rồi! Tao sẽ không bỏ qua cho mày! Tao hiện tại sẽ đi tìm anh tao. Tao sẽ mở to hai mắt xem hai đứa chúng mày chết như thế nào!

(Kinh hô) A?!

Tiếng lăn lộn….

Rầm rầm bộp bộp… Tiếng nhảy dựng….

David (hoảng sợ, cuồng loạn): [loáng thoáng không rõ] Cô điên rồi à?!

……………………………………………….[Mơ hồ không rõ]………………………………………………)

Cao Hách nghe tới gần cuối, mắt híp lại, nhấn chuột, chỉnh cho âm thanh ngừng lại.

“Lena….”

Hắn cầm lấy ly rượu, nhìn phần mềm truyền tin màu xanh lam trên mặt bàn máy tính, trầm tư.

QQ: Thi thoảng khá thích dịch mấy đoạn các nhân vật tức giận rồi chửi bởi cũng có cảm giác giải tỏa tâm trạng <ins class="adsbygoogle"