Cuối tuần cũng đến...Cái ngày mà nhỏ không mong nhất trời lại đẹp vô cùng. Nắng không chói mấy chan hòa nhưng rực rỡ còn mấy buổi mà nhỏ đi làm thì không mưa cũng nắng như lửa đốt ông trời thật lắm bất công.
ĐẾN TRƯỜNG...
Học sinh ai cũng náo nức, nhìn ai cũng xa hoa. Con trai thì cũng tạm có vài đứa "điệu" hơn mức bình thường một chút, còn bọn con gái thì khỏi phải nói lâu lâu mới có dịp diện đồ đi chơi với bạn nào là đầm maxi, hạ eo, quần short,... gì gì đó đều đem ra mà diện hết lên người, tóc xõa. Nhỏ thực sự không hiểu nổi chuyến đi này là đi vào rừng vào rú mà cứ thích xúng xính quần áo vô trong ấy cây tùm lum vướng lại mắc công tốn thời gian ngồi gỡ ra hoặc rách luôn thì quá tiếc. Nhỏ diện đồ một cách bình thường hơn chữ bình thường nữa nhưng vẫn năng động quần jean, áo thun trắng khoác ngoài áo sơ mi sọc xanh lá vai đeo túi đen chéo đựng đồ lặt vặt và hơn hết không có cái máy điện thoại yêu dấu của nhỏ, nhỏ thấy đây là trang phục gọn gàng nhất mái tóc ngắn ngang vai cũng được nhỏ buộc hết lên nhổng nhổng nhưng vẫn còn vài cọng quá ngắn chẳng buột lên được bị rớt xuống tạo vẻ đáng yêu cho nhỏ.
- Chậc đi dã ngoại mà cứ tưởng là lễ hóa trang cơ chứ!_ Nhỏ lầm bầm
- Sao mày mặc đồ bình thường thế?_ Con Mai hỏi, hôm nay nó cũng điệu đà ghớm: quần legging áo dài tóc cài băng đô nơ trông rất đáng yêu.
- Mày nghĩ đi vào rừng rú mà diện đồ à?_ Nhỏ hỏi lại tỉnh queo
- Không phải "rừng rú" là khuôn viên để học sinh thực tập đâu phải chỉ có mình mình._ Con Mai giải thích nó luôn thế dịu dàng và không thích nói sai sự thật
- Rồi rồi, khuôn viên gì gì đấy.
- Mày buột tóc lên nhìn thấy mắc cười._ Mai cười khúc khích dùng tay gỡ thun của nhỏ ra
- Ơ, sao mày tháo nó ra
- Vậy chẳng phải dễ thương hơn à?
- Không nực lắm ở nhà nằm máy lạnh còn chịu nổi chứ đi làm hay đi chơi thế này sao chịu được?_ Nhỏ giật lại cọng thun buột tóc lại gọn gàng, vẫn còn vài sợi rớt ra
- CÁC EM TẬP TRUNG!!_ GVCN kêu tụi học sinh lớp nhỏ lại. Giờ nhỏ mới thấy bọn con gái đang bu cậu như kiến bu mỡ vậy, ừ thì hôm nay cậu cũng diện thực giản đơn quần jean áo sơ mi nhưng trông rất đẹp
- Ơ anh Bảo với con Băng mặc đồ đôi hay gì á bây ơi!_ Con Vy hét lên khi thấy nhỏ mặc áo sơ mi sọc xanh giống cậu, và liền sau đó là tiếng xì xào
- Chỉ là trùng hợp thôi mà..._ Nhỏ giải thích rối rít còn cậu thì vẫn ung dung tay xỏ vào túi bước đi như thế bọn nó gán ghép đúng rồi thật là bực mình
Sau hơn 30p sinh hoạt của bà GVCN về cách làm bài thu hoạch cần chú ý gì để làm KT Sinh Học sắp làm sau kì đi này nhưng một chữ vào đầu nhỏ cũng không có
- Bây giờ chúng ta sẽ sắp cặp 2 người 1 đội 1 nam 1 nữ để làm bài thu hoạch, các bạn nam sẽ bóc thăm trúng tờ giấy ghi bạn tên bạn nữ nào sẽ thành cặp.
Bọn con gái chấp tay nguyện cầu rằng cậu sẽ bóc trúng tên mình, nhưng điều nhỏ ngạc nhiên là cậu lại bốc thăm đầu tiên nhỏ nghĩ cậu sẽ chẳng để ý chứ. Bốc thăm thôi mà cũng lộn xộn, mất hết 15p và từng cặp được ghép đôi, con trai có đứa thì hí hửng có đứa mặt buồn thiu, con gái thì đứa nào mặt cũng chầm dầm luyến tiếc. Không ngờ con Mai được phối cặp với thằng Minh khá buồn cười nhỉ, thôi hai đứa cũng hợp. Buâng quơ một hồi nhỏ nhận ra mình chưa có cặp, nhìn qua dãy con trai chỉ còn... cậu!!!
- Không phải chứ!_ Nhỏ lầm bầm
Cậu bước lại nở một nụ cười rồi gỡ tấm giấy ra: LÂM TIỂU BĂNG.
- Axxx... ai không trúng lại trúng hắn!_ Nhỏ bực tức lảm nhảm trong miệng
- Tôi với cô có duyên quá ha!
- Ờ, ờ.
- Trời ơi con Băng sướng quá bây!_ Hằng nói
- Ừ, sao nó sướng thế?_ Con Vy la toáng lên
- Ai muốn đổi chỗ không, 10k 2 tiếng!_ Nhỏ rao giá. Bọn con gái nhìn nhau rồi gật đầu lia lịa nhào tới đưa tiền
- KHOAN, KHOAN, ĐÔNG QUÁ CHÚNG TA "BÁN ĐẤU GIÁ" HA!_ Nhỏ le hét thế là lại có tiền
- 20k 2 tiếng!_ G1
- 25k 2 tiếng!_ G2
- 30k 2 tiếng!_ G3
- 50k 2 tiếng!_ Con Vy hét lên, con nhỏ đó vốn là con nhà giàu lên giá kiểu này thì cũng bình thường, nhỏ tính sơ sơ bây giờ là 8h khoảng 17h là 9 tiếng cũng được 225k woa lớn hơn cả nhỏ đi làm một ngày
- Còn ai nữa không..._ Nhỏ chưa nói hết thì bị cậu giật tay
- Cô làm cái quái gì thế?
- Gì là gì chúng ta đều ghét nhau bây giờ tôi tạo điều kiện ột người khác thế chỗ cho đỡ cãi nhau, biết đâu nhờ đó anh tìm được "ý chung nhân"
- "Ý chung nhân" cái gì? Thà tôi đi cùng con vịt cổ lùn còn hơn là bọn mê trai đó biết chưa?
- DỌN DỌN HẾT TÔI CHẲNG PHẢI VẬT PHẨM MÀ ĐẤU GIÁ!_ Cậu hét lên với bọn kia tụi nó mặt tiu nghỉu về chỗ cũ, bọn nó buồn bao nhiêu thì nhỏ còn thật vọng gấp bội tưởng đã được tiền rồi.
- Đồ con Hưu cao cổ ích kỉ!_ Nhỏ bĩu môi bước lên xe không để cậu ú ớ gì
Thật ra chả có duyên dùng gì ở đây cả, cậu chỉ kêu cô giáo gấp tờ giấy LÂM TIỂU BĂNG khác mấy tờ giấy còn lại 1 chút để cậu nhận ra thôi, ngại thật!!!^^
*********************************************************************************************