Năm ngoái, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô Malenkov tuyên bố nước Mỹ không còn độc tôn trong việc chế tạo bon nhiệt hạch. Malenkov không nhắc tới chi tiết thành công của Liên Xô trong việc chế tạo và thử nghiệm bom nhiệt hạch, ông ta chỉ nhắc tới chuyện này trong một bài phát biểu dài tới bốn tiếng đồng hồ trước Xô-viết tối cao. Vấn đề là khi ấy do vụ việc Beria, toàn bộ Liên Xô đều nằm trong không khí bất an, Serov lúc đó cũng đang bận thanh lý nhà giam nên không để tâm nhiều tới.
Chính đàn nước Mỹ cảm thấy kinh ngạc với tuyên bố của Malenkov, nhưng các nhà khoa học hạt nhân nhận định thành công của Liên Xô là chuyện trong dự kiến. Hai nước vẫn luôn cạnh tranh nhau trong việc nghiên cứu loại vũ khí uy lực mạnh nhất này. Mặc dù các chi tiết mấu chốt trong nghiên cứu của hai nước đều được bảo mật, nhưng có một số nhà khoa học của Mỹ nói bom nhiệt hạch của Liên Xô đã vượt trước nước Mỹ bởi vì bom nhiệt hạch Liên Xô đã có kích thước nhỏ đến mức có thể dùng máy bay để vận chuyển, còn bom nhiệt hạch nước Mỹ cho nổ thử nghiệm năm ngoái tại Enewetak vẫn còn quá lớn, không thể sử dụng trong thực chiến.
Chuyện này ở nước Mỹ cũng chẳng có mấy người biết được, nhưng tại hậu thế thì không phải là bí mật gì, nói không chừng vị đại sứ Mỹ trước mặt đây cũng không biết, với chuyện bom nhiệt hạch của nước mình có thể đưa vào thực chiến hay không, quân đội Mỹ căn bản không dám chắc chắn.
“Bom nhiệt hạch phát nổ ở Enewetak không có giá trị thực chiến!” Serov nhìn thẳng vào mắt Smith, chậm rãi từng tiếng một nhắc lại.
“Ngươi nói dối, khoa học kỹ thuật nước Mỹ tiên tiến hơn Liên Xô cả trăm lần!” Smith gào thét.
“Ừ, tôi đang nói dối!” Serov gật gật đầu bất cần, nói: “Ông muốn thế nào?”
Thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Liên Xô và Mỹ đều điên cuồng nâng cấp khoa học kỹ thuật, vụ nổ thử nghiệm bom nhiệt hạch của Liên Xô đã diễn ra được gần một năm rồi, Serov hoàn toàn không hoài nghi nước Mỹ đã có thể thực chiến hóa bom nhiệt hạch, nguyên nhân hắn nói như vậy vô cùng đơn giản, chính là muốn chọc tức Smith, cho ngươi tức, cho ngươi tức, tức đến chết đi. Nếu như không chấp nhận, nếu như thấy uất ức, nếu như thấy không phục, tới con mẹ nó mà đánh ta đây này? Serov đã đút một tay vào trong túi quần.
Muốn tùy lúc tiếp nhận khiêu chiến, muốn thưởng thức nắm đấm thép của chủ nghĩa cộng sản không? Xin mời đến tìm đại sứ Liên Xô thường trú Italia, thượng tá KGB, đồng chí Serov.
Tim thật đau! Smith đè chặt tay lên chỗ trái tim, qua được một ải này, ông ta hoàn toàn chắc chắn mình sẽ có thể sống lâu trăm tuổi, nhưng một ải này thật sự khó mà chịu đựng qua được.
Vậy đã không chịu nổi rồi? Ta còn chưa học chém gió như Tổng bí thư cơ mà? Sự kiện nhỏ nhặt như thế này sao có thể lọt vào mắt Serov được? So với kiểu phát ngôn chế tạo tên lửa đơn giản như làm xúc xích của Khrushchyov, những gì Serov nói đã có thể coi là thật thà chất phác rồi.
“Ngươi là tên gián điệp Liên Xô thô lỗ, ngươi là sự sỉ nhục với nghề viên chức ngoại giao!” Không thể ở lại nơi này nữa, có Serov ở đây, Smith chẳng còn tâm tình nào nữa. Nói xong một câu, Smith lập tức rời khỏi bục giảng, ủ rũ dọn dẹp chuẩn bị đi xuống, bộ dạng chật vật giống như bại binh bị đánh tan tác.
Chỉ là tiếng kêu gào của kẻ thất bại mà thôi! Há há... Micro Smith để trống lại tự nhiên là được Serov không chút khách sao tiếp nhận, còn không quên bỏ đá xuống giếng, “Đồng chí Smith bỏ lại hơn nghìn sinh viên ở đây, thích đi là đi luôn, hành vi bất lịch sự như vậy khiến tôi thấy xấu hổ khi ở cùng một chỗ với ông ta. Một số người cần phải nhớ kỹ câu nói này, người với người sinh ra đã có quyền bình đẳng, không cần biết xã hội có chuyện không công bằng như thế này hoặc như thế kia, xã hội không bình đẳng tất sẽ khó mà duy trì được tiếp...”
Đạp thêm một vạn cước vào bóng lưng của Smith, Serov tự chỉnh trang lại một chút, nói: “Tôi từng là một sinh viên đại học, bây giờ trông thấy khung cảnh trường học quen thuộc, các bạn học thân thiết gần gũi, thật sự có rất nhiều cảm khái, các bạn học có vấn đề gì đều có thể hỏi tôi!”
Nói nhảm một tràng không có chút xíu tiết tháo nào, đây cũng không phải lần đầu tiên của Serov, loại dốt nát bị đào thải ở kiếp trước, đã bao giờ được vào đại học. Cái gì mà khung cảnh trường học, cái gì mà tình bạn thuần khiết, tất cả chỉ nằm trong tưởng tượng của hắn, nhưng cũng không cản trở hắn ở đây nói nhảm, ít nhất là bản thể của thân xác này đã từng học đại học, mặc dù Serov bây giờ không thể nhớ ra được.
Xét theo thân thể trẻ tuổi như thế này, khi Serov một bộ anh đây rất khủng đứng trên bục giảng, so với ông già người Mỹ lúc trước thì tuyệt đối xứng đáng được khen là ngọc thụ lâm phong, phong lưu thích thảng, khí chất tuyệt vời. Tất cả đều trên cơ sở so sánh với ông lão người Mỹ hèn mọn vừa nãy.
“Thưa ngài đại sứ, xin hỏi anh bao nhiêu tuổi rồi!” Một thiếu nữ có mái tóc màu hạt dẻ lên tiếng hỏi.
Serov xưa nay trước mặt người đẹp đều thị lực tăng vọt, gần như vừa liếc nhìn đã bị thân hình nóng bỏng hấp dẫn, thế giới phương Tây quả thực là thiên đường, đáng tiếc, gấu mẹ đang ở bên cạnh, hắn không dám phóng túng, đến lúc không ở bên cạnh thì còn chưa nghĩ ra, chỉ có thể chờ đến khi Valia về nước đã. Trong đầu vòng vo vài lượt nội dung không phù hợp với thiếu nhi, Serov thân thiện đáp: “Không cầng gọi tôi đại sứ, tôi cũng mới tốt nghiệp được vài năm, năm nay hai mươi bảy tuổi! Mọi người có thể gọi thẳng tên tôi là được!”
“Ngài Serov, cán bộ của Liên Xô đều trẻ tuổi như anh sao?” Một nam sinh khác đứng lên hỏi, đó liền thể hiện giá trị quan khác biệt giữa nam và nữ, so với phụ nữ, đàn ông càng quan tâm hơn tới dựng công lập nghiệp, sau khi thành công, tiền bạc mỹ nữ đều cuồn cuộn mà tới, đến lúc đó mọi chuyện đều không thành vấn đề.
Hiển nhiên, đại sứ Liên Xô hiện tại hai mươi bảy tuổi đang ở ngay trước mắt, không lớn hơn họ bao nhiều tuổi, tấm gương quyền cao chức trọng ở ngay bên cạnh, tự nhiên là khiến cho đàn ông cảm thấy hâm mộ, máu huyết sôi trào.
‘Sớm biết vậy anh đã dẫn bà xã tới đây, cho các chú biết thế nào là người thắng lợi trong cuộc đời!’ Serov thầm nghĩ.
Vấn đề rất hiện thực, nhưng mà ta thích! Serov gật đầu đáp: “Nếu có thêm hai tiếng đồng chí tôi sẽ càng quen thuộc! Trong các cán bộ của Liên Xô, tôi hẳn vẫn là khá trẻ tuổi, có điều nếu xét về tổng thể, tuổi tác đội ngũ cán bộ Liên Xô đúng là trẻ trung hơn của nước Mỹ rất nhiều...” Serov không đi giải thích Liên Xô vĩ đại chúng ta tự có tình hình riêng, nhưng vẫn lưu luyến không quên nước Mỹ, nhất định phải cứng rắn kéo nước Mỹ ra lãnh đạn...
Theo ý ngầm thì lời Serov nói đã rất rõ ràng, lựa chọn con đường của chúng ta càng dễ dàng dựng công lập nghiệp. Nhưng Serov cũng lại chẳng nói gì cả, để cho những người này tự nghĩ rằng mình đã có được kết luận sẽ càng dễ dàng cắm rễ trong lòng hơn là Serov chính miệng chỉ bảo.
Hai tiếng đồng hồ còn lại, bục giảng nhỏ bé đã không còn ngăn cản được Serov nữa, sau khi trao đổi qua với nhà trường, hắn trực tiếp đi xuống phía dưới, tiến vào giữa các sinh viên nói chuyện, trong đó kiếm được mấy nữ snh không tệ lắm, tiến hành giao lưu sâu sắc.
Óc thẩm mỹ của người da trắng thời đại này còn chưa bị méo mó, không giống như mấy chục năm sau, các loại phẫu thuật, silicon, mông má giả tràn lan, nhìn xem nữ minh tinh Hollywood thời gian này mới xứng đáng là nữ thần.
“Đồng chí Serov, phải chăng là tất cả những gì của nước Mỹ anh đều không thích?” Vấn đề của người da trắng chính là quá dễ bị tàn nhang, nhìn nam sinh mặt đầy tàn nhang trước mặt, không biết bình thường hắn có cảm thấy tự ti không, Serov vẫn sắc mặt ôn hòa đáp: “Tôi rất thích phim điện ảnh của Mỹ, Kỳ nghỉ hè Roma, Audrey Hepburn? Venus trong lòng tôi...”
Cuộc tranh đấu đại sứ Mỹ - Xô hôm nay, kết thúc với chiến thắng toàn diện của Serov, so với lần thứ nhất hắn dùng thể lực và tuổi tác giành được thắng lợi, thắng lợi lần này của Serov là hoàn toàn không thể chất vấn, áp đảo tuyệt đối.
“Đồng chí Serov, bom nhiệt hạch của nước Mỹ không thể thực chiến?” Vừa vào trong xe ô tô của Đại sứ quán Liên Xô, Mendeleev đã lập tức hỏi, vấn đề này đã quanh quẩn trong lòng anh ta rất lâu rồi.
“Tôi lừa lão ta đấy, anh không thấy lão ta phủ nhận sao!” Serov tạm thời từ bỏ kế hoạch dùng sữa bò năm 82 (1) để trấn tĩnh, đáp lại.
(1) Một meme của Trung xuất phát từ loại rượu vang đỏ Château Lafite-Rothschild 1982, do dòng
rượu sản xuất năm 1982 này có chất lượng tốt, sản lượng ít nên được nhiều người tích trữ nên khá hiếm và đắt đỏ trên thị trường, dần trở thành biểu trưng cho đồ uống xa xỉ, sang chảnh, tiếp đó diễn sinh ra các loại sữa bò năm 82, coca năm 82, thậm chí là thuốc trừ sâu năm 82