Đại Thời Đại 1958

Chương 85: Mắc bẫy




Đứng bên cửa sổ căn phòng tại khách sạn Hassler Roma, Elizabeth Taylor đưa mắt nhìn ra xa, cảnh sắc Roma thu trọn vào trong tầm mắt. Hơn một năm trước, Audrey Hepburn đã ở đây khi quay Roman Holiday, nhờ thành công rực rỡ của bộ phim này mà trở thành nữ hoàng điện ảnh Oscar, một bước nhảy vọt lên thành ngôi sao Hollywood cỡ lớn, khiến cho Elizabeth Taylor cũng sinh ra ở châu Âu rồi cùng lăn lộn ở nước Mỹ cảm thấy có chút mất mát. Người khác đã giành được thành công cho cá nhân, còn mình thì sao?

Cô không phải là một người phụ nữ chịu yên ổn với hiện trạng, nếu không đã không chỉ trong thời gian ngắn ngủi trải qua hai lần kết hôn, cô muốn thử nghiệm, lần tới Roma bất chợt này là muốn tìm kiếm linh cảm cho riêng mình ở trong thành phố này.

“Taylor, em có một lời mời!” Người nói là người quản lý của Elizabeth Taylor, cũng chỉ có bà chị già đó luôn an ủi mỗi khi tâm trạng cô sa sút.

“Ồ!” Elizabeth Taylor đoan trang quay người lại, đối mắt như hoa thập tự tím (1) lấp lánh ánh sáng, nhẹ nhàng hỏi, “Là ai!” Giọng nói cô ẩn chứa chút thận trọng, bởi vì lần này đi ra không hề thuê bảo vệ, tất cả dựa vào cảnh sát chính phủ bản địa duy trì trật tự.

Sau khi tới Roma, cô phát hiện ảnh hưởng mình tạo nên không hề vang dội như dự kiến, người dân nước Ý hiện tại giống như rơi vào điên cuồng vì một phương pháp phân phối tiêu thụ nào đó, hơn nữa do tivi còn chưa được phổ cập, những người nhận ra cô cũng không nhiều. Tình hình này khiến Elizabeth Taylor cảm thấy vừa buông lỏng vừa mất mát.

“Người mời chúng ta là vợ chồng Daniel sống ở khu vực ngoại giao đoàn, nghe nói là nhà giàu mới nổi lên gần một năm nay của Italia!” Người quản lý cười hiền hòa, nói: “Nghe đồn rất nhiều người Ý hiện tại đều coi vợ chồng Daniel là thần thoại làm giàu, mong mỏi được nghe họ giảng bài! Thậm chí ngài đại sứ cũng thường xuyên tới đó làm khách!”

“Ồ!” Đôi mắt Elizabeth Taylor vụt sáng lên, tiếp đó hỏi ý kiến người quản lý của mình, “Vậy chị nghĩ chúng ta có nên đi không?”

“Đi, tất nhiên là phải đi! Đây là cơ hội để giao kết bạn bè! Không biết chừng chúng ta có thể biết được một số phú hào, bọn họ sau này đều là người đầu tư của chúng ta!” Nữ quản lý đã gần năm mươi tuổi, giúp Elizabeth Taylor ra quyết định.

“Được rồi, Betty!” Vốn đã có chút động tâm, thấy người quản lý của mình cũng không phản đối, Elizabeth Taylor càng không cần phải che giấu suy nghĩ của bản thân, cô cần một cơ hội, cơ hội để thực hiện ước mơ của mình….

Roạt!

Gỡ mạnh râu giả ra, Sero đau đến nhắm tịt mắt lại, há há miệng cự động thử một chút rồi mới bắt đầu đánh giá bên trong biệt thự của vợ chồng Daniel, người thuê không cần thiết đã được cho nghỉ, cộng thêm hai thuộc hạ, cả biệt thự rộng lớn chỉ có bốn người, những người còn lại Serov không nhận ra nhưng cũng biết nhất định là do Tổng cục 01 phái tới, mục đích ấy à, chẳng có gì ngoài giám thị. Chỉ là Serov nhìn cô gái này có chút không yên tâm, rút cuộc có phải là thân mang tuyệt kỹ hay không thì còn cần thời gian để kiểm nghiệm.

Hồi lâu sau mới hòa hoãn lại được, Serov bày tỏ, râu giả do Tổng cục 01 chế tạo chất lượng quá tốt, nếu còn có lần sau, hắn hy vọng đạo cụ giao cho mình là hàng cấp thấp.

“Tishaeva, Ashazov! Gần đây có phú hào nào muốn rút lại tiền đầu tư của mình không?” Trước tiên phải xử lý xong chính sự, nêu như có thời gian, nói chuyện gió trăng cũng không sao.

“Sếp, đám người đó mắt thấy tiền vốn của mình càng lúc càng nhiều, làm sao nghĩ đến chuyện rút về được!” Ashazov ngậm xì gà, cười lạnh nói, “Lợi nhuận trong đó đã đủ để bọn chúng mạo hiểm tính mạng để tham gia rồi!”

“Vậy thì tốt, đến thời điểm Tổng cục sẽ sắp xếp nhân thủ hỗ trợ mọi người rút lui, những chuyện còn lại cứ giao cho tôi! Hai người trước tiên sang Áo, chuyển tới Nam Tư, cuối cùng theo đường bộ về nước!” Serov sắp xếp một chút tuyến đường rút lui, khẽ gật đầu, tiếp tục nói: “Nếu không còn chuyện gì, tôi trở về trước đây!”

Vốn Serov muốn để người của tiểu tổ đưa Valia cùng trở về, có điều cân nhắc tới tính nguy hiểm bên trong cuối cùng vẫn từ bỏ dự định ấy. Serov để vợ trở về nước cũng không phải là lo bà xã ở đây không tiện tán gái, chủ yếu là vì lo rằng nếu nhỡ đâu Italia đổi màu, nước Mỹ can thiệp dẫn đến hỗn loạn, Serov một mình thì cũng thôi, không thể mang theo cả vợ, một nhà cùng dính lên được.

Có một số chuyện, chỉ sau khi Valia đi rồi, Serov mới dám tiến hành, có thể nói, ngoài vợ mình ra, tất cả mọi người trên thế giới trong mắt hắn đều chỉ là một đám NPC, có thể không từ thủ đoạn đi đối phó.

“Đúng rồi sếp, hai hôm sau chúng tôi cho mời một người, tên là Elizabeth Taylor, hoàn cảnh tư nhân!” Tishaeva cười cười không chút hảo ý, “Vừa rồi chúng tôi đã nhận được điện thoại của bà già quản lý, Elizabeth Taylor đã đồng ý tới!”

Chuyện này khiến Serov rất cao hứng, nhưng mà cái bản mặt không mang ý tốt của cô là thế nào? Giống như cấp trên của cô là loại giá áo túi cơm chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới vậy, mặt dù cũng đúng là như thế…

“À, vậy thì dựa vào sắp xếp của hai người, có điều cho dù là hoàn cảnh tư nhân cũng không thể chỉ có mấy người chúng ta chứ, quá lộ liễu!” Serov đưa ra nghi vấn của bản thân.

“Yên tâm đi, sếp!” Ashazov nắm tay Tishaeva, nhìn Serov nói: “Đừng quá coi thường năng lực của chúng tôi, ở thành phố Gatchina, chúng tôi không những được xếp hạng cao mà còn tốt nghiệp trước thời gian!”

Tôi đương nhiên là có thể nhìn ra được! Serov nghe thứ tiếng Nga có chút lơ lớ của Ashazov, tự nhiên là không có nghi ngờ gì với sự huấn luyện của Gatchina.

Serov dán lại râu giả, dặn dò: “Chú ý quan sát nhiều hơn đến sản phẩm của nhà cung cấp, có dấu hiệu dồn ứ hay không! Tôi còn có ý tưởng mới, chỉ là cần một ít số liệu kiểm chứng!”

“Không thành vấn đề! Sếp, hai ngày sau không cần phải đeo râu giả nữa, xem thủ đoạn của chúng tôi…” Ashazov và Tishaeva đưa mắt nhìn nhau, cùng cười đáp,

“Hả?” Serov vẻ mặt sững sờ, nhưng không để ý tới hai thuộc hạ liên tục gây ra chuyện này, theo đặc vụ ngụy trang thành người hầu rời khỏi biệt thự.

Đưa mắt nhìn Serov đi ra khỏi biệt thự, Tishaeva nằm trong lòng Ashazov, bĩu môi nói, “Ashazov, anh nói sếp của chúng ta tại sao lại để ý tới một minh tinh cỏn con như vậy? Lôi kéo một người chưa từng qua huấn luyện làm gián điệp? Cô ta có thể trộm được cái gì?”

Ashazov cầm ly champagne trên bàn, ngửa cổ uống cạn, mím mím môi, giống như đang cảm nhận dư vị còn đang lan tỏa, hồi lâu sau mới cười đáp, “Không biết được, nhưng mà anh đoán sếp hẳn là có tính toán riêng của mình?”

“Tính toán của đàn ông các anh? Không phải là suy nghĩ cho nửa thân dưới sao!” Tishaeva hừ lạnh, nói: “Trước đây khi nghe huấn luyện viên muốn phá thân em, là ai nửa đêm tay trần trèo lên đường ống thoát nước đến tầng bốn? Năm ấy trong huấn luyện chạy trốn anh cũng không có tốc độ như vậy đúng không!”

Vẻ bất cần đời của Ashazov hoàn toàn biến mất, trầm giọng nói: “Đừng nhắc lại chuyện trước đây nữa, chúng ta bây giờ đã là điệp viên tuyến đầu rồi, sẽ không có ai cưỡng ép chia rẽ chúng ta nữa!”

“Nói đến cùng, anh chỉ là có một cảm giác, chính là sếp không chỉ đơn thuần nhìn trúng nữ diễn viên đó, nếu không sẽ không bỏ ra nhiều tâm tư như vậy! Kỳ thực muốn xử lý nữ minh tinh đó căn bản không cần chúng ta ra mặt, như thế còn làm gia tăng xác suất chúng ta bại lộ! Sếp chỉ cần yêu cầu đồng chí Mendeleev cung cấp một số thứ của bên kỹ thuật, người phụ nữ đó còn không phải là mặc cho sếp muốn làm gì thì làm sao?” Ashazov cuối cùng nói: “Tóm lại, thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời!”

Chú thích: (1) Matthiola incana, một loại cây thuộc họ Cải, cánh hoa kép, màu tím sáng