Đại Thời Đại 1958

Chương 83: Chỉ vẻn vẹn là một ngôi sao thôi




“Quý cô, cô nói vậy làm tôi cũng có chút hứng thú rồi, nhưng mà vợ tôi không dùng đến nhiều như vậy!” Serov xòe tay ra vẻ bất đắc dĩ, rất tự nhiên nói: “Nhưng mà gu thẩm mỹ của quý cô thực sự khiến tôi có ấn tượng sâu sắc, xem ra ngày thường nhất định là có sự nghiên cứu sâu về nước hoa!”

“Tất nhiên rồi, thưa ngài!” Nói đến đây, nữ nhân viên không giấu được sự hưng phấn, “Tôi đã tích lũy được một đợt hàng, có thể phát triển tuyến dưới của mình rồi, đến lúc đó tôi cũng sẽ có thể làm đại lý phân phối!”

Serov lập tức bội phục, không phải ai cũng có dũng khí nhảy vào đám lửa thế này, hắn chuẩn bị một lần nữa phát động kỹ năng nạp card của mình, tiên đoán chắc chắn, cô gái này tương lai không bị sa thải thì sẽ bị số nước hoa này đè chết, biến thành một người vô sản triệt để. Còn về thương xót ư, thứ này Serov trước nay không hề có, cho dù đối phương là phụ nữ cũng vậy, hắn luôn khắc sâu ghi nhớ một quan niệm đã được học tập từ nhỏ, trên thế giới này nam nữ bình đẳng...

“Kỳ thực tôi cho rằng, trước khi thị trường ở khu vực nông thôn bị tranh cướp hết, quý cô có thể tới đó thử một chuyến xem, nắm bắt cơ hội đi đầu! Người Mỹ chúng tôi cũng là làm như vậy!” Serov nắm nắm bình nước hóa màu xanh lục trong tay, thầm nghĩ, kiếm tiền từ phụ nữ và trẻ em vẫn là dễ nhất.

Trước khi bước vào, Serov đã nghiêm lệnh cho hai người Mendeleev không được nói chuyện, lúc này hoàn toàn không chút ngượng ngùng giả mạo làm người Mỹ.

Theo tin tức Serov nhận được, ở mấy thành phố lớn của Italia, bao gồm Roma, Milan, Venice, Genoa, kinh doanh đa cấp đều đang bừng bừng phát triển, nhưng khu vực nông thôn tạm thời vẫn còn trong giai đoạn trống rỗng, cũng không phải là không có, chỉ là lẻ tẻ cò con không thành quy mô. Có kinh nghiệm từ tương lai, Serov tự nhiên là biết, tuy thành thị thuận tiện cho truyền bá và kiếm tiền nhưng nếu muốn Italia mất máu lâu dài, để đa cấp trở thành một vấn đề cắm rễ trong xã hội Italia, nhất định phải khai thác thị trường nông thôn.

Bởi vì nông thôn thuận lợi cho trốn tránh, khi truy quét của chính phủ tới có thể dựa vào sức sống ngoan cường, tiếp tục hút máu Italia, mặc dù không được rõ ràng như khi vừa bắt đầu nhưng cũng có còn hơn không.

Còn về phần đó có phải khu vực kho phiếu của đảng Cộng sản Ý hay không thì không nằm trong tính toán của Serov, mọi người sinh ra đều bình đẳng. Hắn sẽ không vì người bỏ phiếu cho đảng phái anh em mà bỏ qua cơ hội lừa bọn họ một vố. Mà lại nói, từ người nghèo biến thành người vô sản, không biết chừng càng khiến ưu thế của đảng Cộng sản Ý được củng cố.

Mình thật là người tốt! Cứu vớt sự nghiệp của một cô gái, lại còn hỗ trợ công tác của các đồng chí Italia! Serov thầm than thở, liền chuẩn bị lấy tiền, làm người tốt đến cùng, lại bị phụ nữ Ý lừa thêm một vố cũng chẳng sao cả. Hy sinh chút lợi ích vụn vặt, muốn kiếm thì phải kiếm một món lớn.

“Làm ơn giúp tôi chọn ba loại này!” Serov vẫn là loại ngoài nghề, người Trung Quốc cũng không có thói quen dùng nước hoa, đương nhiên là không biết bí quyết trong đó, mua nước hoa cho phụ nữ hoàn toàn trông cậy vào tiết tháo của vị nữ nhân viên này. Hy vọng quý cô này hiểu được trộm cũng có đạo nghĩa, đắt thì đắt, đừng lấy hàng giả ra lừa hắn là được.

“Xong rồi, vợ của ngài thật là hạnh phúc, có một người chồng yêu thương mình như ngài! Mùi hương mùa hè này tuyệt đối phù hợp với phụ nữ khí chất xuất sắc...” Nữ nhân viên vừa nịnh nọt, vừa đưa nước hoa đã đóng gói kỹ cho Serov.

“Tôi cũng nghĩ như vậy! Ở Mỹ những phụ nữ xinh đẹp như quý cô thật sự không nhiều, đương nhiên, vợ tôi là ngoại lệ cực hiếm!” Serov bình thản tiếp nhận, coi như là chuyện đương nhiên, rút tiền ra rất có khí chất nhà giàu. Những năm này đám tỷ phú dầu mỏ chỉ mới vừa thoát khỏi giai đoạn nhặt phân lạc đà trong sa mạc, bắt đầu cất bước trên con đường nhà giàu, hoàn toàn không thể so được với Serov.

Còn về việc chớp mắt đã tiêu hết hai mươi nghìn lira, Serov hoàn toàn không đau lòng. Thứ nhất hắn không tiêu tiền của mình, thứ hai, kinh phí Serov bỏ ra đã sớm thu lại rồi, hơn nữa còn có thặng dư, đó thậm chí còn trên cơ sở, hầu hết tiền vốn vẫn còn nằm trong tay tiểu tổ KGB.

Thấy một kẻ ngu lắm tiền, cô gái tự nhiên là không hề keo kiệt nụ cười, ngọt ngào tạm biệt tên ngốc người Mỹ.

Serov thầm nghĩ, ‘Nếu như lần sau ta tới, cô có thể dạng rộng chân ra, ta tự nhiên là rất sẵn lòng ghé thăm!’ Trước khi đi, hắn rất cợt nhả vuốt qua bờ mông của cô gái, rất có sức đàn hồi, không biết bao nhiêu tiền một đêm? Khiến cho ấn tượng của cô gái về sự thô bỉ của người Mỹ càng thêm sâu sắc, trong lòng càng khinh bỉ thêm một mức độ.

Điều không hài hòa duy nhất chính là, ba người Serov vừa mới chi tiêu hai mươi nghìn lira, loáng cái lại cưỡi ba chiếc xe đạp rời đi, ngay chính vị nữ nhân viên vừa tiếp đón lúc nãy cũng phải tròn mắt, chỉ có thể cảm thán thế giới rộng lớn, kiểu người nào cũng có, coi Serov là một loại phú hào có sở thích kỳ quặc.

“Thế này có còn thiên lý nữa không? Tôi là một đại sứ, ngày ngày chạy ra tự mình điều tra?” Serov một bộ tôi rất vất vả, nói: “Tố chất một số nhân viên KGB còn cần được nâng cao một chút!”

“Cũng chẳng có cách nào, KGB mới thành lập một năm, hơn nữa nhiều nhân viên tình báo đã bị loại trừ vì lý lịch học tập không đạt tiêu chuẩn!” Mendeleev cũng là bất đắc dĩ, “Rất nhiều vị trí đều là người mới, tự nhiên là cần phải học tập, nhưng tôi tin rằng những người đó sẽ học được rất nhanh!”

Khrushchyov thanh trừng Bộ Nội vụ? Vấn đề này quá lớn. Serov không nói gì nữa, hắn vừa rồi chỉ phàn nàn một chút, chuyển chủ đề câu chuyện thôi, không hề định phát biểu ý kiến về vấn đề trọng đại này. Suy nghĩ của bí thư thứ nhất làm gì đến lượt hắn bàn luận.

Di chuyển chủ đề thành công rồi, ít nhất là Mendeleev và Shirekov lặng yên không nói, không nhớ ra vừa rồi mình là đại sứ, mắt không chớp tiêu sạch hai mươi nghìn lira. Có điều Serov tự nhận không có vấn đề gì, từ khi mình tới Italia làm đại sứ, phúc lợi của Đại sứ quán Liên Xô tăng theo chiều thẳng đứng, lại còn không làm gia tăng gánh nặng cho ngân sách quốc gia, vậy không phải rất tốt sao!

Nếu có người muốn đi điều tra, Serov thân là thượng tá KGB, chắc chắn có thể bãi bình tất cả trước khi điều tra diễn ra.

Ba người giống như công nhân vừa mới tan làm, cưỡi xe đạp dạo chơi một ngày quanh Roma, trong đó trông thấy ít nhất năm lần đào tạo đa cấp, khiến cho khóe miệng Serov từ khi mở ra liền không khép lại nữa, hoàn toàn cảm nhận được thế nào gọi là vui vẻ...

Bây giờ Serov chung quy cũng cảm nhận được, khoái cảm của một kẻ phản diện đến từ chỗ nào, cảm giác nấp trong bóng tối trù tính âm mưu đơn giản là quá sướng. Hắn thật sự hy vọng, thế giới tự do hiện tại có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh thần bí tới từ Azerbaijan.

Đi qua trước cửa một khách sạn, Serov dừng lại, một đám người giống như đang vây xem gì đó, ban đầu hắn còn tưởng lại là một cuộc tòa đàm đa cấp giữa đường phố, nhưng cẩn thận nhìn lại thì không giống lắm. Một đám người vác máy ảnh chụp ảnh một người, so sánh với cảnh tượng trong não, Serov lập tức hiểu ra, hẳn là có một ngôi sao đang ở đây. Có điều so với các sự kiện thuyết trình đa cấp lớn đến hơn nghìn người diễn ra gần đây, số người ở đây không đông, chỉ khoảng hơn trăm người.

Còn về phần là ai thì Serov không có hứng thú, thời đại này những ngôi sao mà Serov có thể nhớ được tên chỉ có ba người, Audrey Hepburn, Marilyn Monroe, Elizabeth Taylor. Chỉ cần không phải ba danh nhân này, hắn hoàn toàn không để ý tới, nhìn qua một cái, hắn lập tức quay lại với xe đạp, chuẩn bị lên đường, nói, “Một ngôi sao điện ảnh thôi, chúng ta đi về!”

“Hình như là nữ chính trong Vùng đất dưới ánh mặt trời!” Mendeleev lầm bầm một câu, cũng đi theo Serov rời đi.